[Dịch] Đặc Thù Không Gian

Chương 13 : Chương 13

Người đăng: zounghyu

.
Đệ nhất tập chương thứ mười bốn Được Tuyết Cơ hôn Bị Tuyết Cơ cự tuyệt bó hoa hồng kia, mọi người đều cho rằng Nạp Lan Thục Thanh sẽ thấy khó mà rời đi, nhưng ngoài dự đoán của mọi người, hắn đem bó hoa bỏ vào thùng rác, sau đó mỉm cười tiếp tục giữ vững hình tượng “trí thức” nói:” Tuyết Cơ sư phụ, nàng không cần hoa tươi sao, không sao cả, vậy nàng có thể cùng ta đi ăn tối không?” Từng gặp qua không ít kẻ mặt dày, nhưng loại mặt dày trong truyền thuyết này, Tuyết Cơ mới gặp lần đầu. Đang lúc nàng nhíu mày chuẩn bị cự tuyệt thì cứu tinh xuất hiện, Long Vũ tươi cười đi đến nói với Nạp Lan Thục Thanh:” Xin lỗi, Tuyết Cơ sư phụ đã đáp ứng cùng ta đi ăn, hay là thầy để hôm khác nhé…” Nạp Lan Thục Thanh nghe vậy sắc mặt đại biến, phảng phất toát ra một luồng sát khí. Cố nén lửa giận, Nạp Lan Thục Thanh dùng ánh mắt đầy ác độc nhìn Long Vũ:” Bạn sinh viên này, bạn là sinh viên của đại học Thiên Hải sao? Cùng mời Tuyết Cơ sư phụ nhưng cũng phải phân thứ tự trước sau chứ...?” Long Vũ nghe vậy, trong mắt phát ra một tia hèn mọn, cười mỉa một tiếng nói:” Nạp Lan sư phụ, người quá quê mùa rồi... loại chuyện như thế này vốn không có phân thứ tự trước sau... Tuyết Cơ sư phụ không thích gặp người, chẳng lẽ người không nhìn ra sao?” Tiếp đó, Long Vũ nhìn Tuyết Cơ một cái, lại liếc Nạp Lan Thục Thanh một cái, vô sỉ nói:” Nói thật cho thầy biết, ta và Tuyết Cơ sư phụ thật ra đã “thân” như người một nhà...”. Lời này nói ra, Nạp Lan Thục Thanh suýt chút nữa hộc máu, lời của Long Vũ như dao cắt vào lòng hắn. Tuyết Cơ nhất định phải thành đàn bà của hắn, không thể để ai cướp mất. “Ngươi nói bậy…” Nạp Lan Thục Thanh cảm thấy, Tuyết Cơ như thế nào cùng không thể thích Long Vũ được. Mặc dù tình yêu kiểu sư phụ - đệ tử cũng không phải chuyện gì mới mẻ. Nhưng Nạp Lan Thục Thanh cũng thấy ánh mắt Tuyết Cơ có gì đó không đúng, phải là người đàn ông thành đạt mới là mẫu người nàng thích. “Hừ…” Long Vũ cười mỉa lần nữa, tiếp tục phát huy tinh thần vô sỉ:” Nạp Lan sư phụ, không thể tin người thông minh như thầy cũng tự lừa dối mình như vậy… ta biết, trong lòng thầy đã tin lời ta rồi, nếu không mặt người không đau khổ như vậy… thôi, hãy bỏ cuộc đi, cái gì không phải của mình thì không nên miễn cưỡng…” Nạp Lan Thục Thanh nhìn Tuyết Cơ nói:” Tuyết Cơ sư phụ, xin người hãy nói cho ta biết, đây không phải là sự thật… hắn đang nói dối, hắn đang nói những lời dối trá đáng xấu hổ…” Tuyết Cơ liếc Nạp Lan Thục Thanh một cái, lại trừng mắt nhìn Long Vũ một cái, lập tức nói:” Hắn không nói dối, ta thật sự có đáp ứng đi ăn tối cùng hắn…” Nghe Tuyết Cơ nói, Nạp Lan Thục Thanh đột nhiên cảm thấy thế giới như mất đi màu sắc, bầu trời tối sầm lại. “ Nạp Lan sư phụ… bọn ta có việc phải đi trước, xin lỗi không thể tiếp tục trò chuyện nữa…” nhìn thấy vẻ mặt hắc ám của Nạp Lan Thục Thanh, Long Vũ cười hắc hắc, trước mặt mọi người nắm tay Tuyết Cơ, xoay người bỏ đi. Chứng kiến một màn hay như vậy, nhưng lại khiến người hâm mộ Tuyết Cơ xung quanh ghen ghét Long Vũ. “ Buông ta ra… ta mới phát hiện thì ra ngươi rất xấu… mặc dù ta chán ghét Nạp Lan sư phụ, nhưng ngươi cũng không nên đả kích hắn như vậy. Thật ra hắn so với “người khác” vẫn đẹp trai hơn…” Tuyết Cơ buông tay Long Vũ ra, đột nhiên khẽ cười một tiếng:” Không phải ngươi ghen ghét hắn đẹp trai hơn ngươi đấy chứ?” “ Đàn ông cao lớn đẹp trai thì làm được cái rắm gì… đến ngân hàng có thể dùng mặt thay thẻ ATM sao?” Long Vũ bĩu môi khinh thường, hừ nói:” Nạp Lan Thục Thanh kia, hắn là một kẻ chuyên trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, trong trường không biết đã có bao nhiêu nữ sinh bị hắn làm cho bụng to lên rồi đó…” “ Làm sao ngươi biết?” Tuyết Cơ tò mò hỏi:” Còn ta lại không biết?” “Đại Ngưu nói ta biết…” Long Vũ cười nói:” Quên nói cho tỉ biết, Nạp Lan Thục Thanh là chủ nhiệm của Đại Ngưu, chuyện của Nạp Lan Thục Thanh, hắn là người rõ nhất. Thôi không nói chuyện này nữa… Tuyết Cơ tỉ tỉ tìm chỗ nào nói chuyện đi, tối qua có một số chuyện ngoài ý muốn ta phải nói với tỉ…” ...... ...... Vào quán cà phê gần ngã tư đường, bên phải đại học Thiên Hải, đây là quán cà phê “kinh điển” mà sinh viên đại học Thiên Hải hay chọn làm nơi nói chuyện yêu đương, bên trong tuy không trang trí quá cầu kì xa hoa nhưng khá lãng mạn, tao nhã. Bây giờ mới giữa trưa nên không đông khách lắm, Long Vũ và Tuyết Cơ chọn một chỗ trên lầu hai cạnh cửa sổ rồi gọi hai tách cà phê. Nhấp môi một chút, Long Vũ vội đem tình hình thực tế tối qua nói với Tuyết Cơ. Kể xong, hắn lập tức oán trách:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, tin tức của tỉ quá không chính xác, tối qua thiếu chút nữa ta đã tiêu rồi…” Tuyết Cơ nghe vậy, thầm hít sâu một hơi, đem chuyện ở hồ Linh Trạch nghĩ lại, theo nàng phán đoán, nữ quỷ kia không quá mạnh, chỉ cần 3 lá bùa là đủ đối phó rồi. Xem ra mình đã hơi chủ quan khinh địch. “ Tuyết Cơ tỉ tỉ, tỉ không cảm thấy ngại, không thấy áy náy sao?” Long Vũ vô sỉ cười nói, xua xua tay:” Không cần áy náy, mặc dù tin tức của tỉ có chút sai lầm, mặc dù thiếu chút nữa ta đã tiêu, nhưng bổn thiên sư tài cao mạng lớn, cuối cùng hóa nguy thành an… chuyện này coi như xong, đương nhiên nếu tỉ cảm thấy áy náy thì có thể hôn ta một cái…” “ Vọng tưởng…” Tuyết Cơ nhìn thẳng Long Vũ sẵng giọng:” Ngươi lúc nào cũng suy nghĩ xấu xa như vậy sao?” Long Vũ cười hắc hắc:” Cái này… người như ta vừa đẹp trai lại tài hoa ngút trời, nếu suy nghĩ của ta là “xấu xa”, vậy thì cứ coi như vậy đi… được rồi, nụ hôn kia, tỉ rốt cuộc có bồi thường hay không?” “Chụt…” Long Vũ vừa nói xong, Tuyết Cơ đã kề môi lên trán hắn hôn mạnh một cái, tiếng “chụt” cơ hồ lan truyền khắp trên dưới lầu. Cái hạnh phúc bất ngờ đến quá nhanh làm Long Vũ choáng váng, thật ra hắn chỉ nói đùa không ngờ Tuyết Cơ lại làm thật. “ thế nào tiểu Vũ, đỏ mặt rồi à?” hôn Long Vũ một cái, trong lòng Tuyết Cơ cũng có chút thẹn thùng, bất quá nàng nhìn thấy Long Vũ đỏ mặt liền bật cười. Tiểu tử kia thật là biết đùa. “ Ai đỏ mặt chứ…” Long Vũ vội vàng nghiêm mặt, vô sỉ nói:” cho dù hôn môi ta cũng không sợ… tỉ dám không?” “Phì…” Tuyết Cơ phì cười:” tiểu tử này ngày càng chẳng ra sao, đến tiện nghi của sư phụ cũng dám chiếm, cẩn thận ta khai trừ học bạ của ngươi.”. “Ai sợ ai chứ… tỉ dám phạt ta, ta cũng dám đến cục công an thưa tỉ mê trai đẹp…” nói tới đây, Long Vũ cười khan một tiếng, nói:” Tuyết Cơ tỉ tỉ ta thật muốn biết tỉ năm nay đã bao nhiêu tuổi rồi. Nhiều năm như vậy mà dung nhan của tỉ vẫn không thay đổi… ta nghiêm trọng hoài nghi, có khả năng tỉ đã là bà già trăm tuổi….” “Đi chết đi, cho dù có thuật gìn giữ nhan sắc cũng không thể như ngươi nói…” Tuyết Cơ nhíu mày, bực mình nói:” Nhớ kĩ sau này tuyệt đối không được nghiên cứu tuổi của ta, nếu không… hừ hừ… quên đi, không nói chuyện này nữa, trở lại chuyện tối qua. Tiểu Vũ, căn cứ theo lời kể của ngươi, ta đoán nữ quỷ kia sắp luyện thành “Ác linh thân thể” rồi, cho nên “Chân hỏa phù”, “Thiên lôi phù” bình thường đối với nó sẽ không có tác dụng lớn. Muốn giết nó, với trình độ hiện giờ của ngươi thật sự rất khó. Trừ phi, ngươi tìm được nguyên nhân chết của nó, từ đó hóa giải oán khí của nó, đem đi siêu độ lại…”. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang