[Dịch] Ma Giới Đích Nữ Tế

Chương 74 : Joseph trở về

Người đăng: Good Night

Aldaz gắt gao nhìn chằm chằm vào lọ thuốc, lòng căm phẫn, tức giận hay bất cứ thứ gì tương tự đều vứt sạch. Hắn run run nói: “Cái này… là Hắc sắc dược tề?” “Chân Hắc sắc dược tề - Cường thần dược tề” Trần Duệ mỉm cười nói: “Đại sư muốn sao?” Đúng là nói nhảm, theo ánh mắt cuồng nhiệt Aldaz cũng có thể luận ra, rõ ràng là “Thật khiến ca muốn liều mạng với ngươi” “Đại sư, ta có thể tặng nó cho ngài, nhưng thỉnh đại sư đồng ý với ta một việc” Trần Duệ chậm rãi đưa lọ thuốc tới gần. “Không cần phải nói, bất cứ việc gì ta đều đồng ý với ngươi” Hai tay Aldaz run run cầm lấy lọ Hắc sắc dược tề. Quả thực là hắn không thể tin nổi, trong lọ này lại chính là dược phẩm chí cao trong truyền thuyết, Hắc sắc dược tề. Động tác ám tinh linh cực kỳ cẩn thận, cứ như e sợ sẽ vô tình làm bể nát lọ dược, đặt nhẹ nhàng lên bàn. Sợ lọ dược đổ vỡ, hắn còn kê thêm vài thứ chung quanh để tránh chao đảo, đung đưa. Trần Duệ nhìn bộ dáng thất thố của Aldaz mà ngầm cười trộm. Nếu vị đại sư này biết chỉ cần đủ linh khí, không chỉ dược tề hệ Chân, cho dù là dược tề hê Vĩnh hằng Trần Duệ cũng có thể lấy ra, chỉ sợ sẽ khiến hắn kích động đến mức phóng tia chớp với mình, sau đó lại vì hạnh phúc quá mà ngất luôn. Sau khi Aldaz cất kỹ lọ Hắc sắc dược tề, cũng không dám mở nắp bình mà si mê nhìn một hồi, phảng phất như lọ dược tề này chính là một vị tuyệt thế mỹ nữ làm điên đảo chúng sinh. Hết nửa ngày hắn mới khôi phục lại một chút bình tĩnh rồi hỏi: “Lọ thuốc này… ngươi kiếm được ở đâu?” Cũng may Aldaz còn thanh tỉnh một chút, cũng không hỏi có phải do Trần Duệ phối chế ra hay không. Phải biết rằng vị học đồ không danh hiệu này ngay khi học xong tri thức Dược tề căn bản, liền ngay cả bóng cũng không thấy đâu. Ngược lại, trên phương diện tiến độ học tập, tiểu liệt ma lại làm người ta phải bất ngờ. “Còn nhớ khảo nghiệm truyền thừa của Đại tông sư lần trước chứ? Ta đã tạm thông qua một nửa rồi. Để ban thưởng, thần niệm của Đại tông sư đã thao túng ta mà phối chế ra lọ thuốc này, Cường thần dược tề. Chờ đến khi ta tỉnh lại thì thuốc luyện chế thành công đã ở ngay trước mặt, chỉ có điều thủ pháp điều chế lại không nhớ rõ ràng” Trần Duệ cảm thấy mình viện cớ Đại tông sư càng ngày càng trôi chảy, hoàn hảo, đến mức độ chính hắn cũng không tìm ra bất kỳ lỗ thủng nào. “Thì ra là như vậy. Ma thần ở trên, truyền thừa của Đại tông sư rốt cục cũng xuất hiện ánh Rạng đông trong Dược tề học!” Aldaz kích động nói tiếp: “Nói như vậy, nếu như ngươi có thể hoàn thành lần khảo nghiệm này, có phải sẽ có được thực lực luyện chế ra Hắc sắc dược tề đúng không?” “Cũng không rõ lắm, hơn nữa truyền thừa càng ngày càng hung hiểm, chỉ sơ sẩy một chút cũng đủ mất mạng” Đương nhiên Trần Duệ sẽ không thừa nhận. Một lọ Hắc sắc dược tề rẻ nhất cũng đã tiêu tốn một vạn linh khí. Hơn nữa, hắn còn phải đem toàn bộ tinh lực mà tìm kiếm thứ này. “Đại sư, việc ta nhờ ngài là, một khi có người biết đến lọ Hắc sắc dược tề này, ngài hãy nói là do ngài luyện chế ra, tuyệt đối đừng nói tên của ta ra!” “Không được!” Aldaz phẫn nộ vỗ bàn, bộ dáng giương nanh múa vuốt tức giận bừng bừng như khó khống chế. Trần Duệ chỉ chỉ lọ Hắc sắc dược tề lung lay trên bàn, khuôn mặt Aldaz lập tức co quắp, hai tay vội vàng ôm lấy lọ thuốc. Bộ dạng hắn cực kỳ buồn cười, nhưng thái độ trên mặt không thể nghi ngờ cũng cực kỳ cương quyết. “Đây là vinh quang của ngươi! Ta tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện vô sỉ này!” “Đại sư, ngài phải suy nghĩ kỹ càng. Ta tặng ngài lọ dược tề này ko phải là vì nổi danh, mà là vì giúp ngài nghiên cứu nó rồi chính thức bước vào cảnh giới đại tông sư” Trần Duệ nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ ngài hy vọng bí mật truyền thừa Đại tông sư trên người ta bị tiết lộ ra ngoài? Ta là một nhân loại, là một ngoại nhân, hơn nữa còn là một ngoại nhân không có chút lực lượng. Nếu bí mật này lộ ra ngoài, vậy sẽ có bao nhiêu sóng gió nổi lên? Lúc đó ta còn có thể sống tại Ám Nguyệt thành nữa sao?” Aldaz thật sự xúc động: Dựa theo giá trị mà nói, một chai Hắc sắc dược tề này quý giá hơn không biết bao nhiêu lần so với tổng số Dược tề mà Trần Duệ “tiêu xài” trước kia. Đối với một vị đại sư Dược tề, họ nguyện ý trả giá bất kỳ điều gì để có thể đổi lấy. Nhưng tên nhân loại này lại có thể vui vẻ mang ra, cũng không cần điều kiện gì, cứ như vậy mà tặng cho mình. Tỉnh táo lại một chút, ám tinh linh bắt đầu phân tích: Trần Duệ nói không sai. Nếu một khi tin tức này bị lộ ra ngoài, không chỉ riêng đế quốc Đọa thiên sứ, mà ánh mắt hai đại đế quốc khác cũng sẽ tập trung đến Ám Nguyệt lãnh địa, không tiếc bất cứ giá nào để có thể lôi kéo Trần Duệ. Dùng thực lực trước mắt của Ám Nguyệt, Shia công chúa không cách nào có thể lưu hắn lại được. Đến lúc đó không chỉ Ám Nguyệt mất đi Trần Duệ mà cục diện cân đối giữa tam đại đế quốc cũng vì Trần Duệ mà có thể bị đánh vỡ. Cho nên, cho dù là nghiên cứu lọ dược này cũng phải tiến hành trong bí mật tuyệt đối. Trước khi đạt được thành công, quyết không thể để bất kỳ kẻ nào biết được. Aldaz phân tích cũng khiến Trần Duệ âm thầm xấu hổ. Hắn cũng không nghĩ nhiều đến thế, không ngờ một vị đại tông sư Dược tệ lại có thể gây rung động đến vậy trong Ma giới. Đúng rồi, còn một chuyện” Trần Duệ nghĩ đến lúc “thưởng thức” lọ Hắc sắc dược tề, bèn kể toàn bộ cảm giác kỳ dị khi sử dụng, bao gồm cả “Quy tắc” cho Aldaz nghe. Chỉ có điều, hắn chuyển đổi thành cảm giác này lấy được từ thần niệm truyền thừa Đại tông sư để lại. Khác với gã học đồ gà mờ này, Aldaz vừa nghe, hai mắt đã sáng lên, thì thào lẩm bẩm: “Quy tắc… luật động…” Ám tinh linh nghe đến kinh nghiệm quý báu do thần niệm Đại tông sư truyền lại, mừng như bắt được vàng. Hắn chưa từng nghĩ đến, người nào đó chỉ là nói ra chút mùi vị lúc nhấm nháp dược tề mà thôi. Thấy bộ dáng Aldaz chẳng khác nào như đang bị tẩu hỏa nhập ma, Trần Duệ cũng không tiếp tục quấy rầy mà phân phó cho tiểu liệt ma đứng ở cửa vào vài câu, sau đó trở về phòng mình. Sau khi nhận được tin tức Arnoux cùng Reuss giương cung bạt kiếm với gia tộc Mellon, Joseph gấp rút một đường trở về, cuối cùng gần tối mới đến được tới Ám nguyệt thành. Joseph cũng không trở về phủ đệ của mình mà đi đến Sân thi đấu hỏi thăm tình hình bị thương của Arnoux, sau đó lại cùng Reusss đi cửa hàng ma pháp. Nhìn thấy cửa hàng đã bị cướp sạch sẽ, sắc mặt hắn càng trở nên âm trầm. “Đại nhân, chuyện đã trải qua chính là như vậy” Tuy ngữ khí không kích động, nhưng lúc nhắc đến gia tộc Mellon, ánh mắt Reuss không che dấu được vẻ phẫn nộ. “Thuộc hạ tình nguyện nhận mọi trách nhiệm chuyện tình cửa hàng ma pháp, thỉnh đại nhân xử phạt” Joseph lắc đầu: “Đây đều là chuyện “tốt” do tên hỗn đãn Allen làm ra, không thể trách ngươi. Thương thế của ngươi không có vấn đề gì chứ?” “Không có gì trở ngại. Nhưng, Arnoux bị thương không nhẹ, ít nhất cũng phải nửa tháng mới hồi phục như cũ. Micas vốn không phải là đối thủ của thuộc hạ. Nếu không phải bị hắn dùng độc hỏa đánh lén, làm sao lại để hắn thoát đến cửa hàng ma pháp làm càn!” Reuss cắn răng nói: “Allen làm bậy tại sân thi đấu bị Julie vạch trần cả thành đều biết. Recca đầu nhập vào gia tộc Mellon cũng bị Arnoux chém chết trước mặt mọi người. Nhưng mà tiềm lực của tên Julie kia quả thực bất phàm. Thuộc hạ theo dõi hắn vốn định mở miệng mời chào, lại vừa vặn gặp Micas đang đuổi giết Julie, vì vậy mới ra tay ngăn cản. Nhưng không ngờ lại dẫn đến nhiều sự tình tiếp diễn xảy ra. Trước khi Micas bị thuộc hạ giết chết từng đem vòng tay trữ vật giao cho thủ vệ Cương Khắc, rất nhiều binh sĩ đều thấy được. Lúc thuộc hạ cùng Arnoux đến chỗ Allen, Cương Khắc cũng túc trực ở bên người, bây giờ những vật kia có lẽ vẫn ở trong tay Allen!” Joseph trầm tư một lát, mở miệng hỏi: ”Sau khi chuyện này phát sinh, trưởng công chúa có phản ứng gì không?” Reuss đáp chi tiết: “Đương nhiên là Trưởng công chúa muốn thấy chúng ta đối địch cùng gia tộc Mellon. Nàng phái Gauss ra điều đình, nhưng trên thực tế chính là khích bác ly gián.” Trong nội tâm Reuss, chủ nhân có năng lực như vậy, tuyệt đối không phải chỉ là một quan ký sự nho nhỏ. Rất có thể trưởng công chúa chỉ là một đối tượng hắn lợi dụng mà thôi. “Được, như vậy chuyện này hẳn không còn nhân tố nào khác. Nếu có quan hệ với Trưởng công chúa, nhất định nàng sẽ giả vờ như không liên quan gì đến mình, chứ không phải châm ngòi rõ ràng như thế.” Joseph suy nghĩ một lát rồi gật gật đầu hỏi: “Đúng rồi, tên Julie thực sự muốn một tháng sau khiêu chiến Arnoux?” “Đúng vậy, một tháng trước Julie chỉ là một ác ma trung giai sơ đoạn, không ngờ lúc chiến thắng Recca đã là trung giai cao đoạn. Theo quan sát của Arnoux cùng thuộc hạ, Julie rất có thể là một đại ác ma biến dị hoặc là hậu duệ của một vương tộc đã suy sụp. Trên người hắn rất có thể có một loại phong ấn nào đó mà cần phải chiến đấu mới có thể đột phá phong ấn khôi phục lực lượng, cho nên mới có đảm lượng định ra khiêu chiến trong tháng sau. Arnoux đã cùng hắn ký kết khế ước chiến tranh.” “Còn có loại người này!” Joseph hứng thú nói: “Ngươi nghĩ người này có khả năng gia nhập vào thế lực của chúng ta không?” “Nếu như không có lời nói của Arnoux, cơ hồ là 100%” Reuss khẳng định: “Hắn còn có một tiểu thế lực, gọi là Hội Áo choàng. Chỉ là hiện giờ đã đắc tội Allen, lại cùng Arnoux định ra quyết đấu, cho nên chỉ có thể tìm kiếm sự che chở từ thế lực thứ ba!” Ánh mắt Joseph lộ ra sát cơ: “Ý ngươi nói là Trưởng công chúa?” Reuss gật gật đầu: “Xế chiều nay Allen đã phái người đi tiêu diệt toàn bộ Hội Áo choàng, lúc đó cấm vệ quân của Trưởng công chúa cũng đã xuất hiện ở quảng trường Đông nam muốn thu nhận thành viện của Hội Áo choàng thành cấm vệ quân dự bị. Allen không có cách nào khác đành phải cho người rút đi. Tất cả các loại dấu hiệu cho thấy, Julie đã dần dần nghiêng về phía Trưởng công chúa.” Joseph nhướng mày, lại nghe Reuss nói thêm: “Đại nhân không cần lo lắng, đây thật ra đều là chủ ý thuộc hạ nói cho Julie. Tối qua, lúc ta cứu Julie đã từng đưa ra ý tứ mời chào. Julie đã rất cảm kích ân cứu mệnh của thuộc hạ, cũng có ý định phụ thuộc vào đại nhân. Chỉ có điều hắn vẫn kiên quyết khiêu chiến với Arnoux. Nếu như thắng trong quyết đấu, hắn yêu cầu có thể thay thế địa vị chấp chưởng sân thi đấu của Arnoux. Cho nên trước khi quyết đấu, hắn cũng sẽ không gia nhập vào chúng ta. Thuộc hạ mạo muội thay mặt đại nhân đáp ứng, cũng cho phép hắn tạm thời trợ giúp Shia, nhằm bảo toàn thực lực của Hội Áo choàng. Thuộc hạ đã vượt quá giới hạn, kính xin đại nhân lượng thứ.” “Không sao, ngươi làm rất tốt” Joseph cũng đã lờ mờ hiểu ra dụng ý của Reuss, khóe miệng mỉm cười tán thưởng: “Nếu một tháng sau, Julie bị Arnoux chém chết, chúng ta cũng không có tổn thất gì. Ngược lại, còn có thể dùng nó để đả kích Shia. Nếu một tháng sau, Julie thực sự có thể chống lại Arnoux, như vậy chúng ta sẽ có thể thu được một viên mãnh tướng. Trường hợp lúc đó ta còn chưa trở về, ngươi nhớ kỹ nhất định phải ngăn cản hai người quyết chiến sinh tử. Ta không muốn nhìn thấy bất kỳ người nào tử vong.” Reuss khẽ khom người: “Đã rõ, thưa chủ nhân” Joseph tranh đấu kịch liệt với Kanika, vì vậy cần rất nhiều thủ hạ tài giỏi, nếu không, cho dù Arnoux hay Julie chết hết, hắn cũng không nhíu mày chút nào. Hắn hỏi tiếp: “Đúng rồi, việc kinh doanh ở Công chúa phường do tiểu công chúa mở gần đây vẫn tốt chứ?” Chuyện này Reuss đã từng bẩm báo với Joseph sáng nay, gật đầu nói: “Đúng vậy, nhất là Cờ đấu ma với cờ Công chúa. Mellon còn từng dùng năm vạn hắc tinh tệ mua lại một tác phẩm luyện kim của một đại tông sư thời viễn cổ. Nghe nói cho đến bây giờ vẫn còn chưa thể hóa giải ảo diệu của nó.” “Tác phẩm của đại tông sư…?” Joseph nghĩ đến tiền đặt cược mà Alice nói ra lúc thi đấu trên không, ánh mắt phát ra hàn quang nhàn nhạt: “Ta muốn biết càng nhiều càng tốt thông tin về Công chúa phường” Reuss cũng biết nếu mình không nói, Joseph hiện giờ đang ở trong Ám nguyệt, cũng sẽ dễ dàng hiểu rõ tình báo về Công chúa phường nên hắn lập tức biết bao nhiêu nói bấy nhiêu. Joseph càng nghe, thần sắc càng ngưng trọng. Hai mắt nheo lại, lâm vào trầm tư. Reuss cảm thán nói: “Tuy thuộc hạ không biết gì về vấn đề kinh doanh, nhưng hiện cũng phải bội phục tài năng của tiểu công chúa điện hạ. Không ngờ có thể đem một cửa hàng quái dị như thế phát triển thành cửa hàng nổi danh nhất Ám Nguyệt thành” “Không!” Joseph lắc đầu: “Đây không phải là năng lực của tiểu công chúa. Nếu không cửa hàng của nàng sớm đã danh chấn Ám Nguyệt! Ngươi đừng xem thường loại sinh ý này, bên trong ẩn chứa trí tuệ cùng chuyên môn vượt quá tưởng tượng. Như vậy đi, ngày mai chúng ta sẽ đến Công chúa phường, tìm hiểu rõ mọi chuyện rồi nói sau” Reuss không cam lòng nói: “Vậy còn Allen thì sao? Hắn chẳng qua là một phế vật ỷ thế gia tộc mình. Thỉnh đại nhân tha thứ, thuộc hạ không thể chấp nhận chuyện bị một phế vật như thế dẫm lên đầu mình!” Joseph biết rõ Reuss từng là một người thừa kế của một đại gia tộc, cho dù đã bị tước đi vinh dự, nhưng cao ngạo bên trong còn vượt hơn cả Arnoux. Bởi vậy, hắn quay sang an ủi: “Yên tâm đi, hiện tại ta không muốn trở mặt cùng gia tộc Mellon, nhưng cũng sẽ không để người của mình bị khi dễ. Ta nhất định sẽ không tha Allen, nhưng trước đó, ta sẽ tạm cấp cho hắn một ít giáo huấn” Reuss gật nhẹ đầu, cũng không nói gì nữa. Joseph mỉm cười hài lòng. Hắn hoàn toàn không nghĩ đến, vị thủ hạ “cao ngạo” này vừa mới cố ý châm ngòi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang