[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 12 : Chạy trốn

Người đăng: LukeReturn

Dương Diệc Phong mặt không có chút biến đổi, hắn quay người lấy thân hóa thành kiếm khí xé gió bay về phía Luyện Hồn Sơn của Ma Tông. Hắn biết rằng, hiện tại hắn không phải là đối thủ của Huyết Ma, có phẫn nộ cũng không làm được gì, chỉ có bình tĩnh mới giải quyết được vấn đề Lần này là sai lầm của hắn, hắn không nên qua mức chủ quan - Hừ, yên tâm đi Huyết Ma Lệ Hồn, ta sẽ không cho ngươi sống thoải mái đâu. Ta phải cho ngươi hình thần câu diệt, vĩnh bất siêu sinh Lúc này thần thức của Dương Diệc Phong đã phát hiện ra Huyết Ma đang đuổi theo làm hắn vô cùng hoảng sợ. Với Hư Không Ngưng Kiếm Thuật, tốc độ của hắn nhanh vô cùng, tuy rằng hắn không có khả năng khống chế phi kiếm nhưng cái gì cũng vậy, có được có mất. Cái được là tốc độ của hắn tăng lên gấp trăm lần. Hắn kết hợp kiếm khí với Kiếm Quang Độn Ảnh Thuật trong Huyền Thiên Thần Lục , sáng chế ra công pháp lấy thân mình hóa thành kiếm khí. Hắn đưa kiếm nguyên trong cơ thể điên cuồng hấp thu linh khí bên ngoài làm tăng tốc độ của hắn lên hơn 10 lần. Đây thuần túy là kỹ năng dùng để chạy trốn Dương Diệc Phong luôn cho rằng với bản lĩnh lấy thân thành kiếm khí của mình, dù cho Độ Kiếp Kỳ cũng không làm gì được hắn. Hiện tại hắn đã biết mình quá ngây thơ. Tốc độ của Huyết Ma so với hắn còn nhanh hơn một chút. Hắn tự nhủ - Làm sao bây giờ ? A , đúng rồi Liễm Tức Thuật. Môn pháp quyết này chắc chắn sẽ giúp ta thoát khỏi sự tảo tra của Huyết Ma. Dương Diệc Phong vội vàng hạ xuống đất. Hắn lập tức đưa nội tâm thanh tĩnh, ý chí liền mạch, thu liễm khí tức. Hắn tìm một cây đại thụ ẩn nấp, một cử động nhỏ cũng không dám động. Hắn vừa ẩn nấp xong thì Huyết Ma đáp xuống - Thật là kỳ lạ, sao đến nơi đây thì khí tức của tên tiểu tử kia không thấy đâu nữa ? Điều này làm sao có khả năng ? Hắn chỉ là một tên Nguyên Anh Kỳ làm sao thoát được thần thức của ta Huyết Ma lòng vòng xung quanh tìm kiếm nhưng không phát hiện được gì - Lẽ nào ta đuổi sai hướng Nói xong hắn bay lên không Dương Diệc Phong ngồi trên cây vẫn không dám nhúc nhích . Hắn thấy Huyết Ma đi rồi mới dám thở phào nhẹ nhõm. Đang muốn đi xuống bỗng nhiên thần niệm của hắn rung động không ngớt. Dương Diệc Phong tu luyện Huyền Thiên Thần Lục chính là dùng để tu luyện nguyên thần, phát triển thần niệm. Huyền Thiên Thần Lục này là môn mật điển tu thần của Thái Cổ Đại Thần Hư Vô. Hư Vô là đại thần cùng cấp với Nữ Oa, Phục Hy, Hồng Quân thì mật điển tu thần của hắn không ghê gớm cũng không được. Phục Hy vốn thông thạo tám tám sáu mươi tư quẻ tượng, thôi diễn mọi việc trong thế gian, biến hóa vô cùng. Có thể biết được họa phúc , có thể biết được quá khứ vị lai, thiên địa biến ảo. Huyền Thiên Thần Lục tuy không giống như sáu mươi tư quẻ của Phục Hy có thể dự đoán tương lai nhưng chí ít có thể dự đoán một chút nguy hiểm của bản thân. Thần niệm báo trước làm Dương Diệc Phong trở nên cẩn thận hơn. Dương Diệc Phong tiếp tục thu liễm khí tức, ngưng thần tập trung không nhúc nhích ngồi im trên cây đại thụ. Quả nhiên không ngoài dự đoán, chưa được một giây sau đã thấy thân ảnh của Huyết Ma thình lình đáp xuống. Lúc này Dương Diệc Phong mới than thở - May mà vừa rồi ta tin vào cảm giác, nếu không thì tiêu đời rồi. Huyền Thiên Thần Lục quả là thứ tốt. Hay là ta tập trung luyện nó ? Tự hỏi xong lại lắc đầu - Dương Diệc Phong ta cũng không thể thua Thái Cổ Đại Thần được. Thời thượng cổ, người và thần đều sống chung. Lực lượng của người cũng không kém hơn Thần. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta đã có tầng thứ nhất, ta phải cố gắng hoàn thiện nó. Niềm vui lớn nhất của con người chính là tự khiêu chiến bản thân a - Hừ tên hỗn đản Vương bát đản, dám lừa gạt đánh lén, ám toán lão phu. Ta tuyệt đối không tha cho ngươi. Dù cho có đuổi đến chân trời góc bể ta cũng phải bắt ngươi về nhổ răng cắt lưỡi Huyết Ma Lệ Hồn giận dữ gào rống. Nói thật lòng, Huyết Ma Lệ Hồn căn bản không để ý đến việc Dương Diệc Phong ám toán hắn. Cái làm hắn tức giận là những điều Dương Diệc Phong nịnh nọt hắn đều là giả dối. Nói cho cùng thì cuộc sống trong ma đạo vốn là như vậy, căn bản là bất chấp thủ đoạn, chỉ cần biết thắng hay thua. Vì thế mấy cái việc như đánh lén, ám toán, đầu độc , đâm sau lưng, đánh thuốc mê v..v đều rất bình thường. Huyết Ma cũng thường xuyên lừa lúc địch nhân không chú ý giở thủ đoạn đánh lén. Hắn giận chỉ bởi vì ngay lúc mình đang cảm thấy bản thân vĩ đại, cực độ tự kỷ thì bị người khác cắt mất cái tự sướng. Người thường còn tức huống hồ là lão ma đầu vui giận bất thường ? Hơn nữa hắn giết nhiều đệ tử của Ma Tông như vậy, bọn họ sẽ không bỏ qua cho hắn. Nếu hắn để Dương Diệc Phong chạy thoát về Ma Tông thì hắn nguy rồi. Thực lực của Ma Tông hắn rất rõ ràng, hắn có thể tiêu dao khoái hoạt làm một trong mười đại cao thủ của Ma đạo vì hắn chưa bao giờ đắc tội với Ma Tông. Lần này hắn vì độ kiếp mới bất đắc dĩ chặn cướp Ma tinh của Ma tông để luyện chế pháp bảo. Hắn vốn muốn cướp nhanh rồi bỏ chạy, không muốn giết người của Ma Tông , cùng Ma Tông kết thành thù oán. Nhưng hắn không ngờ bị Dương Diệc Phong làm cho quên mất ý định lúc đầu, hạ sát thủ với người của Ma Tông. Đến khi nhớ ra thì đã phát hiện ra mình nguy rồi, biện pháp duy nhất là giết người diệt khẩu. Vì vậy hắn tuyệt đối không để cho Dương Diệc Phong chạy về Ma Tông. Hắn dù có Bất Diệt Huyết Ma Thân nhưng chỉ cần bị cao thủ của Ma Tông giết hết Huyết Thần của hắn thì chắc chắn hắn phải chết dưới thiên kiếp. - Hừ , ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu Nói xong hắn đánh vào rừng cây mấy cái phát tiết buồn bực rồi phi thân bay đi Dương Diệc Phong từ trên cây nhảy xuống thở hắt ra - Hừ, lần này đã đi chắc rồi, thật là nguy hiểm. Huyết Ma ngươi hãy đợi đấy Sau đó Dương Diệc Phong nhìn khắp bốn phía - Đây là đâu ta ? Ta với thế tục không rõ ràng lắm . Hiện tại cũng không thể dùng pháp lực phi hành để tránh bị lộ . Nếu bị Huyết Ma nhìn thấy không biết làm sao trốn đây Dương Diệc Phong một mình trong rừng rậm, hắn đánh giá các loại động thực vật ở đây , phát hiện ra nhiều loại giống như đúc với Địa Cầu. Nhưng có điểm kỳ lạ ở đây là cây lá rộng và cây lá kim cùng sống trong một khu rừng. Ở Địa Cầu, hai loại cây này phải sinh sống tại hai nơi có điều kiện thời tiết khác nhau. Nhưng tại sao ở đây lại sinh trưởng cùng một nơi ? Nếu như đem khu rừng này về Địa Cầu thì có thể xem như đây là một kỳ quan. Đến lúc đó hắn thu vé vào cửa cũng đủ giàu to Hắn vừa đi vừa suy nghĩ đủ các ý nghĩ bất lương, vừa đi vừa quan sát, vừa đi vừa tự sướng. Không biết đi được bao lâu, đang vừa đi vừa chửi trời chửi đất thì hắn bỗng nghe thấy tiếng đánh nhau. Hắn dùng thần thức đảo qua thì phát hiện ra đây không phải là người tu chân đánh nhau mà là võ lâm cao thủ trong giang hồ đang tranh đấu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang