[Dịch] Hải Vương Tế

Chương 04 : Làm Sai Thì Phải Trả Giá

Người đăng: hoadulam

Hoa Chi Khánh Thứ vừa tới Cự Kình vương thành liền được nhiệt liệt hoan nghênh, vượt qua cả tưởng tượng. Điều này làm cho mọi người vừa mừng vừa sợ. Cự Kình tộc vốn là một chủng tộc chuộng võ, không quan tâm nhiều lắm tới ca múa. Lần này họ nhiệt tình như thế là vì danh tiếng cả đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, nhưng sao lại có thể nhiệt tình đến mức này? Hải tặc đoàn Caribbean là một hải tặc đoàn nổi tiếng, uy không phải là cực mạnh, nhưng hễ là hải tặc đoàn trong top 5 thì đều đã tung hoành trong đại dương từ lâu, các đại vương tộc cũng không làm gì được họ. Thứ nhất là căn cứ của chúng rất bí mật, thứ hai là dù thẳng mặt chiến đấu thì bọn chúng cũng không sợ. Hải tặc đoàn đã trải qua vài chục năm, tài sản tích cóp được sẽ đạt một số lượng cực kì đáng sợ, chỉ cần không trở mặt sống chết với vương tộc thì bọn họ sẽ không sao. Mà những hải tặc đoàn như thế thì xử lý tình huống rất cẩn thận. Giống lần tấn công Hoa Chi Khánh Thứ này, tuy chọc giận Cự Kình vương tộc nhưng cũng chưa đến nỗi phải khiến cho vương tộc vì mấy cô gái mà phải điều động binh lực ăn thua đủ với chúng. Hơn nữa, ngoài đánh lén, hải tặc hiểu rõ nhất là chạy trốn. Nội bộ hải tặc cũng có những quy định. Trong lục đại vương tộc, chủng tộc không nên dây vào nhất chính là Sa tộc và Long tộc chứ không phải là Hải Long tộc, Cự Kình tộc, cũng không phải là Mỹ Nhân Ngư tộc hay Cá Heo tộc. Những chủng tộc này đều khá là hiền hòa, cũng không vì một việc nhỏ mà nổi giận. Nhưng Sa tộc và Long tộc thì khác, họ là chủng tộc có thù tất báo, hơn nữa khi truy sát thì cực kì điên cuồng. o0o Nếu mọi chuyện chỉ có thế thì không có gì đáng nói. Nhưng ba ngày trước đã xảy ra một sự kiện chấn động, có thể nói sự kiện này chính là hải tặc phá lệ lần đầu tiên trong lịch sử. Việc hải tặc đoàn Caribbean lùi bước được lan truyền rất nhanh trong giới hải tặc. Hai hải tặc đoàn đứng đầu đều im lặng, không hề phát biều bất kì ý kiến gì về sự kiện này. Thế nhưng hải tặc đoàn bài danh thứ tư “Hải tặc đoàn Mussolini” (1) lại cực kì không hài lòng, họ cho rằng hành vi sợ sệt của hải tặc đoàn Caribbean gây tổn hại nghiêm trọng tới uy danh mà cộng đồng hải tặc tích lũy được trong những năm gần đây. Có thể nói, ngoại trừ hải tặc đoàn Thủy Phao không có mắt đã tấn công thương đội mà tộc tam công chúa Hải Long đang ở, để đến nỗi gặp họa diệt vong, còn các hải tặc đoàn khác thì không hề gặp bất kì sự cố nào. Thế mà hải tặc đoàn Caribbean, đang có ưu thế tuyệt đối, lại bị một dấu hiệu của mạo hiểm công hội dọa cho mà chạy. Họ bây giờ đã không còn xứng đáng với vị trí thứ ba, cần phải để hải tặc đoàn Mussolini thay thế . Lục tinh đại mạo hiểm sư là cái chó gì, dù là đồ đệ của mười tinh mạo hiểm sư thì hải tặc đoàn Mussolini cũng đếch sợ. Tuyên bố này vừa được công khai liền chiếm được sự ủng hộ của các hải tặc đoàn khác. Bọn họ thấy chuyện này thì có vẻ hơi hèn yếu, hải tặc đoàn có vị trí như hải tặc đoàn Caribbean mà cũng bị dọa nạt dễ dàng như thế. Thật sự là quá mất mặt, xem ra đã đến lúc vị trí thứ ba phải đổi lại. Nhưng vào đêm ba ngày sau khi tuyên bố, trụ sở chính của hải tặc đoàn Mussolini bị một người áo đen bí ẩn tập kích. 1600 tên tinh anh nòng cốt bị tiêu giệt, hải tặc đoàn Mussolini gồm 5 vạn người bị người ta đánh cho tan đàn xẻ nghé chỉ trong một đêm, những nhóm hải tặc chạy nạn chối chết khỏi trụ sở để đến nương nhờ các hải tặc đoàn khác. Chuyện này làm toàn giới hải tặc chấn động. Những có những hải tặc được chứng kiến toàn bộ về kể lại. Hôm đó họ đang thi hành nhiệm vụ, ban thủ lĩnh hải tặc đoàn Mussolini đang bàn bạc về kế hoạc phát triển. Danh vọng của hải tặc đoàn Mussolini lúc đó rất cao, chỉ cần bọn họ làm được một mánh lớn nữa là có thể đạp hải tặc đoàn Caribbean xuống. Nhưng tối hôm đó, phía trên trụ sở bỗng nhiên hiện ra một cái khoảng không trống rỗng, không hề có nước. Lúc ấy số người được chứng kiến không hề ít, bởi vì không gian xuất hiện khiến cho dị tượng xảy ra. Một người từ bên trong từ từ đi ra, cao cao tại thượng đứng đó, không nói không rằng giơ hai tay lên. Sau đó dường như toàn bộ hải vực đều phải run rẩy sợ hãi giống như ngày tận thế đã đến. Toàn bộ căn cứ của hải tặc đoàn Mussolini bị bao phủ trong một phiến hỗn độn, dường như mọi nơi đều có tiếng sấm gầm lên giận dữ, những âm thanh nứt gãy chói tai, nước biển hiền hòa bỗng trở thành ác ma, chúng đập, chúng phá, chúng xé toang tất cả. Kinh khủng nhất là trong đáy biển bỗng xuất hiện cả một biển lửa, ngọn lửa tạo thành từng cơn lốc lan tràn khắp nơi, thiêu rụi mọi thứ, tạo thành vô số vụ nổ khủng khiếp, những cơn chấn động đánh ngất những người đang chứng kiến. Đến khi bọn họ tỉnh lại thì toàn bộ căn cứ của hải tặc đoàn Mussolini đều bị san bằng, vùng đất xung quanh đều ám tro đen kịt, thành lũy phòng ngự được coi là không thể phá hủy đã bị biến thành đống đổ nát. Cao thủ của hải tặc đoàn còn chưa kịp phản kháng đã bị tiêu diệt toàn bộ. Khung cảnh đổ nát, khe nứt lan tràn giống như nơi này từng bị cấm chú oanh tạc mười lần liền vậy. Địa ngục, đây chính là địa ngục, còn người kia nhất định là ác ma, một vạn phần trăm là ác ma. Theo những ma pháp sư chạy trốn ra ngoài nói, họ cảm thấy lực lượng ma pháp còn vượt qua cả cấm chú. Giống như là vô số đại ma pháp sư tiến hành đoàn thể ma pháp vậy. Nhưng hôm ấy chỉ có một người xuất hiện, cũng không có dấu hiệu cho thấy có nhiều người xuyên qua màn phòng ngự của họ. Còn người kia làm thế nào để xuất hiện thì không ai rõ, đối phương sử dụng cũng không phải là thủy hệ ma pháp mà là phong hệ và hỏa hệ mà hải tộc e ngại nhất. Họ cũng không hiểu được làm thế nào mà bộc phát được lực lượng như thế trong đáy biển, nhưng cảm giác chắc chắn là không nhầm. Nếu chỉ có một hai người, thì người ta cũng chỉ coi như là nói nhảm mà thôi, nhưng số lượng hải tặc chứng kiến không hề nhỏ. Có thể bọn họ không phải là cao thủ nhất lưu, nhưng cảm giác thì không hề kém cỏi. Thanh danh ác ma từ trong hải tặc đoàn nhanh chóng truyền ra trong một thời gian ngắn, rồi lan khắp toàn bộ hải tộc. Người đó là ai? Tất nhiên là đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Lực lượng vĩ đại, đáng sợ cỡ nào a? Hùng mạnh đến nỗi chỉ giơ tay nhấc chân mà hủy diệt một hải tặc đoàn khổng lồ. Cao thủ trong mắt người ta thì như con kiến yếu ớt trong tay hắn vậy. Hải tặc đoàn Mussolini đang hướng đến vị trí thứ ba, vậy mà chỉ trong nháy mắt đã tan thành mây khói. Ban đầu tin tức này cũng không được người ta tin tưởng lắm, còn cho rằng là hơi nói quá. Một người sao có thể mạnh mẽ đến mức độ như vậy, nhất định là nói đùa rồi. Nhưng không lâu sau, mạo hiểm giả công hội đã chứng nhận tính xác thực của tin tức này. Hải tặc đoàn Mussolini bài danh thứ tư bị một người lạ mặt tấn công, căn cứ bị phá hủy hoàn toàn, các nhân vật chủ chốt gần như bị tiêu diệt toàn bộ, còn các thành viên còn lại thì sợ đại mạo hiểm sư Thâm Uyên trả thù nên đã giải tán. Tuy đại mạo hiểm sư không ra mặt xác nhận, nhưng mạo hiểm công hội cũng cho rằng đây chính là hành động của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Bởi vì một cao nhân như vậy thì để ý gì tới mấy việc nhỏ nhoi ấy, so với hải vực Bách Mộ Tử Vong thì một hải tặc đoàn chỉ đồ nhãi nhép mà thôi. Hải tặc đoàn Mussolini đã phải trả giá nặng nề cho sự điên cuồng ngang ngược của chúng. Chúng dùng chính sự diệt vong của mình để chứng minh sự tồn tại của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn cả trong lời đồn đại. Sự hùng mạnh của ngài không cho phép bất kì ai nghi ngờ, đồng thời mạo hiểm công hội cũng có thể chứng minh được chế độ phân cấp lực lượng của họ là chuẩn xác nhất toàn bộ hải tộc, chỉ có nhân tài chân chính mới có thể tham dự . Mà có thể trở thành lục tinh đại mạo hiểm sư chính là tuyệt thế cao thủ. Đương nhiên, với lực lượng của Thâm Uyên, lục tinh thì chưa đủ để đánh giá, họ đang thảo luận để đề nghị cấp cho ngài danh hiệu tối cao, thất tinh mạo hiểm vương. Còn với việc hải tặc đoàn Mussolini bị xóa sổ, hải tặc đoàn Caribbean tỏ ra rất đáng tiếc, đồng thời thay mặt tỏ lời xin lỗi. Hải tặc đoàn Mussolini không thể đại biểu cho tất cả hải tặc. Hải tặc là một thế giới sùng bái cường giả, bọn họ đều rất muốn tỏ lòng tôn kính tới đại mạo hiểm sư. Dư luận trong hải tặc đều hướng về phía hải tặc đoàn Caribbean. Lúc này chỉ có thằng ngu mới chống lại đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, đó không còn là người nữa rồi. Bên ngoài xưng tụng là đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, nhưng trong lòng mỗi hải tặc đều thầm niệm là ác ma Thâm Uyên, chỉ có ác ma mới có lực lượng như vậy. Trải qua chuyện này, thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ được hoan nghênh nhiệt liệt. Dù là vương tộc cũng bó tay bó chân với đám hải tặc xảo quyệt, nhất là ngông nghênh huyên náo như hải tặc đoàn Mussolini gần đây. Kết quả là anh bạn xui xẻo này bị xóa tên chỉ vì một câu nói lãng xẹt, sợ rằng có rất nhiều người đang cười trộm sau lưng, có thể chắc chắn hải tặc đoàn Caribbean là một trong số đó. Có lẽ lúc này họ còn đang vì quyết định sáng suốt của mình mà ăn mừng. Người trong cuộc thì tối, người ngoài cuộc thì sáng, Caesar vẫn đang ở cùng Clara và Elena. Với thực lực của hắn bây giờ thì không thể đối đầu với nhiều hải tặc như vậy, huống hồ ma pháp của hắn còn khá kém, loại siêu cấp cấm chú hỗn hợp hai hệ như thế thì hắn không thể xuất ra được. Ánh mắt Elena và Clara nhìn Caesar lại thêm một phần thần bí, chàng trai này giống như một câu chuyện không thể đọc hết. Mới đầu chỉ là một bình dân nhỏ nhoi, bây giờ nhìn lại lại thấy sau lưng có một thế lực tương đương kinh khủng đang âm thầm ủng hộ. Mỗi khi hai nàng cảm thấy đã hiểu rõ hắn rồi thì hắn lại làm ra một chuyện không thể tưởng tượng được, làm cho các nàng tò mò không thể tả. Thật tội nghiệp cho bạn Caesar, chính hắn cũng không giải thích được chuyện này, nhưng người khác đã đem chuyện này đổ lên người hắn, hắn có phủ nhận cũng chẳng ai tin. Nhưng cứ như thế thì kế hoạch của bọn họ sẽ càng thêm thuận lợi. Gia đình lão Thao Đặc trở nên rất nổi tiếng, vô số thương nhân chen chúc nhau mà tới. Tuy quyển trục trong tay họ không thể dùng lại nữa, nhưng bản thân nó đã là thứ vô giá. Đây chính là chứng cớ duy nhất cho thấy sự tồn tại của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Những người yêu thích sưu tầm vật của cường giả không phải là số ít, huống hồ lại là vật của mạo hiểm sư thần bí nhất từ trước tới nay. Nhưng nhà lão Thao Đặc cũng không tham tiền, lão không có quyền quyết định quyển trục này. Lão mở hiệu thuốc trong vương thành mà không gặp bất kì một khó khăn nào. Quan viên vừa nghe tiếng đã chủ động chọn cho một mảnh đất tốt nhất, khuyến mãi chi phí xây dựng. Còn về thuế má linh tinh thì hoàn toàn miễn. Nhưng nhiều người đi qua đi lại quá, chẳng mấy chốc mà cổng nhà cũng nát, dong binh đoàn Huyết Sát đoàn trưởng phải kéo người tới hỗ trợ, cũng nhân cơ hội giao du với vài người. Rất nhiều người muốn tìm hiểu thêm về đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, nhưng lão Thao Đặc nhất quyết không nói. Còn ba tỷ muội thương đội Hoa Chi Khánh Thứ thì nói rằng nếu đại mạo hiểm sư Thâm Uyên vẫn giấu kín thân phận thì tức là không muốn người khác quấy rầy, cho nên các tin tức không nên nói cho bên ngoài vẫn tốt hơn. Một ít dũng giả cũng tới ở bên cạnh hiệu thuốc, với hy vọng có thể thấy được bóng dáng của đại mạo hiểm sư. Về người khiêu chiến thì lại không thấy, dù Cự Kình tộc rất hiếu chiến nhưng khi giao đấu cũng phải nhìn thân phận. Nếu thực lực kém quá xa thì khiêu chiến còn có ý nghĩa gì, người ta dùng một ngón tay cũng có thể diệt ngươi, thế còn đấu gì nữa, thật đáng cười. Nhưng làn sóng nhiệt ở Cự Kình vương thành mới chỉ bắt đầu. Chẳng bao lâu sau, một tin tức làm tất cả các vũ giả đều sôi trào nhiệt huyết. Ba vị cao đồ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên đã tới Cự Kình vương thành, cũng đã được gia đình lão Thao Đặc xác nhận, thân phận không hề có vấn đề. Cao thủ ở hải vực xung quanh đều hướng về vương thành. Cơ hội như vậy chính là ngàn năm có một, hiệu thuốc cũng sắp trở thành bưu điện đến nơi, vô số thư khiêu chiến như cơn lốc bay tới. Ba người Caesar cũng không ngờ có nhiều như thế, vậy còn cần gì đánh nữa, xem thư thôi cũng đủ làm mấy người mệt quá mà chết. Một thông báo nhanh chóng được dán trước cửa hiệu thuốc, đồ đệ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên quyết định tiếp nhận khiêu chiến của dũng sĩ hải vực Cự Kình. Nhưng vì để có một trận đấu chân chính, mỗi người phải chịu một sự khảo nghiệm nhất định, đối thủ không hạn chế, dù là chiến sĩ hay ma pháp sư đều được. Còn khảo nghiệm thì rất đơn giản, chỉ cần qua được hai cửa của Clara và Elena là được. Hai người đều là những cô gái rất háo thắng, chỉ nghĩ thôi đã nhịn không được muốn xuất ra một hai chiêu. Kết quả là làm cho khiêu chiến giả giảm ngay một nửa. Bởi vị nhị đệ tử của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên là một Mỹ Nhân Ngư vương tộc, ma pháp thủy hệ xuất thần nhập hóa. Rất nhiều Cự Kình chiến sĩ còn chưa đến gần đã bị cuốn bay đi mất. Mà tam đệ tử lại là Hải Long vương tộc, trình độ Long đấu khí tinh thuần không thể tưởng tượng được, không hề thua kém lục đại cao thủ tuổi trẻ. Mà đại sư huynh mạnh mẽ còn chưa có ra tay… Chẳng lẽ đại mạo hiểm sư Thâm Uyên là ma vũ song tu? Nếu không tại sao luôn kiêu ngạo như Hải Long tộc cũng chịu bái sư đây. Chuyện như thế kinh động tới cả Cự Kình vương. Cự Kình vương bình tâm tĩnh khí đã nhiều năm, cao thủ có thể khiến ngài để ý đã ít lại càng ít. Còn tuổi trẻ một đời bây giờ thì chưa có ai. Cho dù là ngôi sao mới được Cự Kình tộc xem trọng nhất cũng không thể khiến cho ngài chú ý. Nhưng đối với đệ tử của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên này ngài lại thấy thích thú. Chủ yếu là do đại mạo hiểm sư Thâm Uyên quá hùng mạnh. Đối với người có thể đi vào hải vực Bách Mộ Tử Vong, tiêu diệt hải tặc đoàn vài vạn người như thế khiến Cự Kình vương rất tò mò. Việc sau nhìn qua thì khó khăn nhưng trong hải tộc có không ít người có thể làm được. Cầm tặc tiên cầm vương, mà còn lại chỉ là một đám ô hợp mà thôi. Cự Kình vương hoài nghi rằng hắn có thể đi vào hải vực Bách Mộ Tử Vong chắc chắn là vì có một bí pháp nào đó. Điều này không quan hệ gì tới thực lực. Nhưng liên hệ tất cả lại, thì người này rất thâm sâu, mà hắn còn có thể dạy được ba đệ tử có phong cách hoàn toàn khác nhau cũng làm Cự Kình vương giật mình. Phải biết rằng đệ tử thường bắt chước sư phụ mình, nhưng căn cứ tin tức thì phong cách của nhị đệ tử và tam đệ tử là hoàn toàn khác nhau. Một người thì thuần thục ma pháp, một người lại có Long đấu khí tinh thuần. Người trẻ tuổi mà có thể đạt tới trình độ này thì có thể đếm trên đầu ngón tay, thế mà ở đây đã có hai người, hơn nữa lại còn là nữ. Theo như lời các nàng thì thực lực vị đại sư huynh còn mạnh mẽ hơn. Điều này khiến cho Cự Kình vương cảm thấy ngứa ngáy, đây là cao thủ tới bực nào? Elena và Clara lại đang vui muốn chết. Ngày xưa, với thân phận công chúa mà chiến đấu thì lúc nào đối phương cũng nhẹ tay làm cho các nàng không thể phát huy thực lực. Cứ như bây giờ có phải tốt không, thậm chí những cao thủ của Cự Kình tộc còn công kích rất liều mạng. Đây chính là mức rèn luyện tốt nhất khiến cho các nàng rất thích. Đã thế khi đánh xong còn có người massage cho các nàng. Caesar đáng thương ban ngày phải bưng trà rót nước, còn ban đêm lại trở thành nhân viên massage. :xit mau: Thất bại liên tục làm cho Cự Kình tộc hơi nóng mặt. Không đánh nổi sư phụ rồi, chẳng lẽ đồ đệ cũng đánh không xong, huống hồ còn có đại sư huynh chưa lộ diện. Cuối cùng ngôi sao mới Cự Kình tộc cũng không nhịn được phải ra tay. Mấy ngày này hắn đều nhẫn nhịn, thân là một cao thủ thì nhất định phải biết kiên nhẫn. Cự Kình tộc cũng không phải là một chủng tộc ngu đần, hắn đã quan sát suốt mấy ngày nay hòng nhìn ra được lộ số chiêu thức của hai người, từ đó có thể tìm ra được một chút sơ hở, cũng như để đối phó. Nhưng thực tế thì phong cách của hai người lại không hề giống nhau, chỉ có thể nói đại mạo hiểm sư Thâm Uyên đã đạt tới một cảnh giới không thể hiểu nổi mới có thể dạy được đệ tử xuất sắc như thế. Cứ như thế mà tính thì vị đại sư huynh kia rất có khả năng là ma vũ song tu. Đáng tiếc là hắn không thể chờ thêm nữa, nếu không sợ rằng nhuệ khí của hắn không còn nữa. Tin tức Prometheus điện hạ sắp khiêu chiến đại đệ tử thần bí của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên nhanh chóng lan ra toàn bộ Cự Kình vương thành. Mấy ngày nay cao thủ của Cự Kình vương thành đã rất mất mặt nhiều nhưng vẫn không thể vượt qua được cửa trắc nghiệm của hai vị sư muội. Điều này làm cho danh hiệu dũng giả chi thành có vẻ là nói khoác. Thật ra cũng không phải là họ không đủ mạnh, chỉ là đối mặt hai vị vương tộc công chúa với thân thủ nhất lưu như thế thì thắng được dễ dàng mới là có vấn đề. Hôm nay là ngày khiêu chiến cuối cùng, quảng trường của vương thành đã chật ních người, nhưng người dám lên trên sàn thì lại càng ngày càng ít. Đối diện sàn đấu là nhà lão Thao Đặc, Clara đứng ở trên sàn khiêu chiến. Cô bé rất có phong cách nữ hiệp, nhưng đáng tiếc là bị áo choàng che phủ toàn bộ thân thể chứ không thể lộ ra chân diện mục. Mọi người cũng thông cảm cho chuyện này, là mạo hiểm giả, nhất là mạo hiểm giả có danh tiếng thì đều che dấu thân phận. Nếu để bị bại lộ là một chuyện rất nguy hiểm. Nhưng Caesar lại là chuyện khác, ai cũng cho rằng hắn đã tới cảnh giới đủ để không cần phải che dấu. Caesar làm thế là đều đã tính cả, hắn lộ diện thì không sao cả, vì Elena nên hắn không thể bị động mãi được, phải chủ động đề cao tiếng tăm và địa vị của mình để chuẩn bị cho tương lai. Lần khiêu chiến này ở Cự Kình vương thành chỉ là một chuyện nhỏ trong số đó mà thôi. Một chiến sĩ Cự Kình tộc cầm trong tay một cái chùy lớn nhảy lên trên đài. Rõ ràng là hắn không hiểu sao những người khác lại thua một cô bé như thế. Với hắn thì chỉ một búa là nàng thành bánh thịt ngay. Trong tiếng hò hét của mọi người, chiến sĩ mang theo chùy lớn cùng khí thế hung hăng đánh về phía Clara. Với một ma pháp sư thì cần gì Cự Kình lực, một chùy là xong. Tốc độ của Cự Kình chiến sĩ cũng không nhanh, họ cũng không am hiểu tốc độ, nhưng thân thể to lớn cùng lực phòng ngự khiến cho họ lợi thế ngăn cản công kích. Nếu đối phương tấn công không đạt tới một mức độ nhất định thì kết quả đã rất rõ ràng. Người chưa tới mà đã có thể cảm giác được lực xung kích. Gã chiến sĩ này cũng có chút bản lĩnh, chiếc chùy lớn đột nhiên rời tay lao thẳng về phía Clara. Mà làm người khác giật mình chính là không ai nghĩ hắn sẽ có một chiêu như vậy, nếu đồ đệ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên mà hơi chủ quan thì sẽ lập tức xong đời. Cận chiến chính là chí mạng của ma pháp sư. Có lẽ vị nhị đồ đệ này đã bị Cự Kình chiến sĩ dọa cho sợ mất mật, thế mà không tránh không né, chỉ đứng nhìn chùy lớn bay về phía mình. Gã chiến sĩ trên đài là một gã Cự Kình chiến sĩ lục cấp, rất là vừa lòng đối với chiêu thức của mình. Ở dưới đài Cự Kình tộc đều hoan hô vang dội. Cảm giác này có lẽ chỉ có ở đất nước người khổng lồ mới có. Nhiều người to lớn như thế cùng hò hét thì khung cảnh hoành tráng là không thể nghi ngờ. Người bình thường mà gặp bọn họ hét lên như thế chỉ sợ là trong lòng đã run sợ rồi chứ đừng nói là còn chiến đấu. Nhưng không phải tất cả mọi người đều lạc quan như thế, Caesar và Elena vẫn thảnh nhiên đánh giá mọi người xung quanh. Nghe nói hôm nay sẽ có cao thủ đến, Caesar đã chờ từ rất lâu rồi. Prometheus điện hạ cau mày. Đồ ngu, nếu đối phương còn không thể đối phó được cái chiêu vặt vãnh này thì bây giờ chính đại mạo hiểm sư Thâm Uyên đã trục xuất nàng khỏi môn hộ chứ đời nào cho nàng xuất môn làm gì cho xấu hổ. Nhưng ma pháp của đối phương quả là thâm hậu, nếu không phải hắn phát hiện được có một chút dao động ma pháp mờ nhạt thì có lẽ cũng đã bị lừa. Chiếc chùy lớn lao vun vút, xuyên qua thân thể Clara, nện cái ầm xuống mặt đất. Thân thể “Clara” dần dần tan biến, Cự Kình chiến sĩ liền biết là đã mắc bẫy, cao cấp thủy hệ ma pháp “Ảnh ẩn thuật”. Không ngờ đối phương đã có thể sử dụng đến trình độ như thế, nhưng hắn cũng không phải tay mơ, hắn không quên đối phương là ma pháp sư, ma pháp sư sẽ không xông vào cận chiến với hắn. Thân thể liền căng lên, sẵn sàng chống đỡ công kích ma pháp của đối phương, chỉ cần không bị tấn công vào chỗ yếu hại thì lực chiến đấu của Cự Kình tộc sẽ không giảm. Nhưng đột nhiên hắn cảm thấy bên cạnh có thêm một người. Clara đứng ngay cạnh hắn, từng mảnh băng khí từ hai tay nàng tỏa ra bao phủ lên người Cự Kình chiến sĩ. Sau đó, bắt đầu từ chân, Cự Kình chiến sĩ không ngừng bị đóng băng, biến thành một tượng băng trong nháy mắt, rất sống động. Dùng người sống làm quả nhiên là sản phẩm nghệ thuật. Với tính tình Clara thì để ý gì đến cận với viễn, với lại cách sử dụng ma pháp như thế thì rất hiếm thấy. Công dân hải vực Cự Kình đứng xem xung quanh không ngừng hò hét cổ vũ anh bạn trong tảng băng này, hi vọng hắn có thể phá băng đi ra. Đáng tiếc là chỉ thấy Cự Kình chiến sĩ trong tượng băng chỉ giật một cái rồi không có động tĩnh gì hết. Với trình độ ma pháp của Clara thì đừng mong có thể thoát được. Cự Kình chiến sĩ đáng thương bị người ta khiêng đi, còn về sau xử lí thế nào thì với tính cách của Cự Kình tộc mà nói, tám chín phần mười là lấy búa mà đập. Cũng may là Cự Kình tộc da dầy thịt béo nên chắc cũng sẽ không có vấn đề gì. Chú thích: (1) Benito Amilcare Andrea Mussolini (1883-1945): Là thủ tướng độc tài của Phát Xít Italia, một quốc gia quân phiệt, thể chế, chống Cộng Sản, liên minh với Adolf Hitler tham gia vào WWII chống lại phe Đồng Minh. (2) Prometheus : Trong thần thoại Hi Lạp, Prometheus (Προμηθεύς) là một vị thần Titan (người khổng lồ), con của Lapetus và Themis, anh em với Atlas, Epimetheus và Menoetius. Thần nổi tiếng vì trí thông minh sắc sảo của mình, là người đã nặn ra loài người và ăn trộm lửa của thần Zeus để đưa nó cho họ. Zeus đã trừng phạt bằng cách trói chặt thần vào một ngọn núi và để cho đại bàng rỉa gan ngài mỗi ngày. Prometheus là một vị thần bất tử, do đó lá gan của thần lại mọc lại mỗi đêm, và sáng hôm sau đại bàng lại tiếp tục tới để rỉa gan cả thần. Rất lâu sau đó, Heracles, con trai của Zeus, đã tới phá hủy xiềng xích và giải thoát cho Prometheus. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang