[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Chương 54 : Sàn võ nhược điểm và thiếu niên như thần.
.
Khoang xe thứ ba.
Thùng xe dài khoảng mười trượng, rộng chừng ba trượng, không có thứ gì.
Sự chú ý của mọi người đều bị vách tường bốn phía thu hút, mỗi mặt vách tường đều sắp xếp đầy thẻ với thẻ, mà tấm nào cũng là thẻ hồn tướng cấp bốn, bao hàm đủ loại võ kỹ, khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt. Nếu quan sát khắp toàn trường, tối thiểu cũng có hơn 200 tấm thẻ hồn tướng.
Lão già giới thiệu: “Gian phòng này là sàn võ nhược điểm, hao tốn của đại nhân hai trăm bảy mươi mốt tấm thẻ hồn tướng, tất cả đều là thẻ hồn tướng bạc cấp bốn, bao hàm gần như toàn bộ các loại võ kỹ. Tiêu tốn rất nhiều tiền của, cho dù trong hội cũng có thể coi là kiệt tác.”
Khuôn mặt Khổng đại nhân lộ vẻ tự đắc, hiển nhiên cực kỳ thỏa mãn với tác phẩm này.
“Sàn võ nhược điểm?” Mọi người lần đầu nghe thấy cái tên này.
Lão già trầm giọng nói: “Hai trăm bảy mươi mốt tấm thẻ hồn tướng cũng có nghĩa là hai trăm bảy mươi mốt tên hồn tướng. Khoảng xe này do một vị đại sư chế tạo, chỉ cần có đủ tinh thần thạch, những hồn tướng này vĩnh sinh bất diệt. Sàn võ nhược điểm có thể tự động lựa chọn hồn tướng khắc chế các ngươi nhất để khiêu chiến, tới tận bây giờ chưa từng có đệ tử nào thông qua kiểm tra này.”
Khổng đại nhân cười ha hả nói: “Thẻ hồn tướng đẳng cấp cao quá đắt, cấp thấp lại chẳng có tác dụng gì, vì vậy dứt khoát chọn tứ giai, coi như một món đồ tiêu khiển.”
Vẻ mặt mọi người đều như đang nhìn lên núi cao, hai trăm bảy mươi mốt tấm thẻ hồn tướng cấp bốn chỉ là món đồ tiêu khiển cho người ta.
“Nói cách khác, vào đó là có thể đánh nhau với hai trăm tên hồn tướng?” Đường Thiên chỉ chỉ vào tường, vẻ mặt kích động.
“Đúng vậy!” Khổng đại nhân cười ha hả: “Sao nào? Hứng thú không?”
“Có có có có!” Đường Thiên hai mắt tỏa sáng: “Ngày nào cũng tu luyện một mình, chán muốn chết rồi!”
Khổ tu sau cánh cửa ánh sáng, cứ mỗi lượt là mười ngày, mười ngày buồn tẻ vô vị khiến mọi người không cách nào chịu nổi. Tuy hôm nay có thể đánh tường sương mù nhưng còn xa mới khiến người ta sôi trào nhiệt huyết bằng đối luyện thực chiến.
“Nói đúng lắm, được rồi, cho ngươi làm người đầu tiên đấy.” Khổng đại nhân cười ha hả. Hắn cũng cực kỳ tò mò với Đường Thiên, thiếu niên này có thể được tất cả mọi người công nhận, thực lực chắc chắn rất mạnh. Thế nhưng trong đợt kiểm tra lần đó, thiên phú của Đường Thiên lại là kẻ kém nhất.
Khổng đại nhân đã kiểm duyệt vô số người, song đó là lần đầu tiên thấy một thiếu niên kỳ quái như vậy nên mới lãng phí một vị trí ngoại doanh cho Đường Thiên. Vị trí trong ngoại doanh không nghiêm khắc như nội doanh, cho dù sau này Đường Thiên không ra sao thì trách nhiệm cũng hoàn toàn không rơi xuống đầu hắn.
Những người khác đương nhiên không ý kiến gì, bọn họ không đơn thuần như Đường Thiên hay Amaury, ai cũng rất thông minh. Ngày những lời Khổng đại nhân nói ngày hôm qua, sau một đêm tiêu hóa, giờ bọn họ đã từ từ khôi phục tinh thần. Giờ họ đang rất nghi ngờ, bài kiểm tra thật sự sợ rằng sẽ bắt đầu từ đây.
Vừa hay, tên đầu óc đơn giản như Đường Thiên lại muốn xông vào trước, cũng tiện cho bọn họ thấy rõ tình thế.
Hàn Băng Ngưng dặn dò, giọng lạnh như băng: “Cẩn thận một chút.”
“A ha, thiếu nữ yên tâm, ta là thiếu niên vĩ đại nhân thần mà!”
Ý chí chiến đấu của Đường Thiên sôi sục.
Thiếu niên vĩ đại như thần...
Lão già hừ lạnh một tiếng, để xem ngươi khoe khoang thế nào, tư chất thối nát vậy cũng học đòi bốc phét. Trong lòng hắn càng khẳng định Đường Thiên chính là loại chỉ giỏi mồm miệng, to mồm khoác loác song thực tế lại cực kỳ vô dụng. Loại người như vậy lão thấy đã nhiều rồi. Nếu Khổng đại nhân chọn Đường Thiên vào nội doanh, hắn nhất định sẽ dùng mọi lời để ngăn cản, nhưng đã là ngoại doanh hắn cũng mặc kệ.
Ngoại doanh sinh sống khó khăn, tỷ lệ đào thải cao, hắn hiểu rất rõ.
“Đường cơ bản, xông lên đi! Tiêu diệt tất cả bọn chúng!” Amaury giơ hai tay cường tráng lên, cao giọng hô lớn khiến mọi người như muốn ù tai.
Khổng đại nhân nheo mắt lại, tiêu diệt tất cả? Ha ha, các ngươi quá coi thường võ tràng này rồi! hắn gật đầu ra hiệu với lão già, lão già lấy ra một viên đá ngôi sao, tới một góc, khảm vào một cái lỗ trên tường. Đá tinh thần lóng lánh ánh sáng được cho vào trong lỗ lập tức hóa thành một luồng sáng.
Một vạch giới hạn hình vuông xuất hiện trên mặt đất.
“Chúng ta ra khỏi vạch đỏ.” Khổng đại nhân nói, mọi người nghe vậy cũng lao nhao lui lại bên ngoài vạch đỏ. Vừa ra khỏi, một cái lồng hình vuông từ từ dâng lên khỏi vạch giới hạn dưới sàn, ngăn cách bọn họ cùng Đường Thiên.
Chỉ thấy một loạt chùm sáng bao phủ lấy Đường Thiên. Đường Thiên vẻ mặt hiếu kỳ nhìn lên đỉnh đầu, những chùm sáng này chiếu lên người hắn không đau không ngứa, chỉ có cảm giác hơi tê tê.
“Chùm ánh sáng này do 【 Hôi Miêu Đồng 】phóng ra đấy, 【 Hôi Miêu Đồng 】là bí bảo cấp đồng của chòm Thiên Miêu, cũng là trung tâm của sàn võ này, nó có thể nhìn thấu nhược điểm tâm lý của đối phương trong một trình độ nhất định. Từ đó, võ trường có thể lựa chọn hồn tướng tương ứng tới đối chiến.” Khổng đại nhân giải thích: “Trên tường có hai trăm bảy mươi mốt tấm thẻ hồn tướng, gần như bao trùm toàn bộ các loại hồn tướng. Đừng tưởng những thẻ hồn tướng này chỉ có cấp bốn, nhưng rất nhiều võ giả cấp cao bước vào sàn võ này cũng rất chật vật đấy. Các ngươi không cần thấy áp lực gì cả, thua cũng chẳng sao. Thật ra ta xây dựng sàn võ này không phải vì thắng bại mà là vì vượt qua nhược điểm của mình. Đây cũng là lý do ta chọn thẻ hồn tướng cấp bốn vì cấp bậc cao quá, áp chế từ mặt thực lực sẽ khiến người ta bỏ qua nhược điểm.”
Lúc này thẻ hồn tướng trên vách tường bắt đầu nồi tiếp nhau sáng lên.
“Hôi Miêu Đồng đang lựa chọn thẻ hồn tướng.” Khổng đại nhân nói.
Chùm ánh sáng lần lượt lướt qua từng tấm thẻ hồn tướng, hai trăm bảy mươi mốn tấm thẻ hồn tướng xếp trên bốn bức tường khiến người ta nhìn mà kinh ngạc.
“Cái này cần chút thời gian.” Khổng đại nhân nói: “Nó đang tìm hồn tướng thích hợp nhất.”
Tốc độ của chùm sáng khong chậm, chỉ một lúc sau thẻ hồn tướng trên bức tường đầu tiên đều đã bị chùm sáng đảo qua, chùm sáng nhanh chóng chuyển tới mặt tường thứ hai.
“Thú vị đây.” Khổng đại nhân hỏi ngạc nhiên: “Bức tường đầu tiên không tấm nào phù hợp. Xem ra Đường Thiên này cũng rất lợi hại!”
Amaury vẻ mặt đồngt ình: “Đúng vậy, Đường cơ bản là thiếu niên vĩ đại như thần cơ mà!”
Thiếu niên vĩ đại như thần...
Đám người Tư Mã Hương Sơn đầu nổi gân xanh, mỗi lần nghe là một lần mắc ói, trong lòng không nhịn nổi nhủ thầm: thật ra là thiếu niên có bệnh tâm thần...
Chùm sáng nhanh chóng lướt qua từng tấm thẻ, sau đó từ bức tường thứ hai chuyển sang bức tường thứ ba.
Khổng đại nhân cùng lão già ngây người.
Khổng đại nhân quay sang hỏi: “Gần đây võ tràng không trục trặc gì chứ?”
Lão già cũng lộ vẻ khó hiểu: “Đâu có! Mấy hôm trước còn dùng mà.”
Ánh mắt hai người lại chuyển vào sân, vẻ mặt đều lộ vẻ hiếu kỳ, hai mặt bức tường cũng tức là một trăm ba mươi đến một trăm bốn mươi tấm thẻ hồn tướng rồi. Nói cách khác, Hôi Miêu Đồng cho rằng trong số một trăm ba mươi bốn mươi tấm thẻ hồn tướng đó không cái nào khắc chế được Đường Thiên.
Một trăm ba mươi bốn mươi hồn tướng, vậy mà không cái nào khắc chế nổi Đường Thiên...
Chuyện này, chuyện này...
Lão già mặt mũi khiếp sợ, lão chợt phát hiện Đường Thiên này có vẻ thật sự kỳ lạ! Lão rất quen thuộc với sàn võ nhược điểm, bản thân cũng thường xuyên sử dụng, tuy thực lực lão đã sớm vượt qua tứ giai, song chỉ cần áp chế lực lượng bản thân, giữ ở mức tứ giai, sàn võ nhược điểm vẫn tìm ra được phương pháp khắc chế mình.
Đường Thiên này...
Khổng đại nhân sắc mặt cũng lộ vẻ nặng nề, sàn võ nhược điểm bắt nguồn từ suy nghĩ của hắn, lại do hắn bỏ ra một lượng lớn thời gian và tâm lực, chuyên môn tìm bí bảo như 【 Hôi Miêu Đồng 】 , kể cả thẻ hồn tướng trên bốn bức tường, tuy chỉ có cấp bốn nhưng không cái nào không phải do hắn lựa chọn tỷ mỷ, đại biểu cho đủ loại kỹ xảo, chiến pháp.
Thế nhưng...
Vì sao...
Bầu không khí đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Chùm tia sáng lướt qua mặt tường thứ ba, đã nhảy tới mặt tườngt hứ tư.
Khổng đại nhân, lão già và những võ giả Quang Minh võ hội đứng ngoài quan sát đều ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, sắc mặt không thể tin nổi.
“Ài, sao hồn tướng còn chưa xuất hiện!” Amaury vẻ mặt ngạc nhiên khó hiểu. Bọn Tư Mã Hương Sơn đầu óc đều cực kỳ linh hoạt, bọn họ có thể từ vẻ mặt căng thẳng của Khổng đại nhân nhìn ra manh mối. Nhớ lại những lời giới thiệu vừa rồi của Khổng đại nhân về sàn võ nhược điểm, bọn họ cũng có chút suy đoán.
Chẳng lẽ... chẳng lẽ Hôi Miêu Đồng không tìm được nhược điểm của Đường Thiên?
Khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu bọn họ lập tức lan ra, chiếm lấy toàn bộ đầu óc họ.
“Này này này, sao còn không ra?” Trong sân, Đường Thiên không kiên nhẫn hô lên với những tấm thẻ hồn tướng trên bức tường.
Song thẻ hồn tướng trên tường vẫn lặng lẽ bất động.
Mọi vẻ mặt đều mờ mịt khó hiểu của võ giả Quang Minh bốn phía xung quanh đều lập tức biến mất. Bọn họ như không tin nổi mắt mình ngây ngốc nhìn Đường Thiên trong sân.
Không ai hiểu rõ về sàn võ nhược điểm hơn bọn họ, bọn họ hầu như ngày nào cũng phải tu luyện ở đây. Có lúc còn tập trung thành nhóm năm ba người đánh cược một trận, xem dùng thực lực cấp bốn có thể qua được mấy vòng. Đây là một trong những màn đánh cược ưa thích nhất của bọn họ.
Chưa ai dùng thực lực cấp bốn sống quá năm vòng trong sàn võ nhược điểm.
Qua mỗi một vòng, Hôi Miêu Đồng lại hiểu rõ thêm nhược điểm của ngươi, hồn tướng vòng tiếp theo sẽ nhằm chính xác hơn.
Thế nhưng...
Bọn họ ngơ ngác nhìn Đường Thiên trong sân.
Keng!
Khi chùm sáng hạ xuống tấm thẻ cuối cùng, nó đột nhiên biến mất, quầng sáng hình vuông từ từ hạ thấp trong ánh mắt ngây ngốc của mọi người.
“A Liệt, thế này là thế nào? Xảy ra chuyện gì à?” Đường Thiên đưa mắt nhìn bốn phía, vẻ mặt khó hiểu.
Giọng nói của hắn vang vọng trong khoang xe yên tĩnh.
Ánh mắt Đường Thiên lướt qua mọi người, ồ lên một tiếng: “Ơ, các ngươi sao vậy? Các ngươi cũng nhận ra có điểm lạ à, đúng vậy đó, chúng ta đứng đây cả buổi mà chẳng có gì xuất hiện. Các ngươi cũng thấy rồi đấy nhé, ta đâu có nhúc nhích! Không phải ta làm hỏng đâu đấy!”
“Đường cơ bản không làm hỏng!” Amaury nghĩa khí đứng ra.
Mọi người đều đưa mắt nhìn Đường Thiên, như đang nhìn một con quái vật.
Người này. . . . . .
Thật sự. . . . . . Thật sự không có nhược điểm sao?
Làm sao có thể. . . . . . Làm sao có thể!
Trên đời này sao lại có người không có nhược điểm được.
Chắc chắn không thể!
Song ngay lúc này, quầng sáng đột nhiên chiếu loạn khắp nơi như con ruồi không đầu.
Khổng đại nhân chợt nhớ ra một câu nói của vị đại sư giúp mình chế tạo sàn võ nhược điểm.
“Trong số bí bảo cấp đồng, Hôi Miêu Đồng quả thật không tồi, nhưng một khi nó không cách nào tìm được nhược điểm của đối phương sẽ lâm vào trạng thái cuồng loạn, võ hồn của nó sẽ bị thương tổn nặng nề!
Không tốt!
Hắn không kịp phản ứng lại, trên vách tường bốn phía, hai trăm bảy mươi mốt tấm thẻ hồn tướng đã như pháo hoa, nối tiếp nhau bùng nổ!
Bốp bốp bốp!
Từng quầng sáng nổ tung trên vách tường, biến chúng thành một biển ánh sáng.
Khi biển ánh sáng tan hết, bốn vách tường không còn lại chút gì.
Mọi người ngây ra như phỗng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện