[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn
Chương 79 : Chương 79
Người đăng: namlong405
.
Tiểu khủng thú
Khắc khổ tu luyện 1 thời gian.
Qua chẳng biết qua bao lâu, đang đắm chìm trong tu luyện, trong đầu Tần Thắng đột nhiên vang lên một cổ ý niệm đứt quãng, trong lòng sinh ra một tia cảm giác linh hồn quen thuộc, phảng phất cùng mình tương liên.
Điều này làm cho hắn không khỏi cả kinh, nhưng lập tức tỉnh ngộ, đây là từ con khủng thú sắp nở, lúc này đang thông qua linh hồn cảm ứng kêu gọi hắn.
Tần Thắng vui mừng lẫn sợ hãi, không dám trì hoãn, vội vàng nhảy ra khỏi thủy đàm, đi tới một 1 khoảng đất trống, từ giới chỉ lấy trứng khủng thú ra.
Làm Tần Thắng kinh ngạc nhất là trứng khủng thú nguyên bổn màu trắng, giờ đã trở thành trong suốt như ngọc.
Tần Thắng có thể cảm thụ rõ ràng trứng khủng thú chuyển động càng ngày càng mãnh liệt. Hắn tựa hồ còn có thể cảm giác được trái tim nó nhảy lên liên hồi.
Tần Thắng đang nghi hoặc, não đột nhiên xuất hiện một tin tức mãnh liệt “Ta muốn đi ra”. Đồng thời trứng khủng thú phát ra thanh âm “rắc rắc”......
Ngay sau đó, mặt ngoài quả trứng hé ra một vết rách thật nhỏ. Một cổ mùi quái dị dần dần tản ra, tràn ngập không gian.
Âm thanh vỡ vụn từ từ vang lên, quang mang màu trắng đột nhiên trở nên mãnh liệt, 1 tiếng kêu to vang lên, một tánh mạng mới rốt cuộc đản sinh.
Bạch quang dần dần nhạt đi, Tần Thắng hướng con khủng thú nhìn lại, chỉ thấy 1 thân ảnh nho nhỏ, thân thể cùng đầu đều dài hơn cũng không hề giống cha mẹ nó. Tần Thắng vẻ mặt vui mừng, rõ ràng đầy là 1 con ma thú biến dị a.
Trong lúc Tần Thắng còn đang quan sát khủng thú. Đột nhiên tiểu tử kia đột nhiên mở đóng hai mắt kịch liệt. Ánh mắt toát ra một tia cảnh giác.
.
Khẽ cau mày. tinh thần lực Tần Thắng lặng yên không một tiếng động tản ra. Lập tức cảm giác được phía sau một gốc cây đại thụ xuất hiện một tia ba động có chút khác thường.
Ánh mắt Tần Thắng hiện lên một tia hàn mang. Sắc mặt âm trầm hướng phía đại thụ quát lên:“Người nào! Không cần trốn nữa”.
“Người tuổi trẻ nói chuyện không khách khí như vậy. Ta vẫn đứng ở nơi này. Ngươi vô duyên vô cớ xông vào. Sao lại trách ta!” Trên cây bay xuống 1 lão tiền bối mặc thanh y.
“Thật không hổ biến dị khủng phượng a! Nhỏ như vậy có thể phát hiện ra ta! Tiên thiên linh giác thật nhạy cảm! Xem ra ta đã già rồi. Ha ha!......” .
Chau mày nhìn thân pháp thượng thừa của lão tiền bối, Tần Thắng cảm giác một trận rung động.
Làm cho Tần Thắng thấy hoảng sợ hơn chính là, cho dù bây giờ người này đứng trước mắt mình, Tần Thắng không cách nào dụng tinh thần lực cảm giác được người này tồn tại. Giống như lão đã hoàn toàn biến ảo trở thành một khối không khí vô thanh vô tức.
Hơn nữa Tần Thắng có thể mơ hồ cảm nhận được lão tiền bối trên người truyền tới một áp bách thật lớn.
“Tiểu tử kia! Bây giờ ta muốn xem ngươi có tư cách có được 1 con thánh thú như vậy không” lão tiền bối nhàn nhạt nói.
Lão dùng 1 một ngón tay phóng ra 1 cái lồng giam con tiểu thú vào giữa.
Chứng kiến lão tiền bối cũng không có thật sự muốn đả thương tiểu khủng phượng. Tần Thắng chưa có hành động. Chỉ không ngừng dùng tinh thần liên hệ an ủi con thú mới sinh này.
“Xin hỏi tiền bối rốt cuộc ai?” Tần Thắng cung kính hướng lão thi lễ.
“Tiểu tử. Ngươi là đệ tử Lạp Tư học viện phải không?” Lão nhân hỏi.
“Đúng vậy!”
“Tốt lắm. Ta muốn xem bây giờ thực lực đệ tử học viện như thế nào! Xem ngươi có thể bảo vệ con khủng phượng này tốt không!”
Lời mới nói xong, Tần Thắng đột nhiên cảm giác được một trận áp lực cường đại từ trên người lão phát ra.
Tần Thắng lấy làm kinh ngạc, hắn coi như một chiến sĩ lục cấp đỉnh phong. Hơn nữa tinh thần lực đã đạt tới ma đạo sư bát cấp đỉnh phong. Nhưng mới vừa rồi, hắn có chút chịu không nổi áp lực.
Chứng kiến biểu hiện của Tần Thắng,. Lão giả trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Phảng phất muốn xem cực hạn của Tần Thắng rốt cuộc tới đâu. Tần Thắng trên người cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn. Bất quá, lúc này Tần Thắng trong lòng chợt kinh hỉ. Bởi vì hắn phát hiện. Lúc lão giả không ngừng gia tăng khí thế áp bách, đấu khí trong thân thể hắn dần dần bắt đầu tự động tăng theo.
Vốn không thể đột phá được bấy lâu, bây giờ. Một cơ hội tuyệt hảo xuất hiện, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Hơn nữa lão già thần bí chỉ thử tiềm lực của hắn. Căn bổn không có chút ý muốn thương tổn hắn. Không ngừng điều chỉnh hô hấp, khống chế tinh thần, Tần Thắng dần dần tiến vào trạng thái tu luyện tốt nhất.
Lão tiền bối sắc mặt không đổi, tản mát ra cường đại uy áp dần dần tăng lên!
Tần Thắng không hề sợ hãi. Bây giờ Tần Thắng toàn lực dùng ý chí khống chế thân thể.
Đến lúc hắn đã không thể cầm cự, quang mang trên người chợt lóe ra, hình thành nên lồng phòng hộ “Kim chung cháo”, ngăn cản áp lực từ ngoại giới.
Có Kim chung cháo ngăn trở uy áp, Tần Thắng càng thêm trầm ổn.
Lão tiền bối hô nhỏ một tiếng. Trên mặt lộ ra một tia kinh dị. Hắn vốn là lão nhân của Lạp Tư học viện. Ẩn cư trong viện học, cái cốc nhỏ u tĩnh trong núi này chính chỗ lão tu luyện.
Tần Thắng ngày đầu tiên tới lão đã phát hiện. Chỉ chưa có kinh động Tần Thắng mà thôi. Mỗi ngày quan sát chứng kiến Tần Thắng điên cuồng ma luyện, lão không khỏi sinh ra 1 tia hứng thú.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện