[Dịch] Long Huyệt
Chương 48 : Uyên Ương Lõa Bôn*
Người đăng: tieungunhi
.
Tiễn Như Vũ đánh giá khoảng cách một chút, thấy bãi cát đó cách nơi đứng khoảng sáu bảy thước gì đó, cho dù nhảy 2 lần cũng chưa đến nữa nói chi là một.
"Sao thế? Nhảy đi chứ." Cô nữ sinh cười lớn nói.
"Hắc hắc, xin lỗi, tình trạng cơ thể của bổn nhân hôm nay không đựơc tốt lắm, nếu nhảy xa như vậy thì có chút khó khăn. Chi bằng đợi sau khi trạng thái của bổn nhân khôi phục lại, bổn nhân sẽ biểu diễn cho cô nương xem” Tiễn Như Vũ cười cười nói.
"Ồ, vậy chờ tới lúc anh nhảy được, em sẽ bái anh làm sư phụ nha” Cô nữ sinh cười hì hì, rồi quay sang Long Dực nói "Thôi bỏ qua chuyện bái sư đi, vài ngày nữa nói cũng đựơc. Bây giờ, xin anh ký tên tặng cho em có đựơc không? Để em về phòng khoe với chúng bạn”
"Ký tên? Ký …… ký vào đâu?” Long Dực cảm thấy xấu hổ, nghĩ thầm mình đâu phải là đại minh tinh, đại nhân vật gì đâu mà ký với tên, chỉ là vẻ mặt cô gái quá thành khẩn, mình cũng không thể cự tuyệt a.
"Anh chờ một chút” cô nữ sinh nói xong liền chạy tới bên cạnh một bạn học mượn cây bút rồi trở về đưa cho Long Dực, sau đó quay lưng lại rồi lấy tay chỉ vào, nói "Ký vào nơi này đi anh. Anh ký tên sao cho chữ nó tự nhiên sống động, đậm nét một chút, còn nữa, phải toát lên thần thái cuồng dã một chút, giống như con người của anh vậy đó”
"Tự nhiên? Sống động? Cuồng dã?" Long Dực nghe xong thiếu chút nữa hôn mê tại chỗ.
Long Dực nhìn vào lưng của cô nữ sinh xinh đẹp, do dự nói "Ký vào áo của cô hả? Không đựơc đâu, sẽ làm dơ hết cái áo đẹp này đó”
"Không sao đâu, em trở về phòng sẽ thay áo khác mà." Cô nữ sinh cười duyên nói "em chuẩn bị đem cái áo có chữ ký của anh làm vật kỷ niệm, nói không chừng một ngày nào đó anh trở thành vĩ nhân,thì lúc đó em sẽ đem cái áo đi bán đấu giá hi hi……"
"Vây được. Anh ký đây" Long Dực nghĩ thầm cô nữ sinh này chắc điên nặng rồi, trong các nữ sinh học tại đây chắc là "hàng hiếm" đây.
Long Dực chậm rãi nâng bút lên, cổ tay chuyển động, ký vào áo của cô nữ sinh hai chữ “Long Dực” rồng bay phượng múa.
"Oa, Lão Long, chữ ký này của huynh quả thực là thần bút a, thật quá tuyệt vời!" Đinh Tiểu Lôi hét lên, "Trở về phòng huynh nhớ ký tên tặng cho đệ với. Cô bạn này ký sau lưng, còn đệ sẽ ký trước ngực”
Tiễn Như Vũ cười quái dị nói với Đinh Tiểu Lôi "Lão Đinh, đừng có ký trước ngực, ta xem sau khi trở về phòng, huynh hãy cởi quần áo ra để cho lão Long ký tên vào underwear của huynh, nếu không vừa ý nữa thì cởi hết để cho lão Long trực tiếp ký thẳng lên thân thể của huynh”
“Tức là loã thể ký tên hả? Thôi ta không muốn thân mình có tỳ vết a."
"Huynh có thể đi khoe mà” Tiễn Như Vũ vẻ mặt dâm đãng nói "ta cam đoan, chỉ cần trên người huynh có chữ ký của lão Long và huynh cứ thế loã thể chạy một vòng trường khoe chữ ký thì chắc chắn ngày mai danh tính của huynh sẽ truyền khắp toàn trường, thậm chí danh tiếng còn vượt luôn cả lão Long nữa”
"Chủ ý này thật không tồi nha! Lão Tiễn, xin cho phép ta khinh bỉ huynh một trăm lần!" Đinh Tiểu Lôi hướng Tiễn Như Vũ đưa ngón giữa tay phải lên.
Cô nữ sinh đứng bên cạnh nghe những lời này xong liền cười duyên một trận, nói: "hai người các anh đó, em đề nghị các anh cũng nhau lõa thể chạy là tốt nhất. Hai người chạy thì ôi, tay trong tay, vai sóng vai, thêm một chút thân mật nữa …… oa, không cần đợi tới ngày mai đâu, hai anh có tin là danh tiếng của hai anh có thể chấn động Quang Long đại học trong hôm nay không? "
"Tin! Đương nhiên tin!" Tiễn Như Vũ hắc hắc cười nói "bất quá, bổn nhân đối với người đồng tính không có hứng thú, và cũng không thích loã thể cùng hắn. Nhưng nếu là 'Uyên Ương Bôn' thì có thể suy nghĩ lại”
"Uyên ương bôn là cái gì vậy?" Cô nữ sinh hiếu kỳ hỏi.
"Đó chính là phải có một mỹ nữ cùng ta loã thể chạy a." Tiễn Như Vũ giải thích: "mặc dù bổn nhân chưa từng thử qua, nhưng nếu có mỹ nữ cùng tương bồi, bổn nhân sẽ cam nguyện xả thân phó hội, chạy cho đến kiệt sức mới thôi”
"Ồ!" cô nữ sinh nhìn Tiễn Như Vũ đang cười hì hì, ánh mắt của hắn hung hăng soi mói trên ngừơi của mình, giống như muốn nhìn xuyên qua áo quần của mình vậy, trên mặt có chút đỏ lên, nói lớn "anh là tên dâm đãng ! Không để ý đến anh nữa”
Bị mỹ nhân chửi một tiếng “dâm đãng", Tiễn Như Vũ lập tức trả treo, kêu to oan uổng, tự biện bạch cho mình.
Cô nữ sinh không để ý đến hắn nữa, quay qua Long Dực nói : "Chữ ký thật đẹp, vậy anh tiện tay viết dùm vài chữ nữa đựơc không?"
"Viết chữ hả?" Long Dực gãi đầu nói "Viết gì đây?"
Cô nữ sinh cười nói "tên em là Phong Linh, học khoa hàng không vũ trụ. Anh hãy viết mấy chữ 'Tặng cho Phong Linh, khoa hàng không vũ trụ” , nhớ viết phía dưới chữ ký nha."
Long Dực viết theo lời nàng, trong lúc viết không khỏi thầm cảm thấy tiếc nuối cho cái áo.
Viết xong, Phong Linh cảm thấy vui mừng vô hạn, cười khanh khách nói "Cảm ơn anh, em trở về phòng đây. Hẹn gặp anh sau nha" Vừa dứt lời, liền chạy đi mừng rỡ giống như đứa nhỏ đựơc quà.
"Em này tính tình hoạt bát, thật là đáng yêu, đáng để cưa đây!" Lý Vân nhìn hình ảnh của Phong Linh biến mất trong đám người, lẩm bẩm nói.
Đinh Tiểu Lôi lắc đầu than vãn: "thật sự là không thể tưởng tượng được, khoa hàng không vũ trụ lại có một cô gái thanh thuần tú lệ như vậy a.”
Tiễn Như Vũ dậm chân nói: "ta hối hận quá, tại sao trứơc đó không chọn hàng không vũ trụ mà lại chọn cái ngành quản lý chán chết này? Nếu học khoa này, sau này ta có thể tung hoành vũ trụ a ……"
Lý Vân nói: "Lão Tiễn, huynh lại động sắc tâm với mỹ nhân này nữa rồi phải không? Hắc hắc, vô dụng thôi, hình như cô em này cùng với Nguyệt học tỷ giống nhau, đều coi trọng lão Long của chúng ta a. Lão Long sau này chắc chắn sẽ tay ôm tay bế, hưởng thụ cuộc sống thần tiên a”
Tiễn Như Vũ ngửa mặt lên trời than vãn "Ôi, ông trời ơi, tại sao ông đã sinh Tiễn rồi, sao còn sinh Dực làm chi?
Đinh Tiểu Lôi cười nói "ông trời sợ huynh phong lưu thành tính, tại đây học bốn năm sẽ biến thành “Bại họai tiên sinh”, cho nên phái lão Long xuống đây để kìm hãm huynh đó, ha ha ha ……"
"Lão Đinh, muốn ăn đập hả? Mồm miệng mắm muối" Tiễn Như Vũ trừng mắt, hung ác giơ nắm đấm lên.
Long Dực đứng một bên nghe bọn chúng ba ngừơi đùa giỡn, đột nhiên cảm thấy nhớ Nguyệt Nhã Nhu, đưa mắt nhìn lên khán đài thì không còn thấy bóng dáng đâu nữa, trong lòng cảm thấy trống rỗng.
Nửa canh giờ sau, các sinh viên khoa xí nghiệp, thầy chủ nhiệm cùng thầy thể dục tập trung tại nơi phát thửơng.
Long Dực đạt giải nhất trong giải thành tích cá nhân, lớp Long Dực đạt giải nhất trong giải tập thể và ẵm luôn giải thành tích dành cho giáo viên.
Còn thầy chủ nhiệm và thầy thể dục trước hội thao vẻ mặt sầu khổ, nhưng sau hội thao vẻ mặt họ vô cùng tự hào, đầu luôn ngẩng lên khi gặp đồng nghiệp, miệng ca tụng không thôi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện