[Dịch] Dương Thần

Chương 345 : 

Người đăng: lieu

- Huyền Thiên đạo tôn! Ám ảnh đản sinh! Lập vu trung, thần dữ phương... Bồng! Kiếm và ngón tay giao nhau! Một giọt máu tươi từ đầu ngón tay của Thiên Xà vương Tinh Mâu thấm ra bên ngoài. Đột nhiên trong lúc đó, Hồng Dịch phát hiện ra thanh trường kiếm trong tay không cách nào tiến thêm được nữa, cho dù chỉ là một tấc, tựa như gặp phải lực cản vô cùng lớn. - Ám Hoàng nhất chỉ! (Một ngón tay của vua bóng tối!) Hai mắt của Thiên Xà vương Tinh Mâu nhìn Hồng Dịch, đôi môi khẽ phát ra một đoạn kinh văn cổ quái. Trong lúc vị tuyệt đại yêu vương này ngâm xướng, ngón tay dính chặt lấy đầu mũi kiếm, giọt máu tươi kia tựa như có linh tính, vừa thấm ra liền bám vào mũi kiếm, sau đó lại giống như bình mực rơi xuống mặt nước, bắt đầu khuếch tán ra. Từng sợi, từng sợi khí đen vô cùng nhỏ bé trong nháy mắt hợp thành một thứ phù văn quỷ dị, phân bố dày đặc trên thân kiếm, rồi thâm nhập vào bên trong, sau đó lại kéo dài đến tay đang giữ kiếm của Hồng Dịch. Trên bầu trời, một nữ tử tóc đen, y phục đen, đôi mắt lấp lánh tựa tinh tú, ngọc chỉ giơ ra. Ở phía đối diện, trong tấm màn ánh sáng trong suốt, một thiếu niên đứng bất động, tay cầm kiếm chỉ về phía trước. Một khung cảnh đầy quỷ dị! Trong nháy mắt, thời gian giống như bị ngừng lại! Bị phù văn màu đen do giọt máu tươi của Thiên Xà vương hoá thành thẩm thấu vào bên trong, đột nhiên Hồng Dịch cảm thấy thần kiếm trên tay bỗng trở nên nặng nề vô cùng, giống hệt như bị một toà núi lớn đè xuống, tay chân tựa hồ bị xiềng xích trói buộc, cử động rất khó khăn. Tuy nhiên hắn không mảy may quan tâm. Tâm linh khẽ động, từ trên cánh tay, khí huyết cuồn cuộn tuôn ra, mãnh liệt chấn động. Bồng bồng bồng, bồng bồng bồng! Cơ thịt rung lên, phát ra những tiếng cương kình dữ dội, chỉ thoáng chốc liền tách thứ phù văn màu đen kia ra khỏi thân kiếm rồi nghiền nát, từng tấc từng tấc tan rã. Đồng thời, trong lúc thân kiếm chấn động dữ dội, hắc khí tạo thành phù văn màu đen thoáng chốc liền tán ra xung quanh. Thân thể nhân tiên, ngọc kiếm do hoả đan nung luyện thần thạch mà thành, bất cứ thứ đạo thuật nào cũng không thể tiếp cận được. - Đại Hắc Thiên, Tự Tại Thiên, Cát Tường Thiên, Ưu Nhạc Thiên....Tứ Thiện Thiên Cảnh, hộ thân chân cương! Thế nhưng, ngay đúng thời khắc này, Thiên Xà vương Tinh Mâu đã chớp được cơ hội, một loạt chú ngữ cổ quái từ trong miệng phát ra, mi tâm khẽ khàng rung lên, trên một vạn khối thần niệm đồng loạt cuồn cuộn bay vút lên, sau đó ngưng tụ thành bốn pho tượng ma thần ở trên bầu trời. Một pho tượng là Hắc Thiên Ma Thần. Một pho tượng là Đại Phá Hư Thần. Một pho tượng khác không ngờ lại là một nữ hài sau lưng có cặp cánh trắng tinh, trên đỉnh đầu có một vòng sáng, toàn thân trắng nõn mũm mĩm, đáng yêu vô cùng. Kẻ khác vừa nhìn thấy, trong lòng liền sinh ra cảm giác tốt lành, an khang, hạnh phúc. Đây chính là hóa thân của Cát Tường Thiên Chủ trong Huyền Thiên Quán. Còn pho tượng cuối cùng là một nữ tử có bốn tay, trong tay lần lượt là các loại nhạc khí cầm (đàn thời xưa), cổ (trống), tiêu. Nữ tử này xinh đẹp tuyệt luân, nhạc khí trên tay chỉ khẽ rung lên một chút liền phát ra những âm thanh vô cùng tuyệt vời. Hình tượng của nữ tử này chính là Ưu Nhạc Thiên Chủ. Bốn pho tượng ma thần này đại diện cho bốn đại thiên cảnh của Huyền Thiên Quán: Đại Hắc Thiên, Tự Tại Thiên, Cát Tường Thiên, Ưu Nhạc Thiên. Đây cũng là tên bốn đường lớn của Huyền Thiên Quán. Bốn đại ma thần vừa xuất hiện liền khẽ xoay tròn, trong thoáng chốc hoá thành rất nhiều phù văn. Không gian xung quanh thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu lúc này được bao phủ một tầng khí đen mỏng manh, trông giống như sa y lại tựa như da thịt sát người, khiến cho thân thể của vị tuyệt đại yêu vương này trở nên mông lung mơ hồ, ẩn vào trong ảo ảnh huyễn tượng. - Tứ thiện thiên hộ thân chú! Hồng Dịch vừa nhìn qua liền biết ngay Thiên Xà vương đang thi triển đạo thuật hộ thân lợi hại nhất của Huyền Thiên Quán, Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú. Loại chú này không có năng lực công kích, chỉ có thể dùng để hộ thân. Tuy nhiên một khi được gia trì lên trên người, thân thể lập tức được tứ trọng thiên cảnh bao phủ, trong chu vi bốn tấc xung quanh cơ thể, không gian sẽ trở nên biến hoá vô cùng, bất luận là thứ đạo thuật hay võ thuật gì đều không thể xuyên qua hư không đánh vào. Đây chính là một trong những pháp thuật hộ thân cường đại nhất của Huyền Thiên Quán. Vừa rồi Thiên Xà vương Tinh Mâu không kịp đề phòng, bị một kiếm của Hồng Dịch đâm tới, chọc đứt đầu ngón tay, khiến máu tươi chảy ra. Tình huống như vậy đã cực kỳ nguy hiểm, chỉ thiếu chút nữa là bị Hồng Dịch đâm xuyên qua thân thể, chịu thiệt thòi cực lớn. Thế nhưng trong ngàn cân treo sợi tóc, thần trí của Thiên Xà vương chỉ hơi chút dao động liền lập tức trong nháy mắt khôi phục lại, thi triển ra chiêu Ám Hoàng Nhất Chỉ trong Huyền Thiên Ám Hắc Lục, chặn lại thế kiếm mạnh mẽ của đối phương, sau đó chớp lấy cơ hội này, vận dụng đạo thuật, hoá thành Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú! - Đạo thuật này của Thiên Xà vương...quả không hổ danh là cường giả tu hành suốt tám trăm năm, sừng sững giữa đất trời không hề ngã xuống. Trong suốt tám trăm năm dài đằng đẵng này, có không biết bao nhiêu người tu hành đạo thuật chết đi, chỉ duy nhất có cô nương vẫn sống đến tận bây giờ, ngay cả Mộng Thần Cơ cũng không giết chết nổi cô nương. Tuyệt đại yêu vương đúng là tuyệt đại yêu vương. Tuy nhiên bằng vào thân thể nhân tiên này của tại hạ, thi triển đạo thuật, kết hợp với Càn Khôn Bố Đại đã có được năng lực ngang với cảnh giới phấn toái chân không, cô nương có thể ngăn cản mũi kiếm của tại hạ mấy lần đây? Hồng Dịch than thở một tiếng xong, lập tức màn ánh sáng trong suốt của Càn Khôn Bố Đại liền bao phủ quanh thân hắn, sau đó, cả người hắn liền biến mất giữa hư không. Thiên Xà vương Tinh Mâu thu ngón tay lại, đưa vào trong miệng, mút mút vài cái, thần thái chẳng khác nào một nữ tử trong lúc thêu thùa bị mũi kim đâm trúng. Vị tuyệt đại yêu vương này, sau khi đưa ngón tay vào miệng mút, trên khuôn mặt dần hiện ra vẻ đau đớn khẽ khàng. Tinh Mâu trơ trọi đứng giữa không trung. Hồng Dịch, người vừa đâm nàng một kiếm, lúc này đã biến mất vô ảnh vô tung, không thể mò ra bất cứ động tĩnh nào khác. Thế nhưng Tinh Mâu cảm nhận được hư không bốn phía xung quanh đang khẽ gợn sóng, sát ý không ngừng biến ảo, liên tục dồn ép. Đây là năng lực của võ đạo cao thủ chỉ khi đạt tới cảnh giới phấn toái chân không mới có được. Trong ý niệm của Thiên Xà vương Tinh Mâu tự nhiên mơ hồ cảm thấy đau đớn, thế nhưng nàng không hề hối hận. Khẽ nhắm hai mắt lại, toàn lực cảm nhận sát ý lờ mờ của Hồng Dịch đang đâm lướt qua lướt lại giữa hư không. Hồng Dịch mượn lực lượng của linh thai thần thạch, trong lúc thi triển đạo thuật thôi động uy lực của Càn Khôn Bố Đại, xuyên qua hư không ám sát. Khả năng tập kích này gần như tương đương với cảnh giới nhân tiên tuyệt đỉnh, tiếp cận với cao thủ phấn toái chân không. Sau khi đạt tới cảnh giới nhân tiên tuyệt đỉnh, đột phá thêm một bước nữa là tiến nhập cảnh giới phấn toái chân không, con người có khả năng phá vỡ bình chướng của thế giới. Bằng vào năng lực xuyên phá không gian của Càn Khôn Bố Đại này, từ nay về sau, khoảng cách không gian đã không còn là vấn đề nữa, hắn có thể tới lui xuất quỷ nhập thần. Nhân tiên không thể phi hành, thế nhưng khi đến cảnh giới phấn toái chân không thì có thể trực tiếp xuyên qua không gian, thân thể vừa khẽ nhích động lập tức tựa như con thoi, tới lui trong chớp mắt. Thế nhưng, từ xưa đến nay, nhân tiên cũng đã là hiếm thấy, nhân tiên tuyệt đỉnh so với dương thần còn ít ỏi hơn, như vậy càng không cần phải đề cập đến cảnh giới dương thần nữa. Từ thời cổ xưa đến giờ chưa từng có một người đạt được cảnh giới như thế. Đối phó với cao thủ võ đạo phấn toái chân không, trừ phi đạt được thành tựu dương thần, bằng không, kể cả là cường giả chín lần lôi kiếp cũng không phải là đối thủ. Tuy nhiên hiện giờ Hồng Dịch lại dùng Càn Khôn Bố Đại, mô phỏng năng lực của cảnh giới phấn toái chân không, lợi hại thì có lợi hại, thế nhưng lại không có lực công kích cường đại của cao thủ phấn toái chân không. Nếu như thật sự là cao thủ phấn toái chân không, vừa xuyên qua hư không, áp sát thân thể đối phương, một kiếm đâm ra thì cho dù là mười Thiên Xà vương cũng đều phải chết. Tuyệt đối không có chuyện bị một chiêu Ám Hoàng Nhất Chỉ cản lại như vừa rồi. Thân thể cường đại, quyền ý cường đại, trực tiếp xé rách không gian, như vậy thì lực lượng cường đại đến mức nào đây? Thế nhưng hiện giờ, bằng vao thân thể nhân tiên, Hồng Dịch trực tiếp công kích ám sát, tiếp cận thân thể đối phương công kích, so với Chân Không Đại Thủ Ấn, Chiến Thần thì còn lợi hại hơn nhiều! Nhân tiên cận chiến công kích! Áp sát thân thể, bất cứ thứ đạo thuật gì cũng vô dụng! Lúc này, năng lực công kích cận chiến của Hồng Dịch tuy rằng còn thua xa Hồng Huyền Cơ thế nhưng có thể nói đã vượt trên Ấn Nguyệt hoà thượng năm đó. Bồng! Ngay khoảnh khắc sau khi Thiên Xà vương nhắm mắt lại, tận lực cảm ứng sát khí xung quanh, thì đột nhiên, ở phía sau, một luồng ánh sáng trong suốt chợt loé lên, một đạo kiếm quang từ trong màn ánh sáng bắn ra, trường kiếm trong tay Hồng Dịch hiện ra cách thân thể của Tinh Mâu ba thước, mãnh liệt đâm thẳng vào giữa lưng đối phương. Kiếm khí, kiếm ý cường đại kết hợp với khí huyết dương cương cuồn cuộn, trực tiếp xuyên thủng một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng thần chú bảo hộ, mũi kiếm tiếp xúc trực tiếp với y phục sau lưng của nàng ta. Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú không ngờ lại không cản được một kiếm công kích này! Đạo thuật hộ thân chú cường đại nhất Huyền Thiên Quán, dưới sự tập kích của nhân tiên hoàn toàn thiếu đi khả năng chống đỡ. Thế nhưng thứ chú pháp đạo thuật này vẫn còn có thể trì hoãn tốc độ đâm tới của mũi kiếm. Ngay khi mũi kiếm chạm tới y phục sau lưng của bản thân, Thiên Xà vương Tinh Mâu bất thình lình xoay người lại, điểm ra một ngón tay. Trên ngón tay của nàng ta có một sợi ánh sáng đen quấn quanh. Trong sợi ánh sáng đen này lộ rõ ý cảnh của thượng cổ thánh hoàng, chẳng khác nào một vị hoàng đế nắm giữ cội nguồn của bóng tối. Chính là Ám Hoàng Nhất Chỉ! Đây là một trong những bí pháp tối cao của Huyền Thiên Ám Hắc Lục, là một loại thủ đoạn kết hợp đạo thuật với vũ kỹ. Bồng! Ám Hoàng Nhất Chỉ và mũi kiếm lần thứ hai va chạm cùng một chỗ. Lần này, mũi kiếm của Hồng Dịch lại tiếp tục đâm vào trong ngón tay của Tinh Mâu, vừa vặn một giọt máu tươi chảy ra bên ngoài. Tinh Mâu khẽ cau mày, tựa hồ mũi kiếm này đã làm nàng vô cùng đau nhói. Một cái khẽ cau mày, tự nhiên mà hiện lên, khiến kẻ khác có một loại xung động không đành lòng nhẫn tâm. Thế nhưng Hồng Dịch lại không có một chút gì gọi là bất nhẫn, trường kiếm vừa thu lại, màn ánh sáng liền biến mất, gần như là trong nháy mắt, từ một góc độ khác, mũi kiếm lại từ trong hư không xuất hiện, đâm tới, không ngờ lần này lại là tiểu phúc của Tinh Mâu. Tinh Mâu khẽ hạ người xuống, đột nhiên một ngón tay cong lại, búng lên thân kiếm. Toàn bộ thế kiếm lập tức giảm bớt, ngay sau đó năm ngón tay của nàng co lại, bằng vào một trảo thế, uyển chuyển chụp tới, rồi thuận tay tóm lấy mặt trên của thân kiếm. Thế nhưng thân kiếm liền rung lên. Phụt! Trên những ngón tay trắng như bạch ngọc của Tinh Mâu liền xuất hiện vài vết máu nhàn nhạt, sau đó liền thu trở lại. - Hả? Đối với những vết máu trên ngón tay, Tinh Mâu không hề quan tâm. Vừa thu tay về, phía trên liền có một luồng khí đen quấn quanh, những âm thanh róc rách tựa như trời hạn gặp mưa rào vang lên, không ngờ lại là Thần Liệu Thuật của Tinh Nguyên Thần Miếu! Rất dễ nhận thấy Thiên Xà vương cũng học lén được Thần Liệu Thuật! - Công tử bằng vào phân thân nhân tiên, phối hợp với Càn Khôn Bố Đại, hơn nữa bản thân lại có lực lượng khôi phục thần hồn cường đại của Quá Khứ kinh, mô phỏng năng lực phấn toái chân không, thế nhưng suy cho cùng vẫn không phải là cao thủ phấn toái chân không, đó là chưa tính đến sự chênh lệch về phương diện lực lượng. Hiện giờ tuy rằng phá được Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Pháp của ta, nhưng lực lượng tiêu hao không ít, tựa như nỏ mạnh hết đà, không cách nào xuyên thủng được Ám Hoàng Quyền Hộ Thân của ta. Một kiếm đâm vào tiểu phúc vừa biến mất, thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu liền khẽ di động sang bên cạnh, sau đó đột nhiên cất giọng nói. Vù! Lại một mũi kiếm khác đâm thẳng vào mi tâm của nàng. Tinh Mâu một lần nữa vung ngón tay lên, ngay khi vừa tiếp được mũi kiếm, từ vùng không gian đang chuyển động xung quanh thân thể, một giọng nói tầng tầng lớp lớp truyền ra. - Không sai, khối thân thể phân thân nhân tiên này của tại hạ còn chưa tu luyện qua, hiện giờ lực lượng tuy rằng cường đại, thế nhưng sau khi đột phá Tứ Thiện Thiên Hộ Thân Chú của cô nương thì lực lượng không còn bao nhiêu. Mặc dù không xuyên thủng được Ám Hoàng Nhất Chỉ của cô nương, thế nhưng cô nương có thể chống đỡ được bao lâu đây? Nói xong một câu này, Hồng Dịch liền không hề phát ra bất cứ tiếng động nào khác, chỉ còn âm thanh vun vút của trường kiếm từ trong hư không suốt bốn phương tám hướng xung quanh đâm tới. Mỗi một kiếm đâm tới đều mang theo lực lượng mạnh mẽ vô cùng, tản ra huyết khí cuồn cuộn đậm đặc, ngưng tụ lại một chỗ, càng lúc càng sắc bén, càng lúc càng nhanh. Đối mặt với thế tấn công xuất quỷ nhập thần của Hồng Dịch, đối mặt với kiếm khí cường đại như vậy, thân thể của Tinh Mâu liên tục di chuyển, trong lúc di chuyển như chớp giật, ngón tay của nàng ta liên tục vung lên hạ xuống, đón đỡ lấy những mũi kiếm vùn vụt đâm tới. Hai đại cao thủ, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng lợi hại. Giao chiến từ trên bầu trời xuống mặt đất, từ mặt đất lại lên không trung. Hồng Dịch không ngừng xuyên phá không gian, thôi động Càn Khôn Bố Đại, còn Thiên Xà vương Tinh Mâu lại dùng Tứ Thiện Thiên Hộ Thần Chú để hộ thân cùng Ám Hoàng Nhất Chỉ cản thế tấn công của đối phương, gắt gao phòng thủ. Tuy rằng hiện giờ Hồng Dịch hoàn toàn chiếm thế thượng phong, mỗi kiếm đều là trí mệnh, thế nhưng vẫn không giết được vị tuyệt đại yêu vương khoáng cổ tuyệt kim Thiên Xà vương này được. Thế nhưng trong lúc chiến đấu, Hồng Dịch càng lúc càng cảm thấy thoải mái. Lực lượng của khối linh thạch thần thai này đã được hắn vận dụng toàn bộ, thân thể dần dần sinh ra cảm giác thân thuộc. Hắn cảm nhận được sự cường đại của thần thai, sự bùng nổ bạo phát vô cùng vô tận của khối thân thể này. Lúc này Hồng Dịch bỗng có một loại xung động muốn được đoạt xá chuyển kiếp, đầu thai lên khối thần thạch này. Thế nhưng Hồng Dịch cuối cùng vẫn kiềm chế được ý nghĩ này. Trong khối thần thai này, thứ nhất còn có lưu trữ quyền ý tinh thần của Vô Địch hầu, chưa hoàn toàn bị diệt trừ. Thứ hai là thân thể của chính bản thân mình còn cần phải tu hành tiếp, lực lượng cần phải lĩnh ngộ thêm một tầng nữa, nền tảng phải vững chắc, như vậy trong tương lại mới có thể trở thành chí tôn cường giả. Củng cố vững chắc nền tảng, từng bước kiên định tu luyện, tâm linh mới có thể trở nên cứng rắn kiên cố. Khối linh thạch thần thai này chẳng qua chỉ là phụ trợ mà thôi. Khiếu! Một tiếng huýt bén nhọn tựa như hạc tiên hót trên chín tầng trời từ trong miệng Hồng Dịch phát ra. Tiếng huýt của nhân tiên này vừa phát ra liền ngưng tụ lại thành một khối không khí thực chất, trực tiếp công kích lên Tứ Thiện Thiên Hộ Thần Chú. Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Hộ thân thần chú của Thiên Xà vương Tinh Mâu lập tức bị nổ nát, tầng phù văn lờ mờ bao quanh thân thể cũng đều tiêu tán. Chớp lấy cơ hội này, kiếm phong trên tay Hồng Dịch mang theo một cột ánh sáng thẳng tắp, nhằm vào yết hầu của Tinh Mâu đâm tới. Tinh Mâu cấp tốc lùi về phía sau, thế nhưng phong mang của ngọc kiếm lại vùn vụt đuổi theo, bám chặt lấy yết hầu của nàng, cuối cùng chỉ còn cách cổ của Tinh Mâu đúng một thước. Đúng lúc này, trên bầu trời, đột nhiên ánh sáng của mặt trăng, của tinh tú bỗng trở nên lu mờ. Mỗi một ngôi sao tựa như bị bóng tối bao phủ, sau đó một luồng bóng tối đậm đặc cấp tốc bắn xuống, ngưng tụ thành hình thể một người đứng ngay trước mặt Thiên Xà vương Tinh Mâu. Người này cũng mặc y phục đen, đầu đội mũ màu mặc ngọc (màu ngọc đen), đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, không có đồng tử, không có lòng trắng, hoàn toàn tối đen như mực. Đạo nhân mặc y phục đen này vừa hạ xuống, liền vươn ra một ngón tay, điểm lên thân kiếm. - Huyền Thiên quán chủ! Một thân một mình cũng dám cản kiếm của nhân tiên ta sao! Chết đi! Hồng Dịch huýt dài một tiếng. Thân kiếm ngâm lên vang dội. Phụt! Một kiếm quét ngang, lập tức xé đôi đạo nhân áo đen này thành hai nửa. Thế nhưng vị đạo nhân áo đen này ngay sau khi bị chém làm hai nửa, cũng không lập tức tiêu tán, mà thoáng chốc tản mát ra xung quanh, hoá thành vô số khối thần niệm, không sao đếm hết được, sau đó mãnh liệt xoáy tròn, hình thành phong ấn lao tới. Hồng Dịch vừa thu kiếm lại, màn ánh sáng liền rung lên, cả người xuyên qua hư không bay ra bên ngoài. Sau thời gian một nén hương, Hồng Dịch lại từ trong hư không chui ra. Lúc này trên bầu trời đã hoàn toàn trống không, không có một bóng người, Huyền Thiên quán chủ cùng Thiên Xà vương đã biến mất. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang