[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 7 : Tranh đoạt Ma Tinh (phần đầu)

Người đăng: LukeReturn

Tại Hồng Diệp Sơn Trang, Dương Diệc Phong lười biếng ngồi tại chủ vị, trong tay đang cầm một bầu rượu ,là loại rượu được cất giữ trong hầm hơn vài chục năm. - Sư thúc, mọi thứ đều đã được bố trí xong, giờ chúng ta phải làm gì nữa? Hoàng Tuyền báo cho Dương Diệc Phong - Hừ, chúng ta dù sao cũng là tông phái đứng đầu Ma đạo, phải có phong phạm của đại phái, cứ theo quy củ mà làm, đưa bọn họ mời đến đây đi . Muốn chiếm Ma Tinh hả? không có thực lực mà cũng lộn xộn, phải cho chúng phải nếm chút thiệt thòi mới sáng mắt ra. Ngươi phải chiêu đãi bọn họ cho tốt, kể cả mấy tên muốn làm ngư ông đắc lợi Chính Đạo Liên Minh cũng phải tiếp đãi cẩn thận. - Thưa sư thúc, kế hoạch của ngài là gì ? Có thể cho sư điệt biết một chút không ? - Thật ra cũng không có gì, lần trước đánh với ngươi chưa đã. Lần này có nhiều người như vậy nên ta muốn đưa bọn họ thành đối tượng luyện công. Sau đó, lệnh cho Ám Ảnh Đường âm thầm xuất thủ đem bọn họ bắt hết - Sư thúc, Ma đạo truyền thống cá lớn nuốt cá bé, dù chúng ta có đem mấy tên Yêu Vương Điện làm thịt thì cũng không sợ phiền phức gì. Nhưng bọn Đạo Môn là bọn chuyên môn lấy nhiều đánh ít. Nếu hôm nay chúng ta đem toàn bộ lũ Đạo Môn ở đây giết hết, thì ngày mai thế nào bọn Chính Đạo Thất Phái cũng sẽ đánh đến Luyện Hồn Sơn. Dương Diệc Phong gõ vào đầu Hoàng Tuyền - Ngươi thật chẳng có chút đầu óc nào. Ta hỏi ngươi đây là nơi nào ? - Hồng Diệp Sơn Trang Hoàng Tuyền vừa ủy khuất xoa đầu vừa nói - Hồng Diệp Sơn Trang thuộc nước nào ? - Sở quốc - Sở quốc là địa phận của tông phái nào? - Đương nhiên là địa bạn của Ma Tông chúng ta. Nhưng cái đó và bọn Đạo Môn có quan hệ gì? - Ngươi ngu quá, đây là thế tục nên phải theo quy củ của thế tục mà làm việc. Tí nữa ngươi tìm mấy người ngoại tông đệ tử, mấy người này không cần mạnh quá, chỉ cần biết chút công phu là được rồi. Ngươi đưa bọn họ đến chỗ bọn Chính đạo kêu gào vu oan bọn chúng dính đến vài vụ trọng án. Ví dụ như : Một vị công tử của một đại phái trong chính đạo vì thèm muốn sắc đẹp của một vị tiểu thư nên đã cướp đi. Sau đó tại một nơi hoang vu phát hiện xác của vị tiểu thư đó . Hắc hắc, đến lúc đó an bài triều đình chuẩn bị sẵn công văn, phối hợp chính xác về thời gian đưa đến. Công văn vừa đến chúng ta sẽ động thủ. Thử xem mấy lão già chính đạo có dám làm phiền chúng ta hay không. Hoàng Tuyền nghe xong sửng sốt, hắn bỗng phát hiện ra mình trước đây thật là ngu ngốc khi dám tìm Dương Diệc Phong để gây phiền phức. May mà hắn là sư thúc của ta, không thì ta chết thế nào cũng không biết. Dương Diệc Phong thấy Hoàng Tuyền đứng ngẩn người nhưng không biết hắn đang nghĩ gì. Dương Diệc Phong tiếp tục nói - Bọn chính đạo này thật là giả dối, rõ ràng chúng nó không thèm để triều đình thế tục vào mắt nhưng lại làm ra vẻ lúc nào cũng tuân thủ luật pháp. Mấy thằng già suốt ngày chỉ biết tu luyện, đầu óc luyện đến nỗi ngu luôn, một chút nhân tình thế thái cũng chẳng biết. Đối với bọn này phải dùng đầu óc để xử lý. Còn ngươi pháp lực không thấp, nhưng đầu óc quá cứng nhắc, lo mà luyện thêm đi, nhớ kỹ lần này phải làm cho sạch sẽ, không được lưu lại một chút dấu vết, rõ chưa? Hoàng Tuyền cũng hiểu sư thúc đang rèn luyện hắn nên cung kính gật đầu trả lời : - Tuân mệnh, sư điệt xin cáo lui Thần tình của hắn lúc này cung kính hơn gấp mười lần lúc trước, mang vẻ mặt xấu xa chạy đi lo việc. - Cái thằng này xem ra có vẻ thích bị chửi thì phải ? Cũng tốt, lần sau mấy việc thế này để cho ngươi làm, thanh niên còn trẻ phải huấn luyện nhiều” Dương Diệc Phong lắc đầu, mang theo bình rượu đi xuống nhà sau, hình như hắn quên mất so với Hoàng Tuyền hắn còn trẻ hơn rất nhiều. Vài ngày sau, tại sân trước của Hồng Diệp Sơn Trang đều tập trung rất nhiều ma đạo, Những người nổi danh, những thế lực có chút thực lực đều có chỗ ngồi, vẻ mặt ai cũng cuồng ngạo không bì nổi. Ngay cả chính đạo cũng được mời tới. Lần này Chính Đạo Thất Phái đến 5 phái gồm có : Ngọc Hư Cung, Thiên Kiếm Tông, Ngũ Hành Tông, Xích Dương Phái , Tiên Hiệp Đảo. Ngọc Hư Cung là đại phái được Lão Tử truyền từ thời thượng cổ đến nay. Các phái khác tuy rằng thực lực không kém, cũng thuộc vào hàng nhất lưu nhưng không thể nào cùng so sánh được với Ngọc Hư Cung. Vị thế của Ngọc Hư Cung cũng giống như vị thế của Ma Tông tại ma đạo. Trong Chính Đạo Thất Phái ngoài năm phái trên còn có Vọng Thiên Các và Tiên Nữ Môn, số người trong hai phái này không nhiều lắm chỉ khoảng hai mươi người, nhưng ai nấy đều là đại nhân vật, tu luyện đều là thượng cổ công pháp. Tuy hai phái này về tên thì thuộc vào Chính Đạo Thất Phái nhưng thực tế là trung lập, không ai đụng đến, mà cũng không ai dám đụng đến. Về phần Phạm Tâm Tông, đây là môn phái tu phật, cả ngày ăn đậu hủ hô hào cứu vớt nhân thế trong nước sôi lửa bỏng, quay đầu là bờ vân vân và vân vân. Tuy nhiên suốt ngày chỉ nói lải nhải mà không thấy làm. Thực lực so với một số phái của chính đạo cao hơn nhưng lại là tên gió chiều nào theo chiều ấy, tận lực tránh đắc tội với cả ma đạo lẫn chính đạo. Dương Diệc Phong ngồi ở chủ vị, một mặt hướng khắp các thế lực mỉm cười chào hỏi, một mặt đánh giá sơ qua thực lực của những người này. Phải biết rằng Dương Diệc Phong chính là tu luyện nguyên thần theo Huyền Thiên Thần Lục nên thần thức tu vi cực kỳ mạnh mẽ. Thần thức hắn hiện tại sợ rằng ngay cả Tán Tiên cũng còn kém xa. Hắn chỉ cần dùng thần thức đảo qua là biết ngay tu vi của những người này. Hắn quay lại Hoàng Tuyền đứng phía sau nói : - Tí nữa ta sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ, ngươi mang theo Ma tinh chạy về Luyện Hồn Sơn giao lại cho Tông chủ sư huynh. Hiểu chưa? - Hiểu rõ thưa sư thúc. Ám Ảnh Đường bọn họ cũng đã chuẩn bị xong, Dẫn Lôi Ma Quân đã bày ra thiên la đại võng. Không những thế, quân đội trong quận cũng đã đem đến 3000 cung thủ, nhưng không biết bọn người thế tục này có tác dụng gì ?. - Ha ha, đến lúc đó sẽ có chỗ dùng, hắc hắc Dương Diệc Phong thấy mọi người đã đến đầy đủ liền đứng lên hướng về phía chính tà hai bên chắp tay, sau đó lấy ra một viên Ma tinh. Nhất thời, khắp nơi đều im lặng, - Các vị, khối Ma tinh này được một đệ tử của Ma Tông trong lúc vô ý tìm thấy, chắc rằng các vị đã biết phải không? Dương Diệc Phong ngừng một chút - Các vị chắc cũng biết độ trân quý của nó phải không? Ha ha , vì khối Ma tinh này , Ma tông chúng ta cũng không muốn đắc tội với nhiều người. Bảo vật cần phải do anh hùng giữ, vì vậy tiểu đệ thiết lập tại đây một cái lôi đài. Chiếu theo quy củ, ai bản lĩnh cao thì khối Ma tinh thuộc về người đó. Không biết ý các vị thế nào ? Mọi người dưới đài liền nháo nhào cả lên - Đúng thế, phải làm như vậy - Đem ra sớm một chút có phải hơn không - Ha ha, Ma Tông hóa ra cũng chỉ vậy thôi Dương Diệc Phong vẫn tươi cười nhìn xuống đài, trong lòng nghĩ thầm - Các ngươi cứ điên cuồng một chút, đợi lão tử đùa xong sẽ giết sạch các ngươi. Hừ, lão tử ta dù sao cũng là cao tầng của Ma Tông, trước mặt ta mà còn dám nói như vậy, không để cho ta một chút mặt mũi nào. Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Hừ, toàn bộ các ngươi không một ai có thể sống sót ra khỏi đây. - Nếu các vị không có ý kiến gì, cứ như vậy mà làm. Dương Diệc Phong quay người hướng về phía năm phái của Đạo Môn chắp tay nói: - Thiên Huyền Đạo Trưởng, bối phận của ngươi là cao nhất ở đây, ngươi giúp chúng ta làm trọng tài có được hay không? Một người mặc áo bào đạo sĩ, tuổi chừng 60, vẻ mặt hiền lành đứng lên , hướng về phía Dương Diệc Phong vái chào - Đương nhiên là được - Tốt, Dương Diệc Phong ta sẽ mở đầu, ai lên trước đây ? Hắn vừa dứt lời thì một tên ăn mặc lòe loẹt, vẻ mặt dâm loạn nhảy lên. Hắn vừa muốn mở miệng thì bị Dương Diệc Phong chặn lại - Ngươi không cần phải nói ngươi là ai, ta không có hứng thú với tên của người sắp chết Tên dâm loạn nam tử giận dữ - Hừ, tiểu tử ngươi đừng nghĩ rằng mình là người của Ma Tông mà kiêu ngạo, ai chết về tay ai còn chưa biết Lúc này Thiên Huyền Đạo Trưởng đứng lên nói - Hai vị tỉ thí lôi đài chỉ cần phân thắng thua là ngừng lại nhé ! Hắn vừa dứt lời, bên dưới lôi đài đã nháo nhào cả lên - Hừ đạo sĩ thúi, tỉ thí trong ma đạo chúng ta là cuộc chiến sinh tử, đâu có như các ngươi một lũ sợ chết, giả nhân giả nghĩa. Còn đứng ở đó mà lôi thôi lải nhãi, mau cút qua một bên nếu không ta chém cho một phát bây giờ. Thiên Huyền Đạo Sĩ tu dưỡng cũng thật là tốt, bị chửi như vậy cũng không thèm để ý, chỉ cười cười mà nói rằng - Đã như vậy bần đạo cũng tùy các vị. Xin mời Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang