[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 50 : Chương 50

Người đăng: namlong405

Cuồng chiến Vừa mới bước vào sân, mọi người cảm nhận một cổ sát khí lan tràn, xem ra trăm ngàn năm qua, ở chỗ này chiến đấu tỷ thí diễn ra không ngừng. Nhìn mặt đất từng vết chém thật sâu giăng giăng khắp nơi, rõ ràng đều là dùng sức mạnh đấu khí bổ ra, từ đó có thể thấy trình độ chiến đấu kịch liệt lúc ấy. Lồng bảo hộ vừa mới khởi động xong, mấy người cơ hồ đồng thời hô to một tiếng, vọt về hướng đối phương. Có thể nói mỗi người đều là thiên tài 1 phương, ngạo cốt thiên tài không cho phép bọn họ liên hợp cùng công kích một người. Vì vậy, sáu người chia thành 3 nhóm chiến đấu. Tần Thắng đánh với hổ tộc An Đức Lỗ, ải nhân Thước Ni Khắc đánh với man nhân Ba Khắc, còn lại 2 nhân tộc cũng đang chiến đấu với nhau. Trong đó, tức cười nhất là, Thước Ni Khắc thân cao 1 thước phải đánh với gã thân cao hơn 2 thước Ba Khắc, nhìn qua giống cảnh một trưởng thành đang cùng một tiểu hài tử đánh nhau. Hổ tộc An Đức Lỗ, từ lúc Tần Thắng vào phòng, đã thể hiện rõ địch ý, hơn nữa, hắn không phục vì thành tích kiểm tra thấp hơn, cho nên, ngay từ đầu, An Đức Lỗ trực tiếp hướng Tần Thắng vọt tới. Hổ tộc không thẹn là chủng tộc trời sanh để chiến đấu, mặc dù thân thể cao lớn dị thường, tốc độ lại không chậm chút nào. An Đức Lỗ trực tiếp lưu lại một đạo tàn ảnh, thân thể cao lớn nhảy lên, như tia chớp hướng Tần Thắng đánh ra một quyền. Tần Thắng cũng đã có thể cảm nhận được một cổ hơi thở hung mãnh truyền đến. An Đức Lỗ mắt lộ ra hàn mang, cả người quả thực là một hình người mãnh thú. Ngươi muốn đánh, ta liền đánh. Tần Thắng tự nhiên sẽ không ngồi đợi, hừ lạnh một tiếng, khí thế không ngừng phát ra. Hai chân mạnh đạp mạnh trên mặt đất, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, hướng về phía bạch hổ lao tới. Không lấy kỹ xảo cùng mượn lực, Tần Thắng bạo lực vô song, cả người trực tiếp xuất ra một kích lấy cứng chọi cứng. “ Oanh” một tiếng, mặt đất chấn động, lực lượng kinh người bạo phát ra, đất đá chấn động tứ tán bay lên. Làm cho người ta mở rộng tầm mắt chính là, An Đức Lỗ tự xưng bạch hổ tộc lực lượng cường hãn, thân thể lại mất đi khống chế bay vọt ra ngoài, cả người đồ sộ gần 2 thước mạnh mẽ nện trên mặt đất. Giờ phút này Tần Thắng khí thế như sơn, rất nhanh hướng chổ An Đức Lỗ bước đến, mỗi bước chân làm mặt đất phải run rẩy theo. Trong phút chốc, cả khu chiến đấu trở nên một mảnh an tĩnh, mọi người đều ngừng động tác, hai mắt gắt gao nhìn tình cảnh trong sân, phảng phất chỉ nghe tiếng bước chân Tần Thắng. Mọi người bên trong tràng lộ ra vẻ hoảng sợ, người nào cũng hiểu rõ sự cường tráng đáng sợ của An Đức Lỗ. Bọn họ từng đã từng chứng kiến An Đức Lỗ đánh ra 9600 cân, giơ lên 4500 cân trọng vật. Song giờ phút này, An Đức Lỗ thần lực vô cùng, cuồng hãn vô song dĩ nhiên lại bị một quyền đánh bay. Tình cảnh trước mắt, bọn họ thật sự là không thể tư nghị. Không ai biết tại sao thân thể Tần Thắng nhìn như gầy yếu, lại có thể ẩn chứa lực lượng kinh khủng như thế. “ Hống......” An Đức Lỗ hoàn toàn bị một kích kia chọc giận, điên cuồng hét như con thú bị thương. Từ trên mặt đất đứng lên, mới vừa rồi hết thảy đối với hắn mà nói là một loại sỉ nhục. Vươn tay phải, chậm rãi lau vết máu, hơi thở càng thêm hung cuồng, An Đức Lỗ một lần nữa hướng Tần Thắng phóng đi. Mặt không chút thay đổi, Tần Thắng cũng không cứ như vậy dễ dàng buông tha hắn, định cấp cho hắn 1 lần giáo huấn cẩn thận. “ A......”, Tần Thắng ngửa mặt lên trời rống dài. An Đức Lỗ một quyền đánh ra, bị Tần Thắng dụng tay trái thuận thế ngăn chặn, trong phút chốc hóa giải trực quyền mang thật lớn lực lượng. Đồng thời, tay phải hắn dùng sức nắm chặt, hướng An Đức Lỗ xuất ra 1 kích. Mắt thấy hữu quyền của Tần Thắng đã tới trước mặt, muốn tránh đã không kịp, An Đức Lỗ hét lớn một tiếng, trực tiếp vươn tay phải chắn trước mặt. Chỉ nghe thấy “Băng” 1 tiếng, trong 1 giây lát, thân thể cao lớn của An Đức Lỗ trực tiếp bị Tần Thắng một cước chấn bay ra ngoài. ...... Với phản ứng thần kinh cường hãn cùng ý thức chiến đấu của Tần Thắng, hắn biết là đánh ra 1 quyền sẽ bị An Đức Lỗ dễ dàng ngăn cản, nên tung ra một quyền hư chiêu, thực chiêu là một cước trầm trọng phía sau. Mà đối với đòn nghiêm trọng của Tần Thắng, An Đức Lỗ căn bản khó có thể ngăn cản. “ A” một tiếng buồn bực, An Đức Lỗ một lần nữa đứng dậy, lao về phía Tần Thắng, định dùng đùi phải hung hăng đánh vào bụng hắn, Tần Thắng vững vàng bắt được. Tần Thắng không để cho hắn 1 cơ hội nhỏ, không ngừng vũ động tấn công. “ Đông, đông, đông......” Tần Thắng coi như 1 vũ khí hình người, không ngừng đánh đấm, tạo nên bụi đất đầy trời. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang