[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 51 : Chương 51

Người đăng: namlong405

.
Thực lực cuồng mãnh Giờ phút này, trong khu vực chiến đấu mọi người hoàn toàn ngốc trệ, không dám tin tưởng hai mắt của mình. Từ giờ khắc này, tướng mạo anh tuấn của Tần Thắng đã sớm được bọn họ xem thành “ma thú hình người ”, thật là quá bạo lực. Hết thảy đều là Tần Thắng cố ý, làm một nội gia quyền tông sư, Tần Thắng căn bản có thể dùng chiêu thức đánh bại An Đức Lỗ. Nhưng nếu muốn chánh thức đánh bại An Đức Lỗ, phải dùng khí thế hoàn toàn áp đảo tên bạch hổ tộc nhân này. An Đức Lỗ giãy dụa càng ngày càng yếu, ngay lúc An Đức Lỗ cảm giác đã hoàn toàn không có khí lực. Tần Thắng đột nhiên buông tay, đẩy thân thể hắn ra ngoài. Nhìn An Đức Lỗ lúc này, quần áo rách nát, khí thế yếu nhược, giống như 1 tên khất cái bình thường. Phiền toái chính là, chân phải của hắn đã bị trật khớp, căn bản không thể đứng dậy. Nhìn bộ dáng An Đức Lỗ bây giờ, bốn người bên cạnh trong lòng không khỏi âm thầm kêu may mắn không đụng phải tên “ma thú hình người” này. Chiến đấu chấm dứt, hơi thở cuồng bạo trên người Tần Thắng chậm rãi rút đi. Tần Thắng hướng chổ An Đức Lỗ đang nằm từ từ tiến đến, tất cả mọi người hoảng sợ, chẳng lẽ Tần Thắng còn không buông tha An Đức Lỗ? An Đức Lỗ nhìn Tần Thắng không ngừng đến gần, tâm lý cũng bất an, chẳng lẻ hắn thật sự muốn giết ta? An Đức Lỗ âm thầm hạ quyết tâm, nếu hắn thật sự muốn giết chết mình, cho dù chết, cũng phải kéo hắn xuống địa ngục. Bất quá, An Đức Lỗ làm hết thảy hiển nhiên là uổng phí công phu. Chỉ thấy, Tần Thắng chậm rãi đi tới trước mặt An Đức Lỗ, nhẹ nhàng cuối xuống, đồng thời vươn hai tay, đỡ lấy chân phải của An Đức Lỗ. “Rắc rắc” 2 thanh âm vang lên, An Đức Lỗ chân phải hình như đã có cảm giác trở lại, không khỏi muốn đứng lên. Thấy cánh tay của Tần Thắng chìa ra, hắn do dự một chút, rồi bắt lấy, cố gắng đứng lên. An Đức Lỗ đứng dậy, hai chân hoạt động một chút, cảm giác không có việc gì, chỉ là thương thế trên người vẫn như cũ có điểm đau đớn, ngoài ra không có gì đáng ngại. “Tần Thắng, thực lực không tệ a! Mặc dù lần này ta bại, nhưng sau này ta nhất định sẽ báo thù, ha ha......” “ Ta đợi ngươi, đừng để lần sau so với lần này thê thảm hơn! Ha ha......” Còn chưa nói xong, song phương cười ha hả, Tần Thắng biết An Đức Lỗ đã coi hắn là bằng hữu. Tiếng cười vừa dứt, Tần Thắng quay đầu nhìn chằm chằm bốn người còn lại, “Còn ai muốn tiếp tục không? Ta không có việc gì, nếu không chúng ta tiếp tục......” “Không cần, không cần......” “Chúng ta nhận thua......” Bốn người mặc dù tự ngạo, nhưng không hề ngu ngốc. Vừa rồi An Đức Lỗ cùng Tần Thắng chiến đấu, bọn họ chính là xem không bỏ sót 1 giây. Tần Thắng so với bọn họ cường đại không phải một điểm, nửa điểm. Đánh với 1 đầu ma thú như hắn chỉ có thiệt thôi. Tần Thắng biết trong tâm lý bọn họ đã có 1 ấn tượng ma quỷ không thể phai nhạt. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang