[Dịch] Bạo Lực Hồ Tôn

Chương 20 : Chương 20

Người đăng: namlong405

.
Cự mãng dưới hồ sâu Bóng đêm mông lung lại một lần nữa vô thanh vô tức bao phủ khắp bầu trời. Trên mặt hồ rộng lớn bóng loáng như gương, một trận gió nhẹ thổi qua tạo nên sóng nhỏ lăn tăn, hồ nước cực kỳ trong suốt mang vẻ diễm lệ vô cùng. Nhìn mặt hồ đen nhánh, Tần Thắng trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng. Ngay vừa rồi, hắn cảm thấy phảng phất 1 mối nguy hiểm vô thanh vô tức tới gần. Đáy hồ sâu cạn căn bản là không cách nào đoán được, hồ nước rốt cuộc cất dấu nguy cơ hung hiểm gì, hắn một điểm cũng không rõ ràng. . Đang lúc này, một trận “Ào ạt” vang lên, Tần Thắng cả kinh, chỉ thấy một bóng đen thật lớn hơn mười thước nhảy lên không, mang theo bọt nước đầy trời. Bóng đen thật lớn lăng không hướng thẳng Tần Thắng tập kích. Đôi mắt Tần Thắng lóe ra hàn quang, bất ngờ đánh ra một quyền cuồng liệt! Không ngờ bóng đen nọ cực kỳ linh hoạt, dễ dàng né tránh giữa không trung. Tần Thắng âm thầm kinh hãi, lập tức di chuyện né qua mũi nhọn sắc bén của bóng đen. Dưới ánh trăng chiếu rọi, một thân hình quái vật xuất hiện trước mặt Tần Thắng. Đây là một thân mãng xà dài 10 thước, phủ toàn lân phiến, vô cùng yêu dị. Giờ phút này, cự mãng chậm rãi đem thân thể đứng thẳng lên, giương đôi mắt hẹp gắt gao nhìn Tần Thắng. Tần Thắng cả người nhất thời nổi lên một tầng da gà, mặt lộ vẻ cười khổ. Mặc dù trong lòng lo lắng vạn phần, nhưng Tần Thắng dù sao cũng là một gã thân kinh trăm chiến, tĩnh táo chú ý hết thảy tình huống trước mắt. Cự mãng kêu một tiếng bén nhọn, cái đuôi hướng Tần Thắng quất ngang. Tần Thắng hừ lạnh một tiếng, hữu chưởng động, ngón tay sắc bén như câu, cắm vào trong thân thể cự mãng khổng lồ. Nhất thời, máu tươi phún ra, mãng xà rống một tiếng thật lớn. Tần Thắng không lùi mà tiến, tay trái nhanh như tia chớp, chộp cái cổ khổng lồ của nó. Song phương nhất thời lâm cảnh giằng co. Tần Thắng cảm thấy cự mãng này không biết là dị chủng gì, vô cùng cường đại, có chút kiếm soát không được, trong lòng không khỏi có vài phần lo lắng. Tần Thắng không dám trì hoãn, đang chuẩn bị huyễn hóa ra “Ra duyên cốt giáp”. Đang lúc này, dị biến phát khởi! Cự mãng ngửa mặt lên, đột nhiên trán thả ra một cổ hoa quang quỷ mị màu tím. Một cổ tinh thần ba động kỳ dị phún ra, trong chớp mắt đem thân thể Tần Thắng hoàn toàn bao phủ...... Trong nháy mắt, phảng phất cả thế giới biến sắc, Tần Thắng cảm thấy quay cuồng, nhịn không được muốn hôn mê. Trong lúc mông lung đó, loáng thoáng có một thanh âm vô cùng mị hoặc không ngừng nói “Ngủ đi, ngủ đi......”. Mắt thấy Tần Thắng sắp hoàn toàn buông xuôi, cự mãng càng thêm điên cuồng phun ra nuốt vào đầu lưỡi, ánh mắt lộ thần sắc tham lam. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang