[Dịch] Hải Vương Tế
Chương 02 : Amera Biến Thân
Người đăng: hoadulam
.
Hai người với một con rồng nằm hôn mê, người tỉnh lại đầu tiên lại là Karin, tuy thực lực của Caesar và Hồng Long Vương Pampas cực mạnh, nhưng cũng bị ma kiếm công kích linh hồn nặng nhất. Khi Karin phát hiện bọn họ đang nằm trên bụng của Hồng Long Vương thì thiếu chút nữa nàng lại ngã lăn ra xỉu tiếp.
Theo cách suy nghĩ của nàng, đương nhiên là anh hùng vô địch Caesar đã đánh bại cự long, trước kia từng nghe nói Caesar sâu không thể lường, gia gia cũng coi hắn như bảo bối, Karin cũng chính mắt nhìn thấy thực lực của hắn, nhưng nàng không thể tưởng tượng ra được, hắn ta không ngờ lại mạnh đến mức có thể chiến thắng một con rồng khổng lồ như thế... Cho dù là siêu cấp hải chiến sĩ như gia gia nàng cũng không phải là đối thủ của một con Hồng Long to như vậy.
...Vương tử đang hôn mê, lúc này hẳn nên làm cái gì để đánh thức ngài dậy chứ nhỉ?
Gương mặt nhỏ nhắn của Karin đỏ hồng, khung cảnh chung quanh tuy không có hoa thơm chim hót, nhưng lại có khung cảnh Đồ Long cũng rất hào tráng, có nên dùng nụ hôn dịu dàng của nàng để đánh thức hắn không nhỉ?!
Kỳ thực lá gan của Karin cũng chẳng nhỏ mấy, lúc này lại chẳng có ai, lá gan của nàng lại càng to hơn. Nắm chặt tay, từng chút từng chút lại gần Caesar... Kỳ thực nhìn kỹ thì hắn so với mấy tên đẹp mã Mỹ Nhân Ngư tộc còn quyến rũ hơn, rất nam tính.
Có lẽ nhờ Elena phù hộ, hoặc cũng có lẽ là Caesar đồng học cảm thấy có nguy cơ mất đi sự trong sạch (dịch giả : sặc, ta phải đi liều mạng với tác giả, đừng, đừng cản ta!), tại thời khắc mấu chốt hắn chớp chớp mắt tỉnh dậy, toàn thân rã rời, nhưng khi thấy mặt của Karin thì hắn biết cái mạng nhỏ của mình vẫn còn đây.
Bình tĩnh một chút quan sát tình trạng thân thể, phát hiện ngoại trừ thân thể vô cùng uể oải thì không có gì bất ổn, mà Hải Đấu Khí từ rất lâu không có tiến bộ lại có chút biến hóa. Đương nhiên việc cần làm bây giờ cũng không phải là suy tính việc này mà là rời khỏi địa phương quỷ quái này. Hắn không có ngốc như Karin, tỉnh lại không lâu hắn đã biết sức sống của Hồng Long Vương dưới mông mình vẫn bừng bừng như cũ.
- Nói nhỏ một chút, chúng ta phải rời đi ngay lập tức!
Caesar tận lực áp thấp giọng, cố gắng hít sâu, hết sức khôi phục thân thể.
Bất quá Hải Thần không hề nghe thấy lời cầu xin của hắn, Hồng Long Vương cũng đã tỉnh dậy, hai tròng mắt rồng thô lố nhìn chằm chằm bọn họ. Karin đồng học cố gắng bảo trì sự trấn định, kết quả thật không cần đến trấn định nữa... Lại xỉu rồi!
- Chủ nhân, người hầu Pampas của ngài xin nghe lời sai bảo!
Trong đầu của Caesar đột nhiên vang lên một thanh âm thuần hậu, rất hiển nhiên thanh âm này đến từ con Hồng Long trước mắt.
Bản thân của Hồng Long Vương cũng rất bực bội, ma kiếm mất tích, nhưng khế ước nô dịch lại chuyển tới tên Hải Tộc nhỏ bé trước mắt này, mà loại uy lực này nó vẫn không thể nào kháng cự.
Long kỵ sĩ nhân loại cũng có thể cùng loài rồng cao quý như nó đạt thành khế ước nhất định, nhưng đó là khế ước ngang hàng, Long kỵ sĩ có chết đi cũng không ảnh hưởng gì đến con rồng. Đương nhiên loài rồng là một giống nòi trung thành, một khi đã cùng loài người đạt thành hiệp nghị như vậy thì tương đương với đồng sinh đồng tử. Mà nó với tên Hải Tộc trước mắt này lại khác, khế ước nô dịch có nghĩa là nếu chủ nhân chết, nô lệ chết theo, nô lệ chết, chủ nhân chẳng sao cả.
...Cũng may mà vị chủ nhân này xem ra cũng không phải là tên có tướng chết yểu.
Pampas thông qua khế ước giao lưu đem tình huống của mình nói cho Caesar một lần, kể cả thanh ma kiếm kia. Nói đến thanh ma kiếm thì nagy cả bản thân Caesar cũng có chút sợ sệt, ma vật có được khả năng cắn nuốt ý thức như vậy lần đầu tiên hắn mới thấy, hơn nữa phương thức công kích này chưa từng được nghe nói đến, hùng mạnh đến mức không thể ngăn cản được... Xem ra chính mình lại nhân họa mà được phúc, chẳng những không có việc gì còn kiếm thêm được một con rồng, ngay lúc này Caesar lại nghĩ đến Shidiraya, không biết Hồng Long với Bích Ngọc Long con nào lợi hại hơn, hình như con của mình hẳn là chiếm ưu thế.
Cảm nhận được sự nghi vấn của chủ nhân, Pampas cực kỳ kiêu ngạo rống lên một tiếng, nó không phải là một con Hồng Long thường, mà là vua Hồng Long Pampas. Bích Ngọc Long đẳng cấp vốn đã không bằng nó, hơn nữa theo miêu tả của chủ nhân còn là một con rồng chưa trưởng thành, trình độ như vậy mà gặp nó căn bản không dám ra tay.
(Hồng Long vs Bích Ngọc Long: Long tức, Long uy là phương thức công kích chung của loài rồng, nhưng Hồng Long còn có thể điều khiển Hỏa nguyên tố, đó cũng là một khác biệt về đẳng cấp, sức sát thương diện rộng của nó thì Bích Ngọc Long không thể so bằng).
Caesar thật ra có chút đau đầu, cái con to xác này tuy rất hữu dụng nhưng lại không thể mang theo bên mình, thứ nhất là khiến người ta để ý, hơn nữa Hồng Long là loài thuộc về ngọn lửa, đáy biển hiển nhiên là không thích hợp cho nó sinh tồn, xem ra vẫn đành phải thả nó sống tạm ở đây, thuận tiện có thể bảo vệ bảo tàng, nói không chừng sau này có việc dùng đến.
Đến khi Karin tỉnh lại phát hiện thì mình đang bay trên không trung. Có thể bay lượn tự do như chim trên không trung là giấc mộng từ rất lâu của nàng, Hải Tộc giống như loài người đều mong muốn chinh phục bầu trời xanh trong trên cao, nhưng chỉ trừ đỉnh cấp cao thủ ra thì không ai có được quyền lợi ấy, không tưởng được nàng cũng thật có được ngày này.
- Caesar, con Hồng Long kia thật sự bị ngươi đánh bại sao?
Năng lực tiếp nhận của Karin đồng học là rất mạnh, sự mừng rỡ trong lòng không thể kìm nén. Cho đến giờ còn chưa từng nghe nói tới có Hải Tộc nào có thể chinh phục loài rồng khổng lồ trên đất liền cả, chuyện này vốn vẫn là sở trường của loài người, cho dù là Niệm Thú Sư mạnh nhất Hải Tộc cũng không được.
- Cũng không hẳn vậy, dù sao hiện giờ nó cũng nghe lời ta. Chúng ta hiện đang tiến về vùng biển Mỹ Nhân Ngư, xem ra Đồ Thư Quán thật sự là một ma pháp trận không gian khổng lồ.
Karin làm gì còn biết mình đang ở phương nào, trong lòng đã sùng bái Caesar vô cùng rồi, mà lại còn khiêm nhường nữa, chinh phục Hồng Long chứ có phải thường đâu.
Caesar thấy ánh mắt hưng phấn của Karin, không thể không nhắc nhở một chút :
- Karin đồng học, chuyện này xin cô hãy giữ bí mật.
Karin do dự một chút rồi cũng gật đầu chấp nhận, nàng không hiểu vì sao mà Caesar lại muốn che giấu thực lực, nếu là người khác thì đã kêu to cho cả thế giới biết hết rồi.
Caesar có suy nghĩ riêng của mình, Hồng Long vương mặc dù rất mạnh, nhưng ở dưới đáy biển thì nó cũng chẳng giúp được gì, hơn nữa còn dễ gây ra một ít phiền toái không cần thiết.
Chỉ tốn nửa ngày thời gian hai người đã về đến vùng biển Mỹ Nhân Ngư, nếu như không nhờ có Hồng Long Vương mà để bọn họ tự đi sợ rằng phải mất rất nhiều ngày mới về được.
Hai người mất tích cũng không lâu lắm, hơn nữa lại trùng ngay lúc trường được nghỉ, Karin đại tỷ là điển hình của loại người thích làm gì là làm, ai cũng không dám quản, mà Caesar đồng học cũng là phần tử đặc quyền. Đương nhiên điều này cũng không đại biểu là Amera lão sư không bực tức, ngược lại nàng đã gần sắp nổi điên rồi, Caesar không ngờ dám cho nàng dài cổ leo cây (dịch giả chú : nguyên tác là phóng hải âu, thành ngữ TQ phóng cáp tử-vịt chính là leo cây của mình, nhưng ở đây là biển). Đã nói là muốn giúp hắn giải quyết vấn đề chướng ngại ma pháp của hắn, kết quả lại khiến cho nàng đợi không một ngày.
Vừa về trường Caesar đã bị Caio nóng lòng như lửa đốt lôi ra :
- Đầu nhi, ngươi lại đi đâu phong lưu rồi, khục khục, có mấy người phụ nữ đều sắp nổi cơn rồi, nếu không giải quyết kịp ta có khi cũng bị họ giết quá!
- Khục khục, Caio không nên nói bậy nói bạ, phụ nữ nào đâu chứ!
Caesar hơi lo lắng Elena sẽ tìm hắn, nhưng còn có ai nữa chứ?
Caio dáng vẻ rất thành thật xòe tay ra đếm, lầm rầm nói :
- Ngươi vắng mặt hai ngày, công chúa Elena phái người tìm đến, công chúa Clara phái người tìm đến, he he, lão sư Amera cũng phái người đi tìm ngươi, đương nhiên nếu bà già quéo đó được tính là phụ nữ.
Amera tuy là lão sư ma pháp, nhưng sự “xấu xí và nhà quê” của nàng cũng rất nổi tiếng, lão sư nào xinh nhất thì rất khó xác định, nhưng xấu nhất không phải nàng thì không ai dám tranh. Caio đồng học tuy không phải là người xem mặt mà bắt hình dong, nhưng mà lòng yêu cái đẹp thì ai cũng có, ở chung với lão sư như vậy một mình thì tuyệt đối là một loại hành hạ.
Caesar cũng nhớ tới lời ‘hẹn hò’ với lão sư, về phần Elena thì dễ thôi, đem chuyện phát sinh ra nói cho nàng nghe một lần là xong, còn về phần công chúa Clara chỉ cần kiếm chuyện gì đó đánh trống lảng cho qua. Đột nhiên hắn cũng có chút hối hận sao không mang về mấy miếng tinh thạch để trả nợ, nhưng hắn cũng biết Clara sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn, cho dù trả hết nợ thì chắc cũng vẫn có thêm phiền toái mới.
- Còn ai nữa không?
Caesar thuận miệng nói, kết quả Caio cười càng thêm dâm đãng, còn cố ý đi vòng vòng xung quanh Caesar.
- Ngươi muốn ta xử ngươi không?
Đối mặt với uy hiếp của Caesar, Caio bộ dáng rất thành thật đáp :
- Còn có hai vị, một vị là mỹ nữ lắm tiền nhất Hải Tộc chúng ta Isabella, còn một vị là Sophia, hình như là thuộc vương tộc Mỹ Nhân Ngư, đẹp đến rợn người.
Caesar trợn mắt nhìn trời tính toán, nàng Isabella kia kể ra cũng từng có duyên gặp mặt một lần, nhưng cũng chẳng có chuyện gì để nói với nhau, sao lại tìm đến hắn để làm cái gì nhỉ, về phần Sophia kia, là vuông hay tròn hắn cũng không biết.
- Đầu nhi, ngươi muốn đi đâu đó?
- Tìm lão sư Amera, ta muốn thỉnh giáo một số vấn đề về ma pháp.
- Ặc, hay là đi tìm công chúa đi, hoặc là bất cứ người nào cũng được.
Phật sơn đại ảnh cước!!
Chéo ... Caio đồng học bay thẳng qua song cửa số.
(Chú : Phật Sơn, một ngọn núi dưới đáy biển, vốn có một chủng tộc kỳ quái có chân rất to ở nơi đó, cước pháp của bọn họ rất lợi hại, lúc công kích còn mang theo bóng ảnh cực lớn.)
(Dịch giả chú : Đừng nghe tác giả nói bậy, Phật Sơn vô ảnh cước là tuyệt chiêu của Hoàng Phi Hồng đó bà con).
Caesar đương nhiên muốn tìm Elena đầu tiên, nhưng lúc này sắc trời đã trễ, vương cung sẽ không dễ dàng cho vào. Hơn nữa trải qua chuyện lần trước thì Clara đã dặn các thị vệ phải chú ý Caesar, không cho hắn được chạy loạn, tiến vào vương cung thì không có vấn đề, nhưng chỉ cho phép đến cung điện của nàng ta mà thôi.
Nơi Caesar ở rất gần túc xá giáo viên, đãi ngộ của lão sư đương nhiên tốt hơn học sinh, đều là phòng đơn. Hiệu trưởng đại nhân rất là coi trọng nhân tài, bất kể là lão sư giỏi hay học sinh giỏi, chỉ cần ngươi có năng lực liền có thể hưởng thụ được điều kiện ưu đãi đặc biệt.
Lão sư Amera tuy dáng vẻ có chút xin lỗi người xem nhưng thực sự có chân tài thực học, hơn nữa tuy nàng nhà quê một chút, tính tình rất tốt, cũng rất là hòa nhã... Nhìn nàng ta mãi rồi cũng thấy quen mắt.
Caesar khẽ khàng gõ cửa, phát hiện cửa không hề khóa, liền tiến vào trong phòng, chỉ là vừa nhìn tình trạng căn phòng xong, quả thực khiến hắn mồ hôi đầm đìa.
Thông thường thì phòng túc xá của nam sinh tương đối bề bộn, đó cũng là bình thường, bản thân hắn cũng tương đối lười nên rất cố gắng không làm bề bộn thêm, nhưng phòng túc xá của lão sư Amera không phải bề bộn kiểu bình thường, sách vở bay loạn, các kiểu các loại tài liệu ma pháp cũng được quăng vung vãi khắp nơi, trên bàn có có đủ các thứ bình tách li chén, nhìn chúng sủi bọt ùng ục, tám chín phần mười là sản phẩm nguy hiểm.
...Quá trâu!
Caesar đang chuẩn bị gọi xem có ai ở nhà không, cánh cửa đã lạch cạnh mở ra, một thân hình trắng nõn xuất hiện trước mắt mắt, vừa đi vừa lau thân thể. (dịch giả: hic, xịt máu mũi, lý do ta toàn dịch là nàng đóa bà con!)
Khi ánh mắt hai người chạm phải nhau, cả hai người đều sững sờ choáng váng, mà khăn lông trên tay Amera cũng rơi xuống đất, thân thể hoàn toàn bại lộ hết ra (ặc ặc, ta chết đây!)
(Dich giả thắc mắc : Hải tộc cũng cần tắm? Cũng cần lau người, và làm sao uống được rượu?
Biên Dịch: cũng giống như hóng gió với xông khô ấy mà)
Caesar cũng cứng đơ người, đã bao giờ hắn bị kích thích như thế này chứ, người trước mặt có thật là lão sư không? Tóc xanh bồng bềnh, mà cặp kính già quéo kia lại không có, làn da vốn có chút xam xám xấu xí không ngờ lại trở nên trắng trẻo mịn màng, cặp đùi thon dài thẳng tắp tuyệt đẹp... mà cặp xôi căng tròn trắng mịn có điểm thêm hai hạt đậu hồng lại diêu diêu chiến chiến, nhấp nhô phập phồng theo nhịp thở đang dần dồn dập, tuyệt đối là vưu vật khó thấy của Hải Tộc.
(Dịch giả : Mod, em không dịch truyện sắc hiệp, xin đừng ban em. Độc giả, sau này sẽ còn nhiều đoạn sắc nữa, bà con chờ xem, hehe.)
Á á á!!!!
Một tiếng thét cao vút chói tai nhất thời vang khắp phòng, Caesar cũng dùng tốc độ nhanh như tia chớp chuyển thân trốn ra ngoài phòng, may là vì để dễ dàng thí nghiệm ma pháp nên phòng của Amera được chế tạo đặc biệt, hiệu quả cách âm và đề phòng cháy nổ rất tốt.
Dựa người lên cửa, tim của Caesar cũng đang đập thình thịch, thân thể phụ nữ thành thục như vậy thì lớn đến chừng này hắn mới thấy lần đầu, không có chút tưởng tượng nào là không có khả năng, hơn nữa lại là một tác phẩm tuyệt mỹ đến vậy. Thật là kinh tâm động phách, vô tình, vô tình, thật sự là vô tình thôi, Elena đừng có trách ta nha, đây không phải là lỗi của ta mà.
Amera càng thảm hơn. Tính tình vốn thoải mái vô lo như nàng, không đóng cửa tắm một bữa thủy nguyên tố cũng là chuyện thường, hơn nữa nàng vẫn tưởng rằng hôm nay Caesar không tới, kết quả trùng hợp làm sao lại trúng ngay lúc này mà tới, hơn nữa bí mật của mình đã bị phát hiện, mình còn bị nhìn thấy hết trơn… Thôi bỏ đi, đối phương chỉ là một chú nhóc học sinh của mình, cũng chẳng sao cả.
- Trò Caesar, vào đây đi.
Nghe được lão sư triệu kiến, Caesar ổn định tâm tình một phen, mới bước vào cửa... Không ngờ vẫn hơi còn nhũn chân, thật là mất mặt quá.
- Lão sư, thật ngại quá, ta đến muộn.
- Không sao, ngồi đi.
Lúc này Amera đã mặc xong bộ trang phục kinh điển của nàng, khăn vành búi đầu, mắt kính to đùng, quần áo lôi thôi nhếch nhác, da dẻ cũng trở nên ngăm đen thô ráp.
- Khục khục, sư phụ, có chuyện gì xảy ra vậy?
Nhìn thấy lão sư như vậy, vẻ tương phản thật có chút quá lớn.
Amera cũng hơi ngượng nghịu, bí mật mà nàng đã che dấu rất lâu, không ngờ vẫn còn bị người khác phát hiện ra, may mà chỉ có một người.
- Đó là bí mật của lão sư, trò Caesar nhất định phải giữ bí mật đó!
- Khục khục, lão sư, dáng thực sự của cô thật sự rất dễ nhìn, cần gì phải làm thành bộ dáng này.
Amera đỏ mặt, vội vàng giải thích cho Caesar một chập. Khi nàng vừa làm lão sư thì không có hóa trang thế này, nhưng vì bộ dáng quá xinh đẹp nên tạo ra không ít phiền toái, lão sư thì cũng thôi, nhưng trong đó cũng có rất nhiều học sinh, ... Gần như ngày nào từ sáng đến tối đều có chuyện nhìn trộm, tặng hoa v.v.... Điều này khiến cho người vốn lập chí trở thành một lão sư giỏi nhất thời đại Amera rất là bối rối, cho nên bèn cùng với Hiệu trưởng thương lượng làm một vụ giả vờ từ chức rồi đổi thành một thân phận khác, mà nàng lại thuộc tộc có được khả năng thay đổi màu da của Phí Thị Tộc, đổi màu da sang màu sắc khác không phải là chuyện gì khó, hơn nữa ăn mặc lôi thôi như vậy cũng đỡ mệt. Bớt bị chú ý, nàng liền có thể đem tinh lực hoàn toàn đặt trên ma pháp.
Caesar nghe thấy cũng gật đầu, nếu như lão sư xinh đẹp như vậy mà lên lớp, hoc sinh không cần có giờ cũng đều đi tới ngắm lão sư, mà tính cách của Amera vốn thoải mái sảng khoái, hơn nữa còn hậu đậu vụng về, loại trang phục lười biếng này thật sự rất thích hợp với nàng.
- Được rồi, quay về chủ đề chính, trò Caesar, chúng ta thảo luận một chút về vấn đề của trò.
Amera đã từ xấu hổ khôi phục trở lại, nàng đối với chuyện giữa nam và nữ vốn không để ý lắm, sở dĩ thẹn thùng như vậy là vì đối phương là học sinh của mình, Caesar nhận thấy dáng vẻ lão sư Amera chăm chú như vậy, cũng bình tĩnh trở lại.
- Vâng, lão sư, không biết lão sư có phương pháp gì không?
- Loại chuyện này không phải chưa từng phát sinh, bình cảnh là tình huống hết sức bình thường, nhưng tình huống của trò thì có hơi đặc biệt, vừa tới ma pháp cấp một đã có bình cảnh rất hiển nhiên là không thích hợp với tình huống của trò. Không thể phóng ma pháp cao cấp, nhưng lại có thể thuần thục sử dụng áp súc ma pháp còn cao cấp hơn, điều này nói rõ ma khống lực và ma lực của trò đã đạt đủ tiêu chuẩn. Chắc là do phương pháp sử dụng ma pháp có vấn đề, hoặc là trong thân thể có tồn tại một loại ngăn trở nào đó, ngăn trở này trở ngại trò phóng ma pháp cao cấp hơn, chúng ta cần phải tỉ mỉ phân tích, lại đây đem bình thuốc này uống cạn.
Amera nâng cặp kính mắt lên bới tìm trong rương lấy ra một bình to, dĩ nhiên là nàng đã điều phối xong từ lâu, chất lỏng bên trong mang màu hồng, nhìn thế nào cũng không thấy là nó dễ uống chút nào.
- ...Lão sư, cô chắc chắn là ta cần phải uống ư?
Caesar khẽ nuốt nước bọt, tuy hắn không sợ độc dược, nhưng nhìn cái thứ này vẫn cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
- Bảo trò uống thì uống ngay, lảm nhảm làm cái gì!
Lúc này Amera đã hoàn toàn tiến vào trạng thái nghiên cứu, hắn uống thì thôi, không muốn uống cũng phải uống!
Dưới sự uy hiếp của Amera, Caesar chỉ có thể nhắm mắt bịt mũi , coi như đang uống một chén rượu ngon hơi to một chút... Thật sự là chưa từng uống phải thứ gì khó uống như vậy, khi Caesar cảm thấy mình sắp lên đường thì may mà cũng đã uống hết.
Bây giờ dường như Caesar đã trở thành vật thí nghiệm yêu thích nhất của lão sư Amera. Amera không chỉ là muốn giải quyết bức màn ngăn trở ma pháp của Caesar, mà còn muốn tìm tòi cho ra thể chất kỳ quái của Caesar. Nếu như có thể tìm ra căn nguyên, nói không chừng có thể giúp nâng trình độ ma pháp của ma pháp sư Hải Tộc lên thêm một đẳng cấp mới, mà nàng sẽ trở thành vị lão sư Hải Tộc trẻ tuổi nhất, vĩ đại nhất.
Đương nhiên Caesar đồng học hoàn toàn không nghĩ tới lão sư Amera thiện lương kia còn có một trái tim yêu ‘thực nghiệm’ đến vậy. Uống xong cái thứ kia, bụng hắn liền quặn thắt sôi trào, may mà không phải độc dược, chỉ là hơi khó chịu một chút, cỡ này chưa đủ xi nhê gì với Caesar, dần dần thân thể Caesar bắt đầu tỏa ánh sáng. Amera lấy ra một cuốn sổ nhỏ ngồi bên cạnh ghi chép.
Mỗi một lần phát quang, Caesar lại ợ một lần, giống như Bì Cầu lúc phun bong bóng. Bản thân Caesar thật ra lại chẳng sao cả, nhưng sắc mặt của Amera lại càng lúc càng hoang mang, loại phản ứng này so với các thí nghiệm bình thường khác biệt quá lạ, nàng từng tự mình làm thí nghiệm, vì sao phản ứng của Caesar lại chẳng mãnh liệt như nàng, chẳng lẽ là lượng thuốc hơi ít một chút?
Amera mở rương, tìm bình moi tách xếp hết ra, bắt đầu điều phối lại. Caesar ngồi trong phòng nhìn thấy, cái thì hồng, cái thì đen, xanh lá cây, xanh lam, loạn xà ngầu đều được đổ chung vào một lọ quấy đều, sau đó lại điều chế thành một bát to.
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của lão sư, sống lưng của Caesar chợt lạnh, hắn đột nhiên cảm thấy việc tìm lão sư này để giải quyết vấn đề chính là sai lầm lớn nhất của hắn:
- Khục khục, lão sư, chúng ta có thể để lần sau thí nghiệm được không, ta cảm thấy là do lý luận ma pháp có vấn đề thôi.
- Trò Caesar, ngoan nào, uống xong chén này đã, yên tâm đi, lão sư nhất định sẽ khiến trò trở thành ma phá sư vĩ đại nhất Hải Tộc.
Xỉu, lại ma pháp sư vĩ đại nhất nữa, cứ thế này khẳng định chết tươi tại chỗ.
Nhưng đối mặt với vẻ cố chấp và thịnh tình của lão sư, Caesar vẫn đành liều mình tiến tới uống cạn, coi như trừng phạt việc mạo muội của mình hôm nay thôi. Caesar ôm đầy quyết tâm anh dũng vì nghĩa lớn mà uống.
Một chén vào bụng, chỉ nghe ùng ục, bụng của Caesar bắt đầu có những vụ nổ ở phạm vi nhỏ, ma pháp trên thân thể cũng có vẻ hỗn loạn, thủy nguyên tố nhiều nhất. Bên trong còn xen lẫn một số lượng thổ nguyên tố nhất định, còn có khá ít hỏa nguyên tố, thậm chí còn có một số nguyên tố không biết tên, chúc tính rất kỳ quái. Amera hoàn toàn đắm chìm trong biến hóa kỳ quái này, sao lại như vậy, thân thể một người làm sao lại có nhiều nguyên tố phản ứng như thế nhỉ, thậm chí cả hỏa nguyên tố vốn rất ít xuất hiện ở Hải Tộc cũng có nữa. Đột nhiên, Amera dường như phát hiện ra vấn đề ở chỗ nào, ma pháp nguyên tố cho dù là ở chung với nhau, nhưng giữa chúng tất nhiên cũng có kiềm chế, với tình huống trước mắt của Caesar, phương thức chiến đấu của hắn gần như là lĩnh ngộ từ bản năng và từ trong chiến đấu, rất không có hệ thống.
- Trò Caesar, a.. trò sao lại nằm bẹp dưới đất thế, có muốn uống cái gì không?
- Khặc khặc, lão sư, cái này ... học sinh cảm thấy thân thể có chút không thoải mái, có thể để lần khác tiếp tục được không?
Vừa nghe nói đến uống, thân thể Caesar lại lạnh lẽo trở lại.
- A, thân thể của trò không thoải mái sao? Yên tâm, lão sư cũng là một thuật sĩ luyện kim đó, chuyện chút xíu này không làm khó được ta đâu, bảo đảm tay tới bệnh khỏi, sau đó chúng ta tiếp tục!
Ặc, rầm !!!
- Lão sư, là thế này, ta được mời bồi luyện cho công chúa Clara, hiện giờ đã đến lúc tới vương cung rồi!
Caesar dùng ánh mắt thuần khiết nhất biểu đạt sự bất đắc dĩ của mình, Hải Thần phù hộ, hi vọng lão sư tha hắn một lần.
Amera đi tới đi lui, dường như nàng đã phát hiện một đại lục mới vậy, lần đầu tiên trên người Hải Tộc lại cảm nhận được nhiều loại nguyên tố như thế phản ứng, quả thực hắn chính là tài liệu thí nghiệm tốt nhất, đêm nay cứ vậy mà ngủ cũng sẽ không yên lòng, nhưng mà chuyện của công chúa cũng không thể chậm trễ, dù sao nàng cũng là một công dân thành thật của vùng biển Mỹ Nhân Ngư.
- Vậy hôm nay đến đây thôi, nhưng ngày mai hết giờ nhớ tới tìm ta đó nha!
- Lão sư, hẹn gặp lại, chúc lão sư ngủ ngon, bi bi lão sư!
Lúc này bụng Caesar cũng đã hết đau, vội vàng gật đầu giật lùi ra phía cửa, vừa ra khỏi cửa lập tức dùng tốc độ nhanh nhất biến đi như làn khói mỏng. Ngày mai? Đánh chết cũng không đi!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện