[Dịch] Cuồng Thần
Chương 11 : Thập nhất chương
Người đăng: gianghoaingoc
.
Thập nhất chương
Niên cấp Quán Quân
Trang lão sư nói :
- Nhanh như gió (nguyên văn : tật như phong).
Phong Vấn lẩm bẩm :
- Nhanh như gió, nhanh như gió.
Trang lão sư quay sang nói với ta :
- Lôi Tường, mặc dù ngươi hôm nay không bại, nhưng người đã tân khổ nhiều, chỉ vì ưu thế bản thân một điểm cũng không có phát huy.
Ta kinh ngạc nói :
- Ưu thế của ta không có phát huy ?
Trang lão sư gật đầu nói :
- Cũng như ngươi trận thứ nhất thắng lợi của lần tham gia tranh chức thủ tịch lúc trước.
Ta nói :
- Là trận tỷ đấu với Hỏa Hành ?
Trang lão sư nói :
- Phải, trong trận đó, ngươi có nhớ đã làm thế nào để chiến thắng.
Ta gật đầu, nói :
- Đương nhiên nhớ rõ, ta cố ý để hắn đánh trúng, sau đó đánh hắn bay khỏi lôi đài. Cô nói …
Trang lão sư nói :
- Đúng rồi, mặc dù ta không biết ngươi luyện tập đấu khí gì, nhưng ta phát hiện, thân thể ngươi có phòng ngự lực cao phi thường, không những đấu khí phòng ngự cao, nhục thể phòng ngự cũng không thấp, khả năng này của ngươi có lẽ là thiên phú dị bẩm, đã có thiên phú tốt như vậy, tại sao lại không lợi dụng nó, lão sư cũng dạy ngươi ba chữ - Ổn như sơn. Tốc độ không phải là ưu thế của ngươi, chỉ có lực lượng phòng ngự mới phải, minh bạch chưa ?
Ta vui mừng gật đầu, lời của Trang lão sư khiến ta như được mở mắt, phảng phất đến được chân lý gì đó.
Rời văn phòng của Trang lão sư, ta và Phong Vấn đều suy nghĩ về những lời vừa rồi của Trang lão sư. Vừa rời khỏi tòa nhà, liền gặp một nhóm học viên lớp ma pháp nhất niên cấp, bọn chúng nhìn thấy dáng vẻ chúng ta, tất cả đều cười rộ.
- Ngươi xem kìa, hai người kia không phải lớp đó, thế nào lại thành ra dáng vẻ như thế, nhìn dáng vẻ thì không phải bị lôi ma pháp giật thì cũng bị hỏa ma pháp thiêu.
- Không chừng là đã làm sai gì đó, bị lão sư trừng phạt.
…
Ta và Phong Vấn quay đầu, Phong Vấn hạ giọng nói :
- Quá xấu mặt rồi, nhanh về túc xá thôi.
Hai người chúng ta cười kỳ quái, xông tới dọa bọn học viên bên cạnh, nhanh chóng chạy về túc xá.
Có lẽ cần nhanh chóng tắm rửa thay y phục. Ta và Phong Vấn buông lỏng khẩu khí, Phong Vấn nhìn ta nói :
- Lão Lôi, ta không ổn rồi, mệt muốn chết, ta trước tiên trở về ngủ đã.
Ta khi nào lại thành lão Lôi, ta rất già sao ?
Ta gật gật đầu, nói :
- Tái kiến, ta cũng về đây.
Phong Vấn cười nói :
- Ngày mai đã bắt đầu cuộc thi, nhất định phải nỗ lực a.
Ta nói :
- Ngươi cũng vậy, hy vọng có thể tại niên cấp chung kết gặp lại ngươi.
Trên đường ta trở về túc xá, ta hồi tưởng lại những lời Trang lão sư vừa nói, ổn như sơn, thế nào mới làm được thế, hay ý tứ nàng muốn ta lợi dụng ưu thế thân thể phòng ngự cao.
- Lôi Tường, huynh về rồi.
Ta ngẩng đầu nhìn, là Tử Tuyết, ta bước lại mỉm cười, nói :
- Muội kiên nhẫn ở đây chờ ta ?
Tử Tuyết gật đầu nói :
- Huynh thế nào mà muộn vậy, bình thường huynh không phải buổi chiều là về túc xá tu luyện sao ? Muội hỏi Phong Vân, hắn nói không có thấy huynh.
Ta hồi đáp :
- Hôm nay lớp ta tổ chức một cuộc trắc thí, chọn lựa nhân tuyển tham gia cuộc thi.
Tử Tuyết nhìn ta âu yếm, nói :
- Huynh nhất định trúng tuyển, phải không.
Ta nhìn nàng tiểu tị tử khả ái, nói :
- Muội đối với ta rất tin tưởng a, trong học viện có nhiều người thực lực cường đại.
Tử Tuyết nói :
- Muội tin tưởng huynh, huynh tuyệt đối có thực lực.
Ta gật đầu nói :
- Còn muội, muội có tham gia cuộc thi không ?
Tử Tuyết nói :
- Người ta trình độ ma pháp không cao, làm sao có thể tham gia cuộc thi (Tử Tuyết thuộc lớp nhị niên cấp ma pháp, chủ yếu tu luyện thủy hệ ma pháp). Tỷ tỷ mới tham gia tam niên cấp tỷ thí, quang minh ma pháp của tỷ ấy rất có danh khí nha.
Ta cười nói :
- Cô ta là cao đồ của phó viện trưởng, tham gia cuộc thi là lẽ tất nhiên.
Tử Tuyết nói :
- Tỷ tỷ không phải bằng quan hệ tham gia cuộc thi, tỷ ấy hoàn toàn dựa vào thực lực của mình nha. Như quả huynh trở thành niên cấp quán quân, thật sự sẽ khiêu chiến Lý Ngõa sao ?
Ta trầm sắc mặt, nói :
- Khẳng định như thế, nếu ta trở thành niên cấp quán quân, nhất định sẽ khiêu chiến hắn, như quả ta không thể đả bại hắn, khẳng định đối với sự tu luyện của ta sau này ảnh hưởng rất lớn. Đặc biệt là tâm lý.
Tử Tuyết thở dài, nói :
- Mặc dù huynh rất lợi hại, nhưng …
Ta mỉm cười nói :
- Thế nào, muội không tin ta ư ?
Tử Tuyết vội lắc đầu, nói :
- Không phải, muội đối với huynh tuyệt đối tin tưởng, nhưng dù sao Lý Ngõa cũng là đệ nhất cao thủ của cả học viện, không chỉ khó đối phó, muội sợ huynh sẽ thụ thương.
Ta nói :
- Không phải sợ, da ta rất dày nha, muốn đả thương ta, có lẽ cũng không dễ dàng. Muội yên tâm đi, dù không chiến thắng, ta cũng chẳng có chuyện gì đâu.
Tử Tuyết gật đầu nói :
- Vậy thì tốt, chỉ cần huynh bảo chứng tự huynh an toàn, muội rất yên tâm.
Tiễn Tử Tuyết đi, ta trở về túc xá, tiếp tục suy nghĩ những lời nói của Trang lão sư …
Hai ngày sau, điển lễ học kỳ tốt nghiệp triệu khai, tại học kỳ một này không có gì đáng nói, tất cả mọi người đều nỗ lực, hy vọng mọi người sau này vẫn như thế, có thể đạt tiến bộ lớn, toàn là sáo thoại.
Sau khi tốt nghiệp điển lễ kết thúc, giáo đạo chủ nhiệm Trương Phong bước lên bục giảng, nói :
- Thiên Đô học viện Bỉ Vũ Đại Tái mỗi học kỳ một lần lập tức bắt đầu, các niên cấp tuyển thủ phân biệt tự mình đến lựa chọn trường đấu.
Hôm nay cử hành vòng một cuộc thi, phi thường giản đơn, 12 cá nhân phân thành lưỡng tổ (đặc biệt niên cấp nào có năm lớp thì 10 người cũng phân thành lưỡng tổ), mỗi tổ hai người đứng đầu vào vòng trong, tham gia đấu loại trực tiếp, nói như thế, như quả ta trở thành niên cấp quán quân tất phải tham gia 7 trường đấu.
Ta và Phong Vấn được phân tại hai tổ khác nhau, ta nhìn quanh, tất cả những đối thủ trong tổ ta trước giờ chưa từng biết qua (sau khi vào học viện ta đã thụ thương, nhiên hậu bị cấm bế, ta chỉ mới quen biết một vài người), Trang lão sư đến bên cạnh ta và Phong Vấn, trước khi tiến hành trận đấu chỉ đạo chúng ta :
- Các ngươi nhất định phải cẩn thận, Lôi Tường, như quả ngươi gặp người của chiến sĩ ban thì đối phó dễ dàng thôi, nhưng đối phó người thuộc hai lớp ma pháp nhất định phải cẩn thận, ma pháp ban thông thường đều hay xuất hiện những ma pháp cổ quái, cần chú ý. Phong Vấn, còn ngươi, cần phát huy đầy đủ tốc độ của mình, nhất định không để cho đối thủ có cơ hội, dụng thời gian nhanh nhất để đạt hiệu quả lớn nhất, mặc dù ta dạy không lâu, nhưng các ngươi theo ta thấy là có tiềm lực nhất trong đám học sinh nhất niên cấp, đừng để lão sư thất vọng đó.
Ta kiên định gật đầu, chuyển thân đi về phía lôi đài của mình.
Bởi thi đấu vòng tròn, hôm nay hai tổ chúng ta đều cử hành ba trường tỷ đấu, các trận đấu đồng thời tiến hành, đối thủ thứ nhất của ta thuộc vũ sĩ ban, nhìn rất cường tráng, thân cao 180 cm, toàn thân đều sung mãn cơ nhục bạo tạc.
Trọng tài lão sư gọi chúng ta đến gần, nói :
- Ma pháp vũ sĩ ban Lôi Tường đấu với vũ sĩ ban Tề Lý. Quy tắc trận đấu rất đơn giản, không được đánh vào chỗ yếu hại của đối phương, không được liều mạng, không được đánh đối thủ tàn phế, không được sử dụng những vũ khí phạm quy (bình thường sử dụng binh khí của học viện cấp), rơi khỏi đài và vô pháp chiến đấu là thua, đương nhiên, có thể đầu hàng, minh bạch chưa ?
Ta nhanh chóng gật đầu, vận Cuồng Thần Quyết đấu khí khắp toàn thân, Tề Lý kia sau khi nhìn ta trong mắt tràn đầy kinh ngạc, hắn nghĩ, tên gia hỏa này thế nào lại là ma pháp vũ sĩ ban, nhìn qua so với hắn hãy còn lớn hơn, khẳng định không dễ đối phó.
Ta kiêu hãnh đứng trên lôi đài, nói :
- Lại đây.
Tề Lý hừm một tiếng, nói :
- Ngươi không dùng binh khí ?
Ta giơ quyền đầu, huy qua huy lại, nói :
- Đây là binh khí tốt nhất của ta, ngươi dùng thứ gì thì cứ tùy tiện.
Tề Lý vì thấy khinh thường hắn, trong mắt nhất thời toát ra hùng hùng nộ hỏa, giận dữ nói :
- Tốt, ngươi đã nói thế, ta cũng không cần khách khí.
Nói xong, hắn đi đến giá binh khí cạnh đó lấy một thanh Tân Thiết Trường Côn múa lên một đóa côn hoa lớn, nói :
- Xem chiêu.
Chiến đấu với loại thuần vũ sĩ có thể nói là rất thoải mái, không giống như lần trước đối phó các học trưởng tam niên cấp ma pháp vũ sĩ ban, còn phải phòng bị ma pháp của đối phương.
Tề Lý mặc dù nhìn rất rắn chắc, nhưng hoàn toàn không có lực lượng của tuyển thủ, trường côn của hắn run lên, nhất thời hóa thành mạn thiên côn ảnh, hướng ta đánh tới.
Ta trong lòng thầm nghĩ, mặc dù chiêu thế của hắn cũng tốt lắm, nhưng lực lượng phân tán, đối với ta căn bản vô pháp tạo thành thương hại gì. Ta không tránh né, đứng tại đó, chờ côn tử đánh xuống.
Biểu hiện của ta nhất thời khiến Tề Lý giật mình kinh hãi, hắn cho rằng ta có biến chiêu gì đó hoặc giả ma pháp, nhìn thấy côn ảnh trong sát na sẽ đánh vào người ta, hắn đột nhiên thu trường côn lại, tất cả côn ảnh hóa thành một, tấn tốc đánh tới, dụng một côn thích tới.
Trường côn không hề sắc bén, ta hấp khí ngưng thần, Cuồng Thần Quyết đấu khí ngưng tụ trước ngực, cố ý dụng ngực ngạnh tiếp thế tấn công của hắn.
Trường côn run lên, Tề Lý cảm giác như chạm phải thiết bản, căn bản vô pháp đối với ta tạo thành thương hại, ta trên miệng lộ xuất một tia lãnh tiếu, dụng trảo chụp lấy trường côn, đấu khí ngoại phóng, bàn tay hóa thành màu vàng nhạt, một chiêu đoạt được trường côn của hắn, trường côn điểm tới, từ trên vai hắn ép xuống, nói :
- Còn muốn tiếp tục không ?
Tề Lý cố gắng giãy dụa, nhưng trường côn trên vai giống như vạn quân ép xuống, căn bản vô pháp di động chút nào. Hắn trên trán xuất lãnh hãn, ta xem hắn có chút bất phục, trường côn trên vai dụng lực ép xuống, Tề Lý bị ta ép nhất thời quỵ xuống, ta quát :
- Không muốn xấu mặt thì mau nhận thua.
Tề Lý tự biết lực lượng vô pháp đối kháng ta, kỹ năng đặc biệt không có phát huy đến, tâm lý có chút không cam tâm, bất đắc dĩ nói :
- Hảo, ta nhận thua.
Ta nhấc côn lên, quẳng đi, chuyển thân hạ đài, Tề Lý nói :
- Sau này gặp lại, tuyệt đối không để ngươi thắng dễ dàng nữa đâu.
Ta quay đầu nhìn hắn cười khinh miệt, nói :
- Như quả ngươi có thể kiên trì, ta tùy thời đợi ngươi.
Đi xuống khỏi đấu trường, Trang lão sư đón ta, nói :
- Ngươi làm tốt lắm, căn bản không để cho đối phương có chút lực hoàn thủ.
Ta mỉm cười nói :
- Lần này là nhờ cô chỉ điểm a.
Trong những ngày kế tiếp, ta phi thường thuận lợi vượt qua 3 cửa quan, tứ chiến tứ thắng hảo thành tích, hôm nay là trường tối hậu, bất luận thắng bại, ta đều có thể tiến nhập tứ kết, đối thủ hôm nay của ta là học viên ma pháp ban, nghe Trang lão sư nói, y hiện tại cũng tứ chiến tứ thắng. Trận đấu hôm nay của chúng ta quyết định thân phận xuất tuyển đứng đầu tiểu tổ.
Tại tiểu tổ còn lại, Phong Vấn bằng thân pháp quỷ mị cũng toàn thắng, tổ bọn hắn các trận đấu đều đã kết thúc, Phong Vấn chiếm vị trí tiểu tổ đệ nhất danh, đệ nhị danh là một vị vũ sĩ.
Ta bước lên lôi đài, đối thủ của ta là ma pháp sư tiêu chuẩn, ta đến sát trận đấu mới biết, đối thủ của ta hôm nay là một vị nữ tính (không có ý tứ kỳ thị nữ tính đồng bào).
Đối thủ của ta toàn thân che kín bởi hồng sắc ma pháp bào, trên đầu khăn choàng phủ kín, khiến ta không có biện pháp nhìn thấy toàn mặt mũi nàng, nàng ta duy nhất lộ ra bên ngoài là hữu thủ khiết bạch tinh oánh, trong tay nắm chắc một thanh ma pháp trượng dài, phần trên pháp trượng khảm hình đại xà không biết bằng chất liệu gì, đáng chú ý là xà khẩu, trong miệng có một viên cự đại thủy tinh ma pháp, nhìn qua cũng biết là cực phẩm pháp trượng. Nghe Trang lão sư nói, nữ tử này thực lực phi thường cường đại, mấy người trước, không có một người nào có thể cùng ma pháp uy lực vô bỉ của nàng ta tương kháng.
Dù sao đối phương cũng là nữ tính, ta nhìn nàng ta gật đầu, nữ ma pháp sư vung pháp trượng, chờ trọng tài lão sư tuyên bố bắt đầu, pháp trượng của nàng ta tức khắc phóng xuất một vầng hỏa cầu hướng ta bay tới, ma pháp tốc độ phóng tới cực nhanh. Ta hoang mang phát xuất một số băng trùy, ngăn đón sự tấn công của nàng ta. Nhưng dư lực của hỏa cầu còn lại, ta từng quyền một, toàn bộ giải quyết.
Trong khi ta đang ngăn đón hỏa cầu, cô ta nhẹ nhàng khuấy động ma pháp trượng, miệng không ngừng ngâm xướng, hiển nhiên đang liên tục sử dụng ma pháp, không cho ta có cơ hội áp sát.
Ta cũng không vội tiến công, còn muốn xem nàng ta sử xuất thứ gì. Mấy ngày này không hề gặp đối thủ chân chính, ta cũng cảm thấy buồn bực, nếu thắng lợi quá dễ dàng, dù sao cũng không khiến ta mãn ý, ta phải không ngừng khiêu chiến tài năng chân chính để tự mình tiến bộ.
Lúc này, ma pháp của nàng ta đã hoàn thành, ma pháp trượng trên tay tại không trung vẽ nên một hồng sắc ma pháp lục mang tinh, bằng kinh nghiệm ma pháp ta nhìn thấy ở học viện đồ thư quán, ta biết, đây chính là ma pháp cấp 5, khẳng định không dễ đối phó.
Quả nhiên, ta nghe nàng ta thanh âm thanh thúy :
- Hỏa thần trầm miên a, giải phóng năng lượng của Ngài, hộ vệ thần, Hỏa Long Hàng thế.
Không, đó không phải là ma pháp cấp 5 mà là cấp 6.
Ta nhất thời đại kinh, mặc dù ta có phòng ngự lực siêu cường, nhưng cũng không có khả năng kháng cự cường lực ma pháp này, tại chính giữa hồng sắc ma pháp lục mang tinh truyền ra một tiếng long ngâm rất lớn, một cái đầu hỏa long lớn đến không ngời từ ma pháp trận xuất lai, nhe năng múa vuốt tại giữa chỗ ta và nữ ma pháp sư.
Ta dụng Cuồng Thần Quyết vận biến toàn thân, Thiên Ma Quyết bên trong, lãnh tĩnh nhìn hỏa long. Nhìn nàng nhè nhẹ rung ma pháp trượng có thể thấy được, nữ ma pháp sư dụng ma pháp này không phải dễ dàng, nàng ta múa pháp trượng bắt đầu thôi động triệu hoán hỏa long đến tấn công ta.
Hỏa long chuyển động, ta cảm giác một cổ nhiệt khí lan đến. Hảo cường hỏa diễm a, không hổ là ma pháp cao nhất trong những trung cấp ma pháp, ta lập tức phóng xuất đấu khí, nhắm hỏa long một quyền đánh tới, Cuồng Thần Quyết sản sinh đấu khí hoàng sắc nhàn nhạt chuẩn xác đánh vào giữa trán hỏa long, hỏa long rung chuyển một chút, nhưng vẫn nguyên dạng không đổi hướng ta bay đến.
Ta không kinh không hỉ, đấu khí có thể tiêu giảm cường độ ma pháp, ta mới phát hiện, không tệ lắm. Sau này ta mới biết được, đó là một bí mật chung. Chỉ có ta đây nhân tài không lên lớp quá vài ngày là không biết.
Ta liên tục phóng xuất mấy đạo đấu khí, khiến tốc độ hỏa long giảm nhiều. Nữ ma pháp sư tại phía sau không ngừng gia trì cho hỏa long hỏa diễm ma pháp.
Cứ thế này cũng không phải biện pháp, ta cảm giác mình đã kinh qua mùi vị cháy bỏng (nguyên văn : tiêu tiêu), bị đánh thế này, ta xem chừng thân thể không sao, nhưng y phục và đầu tóc có lẽ không còn. Cho dù ta không bị thương, sau này cũng khó nhìn người. Đối phó ma pháp sư thật phiền phức.
Ta bí mật vận Thiên Ma Quyết ẩn giấu bên trong Cuồng Thần Quyết đấu khí, phát xuất một đạo đấu khí thập thành công lực Cuồng Thần Quyết bao bọc tam thành công lực Thiên Ma Quyết. Do vì ám nguyên tố hoàn toàn bị Cuồng Thần Quyết của ta bao bọc xung quanh, người ngoài căn bản không nhìn ra có gì khác lạ.
Sau đó, ta toàn lực thị uy, y phục trên người căng phồng, một đạo hoàng sắc quang trụ thẳng hướng hỏa long. Hỏa long từ trong miệng thổ xuất đại phiến hỏa diễm, ý đồ chống cự sự tiến công của ta, lúc này, ám nguyên tố phát huy tác dụng trọng yếu, do vì bao hàm nó, Cuồng Thần Quyết đấu khí uy lực đại tăng, hỏa diễm căn bản vô pháp ảnh hưởng đến nó, trực tiếp nhắm đến mệnh trung hỏa long.
Hỏa long bị đấu khí cuồng bạo cùng với ám nguyên tố đánh tới hình tiêu thần tán, nhất thời tiêu thất tại không trung, nữ ma pháp sư nhìn thấy cảnh ấym nhất thời toàn thân đại chấn.
Tiểu gia hỏa này quá lợi hại, ta không thể để nàng ta tiếp tục thi triển ma pháp, ta quát lớn một tiếng :
- Cuồng Phong Bạo Vũ.
Một quyền oanh kích trên mặt đất, bởi vì trước đó ta đã từng thi triển, nữ ma pháp sư hiển nhiên biết uy lực của nó, lập tức khẩn cấp gia trì một đạo phòng ngự trảo dày đặc, thân thể tấn tốc di chuyển sang mé hữu.
Chiêu này của ta, chấn động cả trường đấu, đấu khí vọt tới, bao trùm một nửa lôi đài, mặc dù nàng ta di chuyển không nhanh, nhưng nàng ta cũng không dám đến gần ta, bởi ta chính là ma pháp vũ sĩ.
Khí lưu cuồng bạo cùng với đất đá nhắm đến phòng ngự kết giới do nàng ta bố hạ kích đến thất linh bát lạc, mảnh vải che trên đầu cũng bị khí lưu thổi tung.
Ta trước mắt sáng ngời, một mĩ nữ, không tưởng nữ ma pháp sư này lại xinh đẹp như thế, một điểm cũng không thua kém Tử Tuyết, nàng ta liễu mi đảo thụ, phượng mục hàm uy, hiển nhiên đã bị ta kích nộ.
Mặc dù nàng ta là nữ nhân, nhưng cũng là đối thủ của ta, ta không có chút lòng liên hương tích ngọc gì, thừa lúc nàng ta đang hoảng loạn, ta nhanh chóng lướt tới, một quyền công tới nàng.
Ở giữa mục tiêu, nhưng mục tiêu đột nhiên tiêu thất, không tốt, đây là kính ảnh thuật, nha đầu này ma pháp cao thâm, trong tình huống này còn có thể tránh khỏi trực giác của ta.
Thanh âm thanh thúy truyền đến :
- Ngươi không có phong độ a, không biết người ta là nữ hài tử sao ?
Ta chuyển thân, nàng ta đang ở phía sau, ta lạnh lùng nói :
- Ta là một vũ sĩ, không phải thân sĩ, phong độ đối với ta không có ý nghĩa gì.
Đối thủ hừm một tiếng, thân thể bắt đầu tấn tốc di động đến, do lấy tốc độ và kính ảnh thuật làm chủ, ta căn bản phân biệt không ra đâu là nàng ta.
Ta đứng giữa trường, một chút cũng không động, sau lưng đột nhiên thoáng đau, bị trúng một hỏa cầu, y phục nhất thời xuất hiện một đốm đen. Ta nhất thời đại nộ, ghét nhất những kẻ hủy y phục ta. Ta giận dữ gầm lên, liên tiếp huy quyền, uy lực của Cuồng Phong Bạo Vũ bao trùm cả lôi đài, cả ta cũng không chừa, cả lôi đài đều ngập chìm trong khói bụi, đất đá và đấu khí.
Ta toàn thân tán phát sát khí cường liệt, không quản phương hướng, lấy ta làm trung tâm, không chút lưu tình hướng bốn phía phát xuất đấu khí cường liệt. Mặc dù nữ ma pháp sư ma pháp rất mạnh, nhưng tuyệt đối không thể chống lại cường độ đấu khí ào ào tràn đến, nhất thời cảm thấy vô pháp ngăn cản, mỗi đạo công kích của ta đều rất trầm trọng.
Đấu khí thế này là lần đầu ta sử dụng, không tưởng Cuồng Thần Quyết đấu khí có thể nguyên nguyên bất tuyệt không ngừng bổ sung, vốn cũng không sử dụng thời gian dài, hiện tại có thể xuất quyền không dứt, thật sự thống khoái.
- Học viên Lôi Tường, hãy ngừng tay, như quả ngươi lại phá hủy lôi đài, phí dụng nhất thiết phải do ngươi phụ trách.
Nghe xong câu này, ta giật mình ngừng lại, nữ ma pháp sư đang co mình trốn ở một góc, lôi đài bốn phía bị ta đánh khắp nơi tan tành, những người quan chiến đều lui xa xa ngoài 10 mét, trong đó có người sắc mặt trắng bệch.
Ta dừng lại, nhất thời thành đối tượng bàn luận của mọi người, cơ hồ mọi người đều cho rằng ta không nên đối phó một nữ hài tử như thế, nói ta sỉ nhục nam nhân, bọn chúng là cái gì chứ, với ta mà nói, quan trọng là thắng lợi.
Ta bước đến bên cạnh nữ ma pháp sư, hỏi :
- Ngươi thế nào ?
Nữ ma pháp sư chậm chạp sửa sang ma pháp bào, thu hồi phòng ngự kết giới, nhiều ý vị nhìn ta nói :
- Ngươi quá khủng bố, lực lượng tấn công như thế. A, y phục ta.
Ma pháp bào trước ngực nàng ta thủng một lỗ, khiến ta có thể nhìn thấy xuân quang mĩ diệu. Ta thoáng đỏ mặt, vội quay đầu đi.
Tiếng nức nở của nữ ma pháp sư từ phía sau truyền đến. Nữ hài tử giờ này xem thật yếu ớt.
Ta bình đạm nói :
- Ngươi muốn hay không muốn tiếp tục.
Nữ ma pháp sư lắc đầu, nói trong nước mắt :
- Ngươi là loại người không biết liên hương tích ngọc.
Nói xong, chỉnh đốn y phục, quay người, xuống lôi đài.
Nữ ma pháp sư thầm nghĩ, y phục bị hủy cũng còn may, nếu như bị gã man ngưu này hủy dung mạo thì thật tồi tệ.
Vậy là, sau hý kịch ta đã trở thành tiểu tổ đệ nhất danh, thuận lợi tiến nhập tứ cường.
Sau khi được một trường thắng lợi, không những không được Trang lão sư biểu dương, mà ngược lại còn bị mắng một hồi, nàng ta cùng Tử Tuyết cộng đồng chiến tuyến.
Trang lão sư nói :
- Lôi Tường, ngươi cũng thật thái quá, mặc dù nói là tỷ đấu, nhưng ngươi cũng không nên đối xử với người ta như thế, còn đánh đến như vậy. Hơn nữa, hủy y phục nữ hài tử là hành vi rất không lễ mạo.
Ta ngạc nhiên nói :
- Nhưng, cô bảo ta phải giành được quán quân. Chỉ như thế mới giành được vị trí có lợi. Còn như hủy y phục nàng ta, ta cũng không muốn.
Trang lão sư nói :
- Cho dù phải giành được quán quân cũng không nên loạn đả mà để lại hình tượng không hay, hiện tại, nhiều vị lão sư đến tìm ta, bảo ta dạy ra một học sinh điên.
Tử Tuyết vốn đang đi đến chỗ ta, nói :
- Lôi Tường, hôm nay huynh không đúng rồi, huynh làm gì khiến Băng Băng xấu hổ vậy, khiến muội ấy không dám nhìn người khác, muội ấy là hảo bằng hữu của muội đó.
Ta không nói gì, xấu hổ ? Ta cũng không muốn khiến nàng ta xấu hổ, ta còn bị nàng ta đốt, dụng hỏa hệ ma pháp, còn gọi cái gì là Băng Băng, thật sự ác tâm, mặc dù nhìn lâu thì cũng không tệ, bất quá đối với ta không có chút lực hấp dẫn nào.
Kể từ hôm nay, ta có ngoại hiệu đầu tiên – mĩ nữ sát thủ, chỉ cần vào trận đấu, thậm chí đối diện mĩ nữ ta cũng không lưu tình, đương nhiên còn có thêm một tầng ý tứ khác nữa, chỉ việc ta giành được phương tâm Tử Tuyết.
Đối thủ của ta tại bán kết là một vũ sĩ đồng tổ với Phong Vấn, vốn còn tính nhẹ nhàng đối phó hắn, nhưng tên gia hỏa này trên lôi đài thật đáng ghét, khi trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, hắn làm ra vẻ, miệng nói những gì, ta là hóa thân của chính nghĩa, đại biểu học viện mĩ nữ tiêu diệt ngươi, kẻ tối độc ác, bên dưới lôi đài còn có rất nhiều nữ hài tử hoan hô hưởng ứng hắn. Ta thiếu chút nữa thổ huyết, vô cùng nặng tay tống hắn khỏi lôi đài.
Phong Vấn tiểu tử không biết vì đối diện mĩ nữ mà thực lực không tốt, đã thua nữ ma pháp sư này, kết quả đương nhiên là ta và nữ ma pháp sư tái đấu.
Đứng trên lôi đài, ta vốn tưởng đối phó nàng ta nhẹ nhàng một chút, nhưng người ta căn bản không cho ta cơ hội, không chịu động thủ, tự mình nhận thua đi xuống, nàng ta làm như thế, mĩ nữ có sát thương lực phi thường, khiến ta cơ hồ trở thành công địch của bọn nam sinh.
Bên dưới lôi đài tất cả học viên đều la hét :
- Đừng lên mặt, giữ chắc quán quân của ngươi.
Nói đủ các loại, ta khiêu chiến Lý Ngõa, nói cái gì cũng không thể để mặc ta xưng hùng, ta không nói gì trở về túc xá. Cũng tốt, do vì ta biểu hiện thực lực cường hoành, những người nhất niên cấp không ai dám dụng vũ lực với ta.
Lý Ngõa, tất cả sự sỉ nhục ta sẽ trả về hết trên người ngươi, trong lòng ta tràn đầy nộ hỏa.
Phong Vân trở về túc xá, nhìn ta lạnh nhạt nói :
- Tử Tuyết đến tìm huynh.
Nhìn thái độ của hắn, hiển nhiên xem ta như xa lạ, uy lực của mĩ nữ thật lớn a. Ta rốt cuộc đã làm gì, không dụng công phu sao giành được thắng lợi ? Có phải nữ nhân không thể xem là đối thủ ? Bọn họ không lý đến ta, ta càng thêm nhàn nhã.
Ta tấn tốc đi ra ngoài túc xá, Tử Tuyết đứng tại môn khẩu chờ ta, thấy ta đi ra, liền đến đón ta.
Ta nói :
- Như thế này có tốt không ? Muội đến tìm ta.
Tử Tuyết lo lắng nói :
- Huynh khiến cho mọi người phẫn nộ, Băng Băng thì không kể, chỉ có chút tức giận, hiện tại toàn niên cấp đều xem huynh là kẻ địch, huynh cần phải cẩn thận.
Trong mắt ta thiểm qua một tia sát khí, vốn ta bản tính không dễ chịu gì, bọn chúng dám chọc giận ta, ta cũng không cần nhẫn nhịn, ta lạnh lùng nói :
- Kẻ nào dám đến tìm ta gây phiền phức, ta sẽ khiến hắn không dậy nổi.
Tử Tuyết nắm tay ta, nói :
- Huynh làm gì ? Khiến người ta sợ hãi, như vậy tốt hay không tốt.
Ta hừ lạnh nói :
- Người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng bọn chúng muốn đối phó ta, tất phải trả giá đắt.
Tử Tuyết buông tay ta ra, mắt đỏ lên, nói :
- Huynh thế nào lại như vậy, muội vốn định khuyên huynh nhận lỗi với Băng Băng, sau đó sẽ nói giúp huynh vài câu tốt lành, vậy mà, huynh lại làm ngược lại.
Nộ hỏa của ta mới hạ một chút lại trào lên, lạnh lùng nói :
- Muội không hiểu ta gì hết, ta là loại người có thể chịu khuất tất ư ? Hừm.
Nói xong, ta quay người trở về túc xá, Băng Băng này là gì chứ, không những hại ta bị chúng bạn xa rời, còn khiến Tử Tuyết và ta sinh chuyện, có cơ hội, nhất định phải khiến nàng ta biết lợi hại của ta.
Trở về túc xá, ta nằm trên giường, nghĩ đến dáng vẻ dịu dàng xinh đẹp của Tử Tuyết, trong lòng không khỏi bồn chồn, ngày mai đi tìm nàng, chỉ cần ta chủ động một chút, nhất định có thể hòa hảo như lúc ban đầu. Không, không được, ta đi như thế thật quá mất mặt, không thể đi. Hai ý niệm liên tục giao tranh trong đầu ta, cuối cùng, ta quyết định không đi tìm Tử Tuyết, trước tiên giải quyết Lý Ngõa đã.
Sáng sớm ngày thứ hai, ta đến khu học viện giáo đạo báo danh, khiêu chiến Lý Ngõa.
Trương chủ nhiệm thấy ta cũng không nói gì, dù sao lão cũng là lão sư mà, lão chỉ kỳ quái nói :
- Năm nay như thế nào lại có đến hai người khiêu chiến ngũ niên cấp thủ tịch a. Phải biết thực lực Lý Ngõa rất không bình thường.
Lão nói thế có ý bảo ta không biết tự lượng sức mình.
Ta kinh ngạc hỏi :
- Còn có người nào cũng khiêu chiến hắn.
Trương Phong nói :
- Còn có một người, là tam niên cấp quán quân Tử Yên.
Ta nhất thời đại kinh, Tử Yên ? Sao lại là nàng ta. Tức khắc hỏi :
- Chúng ta hai người cùng khiêu chiến thì tiến hành thế nào ?
Trương Phong ngẫm nghĩ, nói :
- Chiếu theo quy định của học viện từ trước, như quả có nhiều quán quân niên cấp thấp cùng khiêu chiến một quán quân cao niên cấp, những quán quân niên cấp thấp trước tiên phải tranh thắng bại mới có thể hướng thượng khiêu chiến. Nói như vậy, ngươi và Tử Yên trước tiên phải đấu một trận.
Rời khỏi khu giáo đạo, sóng lòng ta dâng trào, vì chuyện gì mà Tử Yên khiêu chiến Lý Ngõa, Lý Ngõa không phải đang theo đuổi nàng ta sao ? Như quả bọn họ trong trận đấu, có thể có kết quả gì, Lý Ngõa có thể thương tổn Tử Yên không ? Khẳng định sẽ không. Có phải Tử Tuyết bảo tỷ tỷ nàng, nhờ nàng ta ngăn ta và Lý Ngõa quyết đấu, nhất định là như thế.
Do vì đã hết học kỳ, hôm nay tất cả học viên đều nghỉ, đại bộ phận mọi người tại túc xá đang thu thập mọi thứ, chuẩn bị trở về nhà, Tử Tuyết hôm nay cũng ở nhà.
Ta rời khỏi học viện, thẳng đến công tước phủ, ta tìm Tử Tuyết để hỏi cho rõ ràng. Ta đã nỗ lực lớn như thế, chính là vì muốn cùng Lý Ngõa quyết chiến, tuyệt không muốn có sự trở ngại nào.
Đến công tước phủ, ta bảo gia nhân thông báo, một lúc sau, Tử Tuyết đi ra, nét mặt có chút trắng bệch, khiến ta cảm thấy đau lòng.
Tử Tuyết lạnh nhạt nói :
- Huynh thế nào lại đến đây.
Ta thở dài nói :
- Không cho ta vào trong nói chuyện sao ?
Tử Tuyết âm trầm nhìn ta một thoáng, nói :
- Đi theo muội.
Ta đi theo nàng đi vào công tước phủ.
(hết chương)
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện