[Việt Nam] Cha Nuôi! Con Hận Người - Sưu tầm
Chương 62 : Chương 62
Người đăng: truyen_online
Ngày đăng: 12:00 03-02-2020
.
Tối nay khởi chiếu một bộ phim mới, Ly Ly cứ nằng nặc đòi đi coi nên cô đã rủ thêm Phi Yến và Tào Khê đi chung Cô hôm nay diện trên người một chiếc áo thun rộng cùng chiếc quần short ngắn vô cùng đơn giản, còn Ly Ly mặc chiếc váy hồng mà cô bé yêu thích, tung tăng nắm tay cô đi ra bãi đậu xe Khi cô vừa lái xe ra khỏi cổng thì chiếc xe của Lâm Tạ Phong từ đâu phóng tới chặn đầu xe cô Ly Ly vừa thấy anh liền vui mừng nhảy đỏng lên:
"Mami! Daddy kìa!"
"Ly nhi! Im lặng!" Cô nhăn mặt khó chịu nhìn cô bé
Cô và anh nhìn nhau, hai mắt chạm nhau xuyên qua tấm kính dày Hai xe dừng lại được một lúc thì anh mở cửa bước xuống xe, anh vừa đóng cửa xe lại thì cô liền rồ ga, đèn xe rọi thẳng vào mặt anh khiến anh theo phản xạ nheo mắt lại, đưa tay lên che Cô lợi dụng lúc này tay điều khiển vô lăng quay xe phóng thẳng về hướng ngược lại, bỏ anh xa ở đằng sau Anh mở to mắt nhìn chiếc xe cô rời đi, trong lòng bực tức:
"Em lại chạy!" Anh vội leo lên xe, rồ ga đi theo cô
Cô đi đến đón Phi Yến và Tào Khê, rồi thẳng tiến tới rạp chiếu phim
"Cậu không dẫn con bé theo à?" Cô nhìn Phi Yến thông qua chiếc gương gắn ở đầu xe
"Không, tớ để con bé ở nhà cho Tần Hạo giữ rồi Để anh ta biết nỗi khổ của tớ giữ con mệt như thế nào cho hỏi cằn nhằn" Phi Yến mệt mỏi dựa lưng ra sau ghế, nhướn vai nói
"Phi Yến! Tớ nghe nói cậu có thai nữa hả?" Tào Khê ngồi im nãy giờ mới lên tiếng
"Ừ tớ mang hai tuần rồi" Phi Yến đưa tay xoa xoa bụng, mỉm cười hạnh phúc ngẩng đầu nhìn Tào Khê
"Thai hai tuần, cậu nên cẩn thận hơn đấy, làm gì cũng phải chú ý Nói Tần Hạo mua thêm đồ tẩm bổ cho cậu" Cô lên tiếng nhắc nhở
"Thôi, không cần tớ nói đâu Anh ta từ khi biết mình có thai, nâng như nâng trứng vậy đó, còn hơn hồi tớ mang thai Nhi nhi nữa Hai tuần đây ảnh bỏ bê công việc ở nhà mua một đống đồ bổ về bắt tớ phải ăn Ôi tớ ngán đến tận cổ rồi đây mà phải chịu đựng những chín tháng nữa! Chắc chết quá!"
"Ha Ha Ai biểu Tần Hạo yêu cậu quá chi? Chăm sóc tận tình vậy cậu còn muốn gì nữa?" Cô trêu đùa, khuôn mặt giả bộ ghen tỵ với Phi Yến
"Tận tình quá tớ cũng thấy mệt mỏi lắm" Phi Yến thở dài lắc đầu, hai tay chìa ra ngón giữa đưa lên hai bên thái dương xoa xoa
Cô mỉm cười rồi im lặng tiếp tục lái xe, Ly Ly ngồi bên cạnh cô có vẻ đã bắt đầu uể oải, cô bé đưa ánh mắt trĩu nặng nhìn cô:
"Mami ơi, chừng nào mới tới rạp chiếu phim ạ?"
"Sắp rồi con, nửa tiếng nữa mới tới"
Phi Yến chồm người lên trước, đưa tay xoa đầu Ly Ly nói:
"Con mệt hả? Mệt thì ngủ một chút đi, lát nữa tới nơi cô kêu con dậy"
"Dạ" Ly Ly đưa tay lên miệng ngáp Cô đưa ngón tay bấm một nút trên bảng điều khiển trung tâm, chiếc ghế của Ly Ly hơi ngã ra sau, cô bé liền dựa ra nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
Đợi Ly Ly ngủ được một lúc, Tào Khê nãy giờ im lặng, cô cứ liên tục nhìn ra đằng sau, lúc này lên tiếng:
"Đằng sau xe cậu là Lâm Tạ Phong đúng không? Cậu biết anh ta vẫn đuổi theo nãy giờ?"
"Ừm khi tớ vừa ra khỏi biệt thự anh ta đã chặn đầu xe tớ rồi"
Phi Yến nghe Tào Khê nói, cô mới để ý mà quay lại đằng sau, nhìn thật kĩ mới bất ngờ:
"Ờ đúng ha! Sao cậu biết vậy Tào Khê?"
"Tớ đã biết khi vừa mới lên xe rồi, chiếc xe đó là phiên bản giới hạn Ở thành phố này chỉ có một người là Tạ Phong anh ta mới sở hữu nên tớ mới để ý Với lại tớ nhớ quãng đường tới rạp chiếu phim chỉ có hai mươi phút thôi mà Tư Linh nãy giờ cứ đi vòng vòng gần một tiếng đồng hồ, chứng tỏ là muốn cắt đuôi xe phía sau"
"Ừ cậu nói đúng đó, mà anh ta dai quá Nãy giờ tớ cắt đuôi không được, thôi mặc kệ anh ta đi Bọn mình tới rạp chiếu phim đi" Cô gật đầu, vừa lái xe vừa nói, chân ga phóng hết cỡ
Anh vẫn tiếp tục đuổi theo cô nãy giờ là gần một tiếng đồng hồ Cô cứ đi một quãng đường tới mấy vòng, lại muốn cắt đuôi anh sao? Anh hồi trước là sơ suất để cô lạc mất, lần này thì không dễ đâu
Tới nói, cô lái xe vào tầng hầm gửi xe Cô tháo dây an toàn cho Ly Ly rồi lay nhẹ cô bé dậy:
"Ly nhi, dậy đi con Tới nơi rồi!"
"Oa" Ly Ly tỉnh dậy, khuôn mặt bơ phờ, cái miệng nhỏ ngáp một hơi thật dài, hai tay dụi hai con mắt cho tỉnh ngủ Phi Yến và Tào Khê mở cửa xe sau bước xuống đợi hai mẹ con cô
Cô đưa hai tay bế Ly Ly xuống xe, bọn họ vừa đi vào thang máy ở tầng hầm, anh cũng mặt dày đi vào theo Cô nhìn anh cũng không thèm quan tâm, ngoảnh mặt đi chỗ khác, Ly Ly vẫn còn cơn buồn ngủ trong người nên đã gục lên vai cô Phi Yến và Tào Khê thì đứng đằng sau nhìn chằm chằm hai người họ, Tào Khê quay lại che miệng thì thầm vào tai Phi Yến:
"Có mặt đầy đủ gia đình luôn, cậu có thấy tụi mình dư thừa quá không?"
Phi Yến nghe xong liền quay sang gật đầu, ánh mắt kiên định cùng ý nghĩ với Tào Khê
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện