[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 1 :  Đạo Tâm Ma Chủng

Người đăng: LukeReturn

Qua hơn một năm, Dương Diệc Phong đã đem toàn bộ các loại trúc cơ công pháp của cả hai trường phái Ma và Đạo đọc qua một lần. Hắn phát hiện ra Đạo Môn công pháp chú trọng đến việc tích lũy linh khí, công pháp ôn hòa, hoàn toàn không có bất kỳ hung hiểm gì trong lúc luyện. Tuy nhiên tiến triển lại chậm chạp. Qua 50 năm mới có thể trúc cơ thành công. Mà trúc cơ công pháp của Ma Môn lại chủ yếu là mượn ngoại vật, mạnh mẽ đả thông nhị kiều , thôn phệ linh khí. Tiến triển cực kỳ nhanh nhưng tính phiêu lưu cao. Dương Diệc Phong chọn đi chọn lại cuối cùng chọn một môn công pháp bị vứt xó tên là “Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp”. Môn công pháp này tiến triển cực kỳ nhanh, hầu như không có một chút hung hiểm nào, chỉ là vô cùng khó luyện. Theo Ma Môn điển tịch ghi lại, môn công pháp này vốn có từ đời thượng cổ, nó là môn trúc cơ công pháp của tông chủ đời thứ nhất Ma Tông. Thế nhưng ngoại trừ vị tông chủ thứ nhất, cũng chỉ có tông chủ đời thứ ba và tông chủ đời thứ mười ba là dựa vào hắn mà trúc cơ thành công, sau đó tung hoành thiên hạ vô địch thủ. Còn lại không thấy ai thành công, một số người không tin cố thử, cuối cùng đành ôm hận mà chết. Trải qua hơn mười đời, cuối cùng không còn ai luyện môn công pháp này. Nguyên nhân là môn công pháp này quá tà môn, các môn công pháp khác đều là tích lũy linh khí để đả thông Thiên Địa Nhị Kiều rồi tiến nhập thiên tiên. Còn môn “Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp” này lại chú trọng tinh thần tu vi, đem ta trở thành thiên địa, thiên địa trở thành ta. Nếu đã là như thế thì cần gì phải đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều ? Nhưng có một vấn đề, không đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều thì làm sao có thể tiến nhập thiên tiên chi cảnh? Đây chính là điểm trắc trở nhất của Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp nhưng cũng chính là điểm thần kỳ nhất của nó. Con người có thất tình lục dục, lấy đạo làm tâm , lấy ma làm thể, lấy tình nhập đạo, trước yêu sau hận, trải qua đại hỉ đại bi mượn cảm ngộ này để cảm ngộ thiên địa, dùng nó đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều trực tiếp bước vào thiên tiên chi cảnh. Trước tiên, tại thiên linh cái hình thành một vòng xoáy linh khí dùng nó hút lấy linh khí ở bên ngoài, mượn sức mạnh đó để đả thông Thiên Địa Nhị Kiều. Sau khi thành công, dòng linh khí này vẫn tồn tại vô cùng hữu dụng cho việc tu luyện sau này. Môn công pháp này quả thật giống như vì Dương Diệc Phong mà sinh ra, tất cả các điều kiện Dương Diệc Phong đều phù hợp, chỉ cần tập trung luyện công là sẽ thành công. Sau khi Dương Diệc Phong tìm được môn bí quyết trúc cơ liền tự mình làm một cái mao ốc ở ngay trong Thiên Ma Hạp Cốc, hắn giờ đây không cần quan tâm đến việc ăn uống. Hôm nay, Dương Diệc Phong đang tại mao ốc đả tọa tu luyện “Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp” thì phát hiện kinh mạch toàn thân tràn đầy linh khí chuẩn bị đột phá. Hắn vận khởi toàn thân linh lực hướng về phía thiên linh cái. Dương Diệc Phong quên hết mọi thứ xung quanh, say sưa với cảm giác linh lực chảy khắp thân thể rồi đi về phía thiên linh cái. Loại ý cảnh này theo như tên gọi của đạo gia chính là Thanh Tĩnh Vô Vi. Trong cơ thể của Dương Diệc Phong,lực lượng của Long Tu Quả lần thứ hai bị kích phát. Hóa ra môn Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp này còn có khả năng kích phát tiềm lực cơ thể. Hèn gì sau khi dùng nó để trúc cơ thì tốc độ tu luyện tăng lên rất nhanh. Lúc này đây, Dương Diệc Phong không biết những gì đang xảy ra, trên người hắn toát ra Thất Thải Thần Quang giống như Thất Thải Thần Quang ở Huyền Thiên Hư Cảnh. Tuy nhiên lần này thần quang không chỉ lóe lên mà quang mang không ngừng chạy khắp thân thể hắn. Không biết trải qua bao lâu, Thất Thải Thần Quang càng ngày càng sáng chói, phạm vi phát sáng cũng ngày càng rộng. Lúc này tại thiên linh cái của Dương Diệc Phong bỗng nhiên phóng ra một thanh kiếm nhỏ màu trắng. Từ trong kiếm bỗng phát ra tiếng nói : - “A, rốt cuộc cũng đã tỉnh lại, cũng thật là mau. Tên tiểu tử kia quả nhiên có tiềm lực. Lần trước ta đem linh lực của Long Tu Quả áp chế để ẩn dấu khí tức cho hắn, thiếu chút nữa đã tiêu hao toàn bộ năng lượng mà ta khổ công tích lũy cả vạn năm. Hư Không Giới Chỉ rơi vào tay hắn, có lẽ hắn là người được chọn. Thôi thì giúp hắn một tay” Thanh tiểu kiếm kia nói xong liền chui vào thiên linh cái của Dương Diệc Phong. Sau đó tại thiên linh cái của hắn bỗng xuất hiện một cổ hấp lực thật lớn. Ngay cả Thất Thải Thần Quang đang lan tỏa cũng dần dần hướng về phía thiên linh cái của hắn. “Bình” . Dương Diệc Phong bỗng nhiên ngã ra giường, mọi thứ lập tức khôi phục lại như cũ. - “A , Khỏe thật !!” Dương Diệc Phong nằm trên giường la lớn, sờ lên sờ xuống thấy không có chuyện gì mới vươn vai ngồi dậy. Một cổ tinh thuần năng lượng từ thiên linh cái chạy thẳng xuống đan điền, làm cho hắn sướng đến mức muốn gào lên. Dương Diệc Phong không khỏi nghĩ thầm: - “Đây là chân nguyên phải không nhỉ? Ta cảm thấy chân nguyên di chuyển, thì ra loại di chuyển này lại sướng như vậy. Ha ha .. ta đã là cao thủ sao ?” - “Mới như vậy đã thỏa mãn hả? Thật sự điếc không sợ súng , tiểu tử ngươi giờ mà đi ra ngoài , chỉ cần một con mèo hay một con chó cũng thịt được” - “Thằng nào? Thằng nào vừa nói, nhanh lăn ra đây cho lão tử” - “Đừng nói nhảm nữa, có người đang tới, ứng phó với hắn xong rồi quay lại hỏi ta là nhé cu” Dương Diệc Phong nghe xong liền cố dỏng tai lên nghe xem có tiếng người không nhưng chẳng nghe thấy gì. Thế nhưng không bao lâu đã có người đi đến , là Thất Dạ đến. Hắn đến tìm Dương Diệc Phong để xem xét tiến bộ của Dương Diệc Phong. Hắn với Dương Diệc Phong vừa gặp đã quen, rất là thưởng thức Dương Diệc Phong. Nếu không như vậy sao lại đưa Dương Diệc Phong làm sư đệ. Đối với vị sư đệ này hắn thực sự rất quan tâm. Vừa bế quan xong đã chạy đi tìm Dương Diệc Phong. - “Sư đệ, thế nào? Có thu được gì không? Sư huynh ta đến tìm ngươi để uống rượu đây. Ngươi có gì không hiểu thì nói cho ta nghe. Sư huynh giúp ngươi chỉ điểm đôi chút.” Người còn chưa bước đến cửa thì tiếng đã sang sảng truyền đến. Dương Diệc Phong đứng dậy chạy ra - “A sư huynh, có rượu để uống hả ?? Vậy thì tốt quá , nhanh lại đây mau lên” Dương Diệc Phong vừa nói xong liền đoạt lấy chai rượu trong tay Thất Dạ. Mở nút chai làm liền hai tợp - “A , rượu ngon ha ha ha” Thất Dạ cũng cầm một bình rượu khác uống theo, vừa uống vừa quan sát Dương Diệc Phong. Vừa nhìn hắn đã kinh ngạc : - “Hả, sư đệ, ngươi trúc cơ thành công rồi sao? Ngươi đã biến linh khí trong cơ thể thành chân nguyên rồi ?” - “Không sai, ta vừa mới thành công, hiện tại chắc ta đã là Khai Quang Kỳ phải không ?” - “Đúng, chúc mừng ngươi !! Chỉ mất có hai năm đã trúc cơ thành công lên Khai Quang Kỳ, ngươi quả thật là thiên tài” - “Ta trước đây đã không cần ăn uống, giờ tăng thêm một cấp có gì đặc biệt không?” - “Luyện Khí, Thai Tức, Toàn Chiếu, Tích Cốc … 4 kỳ này gọi là Dưỡng Khí. Khai Quang Kỳ mới chính thức đưa linh khí tồn trữ trong cơ thể chuyển thành chân nguyên lực. Chỉ một bước này thôi cũng không dễ đâu, sư huynh ta năm xưa cũng phải mất 12 năm thời gian để vượt qua. Như vậy cũng đã tự thấy là rất giỏi rồi” - “A, Thì ra là như vậy” - “Ngươi trúc cơ bằng công pháp gì mà nhanh như vậy ?” - “Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp” - “A , Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp? Đó là mật pháp khó luyện nhất Ma Môn mà ngươi cũng luyện thành công sao? Thât Dạ ngạc nhiên đến nỗi hai mắt mở trừng trừng - “Đúng a, ta đã thành công. Thật ra ta thấy cũng không khó luyện lắm” - “Ai, thực sự là ghen tị à nha, cái môn công pháp trúc cơ này của Ma đạo rất thần kỳ không gì có thể sánh được. Ta năm xưa cũng đã từng thử nhưng không nắm bắt được trọng điểm. Trong lịch sử của Ma Tông cũng chỉ có 3 người luyện thành. Ngươi chính là người thứ 4. Ha ha ta quả thật đã vì Ma Tông tìm được một vị thiên tài. Chưa đến ba năm đã trúc cơ thành công, tốc độ này từ trước đến nay chỉ có mình ngươi. Chúc mừng sư đệ” Thất Dạ trong lời nói mang đậm chân thành không hề có một chút đố kị, đây chính là mị lực về nhân cách của Thất Dạ. Phải biết rằng người trong ma đạo, chỉ cần một lời khó nghe là động đao động thương, thậm chí ngay cả thầy trò hay huynh đệ cũng thường xuyên nghi kỵ , hãm hại nhau. Tại Ma Tông, tuyệt đối không có chuyện này . Đây chính là bí quyết giúp Ma Tông đứng đầu ma đạo hàng vạn năm. - “Ha ha, cảm tạ sư huynh, có rượu ngon này là đủ rồi” - “Cạn ly, chúng ta hôm nay không say không về” - “Được, cạn ly” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang