[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 53 : Nịnh bợ (thượng)

Người đăng: LukeReturn

Tà Dương nhìn Dương Diệc Phong, Dương Diệc Phong vẫn đang ăn xâu mứt quả, hắn nhẹ nhàng nói - Đem bọn họ giết hết đi Tà Dương đang muốn xông lên thì một tiếng la lớn làm hắn ngừng lại - Từ từ đã Lúc này từ trong đám người đang bao vây đi ra một người, đó chính là vị khách đã ăn cơm ở tầng ba khi nảy, nhị vương tử của Tần Quốc cùng mấy người Thiên Cấp cao thủ . Bọn họ đi đến bên cạnh Dương Diệc Phong và tên heo béo Vị đầu lĩnh quan binh đương nhiên biết rõ vị nhị vương tử này, vội vàng cung kính nói rằng - Không biết là nhị vương tử của Tần Quốc đến, xin thứ lỗi hạ quan không đón tiếp từ xa - Trương đầu lĩnh, vị công tử này là bằng hữu của ta, chuyện của hắn cũng là chuyện của ta, có gì thì tìm ta nói chuyện Nhị vương tử nhân cơ hội hiên ngang lẫm liệt mà nói - Ngươi … Tên heo béo đang định nói cái gì thì bị vị Trương đầu lĩnh ngăn lại - Cái này là hiểu lầm thôi, chúng ta tưởng bọn họ là loạn đảng trà trộn vào thành nên muốn bắt bọn hắn về điều tra, nếu như đã là bằng hữu của nhị vương tử thì đương nhiên không phải là loạn đảng. Tất cả đều là hiểu lầm. Người đâu, quay về Trương đầu lĩnh cung kính nói - Nhị vương tử, chúng ta không dám quấy rối nhã hứng của ngài, xin cáo từ Nói xong vội vàng mang theo tên heo béo chạy đi, một đội quan binh đông đảo chỉ trong mười giây đã biến mất. Trên đường lại khôi phục yên tĩnh - Công tử, các ngươi không có việc gì chứ ? Nhị vương tử quay sang thân thiết bắt chuyện với Dương Diệc Phong - Không có việc gì , xin đa tạ huynh đài đã giải vây đúng lúc Dương Diệc Phong chắp tay tạ ơn nói - Đâu đâu, gặp chuyện bất bình thì rút đao tương trợ thôi, không biết đại danh cao tính của công tử là gì ? Tại hạ là Doanh Chính, xin được chỉ giáo Doanh Chính nói - Doanh Chính ? Tần Thủy Hoàng ? Má ơi ta muốn xỉu Dương Diệc Phong nghĩ đến nhưng ngoài mặt vẫn bày ra nét nho nhã lễ độ hình dạng hồi đáp - Nguyên lai là vương tử điện hạ, thật sự là bất kính, tại hạ Dương Diệc Phong , lai lịch là … Dương Diệc Phong cố ý chần chừ một lúc rồi nói tiếp - Quy củ trong nhà không dám nói , xin thứ lỗi Nhị vương tử nghe được thì trong lòng nở nụ cười - Thì ra thực sự là nhị thế tổ của bí ẩn thế gia, ha ha ha thật sự là quá tốt. Ta phải cảm tạ Trương đầu lĩnh nha, đang lo không có cơ hội kết bạn thì hắn giúp ta Trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài mặt lại hiện ra một nụ cười ra vẻ ta đã hiểu - A, ta minh bạch, xem ra Dương công tử lần đầu ra ngoài phải không ? - Không sai Dương Diệc Phong gật đầu hổi đáp - Nếu như Dương công tử không chê thì để tại hạ làm chủ, đem ngươi đi du ngoạn các nơi có được không ? Doanh Chính nhân cơ hội nói - Cái này, sợ là làm phiền ngươi quá Dương Diệc Phong giả vờ nói - Ta và Dương huynh mới gặp mà như quen biết từ lâu, có gì mà phiền , Dương huynh không nên để bụng, nếu từ chối thì coi như coi thường tại hạ a Doanh Chính khách khí nói Người này đúng là một chuyên gia đàm phán, vừa rồi còn kêu Dương công tử, hiện tại đã là Dương huynh. Dương Diệc Phong cũng không thèm để ý, thuận nước đẩy thuyền mà nói rằng - Tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh, thực sự là làm phiền nhị vương tử rồi - Dương huynh, xin mời . Chúng ta đi về Khách Hành Cư trước làm vài chén cái đã ? Thế nào? Doanh Chính đề nghị - Tại ha đi ra ngoài dạo cũng đã lâu, cái gì cần mua đều đã mua , cũng nên về Dương Diệc Phong gật đầu đồng ý, hắn ăn xong đi dạo đến trưa, mua bán đủ thứ còn đám Doanh Chính cứ ở phía sau đi theo phiền muộn không có cơ hội làm thân. Giờ cả bọn cũng đều đói rồi Doanh Chính thật là một nhà ngoại giao giỏi, đoàn người vừa đi vừa cười nói râm ran, lúc này Dương Diệc Phong chợt như nhớ tới cái gì làm ra dáng bộ đại ngộ làm cho Doanh Chính thấy kỳ lạ, đang muốn mở miệng hỏi thì Dương Diệc Phong đã cướp lời trước, hắn quay sang nói với Tà Dương - A Dương, ngươi đi đem cả nhà thằng heo béo kia siêu độ đi, một người cũng không để lại - Nhưng thiếu gia ngài đã an toàn ? Tà Dương theo Dương Diệc Phong lâu như vậy, khả năng diễn kịch học được không ít , cũng có được 8 phần 10 bản lĩnh của Dương Diệc Phong - Sợ cái gì ? Có nhị vương tử và đại thúc này ở đây, ai dám làm gì ta ? Dương Diệc Phong chỉ vào Doanh Chính và Thiên thúc nói Doanh Chính cũng nhanh chóng trả lời - Vị tráng sĩ này cứ yên tâm, có ta và Thiên thúc ở đây không có ai dám đụng đến thiếu gia nhà ngươi, nếu không cứ hỏi tội ta Thiên thúc cũng vỗ ngực mà nói - Yên tâm đi, có lão phu ở đây, bảo vệ thiếu gia nhà ngươi chu đáo - Vậy làm phiền, tiểu nhân xin đi trước Tà Dương chắp tay ly khai - Đi nhanh về nhanh nha, ta ở Khách Hành Cư chờ ngươi Dương Diệc Phong hô Doanh Chính và Thiên thúc đứng một bên run trong lòng, người này thật là ngoan độc, chỉ vì một điểm nhỏ như vậy đã đem cả nhà người ta tiêu diệt. Nếu là điểm lớn thì có phải trực tiếp gọi các cao thủ trong nhà lại đây không ? Doanh Chính lần này càng thấy được vị nhị thế tổ của bí ẩn thế gia kinh khủng cỡ nào, hắn tự nhủ phải cẩn thận không nên làm tức giận vị công tử này , nếu không hắn sẽ làm liên lụy đến phụ hoàng Đoàn người vừa đi vừa nói chuyện, chỉ trong chốc lát đã đi đến trước cửa của Khách Hành Cư - Dương huynh xin mời Doanh Chính khách khí dẫn đường - Xin mời Dương Diệc Phong chắp tay đi vào trong, sau đó Doanh Chính và mọi người cũng theo sau đi vào - Chưởng quỹ, nhanh an bài một bàn tiệc rượu tốt nhất, ta muốn cùng vị công tử này chè chén một phen Doanh Chính vừa vào cửa đã hô lớn Chưởng quỹ thấy thì ra là nhị vương tử của Tần Quốc liền vội vã ngênh tiếp, hắn khom lưng cười nói rằng - Nhị vương tử đã yêu cầu, tiểu nhân lập tức sẽ chuẩn bị cho nhị vương tử, xin mời ngài lên lầu ba. Tiểu nhị, mau nói nhà bếp làm một bàn rượu ngon, phải nhanh lên nhé - Chờ một chút , nhớ đem 10 bình Lục Xà Tửu ngon nhất mang lên trước Dương Diệc Phong nói - Nhanh đem lên 10 bình Lục Xà Tửu ngon nhất Chưởng quỹ vội vàng bổ sung Nói xong hắn tự mình dẫn khách lên lầu, chọn một bàn ở vị trí đẹp nhất gần cửa sổ. Dương Diệc Phong ngồi vào chủ vị, bên dưới là nhị vương tử và vị Thiên cấp cao thủ Thiên thúc. Vừa ngồi xuống thì rượu đã được mang lên. Dương Diệc Phong cũng không khách khí cầm lại một bình. Hắn đưa lên mũi ngửi ngửi rồi thỏa mãn nói - Đã quá, rượu ngon ha ha ha Doanh Chính nhìn Dương Diệc Phong rồi cùng Thiên thúc trao đổi ánh mắt cho nhau, thì ra vị thiếu gia này thích rượu ngon ha ha ha - Ai dà , ngươi xem ta này, có rượu là quên hết mọi chuyện, lại đây lại đây cùng nhau uông một chén Nói xong liền rót cho Nhị Vương Tử và Thiên thúc một chén rồi quay sang hỏi vị cao thủ - Không biết cao danh quý tánh của đại thúc là gì ? - Dương công tử khách khí rồi, tại hạ là Đường Ngạo Thiên, là bảo tiêu đầu lĩnh của nhị vương tử điện hạ mà thôi Đường Ngạo Thiên cung kính hồi đáp - A ngưỡng mộ đã lâu Dương Diệc Phong miệng thì nói vậy nhưng nói xong thì nhỏ giọng lầm bầm - Đường Ngạo Thiên ?? Không nghe nói đến bao giờ Mọi người ở đây đều là cao thủ, âm thanh nhỏ như vậy nhưng Đường Ngạo Thiên làm sao không nghe được. Hắn suýt nữa sặc rượu , cố gắng không dám phun ra, cả mặt đều đỏ bừng làm ai cũng tưởng rằng hắn đang e thẹn. Nhưng dù sao hắn cũng chỉ dám cười khổ, nếu là một người khác thì hắn nhất định một chưởng đánh chết, nhựng vị này thì … Thôi đi, dù sao không phải là lời nói thật hay sao , Dương Diệc Phong mới xuất môn thì làm sao biết danh hào của Đường Ngạo Thiên. Đường Ngạo Thiên đành coi như không nghe thấy, khách khí trả lời - Tên của ta sao dám lọt vào kim nhĩ của Dương công tử ? thật là xấu hổ Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang