[Dịch] Ma Giới Đích Nữ Tế
Chương 8 : Kí sự báo thù của công chúa Bạch Tuyết
Người đăng: Good Night
.
Nghe thấy Alice có thuật đọc tâm, Trần Duệ không tự chủ được mà sợ hãi: Nói như vậy, nàng cái gì cũng đều biết sao? Bao gồm cả cái chuyện xuyên việt, cả siêu cấp hệ thống nữa?
“Cứ yên tâm” Alice đắc ý mà nhìn biểu tình khiếp sợ của hắn “ Thuật đọc tâm của người ta bây giờ biểu hiện còn rất yếu, chỉ có thể nhìn được cái nào là nói dối thôi, không thể nào đọc ra hết nội tâm của người khác được. Ví dụ như anh thầm mến Kia – sự tình này thì ta xem không được.”
Nghe thấy không thể đọc được cụ thể nội tâm, Trần Duệ lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm, bắt đầu nghi ngờ Alice có thật sự có thuật đọc tâm hay không. Về phần truyện hắn thầm mến ai, cái này căn bản không cần để ý. Kia là một yêu nữ gợi cảm đến chết người, đầu tiên không biết người ta có để ý đến hắn không. Cho dù để ý, vì cái mạng quèn này, ngàn lần không thể, ta còn chưa muốn làm một cái xác khô, tốt nhất là để lại cho người khác thì hơn.
“ Tốt rồi! Thuật đọc tâm rất lãng phí tinh thần lực, bản công chúa phải nghỉ ngơi vài ngày mới hồi phục, ta đây cũng lười sử dụng với anh.”Alice nói xong liền uốn éo thắt lưng “ Người ta mệt quá đi, nếu có người kể cho ta nghe chuyện xưa thì tốt biết mấy.”
Chơi bời lêu lổng cả tối mà ngươi còn kêu mệt? Trần Duệ trong lòng cực kì khinh bỉ sự siêng năng của Alice: Mặc kệ thế nào, cái thuật đọc tâm đó là thật hay giả, cứ tin đã tính sau. Tiểu ma nữ này là một nhóc loli, trước dụ dỗ tốt hơn.
Vì vậy, Trần Duệ liền đem truyện “ma vương cùng công chúa” phụ bản thêm mắm muối kể lại cho tiểu loli, cái chuyện xưa thực xưa xưa nhàm chán rất được tiểu loli ưa thích, vừa nghe kể chuyện, hai con mắt to tỏa sáng . Cuối cùng khi nghe đến đoạn Ma Vương tự sát thì lộ ra sắc mặt không vừa lòng, mạnh mẽ yêu cầu đem chuyện xưa cải chính lại, đổi nhân vật chính thành anh hùng tà ác cùng với ma nữ thiện lương.
Trần Duệ gãi gãi đầu, hắn hiện tại là học đồ của Aldaz, đồng nghĩa với việc đã dấn thân vào Ma Giới, hẳn xem là phản đồ của loài người. Tất cả đều do lần xuyên việt bi ai này, nếu hiện tại hắn còn ở thế giới loài người, hắn có khả năng sẽ sống rất vui vẻ với thân phận Arthur, làm một cái con nhà giàu ăn chơi sa đọa. Nhưng mà nơi này lại là Ma giới, trước nghĩ cách bảo vệ cái mạng nhỏ này đã nói sau, nếu có cơ hội thì anh sẽ trốn về thế giới loài người. Đến lúc đó có thể thâm trầm mà nói với tiểu loli: xin lỗi nhóc, anh đây là gián điệp.
Đúng lúc này, Kia mang theo một rổ đầy trái cây trở về. Quả Bích Long cùng với hạt dẻ nhìn có điểm giống nhau, nhưng đầu lớn hơn nhiều, da bạc mùi thịt. Trần Duệ thầm nghĩ, hương vị này thật giống hạt dẻ cười, làm người ăn muốn ngừng mà không ngừng được,chẳng trách tiểu loli lại muốn tới Lam Ba hồ.
Không lâu sau, Athena cũng trở về đỉnh núi, trong tay cầm theo mấy con cá cùng hai con dê, đã xử lý sạch sẽ. Cá là bắt từ dòng suối trong núi, vì nước của Lam Ba Hồ rất độc nên không có thứ gì sống được cả.
“ Quái thật, mới có hai tháng chưa đến đây mà động vật xung quanh ít đi nhiều thế nhỉ?” Athena rất là ngờ vực “ Hôm nay chỉ có thế này thôi, không biết có đủ ăn không nữa.”
Sáu con cá cùng hai con dê mà còn không đủ? Trần Duệ sợ hãi than: tất cả có bốn người, một nam ba ma nữ, không lẽ các cô là Thao Thiết chắc?
(DG: Thao Thiết ~ Thần thú hồng hoang có khả năng thôn phệ vô hạn )
Athena cùng Kia tay chân lưu loát đem thực vật cắt thành từng khối, lại dùng một xiên sắt xuyên qua, đốt một đống lửa, dào dạt ấm áp thật thoải mái.
Trong khi nướng đồ ăn, Trần Duệ rốt cục cũng ra tay giúp đỡ, tuy rằng là một cư dân mạng, nhưng vì ba mẹ mất sớm, cho nên khả năng tự lập của hắn rất cao, ở trong trường còn có danh hiệu “ Tiểu thực thần”.
Tiểu loli mang gia vị là lạ. Lúc Trần Duệ chuẩn bị đồ đã thấy kỳ quái , nếm thử để ước chừng, rồi càng làm ngày càng thuận tay. Sau khi hưởng thụ cá nướng của Trân Duệ, tất cả nhất trí giao nhiệm vụ trọng trách thiêu nướng cho hắn. Ngay cả Kia cũng có cái nhìn khác đối với hắn, tiểu loli càng trực tiếp hơn, nói mình có con mắt tinh đời mới mang Trần Duệ đi theo, chỉ có mình Athena là không nói gì cả, lấy tần suất nhanh nhất xử lý xong đám thức ăn.
Trần Duệ bây giờ mới biết tại sao Athena nói thức ăn có thể không đủ, cứ theo cái kiểu ăn uống thế này thì cho một người nàng ăn cũng không đủ. Alice nói chuyện một hồi, Athena đã giải quyết xong đống thức ăn trên bàn. Alice đoạt chậm một bước, lại nhìn thấy mấy xâu cá Trần Duệ vừa nướng xong, đang muốn xông lên cướp, thì bị hắn nhìn với ánh mắt kì dị, rốt cục ngượng ngùng mà nói một câu: “ Anh ăn trước đi, tí nữa làm cho ta là được.”
May mắn là tiểu ma nữ còn có chút lương tâm, Trần Duệ lắc đầu cười, đưa mấy xâu cá cho nàng, Alice cười ngọt ngào, nhận lấy rồi tiếp tục ăn.
Không khí bây giờ gợi cho Trần Duệ nhớ lại những ngày đi học đại học cùng những đứa bạn tốt ngồi một chỗ chém gió, đáng tiếc, cuộc đời như chiếc bèo trôi, không phải mình đi thì chính là người đi. Cuộc sống tại địa cầu của hắn đã qua rồi, tri kỉ cũng tốt, mỹ nữ cũng tốt, đều không thể gặp lại được nữa rồi.
Alice cắn mấy miếng cá, nhìn xem bộ dạng thất thần của hắn, liền ném qua một quả Bích Long dính ngay đầu hắn, ha ha cười nói: “ Trần Duệ, không tưởng tượng được anh nướng cá lại ngon như vậy, ta đang suy nghĩ không biết có nên cho anh làm nam sủng của ta không nữa.”
Trân Duệ vừa nhặt quả Bích Long lên cắn một cái, nghe thấy vậy suýt nữa thì nuốt luôn cả vỏ: không biết tiêu loli rốt cục có hiểu ý nghĩa của hai từ “ Nam sủng” không nữa?
Athena đặt tất cả tâm tư vào đống thức ăn, đối với cái này coi như không nghe thấy, chỉ có Kia lườm cảnh cáo hắn một cái, cũng không nói cái gì, xem ra đối với mấy lời nói cường hãn như vậy đã quá quen thuộc. Ăn một hồi, dưới sự bắt ép cùng dụ dỗ, Trần Duệ bị ép buộc từ đầu bếp chuyển chức thành người kể chuyện, bắt đầu kể cổ tích.
Trân Duệ chon một chuyện cổ tích rất thịnh hành tại Trái Đất là “ nàng bạch tuyết và bảy chú lùn”, khi chuyện vừa kể xong, Alice không khách khí khinh bỉ nhân vật hoàng hậu. Bị đánh giá là qua ngu ngốc, hơn nữa quả táo độc kia, ăn vào rồi thế mà còn có thể nhổ ra, nếu đổi thành bản công chúa, cái gọi là bạch tuyết đến trốn ra khỏi hoàng cung còn không được nữa. Không chỉ như vậy, cái tên hoàng tử kia cũng cho độc chết luôn đi, đem cái quốc gia cướp tới tay, thống nhất hai đất nước, vang danh thiên cổ.
Athena thì lại không hài lòng với nhân vật bạch tuyết, nữ kiếm sĩ tưởng tượng, cho dù hoàng hậu có ma pháp, công chúa bạch tuyết cũng có thể lựa chọn luyện kiếm mà! Cho dù là không đánh lại thì lại trốn vào rừng, cũng có thể mang theo một hai cái người lùn, ngay khi hoàng hậu cưỡng ép cưới hoàng tử, thì làm nữ anh hùng cứu mỹ nam, khổ chiến một phen với hoàng hậu, cuối cùng mang theo hoàng tử ẩn cư trong rừng, luyện kiếm cùng ma pháp tạo nên một đời truyền kỳ nhiệt huyết.
Ki-a cũng phát biểu quan niệm của mình, nếu chiếc gương nói trắng ra bạch tuyết là nữ tử đẹp nhất, như vậy vì sao nàng không đi mê hoặc các nam nhân của vương quốc khác để cùng đối phó với hoàng hâu, không thì ít nhất cũng phải mê hoặc hoàng tử để khơi lên chiên tranh của hai nước, làm cái hồng nhan họa thủy có phải thích hợp hơn không.
Trần Duệ đầu đầy mồ hôi, đối với ba ma nữ đưa ra kết luận: một cái là phiên bản khác của Võ Tắc Thiên, giống đến 80%; còn một cái một nữ hiệp khách, đại biểu cho tiểu thuyết võ hiệp, còn cái cùng theo thống kê thì 90% là giống nhân vật Đát Kỉ trong lịch sử.
Sau đại tông sư Ngô Thừa Ân, Andersen lại một lần nữa rơi lệ đầy mặt. Lúc Trần Duệ còn xấu hổ, tam nữ nhất trí đưa ra yêu cầu mãnh liệt bắt kể lại chuyện.
Cái này là kết thúc rồi, còn đòi kể lại thế nào được? Trần Duệ bị thúc giục đành bất đắc dĩ suy nghĩ một hồi, rốt cục sửa cái kết cục, cho ra lò một cái kết thúc đầy tội lỗi và thô tục: Công chúa bạch tuyết biết rõ trong táo có độc, trong lúc nguy cấp, vì đánh lừa Hoàng hậu mà cố ý ăn táo. Sau đó lại giả ngây giả dại một hồi, âm thầm tích góp từng tí một lực lượng, lại lấy nhan sắc của mình mà dụ dỗ Hoàng tử nước láng giềng, cuối cùng liên hợp lực lượng của rừng rậm cùng lực lượng của Hoàng tử, hợp lực lại tiêu diệt thế lực của Hoàng Hậu
Cái này là bản đơn giản hóa của Hamlet, dù vẫn não tàn y như trước, nhưng cuối cùng cũng qua được một cửa. Trần Duệ lau mồ hôi trên đầu, âm thầm thề nếu có thể quay lại địa cầu, đầu tiên là phải đọc những sách có nhiều vote, làm một cái tác giả thật không dễ dàng a.
Tam nữ vẫn còn tiếp tục chụm đầu vào nhau bàn luận, hơn nữa Alice cùng Athena còn thỉnh thoảng chêu chọc nhau. Trần Duệ cũng không dám chen vào đó, vì an toàn của bản thân, tốt nhất là cách xa ba cái ma nữ ra, tiếp tục làm công việc của đầu bếp. Làm một người ham mê tiểu thuyết, trong đầu hắn truyện cổ tích không có một ngàn thì cũng tám trăm, nhưng bị ba cái ma nữ giày vò mà khổ, nếu cái nào cũng giống công chúa Bạch Tuyết, chỉ nghĩ lại là đã mệt chết người rồi.
Đợi khi thịt nướng chín, tam nữ như đã ăn no, không có tiếp tục qua đoạt của hắn, chụm lại cùng nhau, thanh âm ngày càng thấp, dần dần không có động tĩnh, ngay cả tiểu loli tinh nghịch cũng như thế, các nàng hình như đang ngủ trên mặt đất.
Nhóm mỹ nữ đang ngủ, sói, nhầm… là nam, vẫn còn tỉnh táo, có phải hay không được làm cái gì đó đó?
Trần Duệ kiên quyết lắc lắc đầu, chắc chắn nhóc công chúa xấu bụng nội tâm đen tối kia muốn dùng sắc dụ dỗ đây mà, biết dáng người không đủ thu hút, cho nên rủ thêm cả Athena cùng Kia cùng chơi. Nếu có hành động gì thiếu suy nghĩ mà chạy trốn, tất sẽ trúng kế, biện pháp tốt nhất là chờ đợi, chờ khi nào tiểu loli mất hết kiên nhẫn, cái đuôi tự nhiên sẽ thò ra.
Cũng phải nói diễn xuất của tiểu Loli chẳng ra gì cả, hô hấp quá dài, vẫn quá cứng ngắc, quả thật quá mức tệ hại. Athena cũng vậy, tạo hình quá cứng ngắc, thế mà gắt gao ôm chặt lấy thanh kiếm, Allen thật đáng thương và bi ai, người không bằng tiện, nhầm, là ma không bằng kiếm. Thành công nhất có lẽ là nữ mị ma rồi, tư thế kia thật là mê người, giải thưởng lần này đã thuộc về bạn học Kia.
Trần Duệ dùng ánh mắt chuyên nghiệp của một cư dân mạng, dần dần cảm giác thấy có cái gì đó không đúng, buông thịt nướng xuống, đứng dậy, lúc này con tam giác tê bắt đầu trở nên bất an, phát ra mấy tiếng ồ ồ thở gấp.
Trong đầu Trần Duệ bắt đầu vang lên một chuỗi âm thanh, siêu cấp hệ thống khởi động tiến độ mà tự động gia tăng, ban đầu thì thong thả, về sau thì càng lúc càng nhanh, 20%, 30%..... cuối cùng bay lên tới hẳn 80%!
Cho dù độc dược trong phòng thí nghiệm của Aldaz , cũng chỉ tăng lên không đến 20%, vì cái gì mà nơi này có độc lực khủng bố như vậy, có thể làm cho siêu cấp hệ thống tăng lên một cách nhanh chóng như thế.
Vốn tiến độ của siêu cấp hệ thông tăng nhanh là một việc đáng vui mừng, nhưng khi ánh mắt Trần Duệ xẹt qua Lam Ba hồ, bỗng nhiên nghĩ ra cái gì đó, mồ hôi lạnh nhất thời tuôn ra ầm ầm.
Gió thổi nhẹ qua, bên người Trân Duệ bỗng nhiên nhiều thêm một nam tử, trên tay cầm mấy xuyên thịt nướng.
Nam tử này tóc đen thui, làn da có màu vàng thô, thân hình mạnh mẽ, trên người mặc một cái áo dài quái dị, xung quanh người thì có các ký hiệu xâu chuỗi lại một cách kì lạ, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
“ Ngươi đến rồi”
Nam tử sửng sốt một hồi, hỏi ngược lại: “ Ngươi biết ta sao?”
Trần Duệ bĩu môi nhìn về Lam Ba hồ, hỏi dò một câu: “ Độc long?”
“ Ngươi nên gọi ta là “ Độc long đại nhân” hoặc là “ Độc long vĩ đại”.”Nam tử nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nhọn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện