[Dịch] Huyễn Thần
Chương 38 : Thực lực chênh lệch
Người đăng: blackcat132
.
Nửa giờ sau, rốt cuộc Lệ Ti cũng từ phòng tắm bước ra, giờ phút này… Nàng đã thay một bộ quần áo khác, vẫn như cũ một thân hoả hồng, da thịt mềm mại, đại khái là do mới tắm xong, da thịt ửng hồng lộng lẫy, làm cho hắn không khỏi ngây người nhìn ngắm.
Nhìn Tiểu Dật trợn mắt há mồm, vẻ mặt tham lam, Lệ Ti không khỏi bật cười một tiếng, nàng nhớ rất rõ ràng rằng, phụ thân thường xuyên dùng ánh mắt này nhìn mẫu thân, sau đó… Mẫu thân cũng dùng một loại ánh mắt quyến rũ liếc phụ thân một cái, dưới tình huống này, phụ thân sẽ tiến tới đem mẫu thân đưa vào trong phòng, cũng không biết là làm gì nữa.
Ầm ầm!
Trong khi Lệ Ti đang muốn mở miệng nói thì một tiếng động thật lớn vang lên, đem cửa gỗ chắc chắn phá thành từng mảnh nhỏ, đồng thời… Một người với thân ảnh cao lớn xuất hiện tại cửa!
Bởi vì ngược hướng ánh sáng, cho nên Lệ Ti không nhìn thấy rõ khuôn mặt của người kia, bất quá không cần nhìn rõ, nàng nhanh chóng bịt miệng lại, Lệ Ti sợ hãi nhìn nam nhân cao lớn uy vũ kia.
Hừ!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, nhân ảnh thật lớn ở trước cửa trầm giọng nói: “Ngươi lá gan càng ngày càng lớn, dám lừa dối người, ngươi nói đi! Là ai dạy ngươi dối gạt!
Đột nhiên nhìn thấy cửa phòng bị nghiền nát, một thân ảnh cao lớn xuất hiện, cơ hồ như tiềm thức, hắn mãnh liệt bước ra ngoài, ngăn ở phía trước Lệ Ti, đề phòng nói: “Các ngươi là người nào? Muốn làm gì?”
Nghe được lời của hắn, thân ảnh cao lớn mãnh liệt sửng sốt, lập tức trầm giọng nói: “Ngươi chính là E cấp mạo hiểm giả hộ tống Lệ Ti sao?”
Nghe xong đối phương nói, hắn không khỏi có chút ngẩn người, nội tâm âm thầm hoài nghi, nam nhân đó làm sao biết rõ mọi chi tiết như vậy? Chẳng lẽ là đồng bọn của đám hắc y nhân hôm trước?
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi khẩn trương, lạnh lùng tiến lên trước một bước, trầm giọng nói: “Ta mặc kệ các ngươi là ai, hiện tại mời ngươi ngay lập tức rời đi, nói cách khác…”
Hừ!
Không đợi hắn nói hết lời, nhân ảnh cao lớn không khỏi khinh miệt hừ một tiếng, khinh bỉ nói: “Nói cách khác ngươi muốn thế nào? Chẳng nhẽ ngươi muốn giết ta hay sao?”
Nghe đối phương nói, hắn không khỏi càng thêm tin tưởng, đối phương nhất định là đồng bọn của đám hắc y nhân ngày hôm qua, nói cách khác, bọn họ làm sao biết được hắn chứ?
Nghĩ tới đây, hắn kiên định gật đầu, không chút khách khí nói: “Ý tứ bất hảo, nếu ngươi không rời đi, đừng trách ta…”
Không đợi hắn nói hết lời, Lệ Ti nhanh chóng vọt tới, một tay kéo hắn lại, lo lắng nói: “Không! Chuyện này cùng ngươi không có quan hệ, ngươi không cần lo cho ta…”
Dứt khoát nhìn Lệ Ti ở bên, hắn biết nàng đang nghĩ gì, nhất định là ngày hôm qua hắn bị thương đã hù doạ nàng, bất quá… Làm một nam nhân, gặp phải chuyện, như thế nào có thể để cho nữ nhân đứng ra trước? Như vậy được coi là nam nhân sao? Cho dù biết rõ rất nguy hiểm, hắn cũng muốn đi tới!
Lạch cạch… Lạch cạch… Lạch cạch…
Tinh thần hắn nhanh chóng tập trung ở trạng thái cao nhất, cũng không nghe Lệ Ti giải thích, một phen đẩy nàng ra, hắn khí thế bức người hướng đối phương đi tới…
Dần dần tiếp cận địch nhân, đại não của hắn không khỏi nhanh chóng tính toán, hai tháng qua, chỉ có ngày hôm qua là hắn ra tay hai lần, cũng may hai lần không có thất bại, hắn đều dành thắng lợi, cũng bởi vì điều đó, hắn với cận chiến tràn ngập tin tưởng.
Mặc dù hắn không có lực lượng siêu nhân, tốc độ, nhưng là hắn tinh thông tính toán, nắm chặt thời cơ, thậm chí tạo ra thời cơ, cho nên… Hắn hiện tại phi thường khát vọng chiến đấu, thông qua chiến đấu, chứng thật ý nghĩ của bản thân!
Buổi tối ngày hôm qua, chiến đấu trận đầu, hắn là hậu phát chế nhân, chờ đối phương dùng hết chiêu thức mới bắt đầu công kích, mà trân thứ hai là phòng thủ phản công, dùng chính xác phán đoán, sau khi phòng ngự một kích thứ nhất của đối phương, đâm ra một kiếm quỷ thần khó lường, làm cho địch nhân bại trên kiếm của mình.
Hôm nay, là lần thứ ba hắn cùng nhân loại chiến đấu, lúc này đây… Hắn muốn chủ động công kích, lợi dụng khoái kiếm của bản thân, cùng địch nhân phân cao thấp! Nghĩ tới đây, máu trong cơ thể không khỏi sôi trào, ý chí cuồng bạo, điên cuồng trong não hắn.
Cheng!
Một tiếng leng keng vang lên, hắn mãnh liệt bước lên một bước, ngân kiếm biến thành một đạo bạch quang, nhanh như chớp hướng tới ngực đối phương đánh tới, dưới ý chí điên cuồng thôi động, một kiếm này của hắn đạt tới độ cao trước nay chưa từng có!
Hừ!
Nương theo điện quang, bóng người cao lớn khinh bỉ nói: “Đom đóm cũng muốn trước mặt ta toả sáng, quả thực là muốn chết!”
Oanh!
Cùng với âm thanh này, hắn chỉ thấy trước mắt hồng quang lóng lánh, theo sau… Cơ thể hắn hoàn toàn mất đi tri giác, bên tai nổ liên thanh, lúc hắn khôi phục lại ý thức, phát hiện chính mình cùng thân ảnh cao lớn kia đã cách xa mười thước!
Ngơ ngác nhìn nam nhân đối diện, hắn hoàn toàn sợ ngây người, hắn không phát hiện đối phương ra tay như thế nào, chỉ nhìn thấy một đạo hồng quang, kế tiếp hết thảy mọi thứ, đều hoàn toàn không biết gì nữa!
Nhìn chiếc cửa gỗ bị phá thành từng mảnh ngỏ, cảm thụ sau lưng là vách tường, hắn không khỏi thống khổ biết bao, so sánh với đối phương, hắn còn kém mười vạn tám nghìn dặm, thậm chí đối phương chỉ cần động ngón út, liền có thể giết chết hắn!
Hắn không biết đối phương như thế nào công kích, nhưng là hắn có thể khẳng định mình bị đánh bay sáu bảy thước về phía sau, lăng không đụng nát cửa gỗ, sau đó nện thẳng vào tường, nếu như không có vách tường ngăn lại, trời mới biết hắn sẽ bay đi đâu!
Dừng tay!
Đó là âm thanh thê lương của Lệ Ti, lập tức… Một đạo thân ảnh hoả hồng xuất hiện trước mặt hắn, thương tiếc ôm lấy hắn, nước mắt từng giọt rơi trên khuôn mặt hắn.
Nhìn Lệ Ti với vẻ mặt đau khổ, hắn không khỏi nhếch miệng cười khổ, bi ai nói: “Mỗi một lần đều không thể hảo hảo bảo vệ ngươi, ta rất là vô dụng đúng không?”
Không…
Lệ Ti nhu hoà nhìn ta, nhưng lại kiên định nói: “Nếu như ngươi cường đại, bảo vệ ta ngược lại ta sẽ không thấy cảm động, nguyên nhân chính là do ngươi nhược tiểu, nhưng mà lại rất tốt, đã bao lần ngươi cứu ta, điều đó mới là đáng quý!
Nhìn bộ dáng chăm chú của Lệ Ti, hắn không khỏi cười khổ, mặc dù Lệ Ti nói vô cùng đúng, nhưng là hắn cho rằng chính mình rất là ngu xuẩn, không biết tự lượng sức mình, thân mình yếu nhược nhưng lại nghĩ tới cứu người khác, hắn lấy cái gì để cứu người khác đây?
Đang than khóc, Lệ Ti mãnh liệt nói: “Phụ thân, mau cứu hắn, mau cứu hắn! Ta sau này sẽ nhất định nghe lời, hảo hảo tu luyện, cũng không dám lừa dối nữa, người mau cứu hắn đi!”
Nghe xong Lệ Ti nói, thân ảnh cao lớn mới hướng bọn đi tới, sau một khắc… Hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ tướng mạo người này.
Đó là một nam nhân thành thục rất đẹp trai, thoạt nhìn chỉ mới hơn ba mươi tuổi, một thân khải giáp, mặt ngoài khải giáp vẽ những ngọn lửa đang nhảy múa.
Chính mình luôn luôn cho rằng mặc dù bản thân không đẹp trai, cũng không xấu xí, chỉ là một người bình thường thôi, nhưng là… Cùng với nam nhân trước mặt so sánh, hắn thật sự cảm thấy tự ti, không thừa nhận không được, kì thật nếu so sánh với nam nhân đó hắn tuyệt đối là rất xấu xí.
“Tiểu tử này cùng ngươi có quan hệ như thế nào? Nữ nhi… Ngươi tại sao với hắn lại khẩn trương như vậy? Có phải hay không hắn dạy ngươi lừa dối?” Kim giáp nam nhân nhíu mày nói.
“Không! Không phải như vậy đâu phụ thân, hắn là sau này mới theo ta, hắn hộ tống ta trên đường đi, buổi tối ngày hôm qua hắn đã cứu ta một mạng, ngươi như thế nào lại có thể đối đãi với ân nhân cứu con gái mình như vậy?”
Nghe xong Lệ Ti nói, Kim giáp nam nhân bất động nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Hừ! Hắn là một mạo hiểm giả, nếu tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống ngươi, tự nhiên là phải làm như thế, ngươi cũng không nợ hắn, ta giáo huấn hắn bởi vì tội bất kính với ta!”
Vừa nói chuyện, Kim phát nam nhân vừa cầm lấy tay của Lệ Ti, lạnh lùng nói: “Bất cứ thứ gì mạo phạm người của ta, đều phải bị trừng phạt, người nhanh lên đi theo ta, nói cách khác, ta lập tức giết tiểu tử này!”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện