[Dịch] Đặc Thù Không Gian

Chương 35 : Chương 35

Người đăng: Kings

.
ĐẶC THÙ KHÔNG GIAN Tác Giả: Xích Tuyết Dịch: cunhue1403h Chương 36: Cô Nam Quả Nữ Hàn Duyệt đang viết những dòng giới thiệu bản thân mình lên bảng, sau khi nghe thấy tiếng nói, nàng quay đầu lại nhìn thì phát hiện trên bàn thứ ba có một học sinh đang nằm ngủ. Âm thanh khiếm nhã đó chính là do hắn phát ra. Long Vũ bình thường buổi tối ngủ ít khi ngáy, nhưng khi nằm trên bàn ngủ, hô hấp không đều đặn, cho nên khi hít thở tạo thành âm thanh hơi lớn một chút. Nếu như trong giờ học của sư phụ khác, thì âm thanh của hắn bình thường cũng không làm cho người khác chú ý, vì giờ học đó thường ồn ào. Nhưng, hôm nay thì khác, trong phòng học rất yên lặng, thậm chí tiếng động do đánh rơi một cái châm cũng khiến người khác nghe được. Vi vậy, tiếng ngáy của Long Vũ làm cho người khác chú ý. “ Bạn học kia, đứng dậy”. Hàn Duyệt sắc mặt biến đổi, trầm giọng quát lớn một tiếng. Long Vũ lúc này vừa mới ngủ say, đồng thời bổ sung thể lực của mình, đâu có nghe được tiếng quát của Hàn Duyệt. Đại Ngưu nhìn tình cảnh này biết là không hay, vội đưa tay đẩy Long Vũ một cái, ngay sau đó Hàn Duyệt đem cái rẻ lau bảng đầy phấn ném về phía tới. “ Bịch” một tiếng, Long Vũ mở mắt, lấy tay chặn cái rẻ lau lại, rất may là nó rơi trên một cuốn sách giáo khoa. “ A.. thật không có đạo đức nghề nghiệp mà, khi đi dạy học sao có thể ném đồ….” Long Vũ đảo mắt, tức giận nói một câu. Lần đón đỡ vừa rồi chỉ là hành động trong tiềm thức. Nhưng khi hắn nói xong mới phát hiện, mấy trăm ánh mắt của cả lớp đang giận dữ nhìn hắn chằm chằm. “Chào mọi người…” Long Vũ tuy kinh hãi nhưng vẫn bình tĩnh, giơ tay lên, vô sỉ nói: “Mọi người tiếp tục… Sư phụ mời tiếp tục…” Nói xong, ánh mắt của Long Vũ đảo đi đảo lại trên đùi của người đẹp. Nhìn bộ dáng hèn hạ nhưng ánh mắt lại có vẻ thuần khiết của Long Vũ, Đại Ngưu mới biết được vị huynh đệ của mình lại là một tay lão luyện, có trí tuệ, có can đảm, lại có ánh mắt kia… Thật sự rất cao tay a. “ Lại là ngươi… lưu… hừ..”. Hàn Duyệt cũng nhận ra tên lưu manh Long Vũ, thật sự là oan gia ngõ hẹp, chạm mặt chỗ nào không chạm, lại gặp ngay ở chỗ này. Không ngờ hắn lại còn là học sinh của mình. Lưu manh à lưu manh, xem tao làm thế nào mà thu thập ngươi. Lần trước rời khỏi quán café, Hàn Duyệt không vui, trong lòng có chút tức giận. Khi đó Hàn Duyệt đi tìm Long Vũ, hy vọng mượn sức mạnh của thiên sư mà phá vụ án chết người ở Linh Trạch Hồ, chứng minh phán đoán của mình. Nhưng lại bị Long Vũ cự tuyệt. Về sau Hàn Duyệt tự mình điều tra, nhưng không có kết quả, ngược lại còn bị cấp trên đôn đốc nhắc nhở nàng. Bị một lãnh đạo thị cục bày mưu hãm hại, Thị Cục phê bình nàng nghiêm khác, tạm thời đình chỉ công tác, sau đó phái tới Đại Học Thiên Hải giảng dậy. Hàn Duyệt trong lòng tức giận không có chỗ phát tác, bây giờ lại gặp Long Vũ. Nàng âm thầm suy nghĩ, nếu như không phải Long Vũ cự tuyệt mình, thì hơn nửa vụ án cũng đã làm sáng tỏ. Đợi khi nàng nắm được chứng cứ trong tay, đem vụ án này đăng báo, xem vị lãnh đạo kia một tay có thể che trời được nữa hay không. Cho nên, đối với tình trạng của mình bây giờ, Hàn Duyệt đem nỗi hận trút lên người Long Vũ. “ Sư phụ, người cứ tiếp tục đi… không cần để ý tới ta…” Long Vũ nói câu này quả thật không biết xấu hổ, rồi lại ngồi xuống. Đại Ngưu vô cùng khâm phục hỏi: “ Huynh đệ, các người biết nhau” “ Đương nhiên là biết rồi, chúng ta còn đi uống café với nhau”. Long Vũ đắc ý cười nói. “ Thật sao?” Đại Ngưu hôm nay mới biết rằng mình không thể hiểu hết được con người của vị huynh đệ này. “ Thật chứ, giả sao được” ………… Trong khi Long Vũ cùng Đại Ngưu đang nói chuyện, Hàn Duyệt đã đi từ bục giảng xuống, đặt trước mặt Long Vũ một tờ giấy: “ Sau khi tan học tới phòng làm việc gặp ta... nếu không, sự việc hôm nay ta sẽ báo quản lý học viên...” “ Huynh đệ, đừng buồn... Ngươi ngủ trong giờ học tội này không lớn cũng không nhỏ, nếu như báo phòng quản lý học viên, sẽ ảnh hưởng tới điểm tư tưởng phẩm chất đạo đức của người...” Đại ngưu thản nhiên nói. ................. Vì không muốn bị phòng Quản lý học viên xử phạt, sau khi tan học Long Vũ tới phòng làm việc của sư phụ. Hàn Duyệt nói: “trước tiên cứ đứng đó chờ ta, khi nào ta gọi mới được vào”Nói Xong, Hàn duyệt liền đi vào phòng trong phòng làm việc, không hề để ý tới Long Vũ. “Cứ tự nhiên!” Long Vũ nói, rồi đứng ở trước cửa phòng làm việc chờ. Đúng lúc này, một nữ sư phụ từ ngoài cửa bước vào, nàng giương mắt nhìn Long Vũ một chút, cười hỏi:“Long Vũ bạn học, ngươi là tới tìm ta ?” Người hỏi câu này không phải ai khác, chính là Tuyết Cơ. Long Vũ ngẩn ra một lúc, nâng nâng chỉ nói nói:“Không phải...... Là Hàn lão sư gọi ta tới ?” “Hàn duyệt?” Tuyết Cơ đương nhiên là biết Hàn duyệt , nàng đến gần một chút, nhíu mày nói:“Tiểu tử thúi, ngươi có chủ ý với ai thì không nói......” Long Vũ vừa nghe là biết Tuyết Cơ hiểu lầm, cũng tức giận nói:“Hàn lão sư gọi ta lại đây, là muốn xử phạt của ta, ta lên lớp ngủ, còn ở trước mặt mọi người chống đối nàng......” “Ha hả --!” Tuyết Cơ vừa nghe bật cười, nhìn bốn phía vắng lặng, nàng mới nhìn Long vũ với ánh mắt đùa giỡn, nói:“Vị đồng nghiệp mới đến của ta, nghe nói tính tình không được tốt, ngươi đừng có buồn mà chấp nhận đi......” Đúng lúc này, cánh cửa trong phòng phòng làm việc mở ra , có một âm thanh lạnh như băng vọng ra. “ Vào đi” “Hắc hắc, tự cầu nhiều phúc đi --!” Tuyết Cơ hướng về phía Long Vũ cười cười, vẻ mặt nhìn có chút hả hê. Đi vào phòng trong phòng làm việc, Long Vũ phát hiện nơi này khác với những nơi khác , không giống với căn phòng lớn ngoài kia. Xem xét cách bài trí trong phòng, thì căn phòng này tương đối đầy đủ. Thậm chí còn có cả toilet. Trang sức, đồ dùng trong nhà cũng hết sức tinh xảo. Dàn máy tính, TV điện tử...... Tất cả những thiết bị điện tử nào cần có thì cũng có.. Long Vũ nhớ lại lời Đại Ngưu nói, Hàn Duyệt là con gái của một phú gia. Hàn duyệt đã thay một bộ quần áo khác, nàng mặc vào một bộ đồ thể thao, phong thái quyến rũ gợi cảm lúc trước nay trở nên tươi mát thuần khiết.Tóc buộc đôi ngựa, quần áo có chút rộng nhưng cũng không ảnh hưởng tới phong thái của nàng. Nụ cười trên mặt cũng biến đổi, thân thể tràn ngập hương vị thanh xuân. “Người ngồi xuống đã......” Giọng nói của Hàn Duyệt lạnh như băng, trước tiên khóa trái cửa lại. Sau đó bước tới, ngồi đối diện với Long Vũ, đôi mắt nhìn hắn chằm chằm. Long Vũ suy nghĩ, cô nam quả nữ ở chung một phòng, nàng còn đem khóa trái cửa lại , không biết có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ nàng có ý nghĩ đối với mình...... có phải chuyện kia? Trong khi Long Vũ đang miên man suy nghĩ, Hàn duyệt nói :“Long Vũ....Ngươi rốt cuộc cũng rơi vào tay ra ...... Nói đi, sự việc hôm nay, ngươi hy vọng ta xử lý như thế nào......” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang