[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 4 : Số mệnh gặp nhau

Người đăng: LukeReturn

Lúc này trong một khu rừng rậm, cách mặt đất khoảng hai mét xuất hiện một vùng bạch quang. Dương Diệc Phong đang trong tư thế nằm đột nhiên xuất hiện tại lưng chừng rồi rơi thẳng xuống. “Bình” một tiếng, Dương Diệc Phong chạm đất. - “Oài, buồn ghê, biết thế mình đứng lẩm bẩm cho xong. Đau quá, may mà ta không giống như xưa không thì thế nào cũng phải chửi vài câu” Lúc này Dương Diệc Phong, trải qua mật cảnh tu tâm dưỡng tính, cùng Dương Diệc Phong lúc trước đã biến thành người khác. Hơn nữa giờ đây thân thể rắn chắc vô cùng, khí chất cũng hoàn toàn thay đổi. - “ Ta Dương Diệc Phong cuối cùng cũng được ra ngoài, ha ha, từ nay về sau ta tung cánh trời cao, vân du biển rộng. Tiêu diêu tự tại, cho dù lão thiên gia cũng đừng hòng ràng buộc được lão tử” Dương Diệc Phong hô lớn. Thế nhưng lão thiên gia hết lần này tới lần khác đều không nể mặt Dương Diệc Phong. Hắn không kêu gào thì thôi, hắn vừa kêu gào thì đã có phiền phức tới. Nơi này là Yêu Thú Sâm Lâm, là một trong tam đại cấm địa của Huyền Minh Đại Lục Tu Chân Giới, ở đây là thế giới của yêu thú. Từ cấp thấp nhất là yêu thú cấp 1 đến cao nhất là Thánh Thú cấp 10, ở đây cần loại nào có loại đó. Vượt qua cấp 10 là Thần Thú, loại này ở Tu Chân Giới sớm đã tuyệt chủng, chỉ có thể có ở Tiên Giới. Bất quá cấp 10 Thánh Thú đã tương đương với Đại Thừa Kỳ cao thủ. Không, phải là tương đương với kinh khủng Tán Tiên. Yêu thú vượt qua cấp 5 đã có trí tuệ, cấp 7 đến cấp 10 có thể nói chuyện. Vượt qua cấp 9 có thể biến thành người. Cấp 9 yêu thú cũng là tương đương với Hợp Thể Kỳ đại cao thủ. Chỉ là không hiểu vì nguyên nhân gì mà chúng không thể đi ra khỏi Yêu Thú Sâm Lâm. Hiện tại, trước mặt Dương Diệc Phong xuất hiện cấp 5 cự mãng. Con cự mãng này đã đói ăn ba ngày nay, vừa nghe thấy tiếng kêu gào lập tức nhanh chóng trườn qua đây. Quả nhiên, trước mặt là một bữa cơm ngon làm cho hai bên miệng nó nước miếng chảy ròng ròng. Dương Diệc Phong trợn tròn mắt, hắn bỗng phát hiện ra dù hắn so với trước kia rắn chắc, chạy trốn so với trước kia nhanh, khí lực so với trước kia lớn, cũng không thể nào chống lại con cự mãng này. Phản ứng đầu tiên của hắn là xoay người bỏ chạy, cự mãng đương nhiên không thể để cho bữa cơm của nó chạy mất, nó cũng nâng tấm thân to lớn của mình ra sức đuổi theo. Đừng thấy thân nó to là cho rằng nó chậm chạp, tốc độ đuổi theo không hề chậm hơn Dương Diệc Phong. May mà Dương Diệc Phong cũng không có đem kiến thức Sinh học vứt lại cho thầy, hắn chạy theo hình chữ S, nếu không đã sớm bị cự mãng nuốt đi. Cứ như vậy, một người một mãng truy đuổi nhau trong rừng. Cũng may, thân thể của Dương Diệc Phong đã được Long Tu Quả cải tạo nên hơn hẳn so với lúc trước. Long Tu Quả là dạng gì linh quả ? Dù cho Đào Tiên trên thượng giới hay Nhân Sâm Quả của Trấn Nguyên Tử có sống thêm một vạn năm cũng tuyệt đối kém xa. Nói không có khoa trương, nghĩ lại dù cho cây quả Nhân Sâm có 3000 năm nở hoa, 3000 năm kết quả, 3000 năm thành thục, mọc ra 30 quả , sau đó có thể ăn. Trải qua vạn năm một lần, Nhân Sâm Quả cho đến nay cũng đã sinh ra không biết bao nhiêu lần. Lại nói về quả Đào Tiên, tối đa cũng chỉ 9000 năm nở hoa, 9000 năm kết quả , 9000 năm thành thục. 3 vạn năm một lần, hơn nữa số lượng sinh sản cực kỳ lớn, hiệu quả cũng chỉ hơn Nhân Sâm Quả một chút. Còn Long Tu Quả, tồn tích hàng triệu năm năng lượng, hơn nữa chỉ có hấp thu mà không có thải ra, bá đạo vô cùng. Từ khi sinh ra đã điên cuồng hấp thu Thiên Địa linh khí, ngươi Nhân Sâm Quả hấp thu ôn hòa linh khí, có hấp có thải thì làm sao so sánh được ? Coi như phổ thông Kim Tiên ăn Long Tu Quả cũng không chắc chịu nổi linh khí bá đạo này. Dương Diệc Phong là phàm nhân, nhưng tại sao lại không việc gì ? Đây chính là nhân duyên , Dương Diệc Phong đã trải qua nhân sinh chuyển biến, đại hỉ đại bi, tâm tính thăng hoa. Hơn nữa, nhờ có lôi điện tẩy rửa, đưa đến Huyền Thiên Hư Cảnh hấp thụ Hư Vô Thần Khí. Sau đó lại may mắn gặp đúng lúc Long Tu Quả vừa hoàn thành hấp thu Thiên Địa Linh Khí, đang tập trung tiêu hóa thì xui xẻo gặp phải tên bụng đói Dương Diệc Phong. Tên này mèo mù vớ cá rán, cái gì cũng không biết ăn bậy ăn bạ kết thành nghiệt duyên. Hiện tại trong cơ thể của Dương Diệc Phong, Long Tu Quả lực lượng được hấp thu không tới một phần triệu . Dù vậy cũng giúp đả thông kinh mạch, không cần ăn uống. Nói trắng ra là trở thành Thiên Sinh Đạo Thể trong truyền thuyết. Bất luận là tu tiên , tu ma đều có tác dụng. Nếu như toàn bộ năng lượng được hấp thu, Dương Diệc Phong lập tức thành thần , thành tiên cũng không khó. Đáng tiếc hầu hết phần dược lực tồn đọng, Dương Diệc Phong cũng không có cách nào hấp thu bởi vì hắn chưa từng tu luyện. Lúc này, một người một rắn chạy cũng đã xa, Dương Diệc Phong đau khổ phát hiện ra chạy điên cuồng một lúc lâu như vậy mà con rắn này vẫn không chịu buông tha. Biết thế sớm đã không hô loạn. Xét cho cùng cũng là do Dương Diệc Phong may mắn. Con yêu thú này chỉ là cấp 5, trí lực còn thấp, chỉ biết cậy mạnh đuổi theo. Tuy rằng nó có Dung Hợp Kỳ pháp lực nhưng lại không biết dùng, về điểm này thì nó và Dương Diệc Phong hoàn toàn giống nhau. Dương Diệc Phong linh lực cũng ở Khai Quang Kỳ , so với cự mãng thấp hơn một cảnh giới, nếu như đổi lại một cao thủ Dung Hợp Kỳ nhân loại thì Dương Diệc Phong sớm đã bị bắt. Vừa đuổi vừa chạy, Dương Diệc Phong càng chạy càng nhanh, càng chạy càng dễ dàng. Nhưng con đại xà kia vẫn quyết không tha làm cho Dương Diệc Phong không thể làm gì khác hơn là liều mạng chạy tiếp. Bỗng nhiên đúng lúc này, cự mãng bỗng nhiên hoảng sợ không dám đuổi tiếp. Sau đó quay người nhanh chóng chạy đi , dường như nó gặp phải chuyện gì rất đáng sợ, tốc độ trốn so với lúc đuổi Dương Diệc Phong có khi còn nhanh hơn. Tất cả những điều này Dương Diệc Phong đều không biết, hắn vẫn đang liều mạng bỏ chạy, mãi một lúc không thấy tiếng động phía sau mới quay đầu nhìn lại thì thấy đại xà kia không còn bóng dáng. Lúc này mới dám thở mạnh - “Rốt cục không biết là có chuyện gì nữa, buồn quá…Nghĩ không ra vừa đến đây đã gặp loại quái vật này. Thật là xui xẻo” Dương đại thiếu gia lòng đầy oán giận. Hắn vận khí quả thật ghê gớm, đang oán giận bỗng nhiên xuất hiện một âm thanh cách hắn không xa. Dương Diệc Phong hiếu kỳ đi đến thì thấy một người một thú đang đánh nhau. Người kia mặc trường bào màu đen bó sát người, cao khoảng 1m9, mày rậm mắt to, mũi vừa cao vừa thẳng, khóe miệng hiện ra một nét cười tà dị. Trông hắn có vẻ bưu hãn nhưng lại có vài phần khí chất thư sinh. Hai loại khí chất này sao lại kỳ quái xuất hiện cùng trên một người làm cho Dương Diệc Phong có cảm giác không hợp lý. Trên trời, một thanh kiếm màu đỏ tươi bay tới bay lui, đâm liên tục vào đầu của con yêu thú kia. Chỉ trong chốc lát, con mãnh thú đã nhanh chóng bị thương. Tràng diện này quả thực so với chơi Magic Game còn huyền ảo hơn nhiều. Chỉ thấy Dương Diệc Phong trợn mắt há mỏ , trong lòng quyết tâm phải học cho bằng được chiêu này. Đó là do Dương Diệc Phong mù kiến thức, những ai tinh mắt vừa nhìn đã biết ngay con yêu thú kia ít nhất phải là cấp 7, nó tương đương với Nguyên Anh Kỳ cao thủ. Phải biết rằng, con người tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ đã có thể nhảy ra ngoài tam giới, siêu thoát ngũ hành. Không chỉ pháp lực tăng cao mà thọ mệnh cũng đề thăng , có thêm nhiều thời gian để truy đuổi cảnh giới cao hơn. Lúc đó có thể hoàn toàn ở ngoài tam giới, thoát khỏi ngũ hành, bạch nhật phi thăng thẳng đến Tiên Giới. Hiện tại con yêu thú cấp 7 này bị người áo đen kia đùa bỡn, điều này chứng tỏ pháp lực của hắn ít nhất cũng là Hợp Thể Tiền Kỳ cao thủ. Hành tẩu tại Tu Chân giới hiện nay đa số cao nhất cũng là Hợp Thể Kỳ, hơn nữa tu luyện đến Hợp Thể Kỳ cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hiện tại ở một môn phái, số Hợp Thể Kỳ cao nhất cũng chỉ khoảng 20 người. Đương nhiên không nói đến các Đại Phái, ai mà biết được các môn phái đó ẩn dấu bao nhiêu cao thủ ? Chỉ biết rằng hiện tại đối với Dương Diệc Phong mà nói, người áo đen chỉ cần một ngón tay cũng đủ xử lý Dương Diệc Phong. Lúc này yêu thú xem như sắp xong đời. - “Tà Ảnh Kiếm” Người áo đen hét lên, chỉ thấy kiếm phân thành vô số bắn về phái yêu thú. Vô số thanh kiếm đan xen đem yêu thú kia chấn văng ngược, máu hộc ra rải đầy trên đất. Người áo đen thu kiếm, bỗng nhiên Dương Diệc Phong thấy trong miệng quái vật phun ra một viên bạch quang đánh thẳng về phía người áo đen. Dương Diệc Phong hô to : - “Cẩn thận !!! “ Người áo đen hình như không nghe thấy, chỉ thấy đạo bạch quang kia vừa đánh về phía người áo đen thì hắn đột nhiên vung tay. Một luồng hắc khí phát xuất từ tay trái nhẹ nhàng tiếp lấy đạo bạch quang. Thì ra đạo bạch quang là một viên đan. Theo hiện đại tri thức, Dương Diệc Phong biết đó chính là yêu thú nội đan trong truyền thuyết. Thì ra người áo đen kia cố tình để cho yêu thú phóng xuất nội đan công kích. Loại công kích này chính là tối cường công kích của nó nhưng nguy hiểm cũng rất cao. Nếu đối thủ quá lợi hại, chiêu này không khác gì một tên ngốc hai tay dâng nội đan tặng người. Người áo đen quay qua Dương Diệc Phong - “Đa tạ tiểu huynh đệ nhắc nhở, bản quân tên là Thất Dạ, không biết tiểu huynh đệ đây đại danh là gì?” - “Chào ngươi, ta là Dương Diệc Phong” Lúc này Dương Diệc Phong giống như khôi phục lại tác phong của một vị tổng giám đốc trước đây, mang phong thái của giới thượng lưu. Sau khi ăn Long Tu Quả, khí thế cũng tăng cao. Thất Dạ trong lòng cũng bắt đầu đánh giá cao Dương Diệc Phong, người trước mặt tuy chỉ có tu vi Tích Cốc Kỳ nhưng dưới uy áp của hắn vẫn đối đáp trôi chảy, không hề hoảng loạn. Hắn biết ngay người này chắc chắn phi thường, không khỏi tăng thêm vài phần kính trọng và muốn kết bạn với Dương Diệc Phong. (Ma Tông tông chủ Thất Dạ Ma Quân và Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong lần đầu tiên gặp mặt) Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang