[Dịch] Che Trời (Già Thiên)
Chương 379 : Tề Thiên Đại Thánh
Người đăng: hungvu110
.
Vị đại năng Cơ gia, Từ Thiên Hùng đại cường đạo thứ ba Bắc Vực, Trung Châu Đại Hạ hoàng thúc đồng thời ra tay, phong tòa mảng không gian này, với đạo văn huyền ảo phức tạp ngăn cách nơi này.
ngay cả như thế, mọi người vẫn như cũ sởn tóc gáy từng trận, có thể nhìn thấy sát khí trong tràng đấu xông lên tận trời, như có trăm ngàn dòng sông lớn ngược hướng chảy lên bầu trời.
Xích Long lão đạo dám tiếp được chín kích kinh thế của Cửu Chuyển Thiên Công. đạo bào cũ kỹ bay phất phới, nhưng chính hắn lại không nhúc nhích chút nào.
“Đông”, “Đông”, “Đông”...
Đấu Chiến Thánh Viên không thể lay chuyển đối thủ, bộ lông màu vàng quanh thân đều ảm đạm xuống, nó rung động một trận, không ngừng thối lui, mỗi một bước hạ xuống, mặt đất đều nứt ra một cái khe lớn khủng bố.
Bàn tay to màu máu giữa không trung kia ép xuống, chậm rãi tới gần. bao phủ toàn thân nó, phát ra từng tràng tiếng long ngâm.
Mọi người ồ lên, Xích Long lão đạo quả nhiên có thể dọc ngang Đông Hoang, không ngờ lại có thể thu phục một Vương tộc thái cổ, nếu tiếp tục bồi dưỡng nó, sau này các Thánh địa có phiền toái lớn rồi đây.
Đấu Chiến Thánh Viên gầm nhẹ, bộ lông màu vàng dựng thẳng, trong đôi mắt bắn ra hai đạo kim quang, không ngờ lại phá vỡ hư không.
Lúc này, thời gian như ngưng lại, không có cảm giác trôi qua, Đấu Chiến Thánh Viên vươn một bàn tay, xuyên thủng trong hư không cầm lấy một vật.
Sáng trong suốt, màu bạc rực rỡ như tinh thần hội tụ mà thành, đúng là khối Nguyên đặc sắc bén trong có phong bế Thần nữ kia, bị Đấu Chiến Thánh Viên chụp vào trong tay.
Không ngờ nó lại hiểu được không gian thuật, vượt qua mọi người đoán trước, đôi mắt có thể xuyên qua hư không để lấy vật, phần thần thuật này chỉ nghĩ đến thôi đã khiến cho lòng người kinh sợ.
- Hỏng rồi!
Vị đại năng Cơ gia, Từ Thiên Hùng, Đại Hạ hoàng thúc đều nhíu mày, cảm thấy đại sự không ổn, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ra tay.
“Ầm!”
Sát ý như biển rít gào chen chúc lao xuống, thổi quét khắp bầu trời như là một Ma đế vượt qua chư thiên, đi tới thế gian.
Trong tay Đấu Chiến Thánh Viên xuất hiện một mũi mâu màu máu, tuy rằng loang lổ rỉ sét gần như sắp mục nát, nhưng lại hợp nhất cùng nó, bộc phát ra một cỗ sát khí kinh thiên, dường như dẫn động tinh hà trên chín tầng trời.
Bầu trời lay động, mặt đất rung chuyển, lòng người cũng chấn động!
Nó cầm hung binh trong tay ngăn chặn được Xích Long đạo nhân, đứng ngạo nghễ trên không trung. Cùng lúc đó quanh thân nó thần mang bắn ra bốn phía, cuốn lấy các mảnh vỡ Thần Nguyên trên mặt đất, bao gồm cả Kỳ Nguyên.
Nhất là khi nó rút ra mũi mâu, trên người Thần nữ lưu lại một lỗ máu, lại có thần quang năm màu sắc vọt vào, khí trời lưu chuyển bị che lại hoàn toàn.
Mọi người thật hít một hơi khí lạnh, Đấu Chiến Thánh Viên lại cầm hung binh tuyệt thế kia vào tay, quả thực như hổ thêm cánh, nó ngạo thị bốn phương, hào quang trong mắt như ngọn lửa phi thường kinh người.
“Xoạt!”
Đấu Chiến Thánh Viên cầm trong tay mũi mâu màu máu, bước nhanh tiến lên đâm tới phía trước, huyết quang lao ra, đâm thẳng tới yết hầu của Xích Long đạo nhân, tràn ngập sát ý lạnh thấu xương ùn ùn mãnh liệt kéo tới.
Nếu là người bình thường, đừng nói là đón đánh, dưới loại sát khí này ắt hẳn phải nằm xụi lơ trên mặt đất, bị xé thành thịt nát. Thế nhưng Xích Long đạo nhân là hạng người nào chứ?
Hắn căn bản không có lui, ngón tay như mũi nhọn, điểm tới phía trước, tám mươi mốt đạo kiếm khí màu máu xuyên qua hư không, đánh tới Đấu Chiến Thánh Viên phía trước.
“Keng!”
Đấu Chiến Thánh Viên mạnh mẽ dùng lực vung lên hung binh, Chiến Mâu phát sáng vút tới, giống như đánh vỡ hàng rào không gian, ngàn vạn phong mang đánh nát toàn bộ kiếm khí.
“Vù vù...”
Chiến Mâu đầy rỉ sét dường như sống lại, sát khí tuyệt thế càng kinh người, nó tự chủ run run, làm như đang khát khao máu tươi.
Huyết quang lóe ra, ở chung quanh nó nhưng lại hiện ra thây chất thành núi máu chảy thành sông, đây là một hình ảnh đáng sợ trong máu loãng thấm trong Chiến Mâu:
Trong biển máu xương trắng chìm nổi, nó đẫm máu mà sinh, hóa thành một đạo tia chớp màu máu xuyên qua hư không, đánh chết một đám người, trong đó có một cao thủ tuyệt đại.
Một kích kinh thiên xuyên thủng thiên địa, đâm chết một thân ảnh cao lớn đầu đội vương miện. Cuối cùng, lại hóa thành một con chân long màu máu, núi sông thất sắc, tập kích vào phía sau lưng một thiếu nữ, đâm thủng ngực mà qua, ghim nàng ở nơi đó.
Mọi người đều biến sắc, cảnh tượng lóe ra trong mơ hồ, đủ để nói lên sự hung tàn của binh khí này, từng tuyệt sát qua Vương của thái cổ.
Nó có được sát khí đáng sợ như vậy, hết thảy đều có vẻ hợp tình hợp lý, từng giết qua đại nhân vật kinh thiên động địa, nhiễm qua máu tươi của họ.
Tuy rằng không phải vũ khí Cực Đạo, nhưng hung uy cũng đủ để chấn thế, chi riẻng loại sát khí này đã đủ để áp chế hết thảy thần bình lưỡi dao sắc bén.
Đấu Chiến Thánh Viên cầm nơi tay huyết mâu hung uy hiển hách như thế, tự tin tăng lên gấp trăm lần, dùng ngôn ngữ thái cổ quát to một tiếng, lập tức liền đâm đến phụ cận.
Xích Long lão đạo dùng tư thế cổ quái đón đánh, hắn như chân long vắt ngang trời, xương cột sống rung động kêu “lốp bốp”, giống như là thân rồng mạnh mẽ dùng sức ngăn lại, hai chân như đuôi rồng quất xuống dưới.
“Bốp!”
Hắn lắc lư phóng ra thần mang đánh lên cổ mâu, chấn động rung chuyển bầu trời, nhưng không thể ngăn cản, mũi mâu như máu, vẫn như cũ đâm lại đây, di động theo thân ảnh của hắn.
Xích Long lão đạo ngâm khẽ một tiếng, như tiếng rồng gầm vang động trời cao, trong tay hắn huyết quang nhoáng lên một cái, xuất hiện một thanh Huyết Long Tiên, đánh về phía Chiến Mâu.
“Keng!”
Thanh âm va chạm phát ra chói tai, Huyết Long Tiên hình dáng như một con rồng, giao phong kịch liệt cùng Chiến Mâu, va chạm qua lại, đốm lửa bắn ra bốn phía.
- Kiện Huyết Long Tiên kia là.. Xích Long lão đạo lột xác lưu lại luyện hóa mà thành, không ngờ lại ngăn không được hung binh!
Đại Hạ hoàng thúc giật mình cả kinh.
Hắn vừa nói như vậy, những người khác càng thêm chấn động, Xích Long lão đạo lột xác lưu lại tuyệt đối là tài liệu tuyệt phẩm luyện khí, nhưng Huyết Long Tiên lại đang ngâm khẽ, dường như không chịu nổi.
- Sao có thể như vậy, cây cổ mâu kia đều mục nát, mắt thấy sắp gãy, như thế nào còn có thể chắc chắn như thế?
Rất nhiều người cũng không thể hiểu, thần sắc đầy kinh sợ, càng ngày càng cảm thấy được chủng tộc thái cổ cường đại và thần bí, ngay cả binh khí đều như thế.
- Hình dáng tuy rằng sắp mục nát, nhưng sát ý bất diệt, Binh hồn đan vào đạo cùng lý đủ để chống đỡ, còn có thể trường tồn tiếp, vì vậy áp chế được Huyết Long Tiên!
Vị đại năng Cơ gia lên tiếng.
“Vù!”
Đấu Chiến Thánh Viên phi thường dũng mãnh, dùng cổ mâu như là cây côn lớn, vung múa lên áp lực đè sụp hư không, quả thực muốn đánh vỡ thiên địa, lực áp Xích Long đạo nhân.
Hoả nhãn kim tinh của nó lực vô cùng lớn, vận chuyển Cửu Chuyển Thiên Công, như muốn so cao thấp với trời cao, bộ lông màu vàng toàn thân óng ánh, uy thế vô song.
Từ xa trên không trung, mọi người kinh hãi nghị luận, rất nhiều người đều thầm nói trong lòng: nếu Xích Long lão đạo đều ngăn không được nó, có thể sẽ có một trường đại họa đây!
- Đây quả thực chính là Tôn Ngộ Không tái sinh, chẳng lẽ Đại Thánh gia cũng là chủng tộc này?
Đây là lời nói của Bàng Bác, nói ra trong lúc mọi người đang hỗn loạn, không ai để ý tới.
Diệp Phàm cùng trong lòng có cùng cảm giác như vậy, thấy thế nào đều giống như con khỉ trong truyền thuyết kia sống lại. Chẳng lẽ Tề Thiên Đại Thánh ở chỗ tinh không kia là từ trong nguyên thạch đi ra?
Nếu Trung Quốc cổ thật sự từng xuất hiện một con khỉ như vậy, nói không chừng thực là đến từ cùng một chủng tộc: Đấu Chiến Thánh Viên.
“Ầm!”
Đấu Chiến Thánh Viên càng ngày càng dũng mãnh, lực lớn vô cùng, một côn nện xuống, cường đại như Xích Long lão đạo đều sắp không chịu nổi, Huyết Long Tiên trong tay hắn suýt nữa bị gãy đoạn.
Mà đúng lúc này, chuyện đáng sợ hơn đã xảy ra, cây Chiến Mâu đầy rỉ sét kia tự chủ rung chuyển, chấn ra khí tức khủng bố càng ngày càng cường đại.
- Binh hồn sống lại, không xong! Xích Long đạo huynh chúng ta trợ giúp huynh!
- Vạn nhất hung binh hoàn toàn thức tỉnh, chính là tới một trường tai nạn, trừ vũ khí Cực Đạo ra, chỉ sợ ít có binh khí có thể đánh nát được nó.
VỊ đại năng Cơ gia, Từ Thiên Hùng cùng với Đại Hạ hoàng thúc đều định tiến lên, bọn họ sợ Đấu Chiến Thánh Viên dựa vào hung binh này tàn sát tứ phương.
- hãy để tự mình ta được rồi!
Xích Long lão đạo bình tĩnh lên tiếng, thu hồi Huyết Long Tiên, dựng thân ngay tại chỗ, hai tay múa may, bầu trời đều bởi vậy rung chuyển lên.
- Chân Long Cửu Thức!
Rất nhiều nhân vật lớp người già cả kinh kêu lên.
Tuyệt học vô thượng của Yêu tộc, thuộc riêng nhất mạch giao long, nghe nói đã đoạn tuyệt kế thừa, không nghĩ tới bị Xích Long đạo nhân tiếp tục diễn ra.
Mặc cho Đấu Chiến Thánh Viên thần lực xé trời, cũng không đả thương được mảy may Xích Long đạo nhân, hắn đang thay trời đổi đất, khoảnh khắc hai tay hắn khép kín, gần như sáng lập ra một cái tiểu thế giới.
Xích Long đạo nhân dùng hai tay nghiền ép vòm trời, giờ khắc này đã xảy ra một màn khó tin, không gian đều bị vặn vẹo và nên ép.
Hắn luyện hư không, ngăn cách ra một cái tiểu thiên địa độc lập, phạm vi chỉ có mấy trượng, muốn trấn áp Đấu Chiến Thánh Viên vào trong đó.
- Chân Long Cửu Thức không những tiếp tục diễn ra, hơn nữa gần như được bố trí hoàn chỉnh, Xích Long đạo nhân thật khủng bố!
Lớp nhân vật người già đều rúng động, không ai không biến sắc, cảm thấy lão yêu quả nhiên pháp lực nghịch thiên, thủ đoạn kinh thế.
Đấu Chiến Thánh Viên dường như cảm nhận được đại sự không ổn, hai tròng mắt phóng kim quang thẳng hướng lên trời, nó cũng hiểu được không gian thuật, dùng mâu quang xé rách mở ra một mảng không gian.
- Không xong. mau ngăn nó lại, đừng cho nó vượt qua hư không!
- Hoả nhãn kim tinh của nó có thể mở ra vực môn, đừng để nó chạy thoát.
Vị đại năng Cơ gia, Từ Thiên Hùng, Đại Hạ hoàng thúc đồng thời ra tay, đánh về phía cánh cửa không gian và cặp đồng tử trong mắt của Đấu Chiến Thánh Viên, không để cho nó có cơ hội chạy trốn.
Vực môn bị phong bế, con ngươi vàng của Đấu Chiến Thánh Viên bị công kích, bị lực lượng mãnh liệt của Xích Long lão đạo đè ép, thân thể làm như bị thương, lảo đảo thối lui.
Nó thối lui đến phụ cận mảnh vỡ Tiên Phần, bỗng nhiên ra tay ôm lấy khối Kỳ Nguyên có phong bế Thần nữ kia, Thần Nguyên vỡ vụn trên mặt đất cuồn cuộn nổi lên, rồi hào quang nhoáng lên một cái, nó biến mất trong một cái hắc động.
- Sao lại thế này?
Tất cả mọi người đều khó hiểu, trong thạch phường ồn ào huyên náo như vỡ chợ.
Xích Long lão đạo tiến lên đá văng ra mảnh nhỏ Tiên Phần, ở tại chỗ phát hiện một ít đạo văn giống như tinh mang, đang chậm rãi ảm đạm xuống.
Vị đại năng Cơ gia nói:
- Đây là con khỉ thực giảo hoạt sớm lưu sẵn đường lui, có thể đánh lại chúng ta thì đánh, đánh không lại cũng có thể trốn thoát!
- con khỉ này còn chưa trưởng thành mà đã cường đại như vậy, thật sự là khiến người ta cảm thấy kinh hãi!
- Đuổi theo, nó không thể rời đi quá xa Thần Thành!
Mấy người này chợt nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ không thấy bóng dáng.
- con khỉ chết tiệt ngươi trả lại ta Thần Nguyên đi!
Diệp Phàm ở trong thạch viên vận khí kêu to.
“Boong...”
Đột nhiên, tiếng chuông khoan thai vang vọng Thần Thành, chấn động mọi người, toàn thành đều chấn động
Tiếng chuông loại này rất quen thuộc, đã là lần thứ ba vang lên, âm vang của Vô Thủy Chung từ Tử Sơn theo những người vượt qua hư không mà truyền đến.
Thần Thành kinh động lớn rầm rĩ, so với nhìn thấy Vương của thái cổ còn khiến người ta rung động hơn, mọi người biết rằng, lần tấn công Tử Sơn cuối cùng này đã có kết quả... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện