[Dịch] Đây Là Tinh Cầu Của Ta (Giá Thị Ngã Tinh Cầu)

Chương 10 : Phá cục, Phụ Thần chiếu cố

Người đăng: Lục Tuyết Kỳ

Ngày đăng: 23:30 25-10-2020

Cái Vương Phách Chi Khí này vậy mà không mê hoặc nổi bất kì kẻ nào. Bởi vì Bá Đạo Tổng Tài thứ mê người này không phải là Bá đạo, mà là Tổng tài a. Cho nên... Ân Trọng Tường bị đánh. Ân Bình tức giận đến sôi lên: "Người tới, đem cuồng đồ này bắt lại cho ta!" Hai tên đồ tây đen sau lưng đồng loạt ra tay, trái phải chụp lấy cánh tay Ân Trọng Tường. Ân Trọng Tường chính đang trong trạng thái kích động, đầu óc đã lâm vào suy tưởng bản thân có Vương Phách Chi Khí. Nghe vậy trực tiếp quát: "Nữ nhân, ngươi đây là đang đùa với lửa!" "Phanh phanh" hai tiếng, Ân Trọng Tường đỡ lấy tay của hai tên hộ vệ, tốt xấu vẫn là quản gia kiêm đầu lĩnh hộ vệ, vẫn là có chút tài năng. Ân Tiêu Như tính ra tay ngăn cản nhưng lại nhịn xuống. Nàng thế nhưng là tiểu hồ ly thông minh, cảm thấy sự kiện này rõ ràng có chút vấn đề, Ân Bình tới đây nói không chừng có quan hệ với Ân Trọng Tường, không bằng trước tiên quan sát. Nghĩ đến cái này, tay đưa vào trong túi, sờ sờ, không có hạt dưa, đáng tiếc. Ân Trọng Tường hất ra hai tên hộ vệ Ân gia, thuận thế tiến lên trước một bước, liền muốn đụng vào Ân Bình. Ân Bình như thế nào cũng không nghĩ ra tên quản gia này lại lớn mật như thế, Ân Tiêu Như thế mà còn không ngăn cản! Nàng bản năng triệt thoái về phía sau, Bức Nhân kia rốt cục xuất thủ. Một cước đạp về phía dưới bụng quản gia, nhanh như thiểm điện. Ân Trọng Tường không có thực lực này, không kịp tránh đỡ bị đạp lăn, Bức Nhân lại đạp lên một cước, muốn dẫm đạp lên hắn để nói chuyện. Chuyện thần kỳ phát sinh, Ân Trọng Tường lăn trên mặt đất, thân thể uốn éo rất huyền ảo, thế mà đem một cước này tránh đi. Hệ thống ban thưởng « Lại Lư Đả Cổn thân pháp », chính là ngưu bức như vậy. Bức Nhân một cước đạp vào không khí, Ân Trọng Tường đã đưa tay hướng bắp chân Ân Bình ôm lấy. Ân Bình ré lên một tiếng xoay người bỏ chạy, sau lưng Ma Khí đại thịnh, Bức Nhân rốt cục vận dụng chân chính thủ đoạn, âm ba bén nhọn theo chỗ cước đạp bắn ra, nháy mắt đem Ân Trọng Tường choáng váng. Hành động mau lẹ chỉ trong chớp mắt, Ân Bình còn chưa tỉnh hồn, quay đầu chỉ vào Ân Tiêu Như giận dữ: "Quản gia của ngươi đây là làm cái gì!" Ân Tiêu Như ôm vai, khóe miệng rốt cục lộ ra nụ cười lạnh: "Ta ngược lại muốn biết, hộ vệ của nhị cô đây là cái gì? Chúng ta Ân gia vì sao lại có loại Sinh Vật Cải Tạo Chiến Sĩ này?" Bức Nhân Âm Ba, cuối cùng lại đem bí mật tiết lộ, cho Ân Tiêu Như mượn sơ hở để nói chuyện của mình. Hạ Quy Huyền để quản gia đi gây sự, chính là vì thế. Tối hôm qua nghe thấy Ân Tiêu Như cùng Bức Nhân đối thoại, liền biết loại Sinh Vật Cải Tạo này hơn phân nửa thuộc về loại cấm kỵ nào đó, chí ít Ân gia khẳng định không có, đây chính là nơi đột phá. Nếu không phải bị gia tộc trưởng bối ngưu bức hống hống đè ép, Ân Tiêu Như không thể phát huy, bây giờ bức ra được một cái cớ, tiểu hồ ly cũng không phải ăn chay, quả nhiên hợp tác ăn ý. Ân Bình thần sắc biến ảo một trận, chậm rãi nói: "Đây là hộ vệ mới chiêu đến, ta cũng không biết ngọn ngành." "Cho nên? Biết còn mặc kệ, ngươi là muốn rước lấy Đặc Chiến Ti diệt Ân gia?" Ân Tiêu Như nghiêm nghị nói: "Còn không đem Sinh Vật Cải Tạo giả này bắt lấy!" Bức Nhân phát ra tiếng cười khằng khặc quái dị, bỗng nhiên vỗ cánh bay đi: "Không nhọc Ân tiểu thư, sau này còn gặp lại." Lời còn chưa dứt, tiếng cười bỗng nhiên biến thành kêu thảm. Giữa không trung bỗng nhiên bốc lên lưới điện cao thế, tạch tạch xì xì... hắn bị điện giật bất ngờ, giữa không trung vặn vẹo một trận, bịch bịch cắm trên mặt đất run rẩy, chậm rãi cuộn mình. Ân Tiêu Như buông ra nút bấm lưới điện trong túi. Trong lòng thầm than, Bức Nhân này tối hôm qua quả nhiên bị thương nặng, không phải vậy thì lưới điện là ngăn không được nó, bây giờ hiệu quả so trong tưởng tượng còn tốt hơn. Một cái Bức Nhân cường đại xém chút hố chết chính mình, bây giờ tự đến nhà chui đầu vào lưới tìm chết, Ân Tiêu Như lúc này tâm tình rất thoải mái, khoan thai ôm vai nói: "Thật sự cho rằng ta một cái nhược nữ tử, ở trong biệt thự tại vùng hoang vu này, không có điểm phòng hộ sao? Người tới, dùng Cao Áp Điện Tỏa* đem nó cột chắc, giao cho sở cảnh sát." (khóa tay bằng điện cao thế) "Chậm đã!" Ân Bình rốt cục kịp phản ứng. Chu gia này làm sao lại nuôi Người Sinh Vật Cải Tạo, đây chính là quân đội cấm kỵ a. Khí thế hùng hổ đến gây chuyện, trái lại cứ như vậy không hiểu thấu bị tìm thấy sơ hở, khiến cho quân lính tan rã, phía bên mình còn mất cao điểm khống chế, nháy mắt không còn gì. Nhưng mình còn nhất định phải lau cái mông này, nếu không liền triệt để cùng Chu gia vạch mặt, bên cạnh còn có Chu gia phổ thông hộ vệ đi theo giương mắt nhìn đây —— hay là không bằng nói, bản thân nên đem Bức Nhân này chộp vào tay, làm thủ đoạn gây khó dễ Chu gia? Ân Bình trong lòng chuyển qua những ý niệm này, thay đổi nở nụ cười: "Đây là chúng ta chiêu lầm hộ vệ, trực tiếp giao cảnh sát khó tránh khỏi bị giội nước bẩn, bên ngoài người muốn tìm Ân gia chúng ta phiền phức còn rất nhiều a. Không bằng mang về tổng bộ, để gia tộc thẩm vấn, về sau lại bàn." Ân Tiêu Như cũng không cùng nàng tranh, tựa tiếu phi tiếu nói: "Được. Có tình huống gì, nhị cô phải tùy thời cho ta biết a, nếu không ta bình thường rất bận, chỉ có thể để người khác hỏi một chút." Ân Bình sắc mặt tái xanh. Đây không phải là đạo cụ tốt để Ân Tiêu Như bắt chẹt mình sao? Ân Tiêu Như trong lòng cười hì hì, thật sự là Phụ Thần chiếu cố, đến mai phải đi thắp nén hương cho Phụ Thần a. Nếu không, đây rõ ràng là đang bị động ứng phó với trưởng bối kiếm chuyện, làm sao lại không hiểu thấu giành được quyền chủ động hoàn toàn, Ân Trọng Tường còn bỗng nhiên nổi lên dũng khí, mười phần Bá đạo tổng tài phong phạm như thế. Nàng ngồi xổm xuống kiểm tra một cái, Ân Trọng Tường chỉ là bị Âm Ba chấn cho choáng, cũng không lo ngại. Đang muốn hô người đưa Ân Trọng Tường đi nghỉ ngơi trị liệu, lại nghe Ân Bình rốt cục lật tẩy: "Ngươi tối hôm qua có phải mang nam nhân về nhà ngủ lại hay không?" Ân Tiêu Như kém chút không có giẫm chết Ân Trọng Tường. Quả nhiên là hắn để lộ bí mật. Dù thế nào cũng không phải là cảnh sát tự nhiên nửa đêm báo cáo Ân gia, Ân gia còn không có ngưu bức như vậy, đáng giá cảnh sát bỏ công như vậy, vậy cũng chỉ có thể là bọn hộ vệ nhà mình, trong đó hiềm nghi lớn nhất chính là Ân Trọng Tường. Tiểu hồ ly cũng không phải Sỏa Bạch Điềm*, đối với Ân Trọng Tường phòng bị chính là vì đã sớm cảm giác người này tâm thuật bất chính, lúc này rốt cục đã có định luận. (baidu: ngôn ngữ mạng TQ, nữ chính không có mưu mô, có chút trắng trẻo, dễ thương đáng yêu khiến người ta cảm thấy ấm áp. Chỗ này có thể dịch là cô gái ngây thơ, nhưng mình để nguyên Hán Việt cho ae hiểu, sau này đọc convert cho dễ) Nàng miễn cưỡng đứng dậy, dứt khoát ngả bài: "Ta đều đã hai mươi bốn, mang nam nhân về ngủ thì lại thế nào? Nghe nói bản thân nhị cô lúc còn trẻ, hàng đêm sênh ca, cái gì party, thịnh yến đều chơi qua, chẳng lẽ còn không quen?" "Ngươi!!!" Nhìn ánh mắt cổ quái của bọn hộ vệ chung quanh, Ân Bình mặt đều xanh. Cái đồ chơi này có thể đem lên mặt bàn nói sao! Thượng tầng gia tộc danh viện* bình thường rất loạn là không giả, nhưng ngoài mặt ai mà không phải là một đóa bạch liên hoa tinh khiết, có khí chất, có tu dưỡng? (mỹ nữ danh tiếng) Ân Tiêu Như tiếp tục nói: "Lại nói, nhị cô vừa rồi không phải nói, ta một cái nữ nhân gia, ở Tang Du một cây chẳng chống vững nhà, cần tìm cái nam nhân giúp đỡ sao? Tại sao ta có nam nhân lại trở thành chuyện có vấn đề rồi?" Ân Bình dứt khoát nói: "Gia tộc hi vọng là có người có thể dắt tay hỗ trợ phát triển chi nhánh Tang Du, mà không phải bao dưỡng trai lơ, kia lại ý nghĩa gì? Ngươi cái gọi là bạn trai còn trên lầu đi, không bằng gọi hắn ra gặp mặt?" Ân Tiêu Như khẽ nhíu mày. Lời đã nói đến nước này, vốn nên để Hạ Quy Huyền ra, giấu cũng vô dụng, nhưng mà thứ nhất việc này sẽ đẩy Hạ Quy Huyền vào tình thế nguy hiểm, nói không chừng Ân gia Chu gia đều muốn xử lý hắn, thứ hai Hạ Quy Huyền một cái tiểu yêu gà mờ vừa mới xuất sơn như thế, có thể xuất ra được cái năng lực gì, chỉ sẽ bị Ân Bình nhục nhã. Ân Tiêu Như trầm ngâm một lát, đang định nói hắn đã đi rồi, lời còn chưa ra khỏi miệng, liền nghe tới trên cầu thang truyền đến tiếng ngáp: "Thân Ái, bà cô mặt vàng này là ai, sáng sớm ở đây làm người không được bình yên nha." Bao quát cả bản thân Ân Tiêu Như, sắc mặt mọi người trong phòng đều trở nên phi thường đặc sắc. Đồng loạt quay đầu nhìn lại, Hạ Quy Huyền mặc một thân áo ngủ giống như Ân Tiêu Như trước đó đã mặc qua, còn buồn ngủ đứng tại đầu bậc thang. Trên áo ngủ vẽ một cái Chibi tiểu long, tiếu ý đáng yêu. Tóc dài được buộc tùy ý, nghiêng người dựa vào cột lan can, tiêu sái nhàn hạ, không thể không nói quả thực có mấy phần tiền vốn để cua gái, trách không được đem Ân Tiêu Như say mê. Một đám người ngây ra như phỗng nhìn Hạ Quy Huyền nửa ngày, ánh mắt lại rơi vào trên mặt Ân Tiêu Như cũng đang đồng dạng ngẩn người. Ân Tiêu Như khóe miệng co giật nửa ngày, cũng không biết làm như thế nào ngăn cản Hạ Quy Huyền cái này hành vi "Tìm đường chết".
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang