[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn
Chương 52 : Chương 52
Người đăng: namlong405
.
Thân phận thần bí
Sáu người vừa đi ra khỏi khu vực chiến đấu đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ.
Nguyên lai, lúc này bên ngoài đã đầy người, vừa rồi lồng bảo vệ che kín làm họ không chú ý. Bây giờ Tần Thắng bắt đầu có điểm hối hận, vốn hắn không định nổi tiếng kiểu này.
Quả nhiên, lúc này Tần Thắng cảm thấy có ánh mắt hoặc khiêu khích, hoặc kinh ngạc, còn có một ít nữ đệ tử quay về phía hắn phát ra ánh mắt mập mờ. Tần Thắng trong lòng thầm nghĩ “Xem ra sau này cuộc sống tại học viện bất hảo rồi.”
Chứng kiến bên ngoài càng lúc càng nhiều người, sáu người bọn họ liếc nhau, chia ra mà chạy, vội vàng hướng phòng trọ chạy về.
......
Vọt vào phòng, sáu người trong miệng thở hổn hển.
Vẫn là Tần Thắng mở miệng trước: “Chúng ta đều đến từ các nơi, có thể ở cùng một chỗ là một loại duyên phận, chuyện hôm nay coi như là không đánh không quen”.
Năm người nhìn nhau, không hẹn mà cùng gật đầu.
“Ha ha, đánh nhau như thế mới cao hứng, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt, ta mời mọi người đi uống rượu, thế nào” Lạp Cơ Tư Đặc vỗ vỗ bộ ngực nói.
“Hảo a, xem bộ dáng hôm nay có thể đuợc ăn no 1 trận” man nhân Ba Khắc mở miệng rộng, vỗ bụng nói.
Man nhân sức ăn kinh người, 1 bữa ăn no bằng vài ngày thực vật của người khác, bây giờ có người mời cơm, như thế nào có thể mất hứng đây chứ?
“Hảo đã lâu không có nhấm nháp mùi phỉ thúy ngọc tửu, hôm nay phải uống thật say,” Đan Ni trên mặt dĩ nhiên cũng không tùy lộ ra một tia hồng nhuận.
Lạp Cơ Tư Đặc nghe được Đan Ni nói, thiếu chút nữa từ ghế sa lon té xuống, như là bị cái gì hù dọa.
“ Đại ca, ngươi cũng quá mạnh tay rồi, phỉ thúy ngọc tửu chính là hơn trăm kim tệ một lọ a” Lạp Cơ Tư Đặc kêu rên một tiếng, vẻ mặt đau đớn nói.
Lạp Cơ Tư Đặc bây giờ chút hối hận, tại sao bày đặt ăn to nói lớn làm gì, nhưng là lời đã nói ra khỏi miệng, xem ra lần này mời khách, tiền tài sẽ hao không ít.
Tần Thắng chứng kiến tràng cảnh như vậy rất là cao hứng, dù sao muốn ở cùng một chỗ nhiều năm, nếu mỗi ngày chẳng ai thèm nói chuyện với ai thì thật khó sống.
“Chi chi”… Tần Thắng cảm thấy túi tiền trước ngực vừa động, biết là Tử Văn phi hùng đã tỉnh ngủ.
Một đạo bóng đen hiện lên, tiểu tử kia từ túi trước ngực Tần Thắng lẻn đến bờ vai của hắn, tiểu đầu quay tới quay lui, không ngừng nhìn năm người kia, trên người bộ lông dựng đứng lên, trong miệng phát ra tiếng kêu dồn dập.
“ Tần Thắng, đây là vật gì ”, Lạp Cơ Tư Đặc hoảng sợ, chỉ cảm thấy một đạo bóng đen từ trên người Tần Thắng bay ra, trong nháy mắt thấy một tiểu động vật màu tím bám ở bả vai Tần Thắng.
“ Tử Văn, tỉnh ngủ a, không có việc gì, đều là bằng hữu ta ”, Tần Thắng vươn tay phải vuốt ve nó, tiểu vật mới dần dần trầm tĩnh lại, miệng phát ra tiếng kêu thoải mái, bất quá hai đôi mắt vẫn còn khẩn nhìn chằm chằm vài người trước mặt.
“ Cao cấp ma thú, là biến dị thất cấp Tử Văn phi hùng, ta trước kia trong sách nhà có gặp qua, bất quá thân thể hình như là hơi nhỏ” Đan Ni nói.
Nghe được người khác nói hắn nhỏ, Tử Văn phi hùng bật người, huy động tiểu hùng chưởng, quay về Đan Ni ngươi phát ra tiếng kêu “Chi chi”.
“ Tần Thắng, ngươi lại còn có ma sủng cao cấp a” Bên cạnh vài người kinh hô.
Phải biết rằng thu phục một ma sủng cũng không phải dễ dàng, tựu ngay cả thân phận bọn họ bây giờ cũng đều không có, càng chớ huống chi Tần Thắng có một biến dị cao cấp ma sủng.
Trên thị trường, thượng cao giai ma sủng ít nhất cũng phải phải hơn mười vạn kim tệ, ngoài ra cùng ma thú đính khế ước thì hao phí cường đại lực lượng tinh thần cũng không phải tuổi bọn họ bây giờ có đủ khả năng thừa nhận.
“ Tần Thắng có thể làm ta ôm tiểu tử kia một chút không ?” Đan Ni ngươi cẩn thận hỏi.
“ Ta cũng không biết, ta giúp ngươi hỏi nó” Tần Thắng vốn tựu đối với rất nhiều tập tục đại lục không hiểu rõ, đương nhiên cho dù là hiểu rõ cũng sẽ không để ý.
Tần Thắng lập tức thông qua linh hồn trao đổi hỏi Tử Văn phi hùng.
“ Hừ, không, không được.” Tử Văn phùng cái miệng nhỏ nhắn, hướng Tần Thắng biểu đạt đáp án, đồng thời Tử Văn nhe răng nhếch miệng, “Chi chi......” Không ngừng kêu, hiển nhiên rất là phẫn nộ.
Tần Thắng chứng kiến vẻ mặt thất vọng của Đan Ni, nói: “Ta cũng không có cách nào, Tử Văn thích ăn một ít loại vật, nếu ngươi có thể thường xuyên cho nó vài thứ khảo nhục, thiêu kê cật, có thể sẽ giảm bớt địch ý của nó đối với ngươi.
“ Tốt lắm, Đan Ni ngươi sau này cố gắng a. Bây giờ chúng ta có thể đi dạo vài vòng học viện chơi, làm quen môi trường một chút, thế nào?” Lạp Cơ Tư Đặc vừa cười vừa nói.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện