[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 54 : Chương 54

Người đăng: namlong405

Phân chia cảnh giới Mấy ngày này, Tần Thắng tiếp tục mài đũng quần trong thư viện, tìm kiếm các loại tư liệu điển tịch. Hắn thuận tay rút ra một quyển sách trên kệ. Đây là một bộ sách cũng không rất xưa, bìa sách còn mới, ngoài bìa viết mấy chữ to màu đen, “Phân chia cảnh giới Tu luyện”. Mở sách ra, Tần Thắng thoáng đọc vài dòng, liền bị nội dung bên trong hấp dẫn. Đây là một quyển về các loại đẳng cấp của tu luyện giả, mặc dù không biết người phương nào viết ra, nhưng nội dung cực kỳ chi tiết. Thông qua nội dung giới thiệu, Tần Thắng rốt cục đối với các loại tu luyện giả ở Thiên Khung đại lục hiểu thêm chút ít. Dựa theo thực lực, tất cả tu luyện giả đều được chia làm chín cấp bậc. Ma pháp sư chia ra từ nhất cấp tới cửu cấp. Trong đó, nhất, nhị cấp ma pháp sư bị xưng là sơ cấp ma pháp sư, tam, tứ cấp được xưng là trung cấp ma pháp sư. Còn ngũ, lục cấp được xưng là cao cấp ma pháp sư. Thú nhân tế tự, đấu khí chiến sỹ, ngoài ra còn có một loại đặc thù tu luyện giả — long kỵ sĩ, cũng chia ra cửu cấp tương tự ma pháp sư. Trong mỗi cảnh giới lại chia làm hạ giai, trung giai, thượng giai, chiến lực mỗi một giai khá bất đồng. Ngoài ra, trên cửu đại cảnh giới, còn có thánh vực cường giả ngạo thị thiên hạ. Thánh vực cường giả tu luyện đồng dạng chia làm thánh vực sơ giai, thánh vực trung giai, thánh vực đỉnh phong, thánh vực cực hạn, mỗi một giai đoạn đều phải có cơ duyên thật lớn mới đột phá được! Tần Thắng bây giờ dưới trạng thái hình người chỉ là ngũ cấp chiến sĩ nho nhỏ, huyễn hoá ra trạng thái “Ra duyên cốt giáp” cũng chỉ có thể đạt tới lục cấp đỉnh phong. Nhẹ nhàng khép sách, Tần Thắng thở một hơi dài, tâm triều mênh mông, thật lâu không thể bình tĩnh. Những ngày sau, Tần Thắng điên cuồng rèn luyện, tiếp thu huấn luyện của ban tinh anh cùng 5 tên cùng phòng xong, hắn lại âm thầm thiết kế chế độ rèn luyện riêng cho bản thân. Hắn biết chỉ có không ngừng rèn luyện mới có thể thu ngắn khoảng cách này lại. …….. Trên sân học viện, 6 người phòng 501 vừa hoàn thành xong bài vận động, đang bàn chuyện thế sự gần đây, chợt nghe 1 tiếng “ Hống” dữ tợn. Ngay lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào điếc tai. Trên bầu trời tại học viện thao trường bay tới một sinh vật như 1 đám mây đen thật lớn. Tên mê ngủ Tử văn phi hùng đang nằm ở trong túi Tần Thắng ngáy o o, chợt bật người tỉnh lại, nhảy lên bả vai Tần Thắng, ngửa đầu nhìn sinh vật thật lớn bay lượn trên bầu trời. đôi mắt nhỏ không có một tia sợ hãi mà tràn ngập tò mò. Tần Thắng đọc sách biết đây là con thất cấp ma thú dực long, thân dài 16 thước, toàn thân lân giáp phòng ngự kinh người, lực công kích kinh khủng, am hiểu phong hệ ma pháp. Đứng ở trên dực long, 1 người thanh niên quần áo hoa lệ, đại khái hơn hai mươi tuổi, xem bộ dáng là hẳn là đệ tử học năm thứ 6, đắc ý nhìn người đi đường phía dưới. “Tử Văn, ngươi chừng nào cũng có thể bay lượn a?” Tần Thắng quay đầu quay về Tử Văn phi hùng trên vai nói. Tử Văn phi hùng lúc này không có đáp, chỉ nhìn cự long trên bầu trời bay lượn, lộ ra ánh mắt hâm mộ. Thanh âm Lạp Cơ Tư Đặc vang lên: “Không phải là 1 con thất cấp dực long thôi sao? Có cái gì đắc ý, ta sau này phải bắt 1 con cự long chính thức”. Bất quá, Tần Thắng trong mắt hắn chứng kiến nét hâm mộ lộ rõ. Chứng kiến dực long biến mất tại bầu trời, mấy người lúc này mới cất bước hướng tiểu phạn điếm đi đến. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang