[Dịch] Đây Là Tinh Cầu Của Ta (Giá Thị Ngã Tinh Cầu)

Chương 17 : Tầm Ma Tiểu Phân Đội

Người đăng: Lục Tuyết Kỳ

Ngày đăng: 11:13 30-10-2020

Loại chuyện này đơn giản là từ kinh lịch khác biệt dẫn đến đạo bất đồng. Đến bọn hắn trình độ dạng này, ai mà không cực kỳ kiên định vào con đường riêng của bản thân? Ngay cả hiểu nhau cũng đã không dễ dàng, không đi biện luận xé bức rồi dẫn tới một trận đạo tranh đã coi như là mọi người có lòng dạ rộng rãi, hoặc là đã xé đến chán ngán rồi. Lại tuỳ tiện bị người khác ảnh hưởng cơ hồ là không có khả năng. Giống Hạ Quy Huyền dạng này nhìn quen sinh ly tử biệt, nhìn quen duyên tới duyên đi, nhìn bao nhiêu vương triều lên xuống, thấy vài lần văn minh hưng suy, còn có thể có cái gì ràng buộc, có gì có thể bận lòng? Phàm gia vương triều chôn vùi vào lịch sử, Tiên gia bao nhiêu đạo hữu thọ tận mà kết thúc, nếu là cảm tình phong phú như vậy, còn tu hay không tu tiên? Cái này không phải làm khó hổ béo của ta? Nhưng không thể không nói, nhìn thấy con đường mà bản thân phản đối thế mà đi được nhanh hơn so với chính mình, sớm đã đến được điểm cuối nơi bản thân tha thiết ước mơ mà không thể được, vậy thì cho dù bản thân kiên định con đường của mình như thế nào đi nữa, ngươi cũng phải thừa nhận, con đường kia của người khác cũng nhất định không phải là sai. Chỉ bất quá không có khả năng đi thay đổi lề lối thôi, không có điểm tín niệm mà làm cỏ đầu tường khẳng định tu không được tới hôm nay. Người khác đi được sảng khoái là chuyện của người khác, hắn khẳng định có một ít nguyên nhân đặc thù dẫn đến. Dù sao ta cứ kiên định con đường của bản thân, cũng có thể đi đến điểm cuối cùng. Chính là như thế. Nhưng cuối cùng là có chút khó đi a. Đương nhiên, trên thực tế cùng Ân Tiêu Như quan hệ xa không tới loại tình trạng này, Hạ Quy Huyền ngồi một trận cũng cảm thấy mình phản ứng thái quá, chủ yếu là loại cảm giác "Bên ngoài làm việc sau đó về nhà ăn cơm" này, để hắn nghĩ tới rất nhiều thứ. Một đôi ánh mắt tươi đẹp mà u oán cứ ở trong lòng quanh quẩn, để người có chút tâm phiền ý loạn. Trong phòng bếp truyền đến hương vị đồ ăn, có người máy ra ra vào vào bưng thức ăn. Ân Tiêu Như xụ mặt đi tới, đặt mông ngồi xuống tự mình ăn một miếng, một chút đều không muốn chào hỏi thối thẳng nam kia. Nhưng ăn chưa được hai ngụm, cuối cùng có chút là lạ, quay đầu nhìn thấy Hạ Quy Huyền ngồi ở trên ghế sa lon, không biết đang thần du tới nơi nào, vẫn là không nhịn được nói: "Tới dùng cơm." Hạ Quy Huyền biết dạng này còn cứng rắn cự tuyệt, vậy liền quá khó nhìn, cuối cùng vẫn là ngồi vào chỗ nói câu: "Tạ ơn." Lúc đầu muốn nói ta đều không cần ăn, cũng nhịn lại không nói, chỉ là yên lặng xới cơm. Vừa bưng bát lên quét mắt một vòng trên bàn, trực tiếp nhìn ngốc. Trên mặt bàn gà vịt thịt cá, món ăn mặn, thức ăn chay rực rỡ muôn màu, trọn vẹn hơn mười đạo đồ ăn bày nguyên một bàn, bát của Ân Tiêu Như quả thực như cái bồn, tràn đầy thịt trộn lẫn cơm. Ân Tiêu Như chính đang phong quyển tàn vân, trong nháy mắt thau cơm đều không còn một miếng. "Nhìn cái gì vậy!" Ân Tiêu Như nuốt một hớp, quai hàm vẫn là đang nhai: "Ta vừa đột phá cảnh giới không lâu, cần hấp thu vào cực nhiều năng lượng, nhân tạo ‘cao năng đồ ăn’ lại rất khó ăn" A đúng rồi, nàng mới vào Cầm Tâm kỳ không lâu. Hạ Quy Huyền do dự một chút, vẫn là hỏi: "Ngươi biết ‘ăn gió uống sương’ không?" Ân Tiêu Như miễn cưỡng nói: "là cách nói văn vẻ 'uống gió tây bắc'?" "Ngươi tốt xấu là cái Thần Duệ a, đó là thuyết pháp chỉ cách hấp thu năng lượng linh khí bổ sung nhu cầu của thân thể." "Không biết, không có tu hành phương pháp." Ân Tiêu Như cúi đầu ăn cơm: "Ta ngay cả nhân tạo cao năng đồ ăn đều ngại khó ăn, ngươi lại để ta hấp thu linh khí, ai thả cái rắm thì làm sao bây giờ!" Hạ Quy Huyền vừa bực mình vừa buồn cười, nói đến các ngươi không phải là hút cái ta thả ra? Được rồi, kỳ thật nhìn nàng ăn đến bộ dáng rất manh*, lúc này ngắm còn tốt hơn hổ béo, ài... (manh: đáng yêu; bán manh: làm ra vẻ đáng yêu. Có những chổ mình vẫn giữ nguyên từ Hán Việt thông dụng mà không dịch, chỉ giải nghĩa ở dưới, cho ae nào chưa biết quen dần, sau đọc cv cho dễ) Hắn cũng bới chén cơm, ngồi đối diện Ân Tiêu Như thử ăn một chút, vẫn còn rất ngon a. Ân Tiêu Như dù là một cái nữ tổng tài, kỳ thật vẫn là sinh hoạt một mình, điểm kỹ năng sinh hoạt là rất cao. "Nói một chút, phối phương kia của ngươi nguyên lý là gì?" Ân Tiêu Như nói hàm hồ không rõ: "Kia hai loại hoa cỏ, chúng ta nhiều lần khảo thí thành phần, làm vô số mô phỏng, đều không nên sinh ra biến hóa như thế, đặc biệt lại không hiểu thấu kết thành đan là nguyên nhân gì? Chúng ta đơn độc rút các loại thành phần ra phân biệt thí nghiệm, lại không sinh ra biến hóa gì." "Thành phần nhìn thấy trong mắt các ngươi và ta, hoàn toàn trái ngược, không phải cùng một cái hệ thống. Nguyệt Hoa Thảo, Thái Âm Chi Mộc; Thanh Đàm Hoa, Thủy Hành Chi Mộc. Ngươi không cần phong bế, dùng ổn hỏa* tăng nhiệt, biến hóa không trung chi khí, Thủy Mộc tương hợp, Thái Âm làm cơ sở, khí chi..." (ngọn lửa ổn định, vững chắc) "Khoan khoan khoan khoan..." Ân Tiêu Như vất vả nhai lấy đồ ăn, kém chút bị nghẹn lại. Hơn nửa ngày mới miễn cưỡng nuốt xuống: "Như vậy đi, ta từ trong thuốc thành phẩm lý giải, đó là nó không thích hợp dùng phương thức của chúng ta để chế tạo đúng không?" "Đại khái vậy." "Đáng tiếc." Ân Tiêu Như im lặng một lát, thở dài nói: "Lúc đầu muốn nói, nếu như ngươi có thể làm đến một thiên luận văn nói không chừng có thể... Được rồi, Thái Âm thủy hỏa kia, cái này luận văn thật không biết xử lý thế nào, vẫn là cầm tới Thần Duệ bên kia phát biểu đi." "Ta ở đây làm luận văn để làm gì?" Hạ Quy Huyền bật cười nói: "Thật đúng là đi làm nghiên cứu viên a?" Ân Tiêu Như nghiêm mặt nói: "Ngươi thật không muốn có việc làm cùng kiếm thu nhập? Ngươi bây giờ là đang ở xã hội loài người!" Hạ Quy Huyền bật cười nói: "Thật không cần." "Ngươi thật đúng là cầu bao nuôi phải không?" Ân Tiêu Như cười lạnh nói: "Cầu bao nuôi còn nói ta không cần đối xử tốt với ngươi, là muốn ta cầm cương ti cầu* chà xát ngươi sao?" (钢丝球: cương ti cầu, là cái nùi tơ thép chà rửa đồ dùng phòng bếp. Có thể copy 3 chữ TQ kia để google hình dung) Hạ Quy Huyền: "? ? ?" Ân Tiêu Như mấy ngụm bới xong cơm, đem đũa ném đi: "Ta biết ngươi rất có bản lĩnh, chỉ riêng cái phối phương này tối thiểu cũng có thể dựa dẫm vào ta đổi mấy trăm vạn, hiện tại nên coi như ta thiếu tiền ngươi." Hạ Quy Huyền cười cười: "Ngươi không có thiếu ta tiền, miễn." Ân Tiêu Như bất vi sở động: "Nên là của ngươi chính là của ngươi, ta còn kém ngươi cái này mấy trăm vạn? Nhưng là Hạ Quy Huyền ta cho ngươi biết, ngươi đừng cho rằng mình có chút bản lĩnh liền cái gì cũng không đáng kể thối bộ dáng. Ngươi thứ bộ dạng này còn may là ở trước mặt ta, nếu là ở nơi khác ra vẻ như vậy, kia hơn phân nửa không phải là kiếm tiền, là gây tai hoạ." Hạ Quy Huyền vẫn là cười, trong mắt lại càng ngày càng nhu hòa. Tiểu hồ ly này đối với hắn thật tốt. Ân Tiêu Như nói nói nhưng chợt nhớ tới cái gì: "Hiện khắp nơi có Hiệp Hội Tu Tiên Giả, bởi vì giống như Thần Duệ luôn bị kiểm tra, dẫn đến phải ẩn giấu tương đối sâu, giống như một cái tổ chức thần bí. Ta còn biết có một chút Thần Duệ bí mật gia nhập tổ chức này, dù sao cũng có cái yểm hộ; thủ đoạn của ngươi nếu như biểu hiện ra, hơn phân nửa sẽ có người tiếp cận dụ dỗ ngươi nhập hội, cá nhân ta cảm thấy tổ chức này tâm tư khó dò, tốt nhất phải tỉnh táo một chút." Hạ Quy Huyền trong lòng có phần có hứng thú, trên mặt vẫn là cười nói: "Biết." Đối thoại lại an tĩnh, Ân Tiêu Như lại nhặt đũa lên tiếp tục ăn, bộ dáng phong quyển tàn vân miệng đầy là dầu. Trong lòng rất không thoải mái, bởi vì cái lời thoại này giống như là trước khi chia tay bàn giao. Hạ Quy Huyền trả lời cũng thế. Rõ ràng biết hắn không có khả năng ở lâu, Diễm Vô Nguyệt bên kia làm chứng minh thân phận của hắn xong thì hơn phân nửa hắn liền rời đi. Bản thân càng không thích hợp giữ một nam nhân lưu lại lâu dài, sau khi hắn rời đi cái gọi là hiểu lầm ‘bạn trai’ cũng rất nhanh sẽ tự tiêu tán, vốn là phát triển theo hướng bản thân hy vọng. Nhưng chính là rất khó chịu. Đồng hồ bỗng nhiên vang, Ân Tiêu Như buồn buồn ấn mở màn hình, Hạ Quy Huyền cũng nhìn một chút, phát hiện là nàng bị kéo vào một cái group chat. "Phòng Sự Vụ Đặc Biệt Tang Du, Tầm Ma Tiểu Phân Đội". Đúng, trước đó Diễm Vô Nguyệt nói, thuộc hạ của nàng tới Tang Du Thành tìm ma đạo di tích, để Ân Tiêu Như cái này địa đầu xà cung cấp điểm trợ giúp ấy nhỉ. Hạ Quy Huyền nhìn Ân Tiêu Như một chút, sắc mặt nàng quả nhiên khó coi. Diễm Vô Nguyệt muốn tìm di tích chính là bên dưới mặt đất vườn sinh thái của nàng a. Nếu thật như vậy, có trời mới biết quân đội là trưng thu luôn cái vườn sinh thái này, hay chỉ là xử lý dưới mặt đất. Dù cho chỉ xử lý dưới mặt đất, cũng sẽ khiến "Linh khí" của vườn sinh thái không còn. Không biết nàng sẽ xử lý như thế nào. Bên trong group chat rất nhanh bốc lên một hàng chữ: Số hiệu 9527: "A! Hồ Ly-chan* đã vào à nha?" Đằng sau đi kèm cái hình mắt trái tim chảy nước miếng biểu lộ. (-chan là cách gọi của người Nhật, ai hay đọc manga Nhật sẽ hiểu) Số hiệu 1024: "Đã lâu không gặp Hồ Ly-chan! Diễm đội thật không có ý tứ, khuê mật xinh đẹp lại che giấu, không biết các huynh đệ đều độc thân sao?" Số hiệu 1024 bị "Lửa lửa lửa" cấm ngôn mười phút đồng hồ. Lửa lửa lửa: "Lăn, hồ ly là ta mời đến để trợ giúp, các ngươi những LSP* này yên tĩnh chút! Nói chuyện chính sự." (viết tắt của Lão Sắc Phôi, ngôn ngữ mạng TQ, ý đại khái là lão già dê) Hạ Quy Huyền nhìn cũng cực kì tò mò. Tiên Đạo đều chưa từng gặp nhiều người như vậy cùng lúc truyền tin ấy nhỉ, rất có ý tứ. Hắn nhỏ giọng hỏi: "LSP có ý tứ gì?" Ân Tiêu Như đang một bụng tâm sự, thuận miệng đuổi: "Ghép vần đầu mỗi chữ cái, bản thân tự nghĩ." Hạ Quy Huyền cấp tốc tra một chút ghép vần, không xác định hỏi: "Lão Sắc Phôi?" "Phốc" Ân Tiêu Như cười: "Ngươi nói rất đúng. Đừng có trực tiếp nói với người khác a, cẩn thận bị đánh." Hạ Quy Huyền rất là hài lòng ngộ tính của bản thân, lại hỏi: "Bọn hắn trực tiếp gọi ngươi là hồ ly? Đều biết thân phận của ngươi?" "Không phải vậy, ID của ta là Hồ Ly-chan, nickname mà thôi, quá bình thường, không có người đoán mò." "Là vậy a, kia thêm cái chữ ‘-chan’ là có ý gì?" "Mặc kệ là cái gì nha, thêm cái chữ -chan liền có vẻ tương đối đáng yêu." Hạ Quy Huyền gọi ra hệ thống của mình, nhìn thấy ID ban đầu là "Người sử dụng XXXX", trịnh trọng trầm ngâm một lát, đổi thành "Băm Thành Thịt Muối".
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang