[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 57 : Chương 57

Người đăng: namlong405

Mạnh mẽ áp chế “Tiểu tử, ngươi cũng quá cuồng vọng đi, không biết tốt xấu, một mình Thụy Đặc ta cũng đủ đánh ngươi răng rơi đầy đất.” Thanh niên mặc áo võ sĩ màu đen quay về hướng Tần Thắng hét lớn. Lời còn chưa dứt, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ, hóa thành một bóng đen hướng Tần Thắng vọt tới. Trong nháy mắt, Thụy Đặc đến trước người Tần Thắng. Vừa rồi thái độ kiêu ngạo của Tần Thắng đã hoàn toàn chọc giận hắn, trong tiếng xé gió thê lương, một quyền như tia chớp hướng mặt Tần Thắng đánh ra, đồng thời chân phải hướng phần eo Tần Thắng đạp tới. Tất cả mọi người khẩn trương nhìn tình hình trong sân. Thụy Đặc này một quyền một cước cương mãnh cuồng bạo, nếu Tần Thắng thật sự bị đánh, cho dù không chết, sợ cũng trọng thương! Bất quá, bằng ý thức chiến đấu kinh khủng của Tần Thắng, hắn cũng không dễ dàng bị đánh trúng! Tại lúc đối phương còn chưa hoàn toàn phát động công kích, thân thể hắn đã cấp tốc lui về phía sau, tránh được công kích sắc bén của đối phương. Sau đó, như một thần long vẫy đuôi, chân phải hắn giữa không trung tạo ra một quỹ đạo đẹp mắt, mang theo lực lượng cường đại hướng đầu Thụy Đặc đá vào. Thụy Đặc chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, chân phải Tần Thắng đã mang theo kình phong mãnh liệt, như tia chớp hướng đầu của hắn đánh thẳng đến. Tốc độ quả thực khó có thể hình dung, Thụy Đặc kinh hãi cơ hồ hồn phi phách tán, vội vàng đưa song chưởng ra che kín trước mặt. Tần Thắng hừ lạnh một tiếng, 1 cước giữa không trung như nước chảy mây trôi chuyển hướng, đá vào tiểu phúc của Thụy Đặc đang không hề phòng bị. “ Oa......, hảo a.” Bên sân các thiếu nữ ánh mắt nồng cháy nhìn Tần Thắng. Chỉ cảm thấy bụng truyền đến một trận đau nhức kinh người, cả thân thể Thụy Đặc giống như một bao cát, bị chấn bay về phía sau. “ Hự” một tiếng, hắn ngã sấp xuống mặt đất cách đó hơn mười thước! Một vết máu từ khóe miệng Thụy Đặc tràn ra, mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng là hiển nhiên hắn đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, ba đồng bọn bên cạnh vội vàng đi tới đỡ hắn dậy. “ Không sao chứ, Thụy Đặc.” “ Hắn thực lực rất mạnh, các ngươi cẩn thận một chút” Thụy Đặc sắc mặt lúc xanh lúc trắng, vốn nghĩ muốn hảo hảo giáo huấn Tần Thắng một chút, nhưng không ngờ bị 1 cước chấn bay. Toàn thân nhịn không được có chút run rẩy. Tràng người phía ngoài trong nháy mắt tất cả yên lặng, ngay sau đó liền bộc phát ra tiếng kinh hô điếc tai nhức óc. Chỉ bằng một kích, một gã ngũ cấp cao mất khả năng chiến đấu. Cơ hồ tất cả mọi người không dám tin tưởng sự thật phát sanh trước mắt. “ Thụy Đặc cứ như vậy thất bại, 1 chiêu đã bại” “ Hắn chính là một vị ngũ cấp sơ giai chiến sĩ a?” “ Tần Thắng cũng quá lợi hại đi! Một kích đánh bại một vị ngũ cấp cao thủ.” Vốn đang cao hứng, Hải Luân chứng kiến thực lực cường đại của Tần Thắng, sắc mặt không khỏi biến đổi, lộ ra vẻ khó tin. “Các ngươi cùng lên đi” thanh âm Tần Thắng một lần nữa vang lên. “Không nên kiêu ngạo quá, để ta đánh với ngươi”, từ trong ba người, một thanh niên mặc áo lam vóc người nhỏ gầy đi ra. “Ta gọi là Trát Khắc”, lam bào thanh niên nói chuyện rất kiệm lời, không hề nói nhảm nửa chữ. Vừa dứt lời, thân hình hắn đã trở nên mơ hồ, trong một giây đồng hồ, cả người hình như là biến mất, chỉ để một đạo lam ảnh nhàn nhạt. “Như thế nào biến mất vậy?” “Biến mất hồi nào, đó là vì hắn tốc độ quá nhanh, ngươi căn bản nhìn không thấy thân ảnh hắn mà thôi.” “Nguyên lai là phong kiếm Trát Khắc a, bằng vào phong thuộc tính Đấu khí, tốc độ mau lẹ như tia chớp.” Thân ảnh nhỏ gầy quỷ mị của Trát Khắc bỗng xuất hiện trước mặt Tần Thắng, mang theo một cổ khí thế sắc bén. Trong lúc đó, tay hắn chẳng biết khi nào đã xuất ra 1 trường kiếm! Bóng kiếm biến ảo khó lường, giống như u linh bay đầy trời, từng đạo kiếm khí sắc bén cường hãn chuyển động, vô thanh vô tức hướng Tần Thắng đâm tới...... Tần Thắng không khỏi hừ lạnh một tiếng, đấu khí dọc theo cánh tay gân cốt cấp tốc vận chuyển, tay phải nhất thời nổi lên quang mang màu trắng quái dị, huyết nhục trong nháy mắt biến thành cương trảo thiết cốt. Trường kiếm trong tay Trát Khắc mặc dù quỷ mị, nhưng dưới lực lượng tinh thần khổng lồ của Tần Thắng, căn bản là không chỗ nào che dấu. Tay phải Tần Thắng khẽ nhúc nhích, xẹt qua tàn ảnh, sau một giây đồng hồ, ngón trỏ giữ chặt thanh kiếm đang cuồng loạn. Tốc độ cực nhanh, mau như thiểm điện! “ Đinh......” Một tiếng, Trát Khắc chỉ cảm thấy một cổ cự lực kinh khủng truyền đến từ thân kiếm, hổ khẩu đau nhức. Căn bản là không có cho hắn 1 chút thời gian phản ứng, Tần Thắng di động bắt lấy cổ tay Trát Khắc, tốc độ nhanh như tia chớp, nắm hắn trực tiếp ném đi, làm cho đám người xem hoảng sợ kinh hô một trận. “Bồng!” 1 tiếng, Trát Khắc chỉ cảm trời đất quay cuồng, cả người trực tiếp nện vào mặt đất cách đó mười thước. Lực phản chấn thật lớn truyền đến, thậm chí đưa thân thể hắn 1 lần nữa bắn lên, Trát Khắc chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, sau lưng truyền đến cảm giác đau nhức mãnh liệt. Tần Thắng trong nháy mắt tốc độ quá nhanh, động tác vừa xuất ra đã hoàn thành. Mọi người chỉ thấy Tần Thắng bắt được cổ tay Trát Khắc, trong nháy mắt, thân thể Trát Khắc đã nằm xa xa trên mặt đất. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang