[Dịch] Đặc Thù Không Gian

Chương 12 : Chương 12

Người đăng: zounghyu

Đệ nhất tập chương thứ mười ba không phải là mộng, tất cả đều là thật sự “Đồng ý, đồng ý…” Long Vũ vội vàng gật đầu. “Ta sẽ truyền trực tiếp yếu lĩnh vào ý thức của ngài, cần nhắc ngài một chút, lát nữa sẽ có một chút đau đớn…” La Lâm vừa dứt lời, một tia sáng từ giữa trán nàng vọt đến trán Long Vũ. Ngay lập tức Long Vũ cảm thấy đầu óc vô cùng đau đớn. Cũng may cơn đau không kéo dài, nếu không Long Vũ không cách nào chịu được. Đợi khi cơn đau biến mất, trong đầu Long Vũ xuất hiện rất nhiều động tác rất phức tạp, đồng thời trên trán Long Vũ xuất hiện một hình xăm hình rắn (xà hình ấn kí). “Chủ nhân, đây là xà hình ấn kí là dấu hiệu ngài đang tu luyện Ngũ Cầm Hí, sau khi ngài tu luyện thành công động tác của Hỗn Độn Xà, ấn kí sẽ biến mất…” La Lâm giải thích một chút, rồi nói tiếp:” Trên tinh thần cùng nhau rèn luyện Ngũ Cầm Hí, ta sẽ giả lập không gian tu luyện giúp ngài rèn luyện thật tốt tinh thần lực… về rèn luyện thân thể, ngài phải cố gắng nhiều hơn ở thế giới thật. Đương nhiên, tinh thần lực càng mạnh đối với thân thể ngài càng có lợi… tóm lại, đây là hỗ trợ lẫn nhau…” “Ừ, ta hiểu rồi… bây giờ bắt đầu đi…” Long Vũ nhắm mắt lại, cẩn thận hồi ức về những động tác trong đầu. Động tác của Hỗn Độn Xà nói chung chia làm 7 phần, từ cấp độ dễ đến khó. Bây giờ Long Vũ chỉ có khả năng tu luyện cấp độ 1, cũng là cấp độ dễ nhất. Mới đầu, Long Vũ chưa cảm giác được gì, chỉ sau khi bắt đầu mô phỏng các động tác, hắn mới cảm thấy bộ Ngũ Cầm Hí của tương lai này không đơn giản như hắn nghĩ. Chỉ là động tác thuộc cấp 1 đã làm hắn có cảm giác kiệt sức. La Lâm vẫn lạnh lùng, giọng nói không mang theo một chút tình cảm:”Sai rồi… động tác không phải như vậy, ngài hãy suy nghĩ cẩn thận…” Long Vũ nghe vậy thầm cười khổ, khẩu khí như vậy, ta là chủ nhân cái quái gì, giống đệ tử người ta hơn. Bất quá bị dồn vào chân tường, Long Vũ bất chấp tất cả mà hắn cũng biết La Lâm vì muốn tốt cho hắn. Thần sắc nghiêm túc, Long Vũ cẩn thận hồi tưởng toàn bộ động tác rồi bắt chước lại lần nữa. La Lâm là máy tính nên yêu cầu cực kì nghiêm khắc, động tác không được khác biệt quá 1/1000. Yêu cầu cao như vậy làm Long Vũ vô cùng khổ sở. Long Vũ liên tiếp bắt chước hơn 20 lần, nhưng La Lâm vẫn không hài lòng, đến cuối cùng La Lâm buột miệng mắng to, nói cái gì, cho tới bây giờ chưa từng gặp người nào ngốc như thế. Long Vũ rất muốn phản đối, mặc dù người của vũ trụ kỉ nguyên cũng là người, nhưng lại không giống nhau hoàn toàn. Thời đại phát triển, xã hội tiến bộ, gene của con người cũng không ngừng tiến hóa. Dùng mông suy nghĩ cũng biết, người của vũ trụ kỉ nguyên so với người thời đại này mạnh hơn nhiều lắm. Cho nên, cùng giải quyết một vấn đề đương nhiên bọn người tương lai làm dễ dàng hơn rồi. Tập đến lần 100, La Lâm mới miễn cưỡng gật đầu:” mặc dù còn khác biệt khoảng 1/1000 nhưng miễn cưỡng chấp nhận được… năng lượng của ta sắp không duy trì được cái không gian giả lập nữa rồi, ngài phải mau chóng rời khỏi đây. Trở về thế giới thật, ngài phải tăng cường tập luyện, cần nhắc nhở ngài, cùng một động tác nhưng tại thế giới thực sẽ khó thực hiện hơn so với không gian giả lập, do đó ngài phải kiên trì rèn luyện… Việc rèn luyện phải tiến hành theo thứ tự, khi chưa nắm vững những động tác thứ nhất, ngài tuyệt đối không được luyện động tác thứ 2, nếu không ngài sẽ hối hận.” “ Ta biết rồi…” Long Vũ trả lời rồi lập tức hỏi lại:” Nhưng chừng nào mới biết ta đã tập luyện thành thục….” “Khi nào không còn khác biệt thì coi như thành thục, bây giờ ngài còn khác biệt khoảng 1/1000, nhưng ta muốn nói cho ngài hay, muốn vượt qua 1/1000 này ngài cần nỗ lực nhiều lắm.” La Lâm nói. Ngưng một chút, Long Vũ lại hỏi:” Vậy, cần bao lâu thể chất của ta mới có thể hoàn thiện…” “Nguồn sinh lực của hệ thống không đủ, một số công năng của hệ thống không thể sử dụng…” La Lâm lạnh lùng nói. Long Vũ trong lòng buồn bực, xem ra muốn sử dụng hết công năng của La Lâm, mình phải cố gắng nhiều hơn nữa. ....... ...... Vừa tỉnh ngủ, đã là lúc hoàng hôn, Long Vũ chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, trong đầu không ngừng hiện những cảnh lúc nãy. Theo tiềm thức hắn nhìn đồng hồ trên cổ tay thì thấy trên màn hình đồng hồ hiện lên dòng chữ:” Không phải là giấc mơ, xin hãy bắt đầu tập luyện…” Lúc này Long Vũ mới thật sự tỉnh ngủ, xác định đó không phải là mơ. Tất cả đều là sự thật, có lẽ Ngũ Cầm Hí đến từ tương lai này có thể giúp hắn cải thiện thể chất như phế vật của hắn. Hít sâu một hơi, Long Vũ tự nhủ:” Cố gắng, cố gắng hơn nữa, rồi sẽ thành công…” Xuống giường Long Vũ, rửa mặt cho tỉnh người, hắn cảm giác được thân thể bây giờ hình như có gì đó khác lúc trước, chỉ là cụ thể là khác chỗ nào thì hắn không nhận ra. Nhưng rõ ràng, những thay đổi đó là do tập luyện động tác của Hỗn Độn Xà. Long Vũ tin chắc rằng, nếu mình không ngừng tập luyện, thân thể sẽ có biến hóa rõ ràng hơn. Cảm khái qua đi, Long Vũ chuẩn bị đầy đủ, từ vườn sau đi ra cửa, hắn phải đến trường tìm Tuyết Cơ. Có một số chuyện, như chuyện tối qua gặp quỷ, hắn cần gặp nàng nói chuyện. ...... ...... Trên thực tế, lúc Long Vũ muốn tìm Tuyết Cơ thì nàng cũng muốn tìm hắn. Nàng muốn hỏi tình hình tối qua hắn cùng Hàn Duyệt gặp quỷ như thế nào. Tuyết Cơ vừa đến cửa nhà trọ liền bị một nam nhân chặn lại:” Tuyết Cơ sư phụ, ta muốn mời nàng đi ăn tối, không biết Tuyết Cơ sư phụ có hoan nghênh ta không?” nhìn sơ qua thì đây là một người đàn ông trung niên, mặc đồ tây trắng trông giống một trí thức thông thường đang mang hoa tươi đến. Tuyết Cơ thấy vậy, vẫn không dừng lại, thản nhiên nói:” Nạp Lan sư phụ… Xin lỗi, ta không thích hoa hồng…” Người tặng hoa tên là Nạp Lan Thục Thanh (thằng cha này chắc là dân quý tộc Mãn Châu), là trưởng bộ môn thể dục của trường đại học Thiên Hải, vóc người đẹp trai, hoàn cảnh gia đình khá giả, mặc dù không quá giàu có, nhưng cũng xem là người có tiền. Nghe nói nhà hắn mở công ti, hắn từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu, là người rất sành điệu, đến nay vẫn chưa lập gia đình. Hắn có thể xem là một chuyên gia “sát gái” có rất nhiều phụ nữ theo hắn kể cả nữ sinh của đại học Thiên Hải. Chỉ là sau khi Tuyết Cơ vào trường đến nay, hắn lập tức say mê nàng, bỏ qua hình tượng người đang ông luôn “bị động” để phụ nữ theo đuổi, bắt đầu chủ động theo đuổi Tuyết Cơ. Tiếc rằng hoa rơi hữu tình mà nước chảy vô tình. Thái độ của Tuyết Cơ đối với hắn luôn rất lạnh nhạt, tuy không đến nỗi chán ghét nhưng cũng không có chút cảm tình nào. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang