[Dịch] Cuồng Thần

Chương 12 : Thập nhị chương

Người đăng: gianghoaingoc

Thập nhị chương Quyết Chiến Lý Ngõa Đây là lần đầu tiên ta đến khuê phòng Tử Tuyết, cách bố trí trong phòng phi thường điền nhã, cơ bản phần lớn đều dùng màu tím nhạt, ta kéo ghế ngồi xuống, Tử Tuyết ngồi bên cạnh ta, một hồi lâu, chúng ta đều không nói một câu nào. Cuối cùng do ta phá vỡ sự trầm mặc, nói : - Xin lỗi chuyện hôm qua, ta tính tình hơi nóng nảy, ta cũng biết muội chỉ muốn tốt cho ta, nhưng, ta cảm thấy mình không có làm gì sai, ta chỉ truy cầu thắng lợi, có phải như vậy là không đúng ? Tử Tuyết liếc nhìn ta, cúi đầu nói : - Huynh nghĩ thế nào thì là thế ấy. Ta nhìn nàng, nói : - Muội còn giận ta ? Tử Tuyết lắc đầu. Ta nói : - Muội có biết tỷ tỷ muội cũng khiêu chiến Lý Ngõa. Tử Tuyết kinh ngạc nhìn lên, nói : - Huynh nói gì ? Tỷ tỷ muội khiêu chiến Lý Ngõa. Ta cũng rất kinh ngạc, nói : - Muội không biết ? Ta tưởng muội yêu cầu tỷ tỷ muội làm vậy. Tử Tuyết nét mặt thoáng hồng, nói : - Huynh vì cái gì mà hoài nghi muội, có phải muội không biết huynh định khiêu chiến Lý Ngõa đâu ? Huynh thật quá đáng. Bằng vào quan hệ giữa chúng ta, huynh sao có thể hoài nghi muội ? Ta nhất thời cứng miệng (nguyên văn : trương khẩu kết thiệt), vội nói : - Ta … Tử Tuyết nói : - Huynh đừng nói nữa, muội dẫn huynh đi tìm tỷ tỷ, huynh tự hỏi tỷ ấy đi. Nói xong, đứng dậy đi ra ngoài. Ta vội vã nói : - Tử Tuyết, muội đừng tức giận, muội nghe huynh giải thích đi, huynh không có hoài nghi muội, huynh … Tử Tuyết không thèm để ý, dẫn ta đi đến một gian phòng cách đó không xa, nói : - Tỷ tỷ ở chỗ này, huynh tự hỏi tỷ ấy đi. Nàng gõ cửa phòng, bên trong truyền ra thanh âm : - Ai vậy ? - Tỷ tỷ, muội đây, muội dẫn Lôi Tường đến, huynh ấy muốn hỏi tỷ, vì chuyện gì mà tỷ khiêu chiến Lý Ngõa. - Ồ, các ngươi chờ một chút. Không lâu sau, cửa phòng mở, Tử Yên bước ra, trước tiên nhìn sắc mặt tái nhợt của muội muội, liền nhìn ta lạnh lùng nói : - Có phải ngươi khi phụ muội muội ta ? Muội ấy vì cái gì mà khí sắc không tốt thế hả. Không chờ ta hồi đáp, Tử Tuyết vội nói : - Tỷ, huynh ấy không có khi phụ muội, tỷ vì cái gì mà khiêu chiến Lý Ngõa vậy ? Tử Yên nói : - Không có gì, Lý Ngõa làm phiền ta, ta ngay cả nhìn hắn cũng thấy phiền toái. Tử Tuyết quay sang nhìn ta, nói : - Huynh nghe rõ chưa, không phải ta nhờ tỷ tỷ làm thế, huynh mãn ý chưa. Suối lệ tuôn dài trên mắt nàng. Ta lo lắng nói : - Tử Tuyết, muội, muội sao vậy. Tử Yên nhìn chúng ta kinh ngạc, thấy Tử Tuyết khóc, nhất thời đại nộ nói : - Còn nói là không có khi phụ muội muội ta, chuyện xấu của ngươi ta đều nghe qua, không ngờ rằng ngươi không chỉ với đối thủ ngoan tâm, còn dám khi phụ muội muội ta, ta không thể tha ngươi. Nói xong liền muốn động thủ. Ta vội vã giải thích : - Không phải như thế, mọi người đừng hiểu lầm. Tử Tuyết lau nước mắt, nhìn Tử Yên nói : - Tỷ tỷ, không phải đâu, huynh ấy lần này đến là muốn tỷ hủy bỏ cuộc khiêu chiến Lý Ngõa. Tử Yên nhíu mày nói : - Vì sao ? Tử Tuyết nói : - Nhân vì huynh ấy cũng khiêu chiến Lý Ngõa, không thể đồng thời có hai người cùng khiêu chiến. Tử Yên mày liễu giương lên, nói : - Bằng hắn mà dám khiêu chiến Lý Ngõa, không tự lượng sức. Lời nàng ta nhất thời kích nộ ta, ta nói : - Vì sao ta không thể khiêu chiến hắn, cho dù là thua, ta cũng phải đánh. Các người đều biết hắn lợi hại, khiêu chiến hắn còn có ý nghĩa gì, chẳng qua là cho hắn một cơ hội biểu hiện, nhưng ta, không giống như thế, ta khiêu chiến hắn vì để chứng minh hắn không phải mạnh nhất. Không ngời, trong mắt Tử Yên lộ xuất một tia thần sắc tán thưởng, gật đầu, nói : - Hảo, ngươi thật có dũng khí, ta cho ngươi cơ hội này, ta muốn xem, ngươi bằng cái gì mà khiêu chiến Lý Ngõa, như quả thực lực ngươi giống như lúc cùng phụ thân đối chiến, chỉ sợ đến gần Lý Ngõa cũng không được. Ngươi nghĩ dễ lắm a. Ta kiêu ngạo nói : - Ta biết rất rõ, có thể hướng cường giả khiêu chiến, đối với bản thân ta thực sự khoái lạc. Tử Yên nhìn Tử Tuyết, nói : - Muội muội, muội nói sao ? Tử Tuyết lệ nhãn mông lung, nói : - Việc này là tự do của huynh ấy, huynh ấy muốn thế nào đều tùy huynh ấy. Tử Yên an ủi : - Nam nhân mà, tất cả đều vì sự nghiệp của mình, hắn đã có dũng khí thì muội nên cổ vũ hắn, đừng khóc nữa, kiên cường lên. Không tưởng Tử Yên lại nói tốt cho ta, ta đối với nàng ta cảm giác nhất thời cải biến không ít. Tử Yên lườm ta, nói : - Muội muội ta không cần ngươi lo, ngươi cần chuẩn bị đầy đủ, theo quy định của học viện, nếu ta rút lui, hai ngày sau là lúc ngươi khiêu chiến Lý Ngõa. Ta hy vọng có thể xem cường giả quyết đấu, không phải là cuộc chiến một chiều. Nghĩ đến dáng vẻ khoa trương của Lý Ngõa, trong lòng ta nổi lên chiến ý cường liệt, ta nhìn Tử Tuyết nói : - Có thể tiễn ta không ? Tử Tuyết gật đầu. Ta nắm tay nàng đi ra công tước phủ môn khẩu, ta ôn nhu nói : - Đừng nghĩ ta không tốt ? Ta không chút nào hoài nghi ý tứ của muội, tại trong lòng ta, muội rất quan trọng, không ai có thể thay thế. Tử Tuyết phục vào ngực ta, hai thân thể áp sát nhau, khẽ nói : - Nhất thiết cẩn thận, xem như là vì muội đi. Được Tử Tuyết nguyên lượng, tâm hồn ta nhất thời thư thái không ít, ta ôm chặt nàng, ngửi hương khí từ người nàng, nói : - Giỏi, nói cho ta biết, tỷ tỷ muội vì sao đột nhiên nói tốt cho ta, ta cảm giác cô ta không thể như vậy. Tử Tuyết ngẩng đầu, khẽ cười, nói : - Huynh không hiểu tỷ ấy đâu, tỷ tỷ thích nhất là gặp cường giả, huynh biết Lý Ngõa trong khi theo đuổi tỷ ấy, tỷ ấy đã nói gì không ? Ta lộ ra nhãn thần nghi vấn. Tử Tuyết lại nói : - Tỷ tỷ nói, khi nào Lý Ngõa đạt đến vị trí long kỵ tướng thì mới xem xét việc gả cho hắn, tỷ tỷ lý luận, phải ở bên cạnh đại lục tối cường giả, tỷ ấy mới có thể cảm thấy an toàn. Ta nghĩ thầm, nguyên lai là như thế, quá biến thái đi, may mà đối tượng yêu thích của ta không phải là nàng ta. Ta nói : - Đến khi Lý Ngõa lên đến vị trí long kỵ tướng, có lẽ cũng đến bảy tám mươi tuổi rồi, tỷ tỷ của muội cũng thế. Tử Tuyết nhếch môi nói : - Không phải vậy, tỷ tỷ nói, ai có thể trở thành đại lục đệ nhất cường giả thì tỷ ấy sẽ lấy người đó, dù là ngoại tộc tỷ ấy cũng không ngại. Như quả huynh có thể thắng được Lý Ngõa, nói không chừng tỷ tỷ đối với huynh có ý tứ nha. Ối, Tử Yên như thể so sánh ta với cao cao lực lượng, nàng nên sinh ra là nam tử thì đúng hơn. - Không được nói bậy, ta chỉ có muội là đủ rồi. Tử Tuyết trên mặt lộ xuất nụ cười mãn ý, nói : - Kỳ thực cũng không phải chuyện quan trọng, huynh có thể giành được phương tâm của tỷ tỷ, muội càng thêm cao hứng, có thể không phải phân khai với tỷ tỷ rồi. Ta cười khổ nói : - Tính lại đi, tính tình tỷ muội hai người có thể nói là hay thay đổi, có một mình muội mà ta còn đối phó không nổi đây. Tử Tuyết giận nói : - Thế nào, huynh hiềm người ta tính tình không tốt a ? Ta vội vàng nói : - Không có, không phải thế, Tử Tuyết của chúng ta ôn nhu nhất mà. Lúc này, phía sau ta có tiếng ho khan. Ta hoang mang buông Tử Tuyết ra quay đầu lại nhìn, tệ quá, công tước đã trở lại. Tử Tuyết sắc mặt đỏ bừng, quay người đi vào trong phủ. Công tước nghiêm mặt đến bên ta, nói : - Tiểu tử, đây là như ngươi nói không quá thân cận nữ nhi của ta ? Nói thân cận ông ta còn cố ý gia trọng ngữ khí. Ta ngại ngùng nói : - Xin lỗi, công tước đại nhân. Công tước hừ một tiếng, nói : - Ngươi đến tìm Tử Tuyết làm gì. Ta hồi đáp : - Là thế này, bởi vì ta muốn khiêu chiến Lý Ngõa, nhưng Tử Yên tiểu tỷ cũng định làm thế, ta đến đây định nói với Tử Yên tiểu tỷ nhượng quyền đó cho ta. Vừa nghe mấy lời này, công tước nhất thời hứng thú, nói : - Nói như vậy, ngươi đã là nhất niên cấp quán quân, không tệ a, có thể đạt thành tích như thế. Bất quá ngươi khiêu chiến Lý Ngõa, không sợ … Ta cười khổ, nói : - Có gì không được, phải không ? Ta cũng biết, nhưng ta cũng cần phải thử một lần, cuối cùng ta kém hắn nhiều ít bao nhiêu, sự khác biệt là ở đó. Có mục tiêu ta mới có thể nhanh tiến bộ. Không hổ là cha con, công tước và Tử Yên một dạng, lộ ra thần sắc tán thưởng, nói : - Ngươi nói hay lắm, ta chờ xem biểu hiện của ngươi, xem ra, đồng ý cho ngươi là Tử Tuyết quen nhau không phải là một quyết định sai lầm, tiểu hỏa tử, cố gắng lên. Công tước cười dài, không nói thêm, quay người đi vào phủ. Lần này đến công tước phủ thật sự không vô ích, không những được công tước và Tử Yên tán thưởng, còn giành được quyền khiêu chiến Lý Ngõa, trong lòng ta đối với trận đấu càng thêm hy vọng. … - Do vì tam niên cấp quán quân Tử Yên hủy bỏ khiêu chiến ngũ niên cấp quán quân Lý Ngõa, vì thế, do nhất niên cấp quán quân Lôi Tường trực tiếp khiêu chiến ngũ niên cấp quán quân Lý Ngõa. Trận đấu lập tức tiến hành. Thỉnh các giám sát lão sư tựu vị. Do vì đã rất nhiều năm không có nhất niên cấp quán quân khiêu chiến ngũ niên cấp quán quân, trận đấu đã kinh động toàn thể lãnh đạo học viện, viện trưởng, phó viện trưởng và các chủ nhiệm các hệ đều đến quan chiến, lôi đài phải dùng đại lôi đài của Nhất Hào Huấn Luyện Trường, chứ chúng ta nguyên lai định sử dụng Tứ Hào Huấn Luyện Trường. Trước trận đấu học viện điều động tứ vị lão sư đạt đến trung vị ma đạo sư vì chúng ta bố hạ kết giới, cơ hồ toàn bộ học sinh học viện đều đến xem trận đấu lớn này. Khiến cho ta cảm thấy kỳ quái là trọng tài của trận đấu này lại do phó viện trưởng thân tự đảm nhiệm, ta bước lên lôi đài, chợt nghe phó viện trưởng truyền âm : - Hảo tiểu tử, ngươi thật sự có dũng khí a, cố lên, thật sự không ổn, hay sử dụng hắc ám ma pháp của ngươi, nhất thiết do ngươi quyết định. Lời phó viện trưởng làm lòng ta cảm thấy ấm áp, ta cảm kích nhìn lão, rồi đi lên lôi đài. Phía dưới cơ hồ tất cả học viên đều gào tên Lý Ngõa, và bọn học viên nhất niên cấp là hăng nhất, chừng như có hai nguyên nhân, thứ nhất, bởi vì Lý Ngõa là thần tượng của bọn chúng, thứ hai, bọn chúng muốn Lý Ngõa giáo huấn ta một lần thật tốt, giúp bọn họ xuất khẩu khí. Lý Ngõa mặc trên mình một bộ vũ sĩ phục rất phổ thông, đứng đối diện ta, biểu tình phi thường bình tĩnh, một chút cũng không bị sự náo loạn dưới dài ảnh hưởng. Phó viện trưởng gọi chúng ta đến giữa trường đấu, nói : - Trận đấu này, các ngươi cần nhớ kỹ các nguyên tắc, Lý Ngõa, đặc biệt là ngươi, mọi người đều biết ngươi thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối, bởi vậy các ngươi xuất thủ thời phải đặc biệt chú ý, yêu cầu trận đấu, không được thương tàn đối phương, không được sát tử đối phương, minh bạch chưa ? Ta và Lý Ngõa đồng thời gật đầu, Lý Ngõa nhìn ta nói : - Ngươi không tệ a, thật sự kiên trì khiêu chiến ta. Ta hừ lạnh nói : - Ngươi có gì đặc biệt hơn người, chỉ là tu luyện nhiều hơn ta vài năm. Lý Ngõa ha ha cười lớn, nói : - Ngươi vĩnh viễn không thể tiến lên, trừ phi ta chết, nếu không, ngươi vĩnh viễn không thể chiến thắng ta. Cuộc thi lần này ngươi đả bại không ít vũ kĩ bộ học đệ của ta, hôm nay ta vì bọn họ báo cừu. Bất quá, có việc ta đặc biệt đa tạ ngươi, nghe nói, ngươi cản trở Tử Yên khiêu chiến ta. Nói đến đây, Lý Ngõa trên mặt lộ xuất một thần sắc bất lực. Ta gật gật đầu, nói : - Bởi vì ngươi là đối thủ của ta. Lý Ngõa nói : - Nếu thật sự cùng muội ấy đối mặt, ta không thể hạ thủ, chỉ còn cách nhận thua, ta không có dũng khí như ngươi. Hắn hiển nhiên muốn ám chỉ trận đấu lúc trước giữa ta và Băng Băng. Phó viện trưởng nói : - Bỏ hết phế thoại đi, ta tuyên bố, trận đấu hiện tại bắt đầu. Nói xong, lướt mình nhảy xuống lôi đài, dưới đài tứ vị giám sát lão sư lập tức phát động ma pháp kết giới, khiến ta và Lý Ngõa hoàn toàn cách ly với bên ngoài. Ta và Lý Ngõa đồng thời lui về phía sau, cự ly giữa hai người khoảng 20 mét. Lý Ngõa cười nhẹ nói : - Nghe nói ngươi không dùng vũ khí, ta hôm nay cũng không dùng, để tránh bị nói ta khi phụ ngươi. Ta lạnh lùng nói : - Ngươi cứ tùy tiện sử dụng, tay ta chính là vũ khí tốt nhất. Lý Ngõa nói : - Mặc dù thực lực ra sao, nhưng khẩu lực của ngươi cũng rất mạnh a, đến đây, ta muốn xem tay ngươi mạnh đến mức nào. Ta vừa muốn tấn công, trước mắt đột nhiên không thấy gì, những người dưới đài đều nhìn thấy Lý Ngõa giống như thiểm điện tấn tốc lướt tới mé phải ta, một quyền đánh vào bả vai ta. Một cổ cự lực truyền đến, thân hình cao lớn của ta nhất thời bị đánh bay đi, đến trên kết giới do các lão sư bố hạ, sau đó rơi xuống đất. Tử Yên và Tử Tuyết dưới đài đồng thanh kinh hô, lại không giống nhau, Tử Tuyết đau lòng la lớn, còn Tử Yên thần sắc bất mãn. Tử Yên nhìn Tử Tuyết nói : - Lôi Tường sao lại thế này, quá yếu đi. Thật sự khiến ta thất vọng. Ta chuyển đấu khí vận biến toàn thân, vô số ma pháp cấp thấp đầy trời chật đất nhắm hướng Lý Ngõa. Lý Ngõa nắm tay đứng yên, ma pháp của ta, bất luận là ma pháp gì, đến cách thân hắn 3 thước thảy đều tiêu thất, hộ thể đấu khí thật cường mãnh. Ta một quyền mạnh mẽ đánh xuống mặt đất, toàn lực sử dụng Cuồng Phong Bạo Vũ. Lý Ngõa mím miệng, một quyền đồng dạng đánh xuống mặt đất, hai cổ năng lượng dưới đất chạm nhau, nhất thời dưới mặt đất phát xuất chấn động cường liệt, đấu khí từ dưới chân ta mạo xuất, ta lại một lần nữa bị đánh bay. Tại lực lượng giao nhau, ta hiển nhiên đã thua, hơn nữa là thua hoàn toàn. Lý Ngõa tịnh không có truy kích, vẫn an nhiên tiêu sái đứng ở đó, nhìn ta nói : - Chiêu này xác thật không tệ, nhưng giống như ngươi chưa hoàn toàn lĩnh hội, lực lượng cũng không mạnh. Ta chậm chạp đứng lên, trong lòng không khỏi kinh hãi, lực lượng của thượng vị đại địa kỵ sĩ hiển nhiên là rất khủng bố, đơn giản không thể nói khác. Lý Ngõa kinh ngạc nói : - Ngươi thật sự là mạnh mẽ, công phu đánh nhau cũng không tệ, đã lâu không có đánh nhau thế này, hôm nay luyện tập một chút. Bước đến bên cạnh ta, một quyền đánh ta bay đi. Lần này ta đã có chuẩn bị, đồng thời khi hắn xuất thủ, ta vận Thiên Lôi Tá Giáp cùng ám nguyên tố của Thiên Ma Quyết tấn tốc tập trung đến chỗ bị đánh, mặc dù lực đánh tới không nhỏ, nhưng không có chút tổn thương lớn nào. Cứ như vậy, ta gần như là một cái bao cát, mỗi lần bị đánh đều rất nhanh đứng lên, nhưng rồi lại bị đánh bay. Lý Ngõa mỗi lần xuất thủ đều kinh ngạc, xuất thủ cũng dần dần nặng hơn, ta mỗi lần ngã xuống thời gian đều lâu hơn. Ta cũng muốn dụng Thiên Ma Quyết tấn công, nhưng căn bản không có cơ hội, Lý Ngõa tơ hào không để cho ta cơ hội dùng đại ma pháp, còn tiểu ma pháp thì đối với hắn không thể tạo thành thương hại, thậm chí dùng ám hắc ma pháp cũng không được. Viện trưởng nhìn phó viện trưởng nói : - Có phải nên dừng trận đấu, thế này thì một điểm cạnh tranh cũng không có, toàn là đơn phương xuất thủ. Phó viện trưởng nói : - Cứ để đánh tiếp đi, nói không chừng sẽ phát sinh kỳ tích. Tử Tuyết dưới lôi đài khóc ròng, la lớn bảo ta nhận thua, nhưng do kết giới có thể cách tuyệt thanh âm, ta căn bản không nghe gì, còn Tử Yên thì không nỡ bỏ rơi muội muội, có lẽ đã thất vọng bỏ đi. Lý Ngõa này tốc độ thiểm điện cùng lực lượng vô bỉ khiến ta kiến thức lợi hại của dự bị long kị sĩ, không, ta tuyệt đối không thể thua như vậy, ta …, ý thức của ta căn bản vô pháp tập trung, Lý Ngõa quyền đầu càng lúc càng mạnh, huyết ty từ miệng ta ứa ra không ngừng. Ta cảm thấy toàn thân như muốn vỡ ra, khí huyết hỗn loạn, kinh mạch dị thường đau đớn. Vừa lúc một quyền của Lý Ngõa đánh ta bay đến trên kết giới, ta nhìn thấy Tử Tuyết đang khóc và dáng vẻ xem thường của Tử Yên. Trong tâm ta bạo động. Lần này từ kết giới rơi xuống, ta không có ngã, mà là cúi đầu đứng trên lôi đài. Lý Ngõa đột nhiên cảm thấy khí thế ta mạnh lên, nhất thời cẩn thận bước tới. Ta đột nhiên ngẩng đầu, nhìn trời gầm lên, huyết dịch toàn thân sôi sục, ta đột nhiên cảm thấy đại não một trận phát nhiệt, tóc trên đầu từ lục sắc biến thành hồng sắc, ánh mắt nguyên bản hắc bạch phân minh đã hoàn toàn biến thành huyết hồng, những nơi bị thương nhanh chóng khôi phục, toàn thân tán phát sát khí kinh nhân. Viện trưởng và phó viện trưởng trên đài đồng thời kinh hô : - Cuồng chiến sĩ. Phó viện trưởng nói : - Có nên lập tức ngưng hẳn trận đấu. Viện trưởng kích động nói : - Không sao đâu, dù sao thì thực lực Lý Ngõa vượt hơn đối thủ quá nhiều, nhìn lại xem, đã lâu rồi không có cuồng chiến sĩ xuất hiện, quá tốt đi, học viện chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện một người, lại còn là nhất niên cấp tân sinh, bồi dưỡng cho tốt thật tốt, khẳng định có thể thành tài năng lớn. Sau này, chúng ta có thể chân chính trở thành tứ đại học viện chi thủ. Đây là lần thứ hai ta cuồng hóa, do vì ta luyện tập Thiên Ma Quyết đã tiếp cận đến lúc hoàn thành đệ tam tầng, nên linh đài có thể bảo trì một tia minh mẫn. Lý Ngõa bị dọa nhảy lui, nhưng hắn gia học uyên thâm đã nhận thức ta cuồng hóa. Hắn tấn tốc tại chỗ phát xuất một quyền, một cổ cường kình đấu khí đánh thẳng vào ngực ta. Ta cuồng tiếu nhất thanh, cứ thế xuất một trảo chặn đấu khí do hắn phát xuất, dụng lực miết mạnh, đem đấu khí hoàn toàn hóa giải. Tử Yên và Tử Tuyết đều ngây người kinh ngạc, như thể ta vừa mới một mực chịu đòn mà vẫn còn có lực hoàn thủ, hơn nữa còn phảng phất chiếm thượng phong. Tử Yên nhìn Tử Tuyết nói : - Muội muội, hắn không đơn giản a, tiểu tử này còn có thể cuồng hóa. Lý Ngõa tay phải vung lên, lấy trên giá binh khí một thanh trường kiếm ngưng thần nhìn ta. Chân chậm rãi di động, tìm cơ hội tấn công. Sau khi cuồng hóa, ta cảm giác trong cơ thể cuồn cuộn lực lượng bạo tạc, đồng dạng một chiêu Cuồng Phong Bạo Vũ kích xuống mặt đất, mặc dù cũng là một chiêu đồng dạng, nhưng khác trước rất nhiều, Lý Ngõa căn bản không dám ngạnh tiếp, trong 10 mét phạm vi bên hắn mặt đất hoàn toàn nổ tung, đấu khí dị thưởng cuồng bạo, vô số khí trụ lưu chuyển xoắn nhau bắn cát đá hoàn toàn phong kín góc độ chu vi quanh hắn. Đây chính là uy lực chân chính của Cuồng Thần Quyết. Lý Ngõa biểu hiện lãnh tĩnh kinh nhân, trường kiếm vận khởi đấu khí đưa thân thể bảo trì tại không trung, mãn thiên kiếm ảnh bảo vệ thân thể hắn, mặc dù bị đánh bay đến kết giới nhưng không có tạo cho hắn thương hại gì. Ta từng bước từng bước đi đến, Lý Ngõa trong mắt thoảng qua thần sắc kinh dị, hiển nhiên bị đấu khí cường bạo vô bỉ của ta đánh đến hoảng sợ. Hắn một cước đạp nhẹ vào kết giới phía sau, nhanh chóng lướt đến bên ta, một kiếm đâm đến. Sau khi cuồng hóa ta căn bản không có chút cảm giác đau đớn, hà huống phòng ngự lực gia tăng gấp bội, tơ hào không lý đến việc hắn tấn công. Nhưng do hắn chém tới bên ta, ta quát lớn một tiếng, đấu khí ngoại phát, chấn hắn bay sang một bên, ta quát lớn : - Cuồng Chiến Thiên Hạ. Không gian xung quanh thân thể ta đột nhiên chấn động, mái tóc hồng sắc dựng đứng, cơ nhục bành trướng, y phục đều bị phá hủy (may mắn chủ yếu tập trung tại thân trên, nếu không đã rất xấu mặt). Lý Ngõa cũng không phải kẻ ngu ngốc, nhìn thấy khí thế của ta liền biết không dễ đối phó, hắn phi thân lui lại, toàn thân phát khởi quang diễm vững chắc sáng ngời, hắn đứng giữa quang diễm nói : - Ngươi sau khi cuồng hóa xác thực rất mạnh, đáng là đối thủ của ta, khiến cho ta phải toàn lực xuất thủ, chiêu tối hậu – Long Vân Quyền Thiên Phá. Thân thể hắn tấn tốc xoay tròn, hình thành một đạo phong trụ long quyền phong tự bay lên thiên không. Viện trưởng nhìn phó viện trưởng nói : - Không hay, Lý Ngõa và Lôi Tường đều đã động sát cơ, nhanh, chúng ta mỗi người một người ngăn cản bọn họ, nhớ kỹ, ngăn bọn họ là chính, thiên vạn đừng đả thương bọn họ. Cuồng Chiến Thiên Hạ của ta tại thời điểm này phát xuất, xích hồng sắc đấu khí lập tức che kín phương viên phía trước ta ba mét, ta quát lớn một tiếng : - Chiến. Xích hồng sắc đấu khí hình dạng gợn sóng, như thiểm điện bắn đến Lý Ngõa ở không trung. Lý Ngõa biến quang long xoay tròn, hướng phía dưới đẩy xuống. Tại thời khắc quan trọng này, lưỡng đạo thân ảnh một xám một trắng lướt đến chính giữa, phát xuất quang đoàn không biết ma pháp hay đấu khí gì, đưa lực lượng mà chúng ta phát xuất dẫn lên thiên không. Kết giới trên không trung căn bản vô pháp ngăn cản lực lượng trình độ cỡ này, hóa thành điểm điểm quang mang, tiêu thất trong không khí. Ta cảm thấy lực lượng toàn thân chấn động, cái gì cũng đều không biết. Quang mang hiện lên, Lý Ngõa sắc mặt trắng bệch dừng trên lôi đài, trường kiếm chống xuống đỡ lấy thân thể hắn. Lưỡng vị viện trưởng đứng giữa đấu trường, phó viện trưởng nói : - Trận đấu kết thúc, Lý Ngõa giành thắng lợi, mọi người giải tán đi. Xác thật, như quả lực lượng ta và Lý Ngõa giao nhau, thất bại khẳng định là ta, mặc dù ta nhờ cuồng hóa kích phát tiềm lực, nhưng không thể bằng thực lực bản thân, so với công phu khổ luyện của Lý Ngõa nhất định kém hơn. Viện trưởng nhìn Lý Ngõa nói : - Lý Ngõa, công phu của ngươi có tiến bộ, rất không kém, vừa rồi ta tiếp ngươi một chiêu đã phải dụng nhiều lực. Ngươi nhanh trở về nghỉ ngơi đi. Lý Ngõa cười khổ nói : - Tiến bộ cái gì, thiếu chút nữa đã bị tân sinh đả bại, thật là mất mặt. Viện trưởng cười nói : - Không đến nỗi, thể chất cuồng hóa của hắn, trên trăm năm không có xuất hiện, ngươi hà tất lo lắng, hà huống, cuối cùng ngươi cũng thắng lợi. Phó viện trưởng đỡ lấy ta sau khi kinh biến đã hôn mê, nhìn viện trưởng nói : - Tiểu tử này tiêu hao quá lớn, ta trước tiên đưa hắn trở về trị liệu. Viện trưởng gật gật đầu. Tử Tuyết dưới đài lo lắng, nhưng không thể chạy đến, bị Tử Yên giữ chặt. Tử Yên nói : - Yên tâm đi, có lão sư của ta chiếu cố hắn, khẳng định không có chuyện gì đâu. Nghe Tử Yên nói thế Tử Tuyết dần bình tĩnh lại. Ta mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, toàn thân yếu nhược không lực, không thể ngồi dậy, một thanh âm hiền lành vang lên : - Cử động nhiều không tốt, ngươi cần phải tu dưỡng. Ta lúc này mới thấy rõ, nguyên lai phó viện trưởng và viện trưởng đều ngồi bên giường ta. Ta nói : - Phó viện trưởng, đa tạ lão giúp ta trị liệu. Phó viện trưởng cười nói : - Chúng ta không có giúp gì ngươi, ngươi cũng chẳng phải thọ thương gì, thân thể quá lớn, chính ngươi đã tự khôi phục. Viện trưởng nói : - Lôi Tường, ngươi trước đây có biết mình có khả năng cuồng hóa ? Bất hảo, không phải cuồng hóa là đặc điểm của Bỉ Mông tộc chứ, ta trong lòng kinh hãi, nói : - Cái gì cuồng hóa, ta không biết a. Viện trưởng nói : - Trong trận đấu giữa ngươi và Lý Ngõa, ngươi đã cuồng hóa, cuồng hóa cần có thể chất đặc thù mới có thể đột nhiên phát cuồng, làm cho tiềm lực thân thể mình sung mãn phát huy, bất luận công kích, phòng ngự và cả khôi phục, tốc độ đều gia tăng gấp bội. Ta gãi đầu, nói : - Ta không biết, trước đây chưa từng nghe qua, trong trận đấu giữa ta và Lý Ngõa, đột nhiên đầu óc phát nhiệt, toàn thân giống như sôi sục, kỳ dư mọi sự đều không biết, ta đã thua, phải không ? Viện trưởng gật đầu, nói : - Ngươi tuy bại, nhưng ta rất ít khi thấy Lý Ngõa tiểu tử đó bị học sinh của học viện bức lui, như quả ngươi phát triển tốt đặc chất cuồng hóa nhất định có thành tựu phi phàm, cuồng chiến sĩ tại đại lục rất hiếm thấy. Nghe khẩu khí của lão, nguyên lai không chỉ Bỉ Mông có thể cuồng hóa. Ta mỉm cười nói : - Từ nay về sau nhờ các lão sư chỉ điểm nhiều. Viện trưởng nói : - Ngươi có nguyện ý chuyển sang Vũ kỹ bộ, ở đó thích hợp cho ngươi phát triển. Ta còn chưa hồi đáp, thanh âm dịu dàng của Trang lão sư truyền đến : - Không được, tuyệt đối không được, Ma vũ bộ chúng ta khó khăn lắm mới xuất hiện cao thủ, Ngài bảo hắn đi, chúng ta sẽ thế nào đây. Viện trưởng gượng cười, nhìn Trang lão sư vừa xuất hiện ở cửa vào, nói : - Tiểu Trang, ta cũng là muốn tốt cho hắn a, ngươi đã thấy đó, hắn có thể cuồng hóa, để tại chỗ các ngươi ảnh hưởng đến sự phát triển của hắn. Trang lão sư đi đến ngồi bên giường ta, bất mãn nói : - Ai nói, Lôi Tường tại phương diện ma pháp cũng rất có thiên phú, ta không đồng ý hắn chuyển sang Vũ kỹ bộ. Nói xong, liền nhìn chăm chú viện trưởng. Phó viện trưởng vội vàng nói : - Các người đừng tranh nhau nữa, nghe hắn nói ý kiến của mình, học viện chú trọng học sinh tự tuyển trạch. Ta nhìn bọn họ, nghĩ đến Trang lão sư mang đến cho ta mẫu tính ấm áp, dứt khoát nói : - Ta quyết định lưu lại lớp hiện tại tiếp tục học tập, ma pháp ta cũng rất yêu thích. Viện trưởng bất lực nhìn ta, nói : - Được rồi, như quả sau này ngươi cần chỉ điểm về phương diện vũ kỹ có thể tùy tiện tìm một vị lão sư trong học viện. Ta gật đầu, nói : - Đa tạ lão, viện trưởng. Viện trưởng nói : - Chúng ta đã quấy rầy ngươi không thể nghỉ ngơi, đi trước đây, ngươi cần tu dưỡng thật tốt, sau khi tu dưỡng tốt ngươi có thể về, tháng tư trở lại học viện học lại, đừng lo lắng, những phí dụng ở đây học viện sẽ trả cho ngươi. Ta đưa mắt tiễn viện trưởng đi, Trang lão sư đột nhiên kích động ôm ta, hôn nhẹ trên mặt ta, sa lệ nói : - Đa tạ ngươi, Lôi Tường. Đa tạ ngươi nguyện ý lưu lại lớp. Ta ngại ngùng xoa mặt, nói : - Lão sư, không cần đa tạ ta, cô đối với ta tốt, ta có thể nào bỏ cô đi chứ. Đột nhiên, ta thấy phó viện trưởng đưa mắt trừng ta, ta nhìn theo ánh mắt lão, phát hiện Tử Tuyết sắc mặt trắng bệch đứng ở cửa vào, nàng nghiến răng mím môi, hiển nhiên đã nghe những lời chúng ta vừa nói, nước mắt như thấm ướt y phục nàng, ta gọi : - Tử Tuyết, muội sao lại đến đây. Tử Tuyết khóc nói : - Cái gì, muội đến đây, có phải phá hủy việc tốt của các người. Trang lão sư nhìn Tử Tuyết bỏ đi như thế, nhất thời sắc mặt ửng hồng, nhìn ta nói : - Lôi Tường, ngươi sao không đuổi theo nàng. Ta cười khổ nói : - Đuổi theo ? Ta làm sao có thể đuổi theo, ta căn bản không thể cử động. Không quan hệ, dù sao cũng chỉ là hiểu lầm, chờ ta khỏe lên sẽ tìm muội ấy giải thích. Phó viện trưởng nói : - Đây là Y Viện do học viện mở, ngươi yên tâm ở đây điều dưỡng vài ngày cho tốt. Biểu hiện của ngươi hôm nay thật sự khiến chúng ta kinh hãi a, tu luyện thật tốt, tiền đồ sáng lạn. Ta hôm nay tiếp một chiêu Cuồng Chiến Thiên Hạ thật sự hao phí rất nhiều sức lực, khiến ta khí huyết cuồng loạn hết nửa ngày, may là quang hệ ma pháp của ta hiệu quả trị liệu không tệ, nếu không, có lẽ cũng giống ngươi đến nằm Y Viện. Mặc dù biết lão nói đùa, nhưng ta nghe lão khen công phu tốt, ta tâm lý tự nhiên cao hứng. Ta nói : - Như quả không có lão đem ta cấm bế ba tháng, ta cũng không có thành tích như hiện tại. Phó viện trưởng nói : - Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, điều dưỡng cho tốt, rồi nhanh chóng đi tìm tiểu tình nhân của ngươi a, nữ hài tử muốn gào khóc như thế, ta một ngày phải đến xem mặt mũi lão bản ra sao, Tiểu Trang, chúng ta đi thôi. Trang lão sư nói : - Khi ngươi trở về học viện thu thập đồ đạc nên đến tìm ta một chuyến. Ta gật đầu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang