[Dịch] Kara no Kyoukai
Chương 5 : Chương 5
Người đăng: fishscreen
Ngày đăng: 00:27 25-06-2020
.
- A…
Áp lực trên cổ khiến Shiki hít thở khó khăn.
Không thể hô hấp, yết hầu bị bóp nghẹt. Như thế này trước khi nghẹt thở thì cổ đã bị bẻ gãy rồi.
Shiki dùng đôi mắt không nhìn thấy chăm chú quan sát đối phương.
Không phải… con người
Không, hình dạng là con người, nhưng kẻ đang đè lên người, bóp chặt lấy cổ cô đã không còn là người sống nữa. Xác chết tự di chuyển tới tấn công Shiki đang nằm trên giường.
Lực ép ở cổ không hề ngừng lại.
Mặc dù Shiki đã nắm lấy hai tay đối phương để chống cự, nhưng rõ ràng sức mạnh vẫn chênh lệch quá nhiều.
Trước hết… đây không phải là chuyện mình đang mong chờ sao?
“……”
Shiki nín thở, hai tay bỏ ra khỏi tay người chết.
Bị giết như thế này cũng là một cách từ bỏ không tồi. Cho dù sống sót cũng không có ý nghĩa. Rõ ràng không có cảm giác sống nhưng vẫn tiếp tục tồn tại, đó mới là đau khổ.
Biến mất đi mới là quy luật tự nhiên.
Sức mạnh gia tăng lên.
Trên thực tế còn chưa qua được mấy giây. Thời gian dường như trở nên cực kỳ chậm chạp, từ từ chuyển động giống như một đoạn dây cao su.
Xác chết bóp chặt cổ Shiki. Ngón tay không có chút hơi ấm, giống như làm bằng gỗ đâm vào cổ họng.
Không hề có chút cảm giác nào đối với việc giết người này, ngay từ đầu đã không có cả ý chí rồi.
Da trên cổ rách ra.
Máu tươi chảy xuống chính là chứng cứ chân thực nhất của việc còn đang sống.
Chết đi… chết đi giống như SHIKI… vứt bỏ tính mạng.
Vứt bỏ…? Hai tiếng đó mạnh mẽ kéo ý thức của Shiki trở lại.
Đột nhiên tôi lai nảy sinh nghi vấn.
Rốt cuộc… rốt cuộc cậu ta có vui vẻ chết đi không?
Đúng thế, cậu ta đúng ra không nên nghĩ như vậy.
Cho dù lý do là gì, trong đó thật sự tồn tại ý muốn của cậu ta sao?
Hẳn là sẽ không tự mình tìm cái chết.
Bởi vì… chết, rõ ràng là cô độc và vô giá trị.
Chết, rõ ràng là tối tăm và khiến người ta chán ghét.
Chết, rõ ràng là khiến người ta cảm thấy sợ hãi hơn bất cứ chuyện gì…
- Thật xin lỗi!
Trong nháy mắt, thân thể Shiki như được truyền sức sống.
Cô dùng hai tay bắt lấy cổ tay xác chết, một chân thúc lên đá vào bụng đối phương…
- Tôi chỉ nghĩ đến việc rơi xuống nơi đó thôi đã cảm thấy đáng ghét rồi…
Cô dồn sức đá vào khối thịt đó.
Đôi tay đầy da và máu của xác chết rời khỏi cổ Shiki.
Shiki đứng dậy khỏi giường.
Xác chết lập tức xông tới.
Hai người bắt đầu giao đấu trong căn phòng không có ánh đèn.
Thân thể của xác chết là một người đàn ông trưởng thành, cao hơn Shiki đến hai cái đầu. Cho dù giãy giụa thế nào, Shiki vẫn ở vào thế yếu.
Hai tay bị bắt trúng, Shiki không tự chủ lùi về sau. Trong căn phòng chật hẹp, rất nhanh đã chạm tới vách tường.
Khoảnh khắc đập vào tường, Shiki đã chuẩn bị xong xuôi.
Cô cố ý hướng lưng mình về phía cửa sổ để có thể chạy trốn.
Sách lược này cô đã nghĩ ra từ lúc mới bắt đầu chiến đấu.
Vấn đề là… đây đang là tầng mấy.
“Không được do dự!”
Tự nói với mình như vậy, Shiki buông hai tay đang nắm lấy xác chết ra.
Xác chết vung tay về phía cổ cô. Nhưng cô vẫn nhanh hơn… dùng cánh tay vừa được tự do để mở cửa sổ ra. Cứ như vậy, hai người quấn lấy nhau rơi ra bên ngoài.
oOo
Trong khoảnh khắc hạ xuống.
Tôi bắt lấy xương quai xanh của xác chết, đẩy nó xuống phía dưới.
Bây giờ xác chết đang hướng xuống đất, tôi đạp trên người nó, sau đó nhảy lên theo trực giác.
Rất nhanh mặt đất đã ở sát ngay trước mắt.
Thân thể người chết đập thẳng xuống đất. Trước khi rơi xuống tôi liền nhảy vọt sang ngang bên cạnh.
Bụi đất bắn lên trong sân bệnh viện, tôi dùng cả tứ chi để hạ xuống đất.
Xác chết rơi trúng bồn hoa đặt phía trước gian phòng bệnh… tôi thì nhảy ra một quãng khá xa ở trong vườn.
Tôi vừa có một cú nhảy kỳ diệu, ngay cả trong đạo trường cũng chưa từng bao giờ làm được, nhưng sức rơi từ ba tầng lầu xuống vẫn làm cho tay chân tôi bị chấn động đến tê dại.
Xung quanh tôi là cây cối được trồng trong vườn, cùng với màn đêm vẫn yên tĩnh cho dù vừa có chuyện xảy ra.
Tôi không động đậy. chỉ cảm nhận cơn đau từ cổ họng truyền tới.
A… tôi vẫn còn sống.
Còn cả… cái xác chết đó, cũng vẫn chưa chết.
Nếu đã không muốn chết, vậy những chuyện cần làm sẽ rất rõ ràng.
Giết trước khi bị giết. Chỉ mới nghĩ như vậy thôi đã khiến lỗ hổng trong ngực như biến mất. Cùng lúc đó, đủ mọi loại tình cảm cũng dần dần dâng lên.
- Chuyện gì vậy chứ?
Tôi tự lẩm bẩm một mình.
Nhờ có chuyện đó, tôi đã thức tỉnh.
Đúng thế… tôi luôn phiền não lúc trước đúng là một kẻ ngu ngốc.
Đáp án rõ ràng chỉ đơn giản như vậy.
oOo
- Làm tôi hết hồn, cô là mèo chắc?
Một giọng nói vang lên sau lưng Shiki.
Shiki không quay đầu lại, cố gắng chịu đựng sức phản chấn từ mặt đất.
- Là cô à? Tại sao lại ở đây?
Đối với câu hỏi của Shiki, vị cố vấn sinh hoạt tự sưng là phù thủy đó đáp lại với vẻ nhàm chán.
- Bởi vì muốn giám sát cô. Tôi chỉ cảm thấy tối nay nên đến đây thử vận may thôi. Này, không có thời gian nghỉ ngơi đâu. Đây dù sao cũng là bệnh viện, vẫn có thể tìm được những xác chết có thể sử dụng. Những thứ này chỉ khi nào linh thể tiến vào những thứ có thực thể mới phát huy được sức mạnh, vì thế nó định dùng thi thể giết cô sau đó mới nhập vào.
- Gì cũng được, đó đều là quân cờ do cô bố trí phải không?
Shiki nói khi vẫn đang phủ phục dưới đất. Mê hoặc lúc trước đã như tro bụi không còn chút dấu vết nào.
- Ôi chao, đã biết rồi à? Ừm, chuyện này đúng là sai lầm của tôi. Mặc dù chế tạo kết giới là để linh thể không tiến vào được, nhưng nó lại mượn thân thể này để vượt qua kết giới. Theo như bình thường thì bọn chúng vốn không có được trí tuệ như thế.
Cô phù thủy bật cười thích thú.
- Vậy thì tốt nhất cô nên làm gì đó đi!
- Hiểu rồi.
“Bụp” một tiếng, cô phù thủy búng tay.
Không hiểu là đôi mắt không nhìn thấy gì của Shiki làm thế nào lại nhìn được.
Cô phù thủy dùng lửa của điếu thuốc lá khắc văn tự giữa không trung. Những văn tự giống như từ máy chiếu hợp lại trên người xác chết.
Nơi xa xôi hình thành chỉ bằng những đường thẳng tắp, dấu ấn ma thuật của một thế giới xa xăm. Những đường nét của dấu ấn triệu hồi chuyển động, đột nhiên… thân thể đang nằm dưới đất bốc cháy lên.
- Ansuz * của mình quá yếu rồi, thật là.
* Ansuz Rune
http://runesecrets.com/rune-meanings/ansuz
Cô phù thủy lẩm bẩm.
Xác chết bị ngọn lửa bao quanh, từ từ đứng dậy.
Không biết bằng cách nào, hai chân đã hoàn toàn gãy rời bắt đầu di động, tựa hồ chỉ chuyển động bằng bắp thịt, loạng choạng tiến về phía Shiki.
Ngọn lửa nhanh chóng biến mất.
- Ê này… đồ lừa đảo.
- Không phải như vậy. Muốn phá hủy vật thể lớn như con người là rất khó khăn. Nếu còn sống thì chỉ cần đốt cháy trái tim là được, nhưng với người chết thì không thể. Chính vì đã chết rồi nên không có tay hay không có não đều chẳng quan trọng nữa. Mức độ phá hoại cỡ súng lục thì không thể xóa bỏ con người được, cô có hiểu không? Nếu muốn nó dừng lại thì chỉ có thể dùng sức lửa cấp lò hỏa táng mới được... chỉ có thể mời hòa thượng pháp lực cao thâm tới thôi.
- Không cần phải giải thích nữa. Nói đơn giản là cô không đủ trình độ thôi.
Lời nói của Shiki có vẻ khiến cô phù thủy bị tổn thương nặng nề.
- Cô cũng chẳng đủ trình độ đâu. Thi thể đã chết rồi thì không thể giết được nữa. Sử dụng những thứ trong tay tôi có lúc này mặc dù có thể giết người, nhưng không thể nào làm người ta biến mất được. Bây giờ cứ hãy chạy trốn trước đã.
Cô phù thủy lùi lại phía sau.
Nhưng Shiki thì lại không động đậy.
Không phải bởi vì từ tầng ba nhảy xuống đã bị gãy chân.
Cô chỉ mỉm cười như đang châm chọc.
- Mặc dù đã chết, nhưng vẫn còn tồn tại, vậy tức là thi thể “đang sống” đúng không. Thế thì…
Shiki từ tư thế phủ phục đứng dậy.
Đó là dáng vẻ cong lưng lên của động vật ăn thịt trước khi lao về phía con mồi.
Cô khẽ chạm vào cổ họng mình. Máu vẫn đang chảy, da dẻ bỏng rát, vết thương bị xước vẫn lưu lại dấu vết… nhưng cô vẫn còn sống.
Cảm giác đó khiến người ta thất thần.
- Thế thì… tôi sẽ giết cho cô xem.
Shiki nhẹ nhàng mở tấm băng che mắt.
Trong bóng tối, Trực Tử ma nhãn hiện lên.
Đôi chân thon dài đạp lên mặt đất.
Thấy Shiki lao tới gần, xác chết vươn tay ra.
Nhưng cô lại dùng một tay xé nó ra, giống như một tờ giấy.
Những ngón tay xuyên qua, tạo thành những vệt đều đặn kéo dài từ vai phải xuống hông trái.
Xương ngón tay cô cứ như vậy bị bẻ thành mấy đoạn, nhưng vết thương của xác chết thì không biết nặng hơn bao nhiêu lần.
Xác chết giống như bị cắt rời sợi dây điều khiển, ngã nhào xuống đất. Mặc dù là vậy, giống như chỉ có tay trái vẫn được dây tơ quấn vào, xác chết nằm dướt đất bắt lấy mắt cá chân Shiki.
Bàn tay đó bị Shiki đạp nát không hề do dự.
- Khối thịt đã chết, đừng đứng trước mặt ta.
Shiki lặng lẽ cười nhạo.
Tôi còn sống. Lúc trước chỉ là đang lừa dối trái tim mình mà thôi, chỉ có lúc này mới cảm nhận được rõ ràng cảm giác đang được sống.
- Shiki!
Cô phù thủy quát lên, ném thứ gì đó sang phía Shiki.
Đó là một con dao găm toàn thân màu bạc, không có chút trang trí nào.
Shiki rút lưỡi dao đang cắm dưới đất lên, cúi nhìn xác chết đang lắc lư như một con bọ ngựa không thể di chuyển. Cứ như vậy, cô dùng dao đâm thẳng vào cổ họng xác chết.
Xác chết run rẩy một chút rồi bất động… thế nhưng.
- Đồ ngốc, nếu muốn giết thì phải đâm vào bản thể!
Chuyện khác thường chợt xảy ra, còn nhanh hơn so với tiếng hét của cô phù thủy.
Trong giây phút Shiki đâm vào thi thể… từ trong thi thể bỗng tỏa ra một màn sương mù. Sương mù giống như liều chết giữ mạng… biến mất trong cơ thể Shiki.
“……”
Shiki quỳ gục xuống đất
Lúc trước do ý thức Shiki tồn tại nên chúng không cách nào nhập thể, bây giờ chúng lợi dụng khoảnh khắc Shiki có được cảm giác bay bổng đến quên mình do giết người, xâm nhập vào cơ thể cô.
- Bị nhập vào rồi sao, cô gái ngốc này.
Cô phù thủy chạy tới.
Nhưng thân thể Shiki chợt ra dấu.
Ý của nó là không được lại gần, vì thế cô phù thủy liền dừng bước.
Thân thể Shiki dùng hai tay nắm chặt lấy con dao, đưa mũi dao chĩa vào ngực mình.
Dùng ý chí cứng rắn, khiến cho đôi mắt đã trống rỗng khôi phục lại.
Hàm răng kiên quyết cắn chặt lấy môi.
Mũi đao chạm vào lồng ngực.
Cả ý chí của cô, cả thân thể của cô… ép cho vong linh không thể chạy đến chỗ khác
- Như vậy sẽ không trốn được nữa.
Không phải với ai cả, chỉ nói với chính mình như vậy. Shiki nhìn thẳng vào cái chết của thứ kỳ lạ đang di truyển trong người mình.
Thứ bị đâm thủng là thân thể Shiki, nhưng đó chỉ là để giết chết thứ không nên tồn tại kia mà thôi. Shiki tin tưởng chắc chắn sẽ không làm mình bị thương.
Vì thế, cô dồn sức vào hai tay.
- Ta muốn giết chết bản thân hèn yếu của mình. Ta quyết sẽ không giao Ryougi Shiki… cho thứ như ngươi.
Con dao ngắn đâm thẳng vào ngực cô
Lưỡi dao màu bạc được kéo ra.
Không hề chảy máu. Tất cả chỉ có cơn đau khi ngực bị đâm vào.
Shiki vung vung dao, như muốn vẩy đi linh hồn không sạch sẽ dính trên đó.
- Cô từng nói muốn dạy tôi cách sử dụng đôi mắt này phải không?
Ngữ khí cô trở nên kiên định.
Cô phù thủy gật đầu, có vẻ rất hài lòng.
- Phải có điều kiện. Tôi dạy cô phương pháp sử dụng Trực Tử ma nhãn, đổi lại cô phải giúp tôi làm việc. Tôi đã không còn ma thú nữa, đúng lúc đang cần người hỗ trợ.
Shiki không hề quay lại nhìn cô phù thủy, chỉ bình tĩnh nói ra một câu.
- Chuyện đó, có thể giết người không?
Đến cả cô phù thủy cũng không khỏi phát run, hạ giọng đáp.
- À, đương nhiên.
- Vậy thì tôi làm. Cứ thoải mái sử dụng. Dù sao tôi cũng không còn mục đích nào khác ngoài chuyện này.
Shiki đáng thương cứ như vậy từ từ ngã xuống đất. Là vì đã kiệt sức từ trước… hay là vì tự đâm vào ngực lúc nãy?
Co phù thủy nâng thân thể Shiki dậy, nhìn thẳng vào khuôn mặt đang ngủ say. Khuôn mặt đóng băng chỉ mang hơi ấm ít ỏi… giống như khuôn mặt của người chết.
Cô phù thủy chăm chú nhìn khuôn mặt đó thật lâu, cuối cùng cũng nói ra.
- Không có mục đích sao? Chuyện đó cũng rất bi thảm, cô vẫn đang tiếp tục sai lầm đấy.
Dáng vẻ Shiki vô cùng bình yên.
Cô phù thủy nói giống như là chán ghét.
- Lỗ hổng hư không cần phải dùng rất nhiều thứ để lấp đầy. Cái con bé hạnh phúc này, tương lai phía sau rốt cuộc sẽ thế nào đây?
Nói xong, cô phù thủy khẽ chép môi.
Đúng là không quen nói ra những chuyện từ tận đáy lòng.
Thật là, chuyện đó rõ ràng là đã quên cách đây rất lâu rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện