[Dịch] Dày mặt đen lòng (New: Tiết 72)

Chương 39 :  Dày Mặt Đen Lòng Tiết thứ 40 Điệp biến Nhóm dịch Thuần Việt Dịch losedow Biên tập tobano Nguồn Tàng thư viện CHÀO MỪNG NGÀY 20 THÁNG 11 Sơ Bình nguyên niên năm 190 sau công nguyên Đổng Trác sai Lang trung lệnh Lý Nho độc chết Hoằng Nông vương

Người đăng: tobano</font>

.
(Bắt đầu từ chương này vì có hiệu ứng cánh bướm nên sẽ có nhiều chỗ khác với lịch sử, cũng có nghĩa lịch sử Tam quốc sẽ thay đổi. À, không phải, là lịch sử Đông Hán, chưa chắc đã còn có Tam quốc!) Năm Trung Bình thứ sáu, tháng chín. Quý Dậu, Đổng Trác bãi Lư Thực, giáng con nuôi Đinh Nguyên, để Lữ Bố giết Đinh Nguyên, thu Lữ Bố làm con nuôi, hợp nhất bộ chúng, thế lực tăng mạnh. Viên Thiệu xích mích với Đổng Trác, chạy đến Dực Châu. Giáp Tuất, Đổng Trác phế Thiếu Đế Biện làm Hoằng Nông vương, phụng Trần Lưu vương Hiệp làm đế, hạ độc chết Hà thái hậu. Tự lập làm tướng quốc, tham bãi không xưng tên, vào triều không đi nhanh, mang kiếm lên điện. Ngày càng kiêu căng hung bạo. "Nghĩa phụ đại nhân, trước đây Thập thường thị làm loạn, thứ sử Kinh Châu Trần Bình dung túng cho binh lính cướp bóc kho sách hoàng gia, sao không trị hắn tội này, đoạt binh của hắn, chiếm đất của hắn?" Lữ Bố đề nghị với Đổng Trác, vẻ mặt hung ác. Mưu sĩ Lý Nho nghe xong lấy làm kinh hãi, bước lên ngăn cản, "Tướng quốc, không thể. Lần trước dung túng quân sĩ cướp bóc kho sách hoàng gia là việc làm của Cam Ninh, thuộc cấp của Trần Bình. Tên Cam Ninh này xuất thân thủy tặc, ngỗ ngược khó thuần, lại thống lĩnh man binh không hiểu pháp luật, khi đó Trần Bình bị hành thích trọng thương, việc này rất khó liên lụy đến hắn, dùng cớ này trị tội hắn e kẻ dưới khó phục tùng. Mà tại Kinh Châu Trần Bình đã thâm căn cố đế, dù binh ít nhưng tướng sĩ đều phục tùng, nếu buộc tội bằng lí do này thì sẽ ép hắn tạo phản, mọi chuyện sẽ loạn. Giờ đây ngoài có giặc Bạch Ba làm loạn, trong có chúng công khanh không phục tướng quốc, chúng ta không thể dựng thêm cường địch, cần từ từ giải quyết!" Đổng Trác suy xét một hồi rồi thở dài, "Không sai, tạm thời buông tha cho hắn đã". ... ... ... ... ... Vết thương ở mông rốt cục đã khỏi, lại có thể rèn luyện thân thể với các người đẹp rồi! Hê hê, bây giờ Hà Tiến đã thăng, nên đến ngả bài với Xuân Lan rồi! Đi tới chỗ ở của Xuân Lan, thấy Xuân Lan đang ngơ ngẩn đứng dựa vào cửa sổ nghĩ ngợi. Ta lặng lẽ đi tới sau lưng nàng, đưa tay ôm vào lòng. "A, ai? Đại... đại nhân, nô tỳ đáng chết, không kịp nghênh đón đại nhân, xin đại nhân thứ tội". Nhìn thấy là ta, vẻ mặt Xuân Lan căng thẳng, có điều chỉ chốc lát đã khôi phục bình tĩnh. "Tiểu yêu tinh của ta, đang suy nghĩ gì mà xuất thần thế?" "Tạ ơn đại nhân đã hỏi đến, chỉ là nô tỳ thấy đại nhân bị thương, rất lo lắng nên tinh thần không được tập trung". "A, lo lắng cho ta như vậy cơ à? Không phải tưởng nhớ Hà đại tướng quân sao?" Thân thể mềm mại trong lòng chợt run lên, Xuân Lan cố gượng cười, "Đại nhân nói đùa, Hà đại tướng quân chỉ là chủ cũ của nô tỳ, giờ đây nô tỳ là người của đại nhân, phải toàn tâm phụng dưỡng đại nhân, sao có thể còn nhớ mong chủ cũ!" Lại còn nhất định không thừa nhận? Được rồi, chẳng muốn vòng vo với ngươi nữa, "Xuân Lan, cứ nói thẳng ra đi! Ta không phải thằng ngu, ngươi là người nào của Hà Tiến ta đã hết sức rõ ràng từ lâu rồi, chỉ có điều không muốn làm rõ thôi. Bây giờ Hà Tiến đã chết, nói ra dự định tương lai của ngươi đi, tin rằng ngươi đã suy nghĩ nhiều ngày như vậy, chắc cũng có kết quả rồi!" "A". Nghe đến đó Xuân Lan triệt để sụp đổ, muốn dãy ra khỏi vòng tay ta nhưng lại bị ta ôm chặt lấy nên đành phải gục đầu lên vai ta thất thanh khóc rống, "Đại... đại nhân đã biết rồi, nô tì mặc cho đại... đại nhân xử trí!" Ta nhẹ nhàng xoa xoa lưng Xuân Lan, sau khi Xuân Lan thả lỏng ta mới dịu dàng nói với thủ đoạn tán gái năm đó, "Được rồi, đừng khóc nữa, còn khóc là sẽ không xinh đẹp nữa! Ta không trách ngươi, chỉ hỏi sau này ngươi định làm thế nào thôi! Ngươi đã không nói thì ta sẽ quyết định thay cho ngươi. Bây giờ Hà đại tướng quân đã qua đời, sau này tốt nhất ngươi vẫn nên theo ta. Ngươi còn không biết chứ kỳ thực Điêu Thuyền cũng làm việc giống như ngươi, chỉ có điều cô ta là đứng về phía ta mà thôi. Sau này ngươi sẽ cùng cô ấy ta phụ trách công tác tình báo! Có điều ngươi phải giao danh sách gián điệp của Hà đại tướng quân tại Kinh Châu cho ta, yên tâm, ta sẽ không làm gì bọn họ, chỉ thu về cho mình dùng mà thôi. Sau này những người này sẽ tạo thành mạng lưới giám sát đối với nội bộ Kinh Châu, phụ trách an ninh Kinh Châu và giám thị quan chức tướng lĩnh, do ngươi quản lí. Thế nào? Có hài lòng với sắp xếp như vậy không?" "Đại nhân không sợ nô tỳ bán rẻ đại nhân sao?" Hê, bây giờ trừ ta ngươi còn có thể dựa vào ai chứ? Đương nhiên ngoài mặt vẫn phải làm bộ thành khẩn nghiêm túc, "Ta tin tưởng ngươi!" Nước mắt lần nữa từ trong mắt chảy dài xuống hai má, "Nô tỳ sẵn sàng chết để báo đáp đại nhân!" "Ha ha, không cần phải chết, vừa rồi ngươi nói tùy ta xử trí đúng không? Ngươi nói tối nay chơi roi da hay rỏ nến? Hay là thử trò khác?" "Đại nhân..." ... ... ... Đồ đạc chuyển về lần trước còn chưa kịp xem, phải đi xem một chút xem cuối cùng đã kiếm được bao nhiêu! A a a a a a... Phát rồi phát rồi. Lần này kiếm được một món lớn rồi, vàng bạc châu báu và thư giản đều chất trong nhà kho lấy xe làm đơn vị, thư giản này quả nhiên bình thường thu hoạch không ít! Các ngươi cần gì phải thế, cuối cùng đều thành làm không công cho ta, còn phải để lại tiếng xấu muôn đời. Cho nên vẫn nói tham ô tham nhũng là không đúng, hiếu kính Trần Bình ta mới là chuẩn! Để ta nhìn kỹ xem là có những thứ tốt gì! Oa, viên dạ minh châu này không tồi, vừa to vừa sáng, sau này buổi tối không cần đốt đèn nữa rồi. Cái thuyền bằng ngọc bích này cũng là thứ tốt, xinh xắn quá! Ơ, tại sao trong rương đựng vàng bạc châu báu còn có thư giản Chẳng lẽ là bản đồ kho báu? Mẹ nó! Quỳ Hoa bảo điển? Hủy mau, tránh sau này lại làm hỏng các thanh niên tốt như Đông Phương bất bại. Ơ? Đây là dương cụ bằng ngọc? Còn có một xe đầy các loại đồ vật cỏ quái này, chẳng lẽ chính là đồ để bọn thái giám nghịch? Ha ha ha ha, bắt được bảo bối rồi, sau này có đồ chơi rồi, văn minh Trung Hoa quả nhiên uyên thâm, phải tử tế nghiên cứu mới được. Triệu Khoái Việt đến sai hắn phân loại thống kê tiền của và thư giản. Mặt khác, tháng này phát quân lương cho doanh man binh tăng năm lần coi như tặng thưởng, có điều nghiêm lệnh không được để lộ! Dù sao cũng không cần giấu bao lâu nữa, với tính cách của Đổng mập mạp thì sợ rằng sẽ lập tức làm người người oán trách, chỉ tiếc cho những người đẹp trong cung đó lại bị con lợn chết đó bắt nạt, tâm lý không cân bằng mãnh liệt! Ài, thôi vậy, cần gì tính toán với người sắp chết. Ai ta thật sự đấu không lại ngươi, kinh thành là ta cố ý lưu lại để ngươi làm chim đầu đàn phá rối, nếu như không có loại rác rưởi như ngươi đến triệt để hủy diệt cái triều đình lung lay sắp đổ này thì sợ rằng còn phải đợi không ít ngày tháng! Ta không có thời gian chờ nữa, thời gian càng dài biến số càng lớn, còn ta lại không thể đi đánh đổ triều đình làm hỏng danh tiếng của mình nên chỉ có thể khiến ngươi vất vả vậy! Đồng chí Đổng mập mạp, phải tranh thủ thời gian đập phá cái triều đình này đi, càng nát càng tốt, ha ha ha ha ha ha ha ha... Sơ Bình nguyên niên, năm 190 sau công nguyên. Đổng Trác sai Lang trung lệnh Lý Nho độc chết Hoằng Nông vương Biện. Thiên hạ hoảng sợ. Tại sao còn không có người khởi binh chống Đổng Trác chứ? Ta nhớ năm 189 đã khởi binh rồi mà. Mẹ nó! Xong đời rồi! Ta giết chết Tào Tháo rồi nên không có người dẫn đầu phát hịch văn thảo nghịch! Không quan tâm! Lần này ta làm chim đầu đàn là được, hịch văn thảo nghịch vừa ra ta sẽ danh chấn thiên hạ, đến lúc đó tất cả anh hùng danh sĩ trong thiên hạ đều đến dưới trướng, năm đó Tào Tháo không phải đã phất lên như vậy sao? Lập tức tìm Khoái Việt đến mượn danh nghĩa có mật chiếu của thiên tử để phát hịch văn thảo nghịch, đồng thời yết bảng chiêu binh mãi mã thu nhận hiền tài, hội anh hùng thiên hạ cùng thảo Đổng tặc! Cáo thị vừa ra, thiên hạ hưởng ứng, chí sĩ ứng mộ tụ tới như mưa. Chư hầu các trấn xin khởi binh gồm có: Trấn thứ nhất, Hậu tướng quân, thái thú Thọ Xuân Viên Thuật. Trấn thứ hai, thứ sử Ký Châu Hàn Phức. Trấn thứ ba, thứ sử Dự Châu Khổng Du. Trấn thứ tư, thứ sử Duyễn Châu Lưu Đại. Trấn thứ năm, thái thú Hà Nội Vương Khuông. Trấn thứ sáu, thái thú Trần Lưu Trương Mạc. Trấn thứ bảy, thái thú Đông Quận Kiều Mạo. Trấn thứ tám, thái thú Sơn Dương Viên Di. Trấn thứ chín, thái thú Tế Bắc Tương Bào Tín. Trấn thứ mười, thái thú Bắc Hải Khổng Dung. Trấn thứ 11, thái thú Quảng Lăng Trương Siêu. Trấn thứ 12, thứ sử Từ Châu Đào Khiêm. Trấn thứ 13, thái thú Tây Lương Mã Đằng. Trấn thứ 14, thái thú Bắc Bình Công Tôn Toản. Trấn thứ 15, thái thú Thượng Đảng Trương Dương. Trấn thứ 16, Ô Trình hầu, thái thú Cửu Giang Tôn Kiên. Trấn thứ mười bảy, Kì Hương hầu, thái thú Bột Hải Viên Thiệu. Các lộ binh mã ước định tháng bảy sẽ cùng khởi binh thảo nghịch! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang