[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 27 : Bả kính luyện thấu liễu! (Đem kình lực luyện tới mức thấu đáo!)

Người đăng: binh-hoi

Vương Siêu sau khi đọc một ít tư liệu về Quốc thuật, không ngừng biết thêm khá nhiều về những vị tiền bối cao thủ, cũng hiểu được một ít đạo lý trong đó. Cầm quyển "Bát Quái quyền học" trên tay, Vương Siêu tỉ mỉ nghiền ngẫm, khi đọc đến chương "Dương hỏa Âm phù thức" trong đó, đối với cách luyện Bát Quái chưởng kết hợp với kinh nghiệm cùng cách nghĩ của mình, Vương Siêu cảm thấy sâu sắc khó lường. Bát Quái chưởng mỗi khi xuất ra một chưởng, đều có hai luồng lực, một là Minh kình, là Dương hỏa, hai là Ám kình, là Âm phù. Minh kình cần phải "Lục dương câu toàn", cũng chính là tay, eo, chân, xương sống, đầu, đùi toàn bộ phải phối hợp đủ, mà Ám kình, cần phải "Lục âm câu toàn", chính là tâm, ý, khí, thần, ngũ tạng, kinh lạc cùng phải phối hợp. Nội dung của quyển "Bát Quái quyền học" này, là do người có thành tựu võ học cao nhất Dân quốc Tôn Lộc Đường lão tiên sinh viết ra, trong đó nhiều câu dùng thuật ngữ của Đạo gia để giải thích quyền thuật, từ ngữ thâm ảo, hơn nữa không có cách luyện cụ thể, chỉ có kiến thức trụ cột nhất định, nếu là người hiểu thuật ngữ, tỉ mỉ nghiền ngẫm, kết hợp với sự hiểu biết của mình, mới có thể có chút lĩnh ngộ. “Quả nhiên là Đạo không kinh không truyền, Kinh không thầy không hiểu.” Vương Siêu đọc quyển "Bát Quái quyền học" xong, lại xem 'Hình Ý tự chân", sau đó lại tra duyệt các trứ tác của các đại sư khác, trong lòng cảm thán. Một môn đạo lí học vấn, không có sách vở ghi lại thì không thể lưu truyền được cho đời sau, nhưng chỉ có sách mà thôi, lại không có sư phụ chỉ điểm, cũng không biết biết là có bao nhiêu giá trị, căn bản không có tác dụng. Chính vì lúc trước có Đường Tử Trần chỉ dạy, Vương Siêu mới có thể đọc hiểu nổi một ít đạo lí cùng kinh nghiệm trong quyển sách này. Tra duyệt thêm một ít tư liệu, đọc xong, Vương Siêu cảm thấy quyền thuật của mình dường như có tinh tiến, đi ra phòng luyện tập ở vườn sau ngôi biệt thự, trước hết nhảy vào bồn nước đánh ra một bộ Bát Quái chưởng, quả nhiên cảm thấy so với bình thường thuận tay hơn nhiều, bước chân trong bồn nước di chuyển rất chắc chắn bình ổn, chưởng pháp tung bay, như gió quét lá khô, phóng khoáng chắc chắn, trong dòng nước chảy cuộn không ngờ còn có thêm vài phần mạnh mẽ của Hình Ý quyền. “Ta nếu ở trên bồn nước này quét thêm một lớp dầu mỡ, sau đó đi vào đánh không biết có trượt chân không?” Đánh tới đánh lui, Vương Siêu đột nhiên nghĩ ra một biện pháp giúp rèn luyện mình tốt hơn. Nói làm là làm, lập tức chạy vào bếp, cầm một chai đựng dầu mỡ, dùng giẻ cẩn thận quét lên mép bồn, cho đến đi lớp dầu ở đây bóng loáng lên, Vương Siêu mới cởi giày mình ra, chân trần cẩn thận từng bước từng bước đi vào. Quả nhiên, bị quét qua lớp dầu mỡ, bồn nước trở nên trơn trợt kinh người, mới bước một bước, Vương Siêu đã cảm thấy thân hình không vững, hai chân trượt tới lui, ngay sau đó huỵch một tiếng, đã ngã ngửa ra. Cũng may công phu hạ bàn dưới chân của hắn có căn cơ nhất định, khi vừa ngã xuống liền uốn mình một cái, vững vàng đáp xuống đất, tránh khỏi hậu quả té ngã bị thương. “Hay lắm, có tính khiêu chiến!” Vương Siêu không hề uể oải ngại ngần, còn vô cùng mừng rỡ, liền nhảy lên tiếp tục, lần này là dùng đến ngón chân bấu chặt, năm ngón như móc câu, nắm chắc lấy thành bồn, hơn nữa gồng cứng cơ bắp ở hai chân, cẩn thận tới cực điểm. Không thể không nói, nhờ vào bình thường rèn luyện thối công có hiệu quả, Vương Siêu trong quá trình chậm chạp đi lại, không ngờ nắm giữ được cách đánh mềm dẻo, bước chân đi lại, đã có chút bình ổn. Đi liền hai ngày, Vương Siêu ban đầu vẫn còn ngã hơn mười lần, nhưng càng đi lâu, số lần bị ngã càng ít. Từng bước khiến hắn có thể nắm được cách dùng kình lực dưới chân, dần dần, trên mép bồn bị bôi đầy dầu mỡ ấy, hắn đi càng lúc càng nhanh, so với lúc không bôi dầu không có gì khác nhau. “Có thể ở chỗ này luyện đánh bao cát không nhỉ?”Vương Siêu lại hướng đến khó khăn cao hơn khiêu chiến. Rầm! Vương Siêu một chưởng đánh cho bao cát biến dạng, nhưng chính mình cũng bị lực phản chấn làm cho bước chân loạng choạng, vội vàng chuyển đổi bước chân để bảo trì thăng bằng, nhưng thân thể lại bị một bao cát khác đụng phải, cuối cùng, bị một bao cát đánh mạnh tới ngã xuống bồn. Không thể không nói, bồn nước bây giờ bôi đầy dầu mỡ, phương thức luyện quyền bây giờ, so với trước kia quả thật khó khăn gấp mười gấp trăm lần. Kết quả là, Vương Siêu quay lại cái thời trước kia, khi luyện quyền thường xuyên bị té ngã, chỉ là lần này không còn có Đường Tử Trần đứng nhìn bên cạnh. Thế nhưng hiện giờ với Vương Siêu nội kình đã có chút thành tựu, thể lực sung túc, đã có khả năng điều khiển thân thể không thể so sánh như trước kia được nữa. Liên tiếp mấy phen té ngã, cũng khiến cho thân thể hắn một ít tổn hại. Những ngày như vậy liên tiếp trải qua nửa tháng, Vương Siêu trừ lúc bỏ ra để ăn uống nghỉ ngơi, thời gian còn lại đều đi quanh bồn nước luyện quyền. Trừ Bát Quái chưởng ra, hắn còn luyện tập Hình Ý Quyền, cùng "Long Xà hợp kích". Dần dần, Vương Siêu mỗi lần luyện quyền, khi chân vừa cảm thấy trơn trượt, liền ra quyền phát kình đánh vào bao cát, nhờ đó điều chỉnh kình lực bảo trì thăng bằng, lại còn thêm mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng đánh bao cát, số lần té ngã cũng càng ngày càng ít, phản ứng cũng càng ngày càng nhanh nhẹn, trong quá trình điều chỉnh kình lực để giữ thăng bằng, càng vô tình dùng đến các loại thân pháp thuộc Thập nhị Hình. Đến lúc cuối cùng, Vương Siêu cảm giác được mình đi tới đi lui, xoay trái xoay phải, kình lực của các bộ phận, các khớp trên cơ thể, cơ bắp đều tựa hồ nhập chung thành một, toàn thân trên dưới đều có một loại cảm giác thông suốt. “A ha, đây là hiện tượng đem kình lực luyện thành thục, trở thành thấu đáo thông suốt nhập tâm. Điều này chính là đã đến gần Minh kình thượng tầng công phu.” Kỳ nghỉ đông nhanh chóng trôi qua, trong mấy ngày Tết, Vương Siêu vì trầm mê trong quyền thuật, chỉ về nhà một lần, biếu cha mẹ năm nghìn nguyên (Nhân Dân Tệ), nói là chính mình làm thêm kiếm được, lại làm cho cha mẹ hưng phấn một phen. Chỉ còn mấy ngày nữa là kết thúc kỳ nghỉ đông, Vương Siêu đã ở trong bồn nước bôi đầy mỡ kia luyện hơn một tháng, mấy ngày cuối cùng, bất luận là làm động tác nào, cũng đã không còn ngã nữa. Đến khi chân tay vững vàng, Vương Siêu cảm thấy hưng phấn vô cùng, tùy ý phát ra một lực. Chát !!! Một tiếng nước vang rộng ra. Đem kình luyện thấu, toàn thân các loại kình hợp lại thành một, sẽ có tiếng vang này, “Như thế nào mà trong kỳ nghỉ đông này, không có ai đến Thích Quán?” Ngày mai kỳ nghỉ đông sẽ kết thúc, Vương Siêu đang chuẩn bị về nhà, đột nhiên, di động truyền đến tiếng chuông vang. Mở di động lên nghe, bên trong chính là thanh âm lạnh lùng băng giá của Lý Vạn Cơ vang lên: “Nhanh nhanh đến đạo quán!” Vương Siêu vừa nghe xong, khẳng định là có chuyện xảy ra, lập tức tắt di động, gọi một chiếc xe, nhanh chóng chạy đến đạo quán. Hai tháng nay, Lý Vạn Cơ đều đúng ngày phát lương, không thiếu không chậm. Vương Siêu tự nhiên cũng không muốn chậm trễ. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang