[Dịch] Baka to Test to Shoukanjuu 2

Chương 9 :  [1] “LỊCH SỬ NHẬT BẢN CẤP ĐỘ CÓ GIỚI HẠN ĐIỂM SỐ TỐI ĐA MỘT TRĂM” Kirishima Shouko lớp A 93 điểm VS Sakamoto Yuuji lớp F 53 điểm

Người đăng: Solarius

.
Câu hỏi thứ chín Hãy trả lời câu hỏi sau: Liệt kê năm chất dinh dưỡng cần thiết để duy trì sự sống. Câu trả lời của Himeji Mizuki: “1. Chất béo 2. Đường bột 3. Chất đạm 4. Vitamin 5. Chất khoáng” Lời phê của giáo viên: Đúng như mong đợi, câu trả lời chính xác! Câu trả lời của Yoshii Akihisa: “1. Đường 2. Muối 3. Nước lã 4. Nước mưa 5. Nước giếng” Lời phê của giáo viên: Không phải em là người duy nhất sống được bằng những thứ này sao? Câu trả lời của Tsuchiya Kouta: Đó là kì kinh nguyệt đầu tiên kể từ khi sinh ra. Kinh nguyệt liên quan chặt chẽ đến độ tuổi và cân nặng. Nó thường xuất hiện khi cơ thể nữ giới đạt 43 kg, nhưng độ tuổi thì có sự khác biệt. Ở Nhật Bản, độ tuổi trung bình là 12. Có một vài yếu tố ảnh hưởng đến thời điểm bắt đầu có kinh nguyệt khác ngoài cân nặng như dân tộc, khí hậu và môi trường sống… Kinh nguyệt lần đầu có thể xảy ra trước mười tuổi, đó còn được gọi là kinh nguyệt sớm. Ngoài ra, kì kinh nguyệt đầu tiên xảy ra sau mười lăm tuổi gọi là kinh nguyệt trễ. Hơn nữa, nếu đã mười tám tuổi mà vẫn chưa có kinh nguyệt thì đó gọi là sự mất kinh nguyên thủy… Lời phê của giáo viên: Rất tiếc thầy phải báo với em rằng bài kiểm tra giáo dục thể chất đã kết thúc một tiếng trước rồi. Sau đó, tôi có một bài học riêng ở phòng giáo viên. Tôi về nhà với cái thân thể mỏi mệt và ngủ khò ngay khi đặt mình xuống giường. Tôi hoàn toàn rã rời như một miếng giẻ rách khi bước vào thế giới mộng mơ. Chúng tôi có một cuộc họp sau khi làm bài kiểm tra phục hồi điểm số vào sáng hôm sau. Đó là cuộc họp chiến thuật cuối cùng trước khi đối đầu với đối thủ cuối, lớp A, và chào tạm biệt phòng học lớp F. “Đầu tiên, tôi muốn cảm ơn tất cả mọi người đã giúp lớp F tiến xa đến thế này. Tôi thật sự cảm kích với những gì các bạn đã làm.” “Yuu…Yuuji, cậu bị sao thế? Nói những điều như vậy thật không giống cậu chút nào!” “Ừ, tớ cũng nghĩ vậy, nhưng đây là những lời từ tận đáy lòng của tớ.” Tôi cảm động quá. Ai lại có thể tưởng tượng ra được rằng chúng tôi, học sinh lớp F, đạt được nhiều thứ như thế trong cuộc chiến này… “Vì chúng ta đã đi đến nước này, chúng ta sẽ làm bất kì chuyện gì để thắng cuộc chiến chống lại lớp A. Chúng ta sẽ chứng minh cho toàn thể giáo viên biết rằng, điểm số không phải là tất cả, OK?” “ĐÚNG---” “ĐÚNG VẬY----!” “Đời còn nhiều thứ để làm hơn là chỉ biết học!” Trước trận chiến cuối cùng, tôi có thể cảm thấy trái tim của tất cả mọi người như hòa làm một. “Cảm ơn rất nhiều. Về cuộc chiến với lớp A, tôi dự định thách đấu tay đôi với bọn chúng.” Tôi không ngạc nhiên lắm vì tôi đã nghe điều này ngay trước khi cuộc họp diễn ra. Tuy nhiên, đối với những người mới nghe tin này lần đầu, họ có vẻ rất sốc; cả căn phòng dậy lên đầy nỗi băn khoăn. “Vậy có nghĩa là sao?” “Ai sẽ người đại diện để thách đấu?” “Cậu có chắc chúng ta sẽ thắng không?” “Mọi người bình tĩnh! Tôi sẽ giải thích kế hoạch của tôi ngay.” Yuuji đập mạnh lên bàn để tập trung sự chú ý của mọi người. “Trận thách đấu đương nhiên sẽ diễn ra giữa tôi và Kirishima Shouko.” Lớp trưởng lớp A là Kirishima Shouko và lớp trưởng lớp F là Sakamoto Yuuji. Nếu phải chọn một người để đại diện cho lớp, chắc chắn đó phải là lớp trưởng rồi. Tôi hiểu hết mọi thứ cho đến lúc này. Tuy vậy, tôi không hiểu bằng cách nào mà Yuuji có thể thắng trong cuộc quyết đấu. Đối thủ là Kirishima. Cô ta không chỉ là hội trưởng hội học sinh, mà điểm số của cô ta còn hơn hẳn Himeji, người còn vượt trội hơn cả lớp B. Dù điều này thật tệ, nhưng--- “Tên Yuuji khờ khạo sẽ không bao giờ thắng được ---- OÁI!” Một con dao Stanley chợt bay qua gò má của tôi. Yuuji chết tiệt, cậu định giết tớ à? Tôi không nghĩ hắn lại độc ác đến thế. Dù Yuuji có tồi tệ thế nào đi nữa thì hắn cũng không cố tình sát hại bạn của mình… “Lần sau coi chừng cái tai.” Có lẽ tôi không phải là bạn của hắn. “Nhưng đúng như Akihisa đã nói, Shouko mạnh hơn tôi rất nhiều. Nếu tôi trực tiếp đối đầu với cô ta, tôi sẽ không có cơ hội nào để chiến thắng.” Vì cậu đã thừa nhận cậu không thể thắng, cậu không cần quăng con dao Stanley đó vào mặt tớ, đúng không? “Tuy vậy, không phải tình hình bây giờ cũng giống như lúc chúng ta chiến đấu chống lại lớp D và lớp B hay sao? Chúng ta có lẽ đã thua nếu đánh trực diện với bọn chúng.” Nhưng chúng tôi vẫn thắng cho đến lúc này. “Lần này cũng vậy. Tôi sẽ đánh bại Shouko và lớp F sẽ lấy được thiết bị của lớp A. Điều này sẽ không thay đổi kết quả rằng chiến thắng thuộc về chúng ta.” Yuuji đã lãnh đạo chúng tôi vượt qua Chiến tranh Linh thú trong những trận chiến mà chúng tôi nghĩ sẽ không bao giờ thắng được. Dù chuyện này không được thuyết phục cho lắm, không ai trong lớp không đồng ý với ý kiến của hắn. “Các bạn hãy tin tưởng tôi! Tôi sẽ cho các bạn thấy sức mạnh của cựu ‘Thần đồng’.” “ÔỒỒỒ----” Có lẽ cũng không cần hỏi ý kiến của mọi người. Tất cả đều tin tưởng vào Yuuji. “Bây giờ, tôi sẽ giải thích chiến thuật chi tiết…Tôi dự định thách đấu cô ta theo thang điểm có giới hạn.” “Thang điểm có giới hạn? Cậu định chọn môn nào?” “Lịch sử Nhật Bản.” Lịch sử Nhật Bản? Ngay cả khi Kirishima không giỏi lịch sử Nhật Bản lắm, tôi cũng chưa từng nghe thấy Yuuji giỏi môn này bao giờ. Tại sao hắn lại muốn chọn môn này? “Tuy nhiên tôi muốn một bài kiểm tra theo thang điểm giới hạn. Độ khó sẽ là cấp độ tiểu học và điểm số tối đa là một trăm. Linh thú sẽ không được sử dụng và kết quả chỉ phụ thuộc vào điểm của bài kiểm tra đó.” Một bài kiểm tra cấp độ tiểu học với điểm tối đa là một trăm? Theo điều kiện này, cứ cho rằng thông thường cả hai bọn họ đều sẽ đạt được một trăm điểm, nên ai phạm lỗi đầu tiên sẽ thua cuộc. Nếu như vậy, cuộc thách đấu này là về sự tập trung. Dường như cơ hội để thắng khi sử dụng kế hoạch này cao hơn so với đối đầu trực tiếp. “Nhưng mà nếu hai người đều có cùng số điểm, cậu sẽ phải tiếp tục trả lời câu hỏi đúng không? Trong trường hợp đó thì độ khó của câu hỏi có thể tăng lên. Không phải đây là điều bất lợi cho Yuuji, người đã ngưng học bài trong thời gian rất lâu rồi sao?” “Ừ, Akihisa nói đúng.” Dù có vẻ như chúng tôi có cơ hội chiến thắng, đây cũng là một kế hoạch được ăn cả ngã về không. Và nhân vật quyết định trong kế hoạch này là Yuuji? “Này, đừng khinh thường tớ. Kiểu gì thì một chiến thuật chỉ đơn thuần dựa vào may mắn không xứng đáng được gọi là chiến thuật.” “Cái gì? Yuuji, cậu biết cách làm Kirishima mất tập trung à?” “Không. Tớ không nghĩ rằng con bé đó sẽ bị câu hỏi cấp độ tiểu học đánh bại chỉ vì mất tập trung.” Đúng vậy. Ngoài ra, kiểu gác thi trong lúc làm bài kiểm tra cũng không bao giờ ảnh hưởng Kirishima. Vậy hắn có thể làm gì để chiến thắng? “Yuuji, đừng úp úp mở mở nữa! Cũng đến lúc cậu cho bọn mình biết lá bài chiến thắng của cậu là gì rồi!” Mọi người trong lớp gật đầu sau khi Hideyoshi nói. “À, xin lỗi. Màn mở đầu mất nhiều thời gian hơn dự kiến.” Yuuji lắc đầu rồi tiếp tục nói. “Chỉ có một lí do khiến tôi chọn cuộc thách đấu này. Đó là vì tôi biết một câu hỏi mà con bé đó chắc chắn trả lời sai.” Một câu hỏi? Câu hỏi đó là gì? “Câu hỏi đó là --- Cải cách Taika.” “Cải cách Taika? Dạng câu hỏi ai làm gì, khi nào đó hả? Mấy câu hỏi kiểu trình độ tiểu học như thế có xuất hiện trong đề kiểm tra không?” Dù tôi không nghĩ rằng trường sẽ chuẩn bị dạng câu hỏi đó cho học sinh ở đây, nhưng ngôi trường mà lúc nào cũng khuyến khích học sinh học tập sâu hơn cũng có thể có những câu hỏi như thế. “Không, không chi tiết như vậy. Đơn giản hơn nhiều.” “Nhắc tới đơn giản thì…có phải hỏi về năm không?” “Ồ Hideyoshi, BINGO! Đúng như cậu nói, nếu câu hỏi về năm xuất hiện, chúng ta sẽ chiến thắng.” Cải cách Taika diễn ra năm nào? Một câu hỏi sơ đẳng, làm sao mà Shouko thông minh đó lại có thể trả lời sai được chứ? Ngay cả tôi còn biết ‘Chim sơn ca khóc, Cải cách Taika’ [1]. Ngay cả tôi còn biết dùng câu này để nhớ cải cách Taika! “Cải cách Taika diễn ra vào năm 645. Câu hỏi này dễ đến nỗi ngay cả Akihisa cũng trả lời được.” Xin…đừng…đừng nhìn tôi. “Tuy nhiên Shouko chắc chắn sẽ trả lời sai và chiến thắng thuộc về chúng ta. Vào lúc đó, chúng ta cỏ thể chào tạm biệt căn phòng tồi tàn này như kế hoạch.” Nhắc mới nhớ, có điều tôi luôn tò mò từ lâu lắm rồi---- “Ừm---Sakamoto.” “Hả? Sao vậy Himeji?” “Bạn hiểu…rất rõ về Kirishima phải không?” Đúng vậy. Yuuji luôn sử dụng ‘con bé đó’ hay ‘Shouko’ để chỉ Kirishima. Nếu họ không quen biết nhau rất thân, hắn sẽ không sử dụng từ ngữ như vậy để gọi cô ấy. Không thể nào, tên đang đứng trước mặt tôi…Không chỉ Himeji thích hắn, ngay cả Kirishima thông minh xinh đẹp cũng không thể thoát khỏi bàn tay của hắn sao? “Ừ, cô ta là bạn hồi nhỏ của tớ.” “Mọi người, TIẾN LÊN!” “Cái gì? Tại sao mọi người nghe theo lệnh của Akihisa và cầm cái kẹp càng cua làm gì vậy?” “Câm miệng, kẻ thù của đàn ông! Bọn ta sẽ lấy ngươi làm vật hi sinh trước khi đánh bại lớp A!” “Tớ làm sai chỗ nào chứ?” Không cần phải đôi co nữa. Tất cả những thằng con trai trong lớp cũng đồng tình. Tôi thật may mắn khi học trong một lớp đoàn kết đến như vậy. “Nói xong hết chưa? Chờ đã Sugawa, lấy vớ ra bây giờ vẫn còn sớm quá. Chúng ta sẽ đặt vũ khí bí mật đó vào miệng của hắn sau khi chúng ta hành hạ xong.” “Rõ!” “Ủa? Gì vậy Himeji?” “Yoshii có thích Kirishima không?” “À, cũng bình thường! Bạn ấy cũng đẹp lắm mà!” “…” “Hả? Himeji, sao cậu lại chuẩn bị tấn công tớ? Và Minami nữa, sao cậu lại xách cái bàn giáo viên nhắm vào tớ chứ?” “Mọi người bình tĩnh!” Hideyoshi vỗ tay thật lớn để ngăn chặn tình hình trở nên xấu hơn; cậu ấy bình tĩnh thật. “Hừm, Hideyoshi cậu không ghét Yuuji à?” “Bình tĩnh nghĩ lại đi mọi người. Chúng ta đang nói về Kirishima Shouko đúng không? Mình không nghĩ rằng cô ấy lại quan tâm đến một thằng con trai như Yuuji.” Ờ đúng rồi. “Thực ra, Kirishima quan tâm đến một người khác…” “Đúng vậy.” Tất cả bọn tôi đột ngột tập trung vào một người. “G-gì thế? Mình làm chuyện gì sai sao?” Himeji bắt đầu hoảng sợ. Đừng lo, cậu không làm gì sai đâu. Dù cậu không làm gì đi nữa, rất có khả năng một người nào đó sẽ làm gì đó với cậu. “Tiện đây nói luôn, Shouko và tôi là bạn từ hồi nhỏ, và hồi đó tôi cố tình dạy cô ấy câu trả lời sai.” Dù tôi vẫn còn nghi ngờ mối quan hệ giữa Kirishima và Yuuji, bây giờ tôi sẽ cho qua chuyện đó vì Kirishima chỉ quan tâm đến con gái. “Con bé đó sẽ không quên bất cứ điều gì đã được học vì cô ta là người giỏi nhất trong những học sinh năm hai.” Một bộ óc siêu đẳng dễ dàng nhớ được mọi thứ sẽ là chìa khóa dẫn đến thất bại của Kirishima. “Tôi sẽ lợi dụng điều này để đánh bại cô ta, và đổi những cái bàn của chúng ta thành----” “Những cái bàn đẳng cấp cao!” “Quyết đấu?” “Đúng vậy. Lớp trưởng lớp A và lớp F sẽ đại diện lớp quyết đấu để quyết định người thắng cuộc trong Chiến tranh Linh thú.” Đây là một lời tuyên chiến thông thường. Những người đưa tin tuyên chiến với lớp A gồm lớp trưởng Yuuji và những thành viên quan trọng của lớp chúng tôi như Himeji, Hideyoshi, Muttsurini và tôi. Nếu lần nào cũng như lần này thì đồng phục của tôi đã không bị rách bươm. “Ơ…các người đang âm mưu gì vậy?” Người đang đàm phán với Yuuji lúc này là…chị gái của Hideyoshi, Kinoshita Yuuko. Cô ấy trông không khác gì phiên bản nữ của Hideyoshi. Tuy vậy, nếu tôi thừa nhận tôi thích Yuuko thì điều đó cũng có nghĩa rằng tôi thừa nhận cảm giác tương tự đối với Hideyoshi. “Mục tiêu của chúng tôi chắc chắn là chiến thắng cuộc chiến này.” Kinoshita Yuuko ra vẻ như đang nghi ngờ chúng tôi. Cũng dễ hiểu thôi, bởi vì chúng tôi là lớp có thứ hạng thấp hơn mà lại muốn thách đấu với học sinh giỏi nhất khối – Kirishima. Điều này hoàn toàn vô lý. Cô ta lo sợ chúng tôi đang có âm mưu mờ ám nào đó cũng là có cơ sở. “Dù tôi nghĩ đây là ý kiến hay để chấm dứt Chiến tranh Linh thú rắc rối này, nhưng chúng tôi cũng không cần phải mạo hiểm.” “Cậu đúng là thông minh!” Một câu trả lời đã được dự báo trước, bây giờ cuộc đàm phán mới chính thức bắt đầu. “Tiện đây hỏi luôn, trận chiến giữa lớp các cậu với lớp C sao rồi?” Yuuji khoanh tay lại, một tay chống cằm rồi bình tĩnh nói. “Dù cũng mất một lúc nhưng vì chúng tôi quá giỏi so với bọn chúng nên cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng.” Lớp C đã bị Hideyoshi khiêu khích và đã gây chiến với lớp A. Cuộc chiến chỉ diễn ra trong vòng nửa ngày. Bây giờ lớp C đang sử dụng thiết bị ngang bằng với lớp D. “Lớp B có vẻ như đang muốn gây chiến với các cậu!” “Lớp B…cậu nói cái bọn hôm qua à?” “Đúng, đặc tính của lớp đó có thể dễ dàng nhìn ra từ lớp trưởng. Dù chúng vẫn chưa chính thức gây chiến, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra!” “Nhưng lớp B đã đánh nhau với lớp F. Cho nên trong vòng ba tháng, chúng không có quyền tuyên chiến với lớp khác phải không?” Một trong những luật của Chiến tranh Linh thú là giữa những cuộc chiến sẽ có thời kì chuẩn bị trong vòng ba tháng. Lớp thua cuộc trong chiến tranh sẽ không có quyền tuyên chiến trong vòng ba tháng tiếp theo. Đây là để ngăn ngừa lớp thua cuộc tiếp tục tuyên chiến với lớp thắng cuộc và làm cuộc chiến này thành một vòng lẩn quẩn. “Cậu nên biết rằng bất kể mọi thứ diễn ra trong cuộc chiến thế nào đi nữa, một khi chiến tranh được chấm dứt nhờ ‘Hiệp ước Hòa bình’, chúng không bị ảnh hưởng bởi cái luật đó…Không chỉ lớp B, mà lớp D cũng vậy.” Đó là lí do tại sao chúng tôi không lấy thiết bị của bọn họ. “Cậu đang định đe dọa chúng tôi sao?” “Nói như thế thì hơi quá, gọi là yêu cầu thì sao?” Tôi có cảm giác rằng Yuuji trông không khác gì Nemoto. Sử dụng kiểu đàm phán này khiến hắn như một nhân vật phản diện. “Được rồi, tôi hiểu rồi. Dù tôi không biết các người đang có âm mưu gì, nhưng không có lí do nào để lớp trưởng của chúng tôi lại thua cuộc. Tôi đồng ý lời đề nghị của các cậu.” “Hả? Thật không?” Cô ta đồng ý dễ dàng quá. Dù tôi không tham gia vào cuộc đàm phán, nhưng tôi cũng la lên vì kinh ngạc. “Bởi vì tôi thực sự không muốn phải chiến đấu với một lớp có lớp trưởng như CÁI LOẠI ĐÓ…” À, nhắc mới nhớ. Nemoto mặc đồng phục nữ sinh khi hắn đến lớp A. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra được một chuyện như vậy lại gián tiếp giúp lời đề nghị của chúng tôi được chấp thuận dễ dàng, một điều bất ngờ thú vị. “Nhưng chúng tôi có vài điều kiện. Trận chiến này sẽ không chỉ là trận quyết đấu giữa hai lớp trưởng với nhau. Đúng vậy, hãy làm như thế này. Cả hai lớp sẽ chọn năm người khác nhau, và sẽ có năm trận quyết đấu tay đôi khác nhau. Lớp nào thắng ba trong năm trận sẽ thắng cả trận chiến. Thế nào? Nếu được thì chúng tôi mới đồng ý với lời đề nghị của các cậu.” “Hừmmm…” Đầu tiên trông Yuuko không được thận trọng cho lắm, nhưng thực tế cô ta luôn cảnh giác, chúng tôi không nên khinh thường cô ấy. “Ra vậy, cậu đang cố gắng phòng ngừa chúng tôi đưa Himeji ra à?” “Đúng, mặc dù tôi không nghĩ rằng đó là vấn đề lớn. Tuy nhiên, nếu lớp trưởng Kirishima đang trong tình trạng rất tệ và Himeji lại đang ở trong tình trạng tốt nhất, một vài sự cố không thể đoán trước có thể xảy ra.” Đúng là xem Himeji chả ra cái gì. Tuy vậy cô ta nói cũng không sai, bởi vì Kirishima đúng là một người đáng sợ. “Đừng lo! Tôi sẽ đại diện lớp của chúng tôi trong cuộc đấu.” “Không đời nào tôi hoàn toàn tin tưởng cậu.” Rồi cô ta nói đây là chiến tranh, không phải là một trận thi đấu. Và cô ta nói đúng. “Vậy sao? Thế thì tôi cũng đồng ý với điều kiện của cậu!” Tôi không thể tin rằng Yuuji nói thế. Cậu có giỡn không Yuuji? Năm trận đấu tay đôi khác nhau, liệu chúng tôi có cơ hội chiến thắng? “Thật không? Tôi rất vui khi nghe được điều này~” “Tuy nhiên, chúng tôi sẽ được quyền lựa chọn môn học. Các cậu cho chúng tôi một chút lợi thế cũng đâu ảnh hưởng gì đúng không?” Hiểu rồi, hắn đã dự tính từ trước rồi. Lấy được quyền lựa chọn môn học rất quan trọng đối với chúng tôi. Đối phương không tử tế đến nỗi vừa chấp nhận đấu một-một và để chúng tôi chọn môn học. Vì vậy để làm chúng chấp nhận lời đề nghị, Yuuji đã tuân theo điều kiện quyết đấu năm trận của chúng. “Hả? Hừm…” Kinoshita đang cẩn thận suy nghĩ. Đây là cuộc đàm phán đại diện cho cả lớp. Kết quả của cuộc đàm phán này có thể ảnh hưởng rất lớn đến kết quả trận chiến, nên cô ta phải thật cẩn trọng. “Chấp nhận!” “OÁI!” Tôi hết hồn. “Mình chấp nhận lời đề nghị của Yuuji.” Một giọng nói trầm đột ngột vang lên. Không ai để ý Kirishima đến từ lúc nào. Tôi biết cô ấy là một người không ồn ào, nhưng tôi không biết được rằng cô ấy lại có thể ẩn giấu sự hiện diện của mình cứ như một võ sư có hạng. “Cái gì? Lớp trưởng có chắc không?” “Đổi lại, mình muốn thêm một điều kiện khác.” “Điều kiện?” “Đúng.” Kirishima gật đầu. Cô ta cẩn thận nhìn Himeji từ đầu xuống chân khi Himeji núp đằng sau Yuuji và nói. “Bên thua cuộc phải chấp nhận bất cứ yêu cầu nào từ bên thắng.” Đ-Đây là mối đe dọa lớn nhất với sự trong trắng và cả cuộc đời của Himeji! Tôi nên làm, làm, làm, làm gì đây? Nếu chuyện như thế này xảy ra…tôi sẽ hoảng sợ đến mức không ngủ được mất! Tôi còn không có tiền để mua máy chụp hình kĩ thuật số nữa kìa! “…(tiếng chụp hình)” “Muttsurini, bây giờ chụp hình là còn sớm lắm! Cậu định cố tình thua cuộc sao?” Tại sao chuyện này lại xảy ra? Điều này chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng xấu đến tinh thần của cả lớp. Cô ta đã dự tính chuyện này từ đầu rồi sao? Kirishima Shouko, cô ta đúng là xứng đáng với chức vụ chủ tịch hội học sinh, một con người đáng sợ. “Thôi thì thế này nhé: các cậu chọn ba môn còn chúng tôi sẽ chọn hai môn còn lại, được chứ?” Mặc dù điều này vẫn chưa cho phép chúng tôi hoàn toàn lựa chọn chủ đề môn học, nhưng ít nhất lời đề nghị của Kinoshita Yuuko cũng cho phép chúng tôi có một số lợi thế nhất định. Bây giờ chúng tôi phải làm gì đây? (Himeji, như vậy có sao không?) (Sao thế? Bạn đang nói về cái gì vậy?) (Ý của tớ là nếu chúng ta thua, Himeji, cậu sẽ bị…) (Dù mình không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng mình nghĩ sẽ không có vấn đề gì đâu.) (Cậu đồng ý dễ dàng quá…Cậu có chắc không? Nếu chúng ta thua, Himeji và Kirishima sẽ---) “Cuộc thương lượng kết thúc.” “Y-Yuuji! Làm sao mà cậu có thể tự tiện quyết định chuyện này được! Himeji vẫn chưa đồng ý với điều kiện mà!” Ngay cả khi cậu là lớp trưởng, cậu quá ích kỉ! Việc này liên quan đến hạnh phúc của Himeji! “Đừng lo. Tớ sẽ không gây rắc rối cho Himeji đâu.” Hắn nói với đầy vẻ tự tin. Hắn thực sự nghĩ rằng chúng tôi chắc chắn sẽ chiến thắng sao? “Khi nào trận quyết đấu bắt đầu?” “Hừm, mười giờ sáng được không?” “Được thôi.” Kirishima gây cho người khác một cảm giác rất riêng biệt. Cách nói chuyện của cô ta có nét giống với Muttsurini. “OK. Thương lượng xong rồi, giờ xoay trở về lớp học thôi!” “Đúng vậy. Chúng ta cần thông báo chuyện này cho cả lớp biết.” Sau đó, chúng tôi rời khỏi phòng học lớp A. Trận chiến cuối cùng đã gần đến. “Hai em đã sẵn sàng chưa?” Giáo viên giám sát hôm nay là cô Takahashi, giáo viên chủ nhiệm lớp A, và đã giúp chúng tôi rất nhiều trong những trận chiến gần đây. Cặp mắt kính cô đang đeo hôm nay có kiểu dáng trí thức rất đẹp, cặp chân dài cùng chiếc váy bó sát cũng rất quyến rũ. “Vâng.” “Không vấn đề gì.” Chiến trường hiện giờ là ngay phòng học lớp A. Không chỉ vì ở đây rộng hơn, mà sàn nhà ở đây cũng tốt hơn rất nhiều so với mấy tấm thảm tồi tàn có thể gãy bất cứ lúc nào ở lớp F. “Trận quyết đấu tay đôi đầu tiên bắt đầu. Hãy bước lên phía trước.” “Tôi sẽ đấu trước!” Đối phương ra quân với chị gái của Hideyoshi, Kinoshita Yuuko. Và người sẽ đại diện lớp chúng tôi trong trận này là---- Em trai của cô ấy, Kinoshita Hideyoshi. Chắc chắn Hideyoshi biết được môn học yếu nhất của chị gái cậu ta là gì và cách để làm cho cô ta mất tập trung. Chìa khóa trong trận này chính là cách Hideyoshi làm chị của mình bối rối--- “À đúng rồi, Hideyoshi.” “Dạ?” “Em có biết Koyama lớp C không?” “Cái gì? Ai vậy?” Hả? Sao tôi lạ có một linh cảm xấu thế này? “Em không biết cũng không sao. Em đến đây một chút được không?” “Hả? Chị ơi, chị kéo em ra hành lang làm gì?” Mặt của Hideyoshi trông giống như đám học sinh lớp C khi họ bị Hideyoshi dọa nạt khi cậu ta đang đóng giả làm chị gái của mình… “Chị ơi, đã tới giờ quyết đấu rồi----Sao chị lại nắm tay em?” “Em làm gì tụi học sinh lớp C vậy hả? Tại sao chị lại trở thành người dọa nạt bọn heo lớp C?” “Hahaha. Cái đó thì…em nghĩ em chỉ làm giống với bản năng của chị thôi ---- Á, chị ơi! Đừng…Đừng bẻ tay em về hướng đó…” (*tiếng mở cửa*) Kinoshita Yuuko mở cửa rồi bước vào lớp học. “Hideyoshi nói rằng nó có chuyện gấp phải về giải quyết rồi. Các người có muốn gửi ai để thế chỗ nó không?” “K-không…Chúng tôi chấp nhận thua trận này.” Ngay cả Yuuji cũng không dám mở miệng chống đối Kinoshita Yuuko, người đang mỉm cười và chùi vết máu trên tay của mình bằng khăn tay của cô ấy. Cô Takahashi đánh máy và màn hình lớn trên tường hiện ra kết quả của trận này. Kinoshita Yuuko lớp A VS Kinoshita Hideyoshi Dấu hiệu sống THẮNG VS CHẾT Không ai dám chắc rằng Hideyoshi vẫn còn sống. “Người tiếp theo.” “Tôi sẽ đi. Môn học chúng tôi chọn là Vật lý.” Người đại diện lớp A là Satou, và người đại diện lớp F lần này sẽ là--- “Ok, Akihisa. Tớ trông chờ vào cậu.” “Hả!? Tớ hả!?” Cái gì! Tôi là đại diện của lớp trong trận quyết đấu này! Sẽ không còn lối thoát nếu tôi thua trận này! “Đừng lo. Tớ tin tưởng cậu mà.” Thật không? Yuuji, cậu… “Hừm…nếu như vậy thì lần này, đã đến lúc tớ thi đấu nghiêm túc.” “Đúng vậy, cậu không cần phải giấu giếm nữa. Hãy cho mọi người thấy sức mạnh thực sự của cậu.” “Này, tên Akihisa đó mạnh thật à?” “Ai biết, chưa bao giờ nghe thấy.” “Yuuji lại giỡn rồi phải không?” Đám học sinh lớp F, những người đúng ra là chiến hữu của tôi, lại bình luận những câu rất độc ác. Thôi không trách tụi nó được. Sau khi xem màn trình diễn của tôi trong quá khứ, tụi nó nghĩ vậy cũng là điều bình thường. Tuy nhiên, hôm nay, mọi chuyện sẽ khác. “Cậu là Akihisa? Phải chăng…cậu là…” Đối thủ của tôi, Satou, dường như đã phát hiện ra được điều gì đó và bắt đầu run lên. Óc quan sát của cô ấy khá tốt. “À, cậu đã phát hiện ra rồi sao? Đúng vậy. Tôi chưa bao giờ bộc lộ sức mạnh của mình cho đến lúc này.” Để chuẩn bị cho trận chiến, tôi xăn tay áo lên và bắt đầu xoay cổ tay để khởi động. “Vậy ra, cậu là…” “Đúng như cậu nghĩ. Mặc dù tôi đã cố gắng giấu chuyện này cho đến bây giờ, thực ra tôi là…” Tôi hít một hơi thật sâu và tuyên bố dõng dạc đến toàn bộ lớp. “---người thuận tay trái!” Satou lớp A VS Yoshii Akihisa Vật lý 389 VS 62 Lạ thật. Làm cái quái gì mà tôi vẫn thua sau khi phơi bày sức mạnh thật của mình? “Đồ ngốc! Kết quả bài kiểm tra có liên quan đến việc cậu thuận tay nào sao hả?” “Mi-Minami! Phản lực đã đau lắm rồi, tớ xin cậu đừng đánh tớ nữa, được không?” Dường như tôi không thể thắng một người có số điểm gấp 6 lần tôi chỉ với sự nhanh nhẹn. “Được rồi, giờ trận chiến mới thực sự bắt đầu.” “Chờ đã Yuuji! Ngay từ đầu cậu đã không tin tưởng tớ!” “Tin tưởng? Cái đó là gì vậy? Có ăn được không?” Tôi rất muốn đấm hắn một cái với bàn tay trái vàng của tôi. “Bây giờ, nhóm thứ ba chuẩn bị.” “…(đứng lên)” Muttsurini đứng lên. Quyền được lựa chọn môn học bắt đầu có lợi cho chúng tôi. Đó là bởi vì 80% tổng số điểm của Muttsurini là từ môn giáo dục thể chất. Trong môn học này, ngay cả một học sinh lớp A cũng không thể so bì với cậu ấy. “Đến lượt của tôi rồi!” Lớp A đưa ra một đứa con gái với mái tóc ngắn, màu sáng trông như con trai. Cô ta là ai vậy, tại sao tôi không nhận ra cô ấy? “Rất vui được gặp cậu. Tôi là Kudo Aiko, vừa mới chuyển trường đến đây vào cuối học kì năm trước.” Cô ấy có một thân hình phẳng lì cứ như con trai. “Em muốn chọn môn nào?” Cô Takahashi hỏi Muttsurini. “Giáo dục thể chất.” Muttsurini chọn môn học giỏi nhất của cậu ấy. “Cậu là Tsuchiya đúng không? Có vẻ như cậu rất tự tin vào môn giáo dục thể chất.” Kudo bắt đầu nói chuyện với Muttsurini. Tình hình bây giờ ra sao? Cô ấy là học sinh mới chuyển trường nên không biết sức mạnh thực sự của Muttsurini? Nhưng dường như cô ấy trông rất thoải mái. “Tuy nhiên tôi cũng rất giỏi môn này…không giống cậu, tôi giỏi về thực hành hơn!” N-Nói chuyện kiểu gì thế? Không hiểu vì lí do gì tim tôi lại đập loạn xạ lên! “Này cậu kia, cậu là Akihisa phải không? Hình như cậu không biết cách học cho lắm. Để tôi dạy cậu môn giáo dục thể chất khi chúng ta có thời gian, được chứ? Đừng lo, tôi sẽ dạy cậu cách thực hành.” Làm sao mà cô ấy biết được tim tôi đang đập thình thịch đây? Và cô ấy nói với mọi người rằng muốn dạy tôi giáo dục thể chất! “Ha, vừa nãy tớ…” “Aki sẽ không bao giờ có cơ hội đó, cũng không cần phải học giáo dục thể chất!” “Đúng vậy! Bạn ấy không cần phải học cái đó!” “Shimada và Himeji, hãy nhìn Akihisa kìa. Cậu ấy buồn lắm đó!” Tôi cũng không bất hạnh lắm nhỉ? Ngay cả một người như tôi cũng có cơ hội sử dụng kiến thức từ môn giáo dục thể chất! “Hai bên hãy chuẩn bị sẵn sàng.” “O—k. Triệu hồi linh thú!” “Triệu hồi linh thú!” Linh thú trông rất giống chủ nhân của nó xuất hiện với vũ khí trên tay. Linh thú của Muttsurini trông vẫn giống hệt như khi cậu ấy chiến đấu với lớp B. Vũ khí của nó gồm hai cây kodachi. Phía bên kia, linh thú của Kudo… “Cái gì? Tại sao Tomahawk của nó lại to như vậy?” Linh thú của cô ấy đang cầm một cây Tomahawk trông có sức công phá rất lớn. Nó cũng có một vòng đeo tay chứng tỏ nó có thể sử dụng năng lực đặc biệt. Trời đất ơi! Cô ấy thực sự mạnh! “Để xem ai mạnh hơn, người giỏi lý thuyết hay người giỏi thực tế.” Kudo nở một nụ cười nhẹ quyến rũ. Sau đó vòng tay trên người linh thú của cô ấy bắt đầu sáng lên và cô bắt đầu tấn công. Quả Tomahawk khổng lồ với những tia lửa điện xung quanh bay thẳng tới chỗ Muttsurini với tốc độ kinh hoàng. “Vĩnh biệt Muttsurini!” Sau đó, linh thú của cô ấy vung quả Tomahawk. Đây là đòn tấn công không thể tránh được! “Muttsurini!” Ngay khi trái tomahawk định xé nát linh thú của Muttsurini ra làm hai--- “Accelerate.” Vòng tay trên linh thú của Muttsurini bắt đầu sáng lên, và ánh sáng đó hoàn toàn bao trùm linh thú. “Sao?” Trông đối phương như vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Không chỉ cô ấy, mà ngay cả những người như tôi cũng không theo kịp diễn biến trận đấu. Làm sao mà linh thú của Muttsurini có thể thoát khỏi tầm tấn công của đối phương? “Accelerate kết thúc.” Muttsurini nói với giọng nhỏ nhẹ. Đột nhiên, máu tóe ra từ mọi chỗ của linh thú của Kudo rồi nó đổ gục xuống sàn. Kudo Aiko lớp A VS Tsuchiya Kouta lớp F Giáo dục thể chất 446 điểm VS 572 điểm K-Không thể tin được! Điểm của cậu ấy nhiều khi còn cao hơn cả tổng điểm của tôi! “Trong trận chiến với lớp B, Muttsurini vẫn chưa đạt hình thái mạnh nhất đâu.” Yuuji bắt đầu giải thích cho tôi, người vẫn còn bất ngờ về những chuyện đã xảy ra. Tôi không biết rằng Muttsurini lại đáng sợ đến thế khi hắn tập trung cao độ! “K-Không thể nào…Làm sao mà mình…” Kudo quỳ xuống sàn, trông cô ấy cũng thực sự bị sốc. “Kết quả hiện giờ là 2-1, ai là người tiếp theo?” Cô Takahashi vẫn tiếp tục trận đấu với gương mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào. Dường như cô cũng không thực sự quan tâm ngay cả khi học sinh của mình thua cuộc. “À, v-vâng, đã đến lượt của mình rồi.” Chắc chắn chúng tôi sẽ chọn Himeji trong lượt này, người duy nhất trong lớp F có thể đối đầu trực tiếp với lớp A. “Vậy tôi sẽ là đối thủ của cậu!” Người bước ra từ học sinh lớp A là --- Kubo Toshimitsu! “Cuối cùng cậu cũng đã xuất hiện, hội phó hội học sinh.” Đúng, tên của hắn là Kubo Toshimitsu! Năng lực của hắn chỉ ngay sau Himeji, và xếp hạng thứ ba trong học sinh năm hai. Hắn trở thành hội phó hội học sinh vì Himeji không làm tốt bài kiểm tra xếp lớp. “Đây là trận đấu tớ lo nhất.” Yuuji có lí do để lo lắng. Năng lực của Kubo gần tốt bằng Himeji. Sự khác biệt về điểm số giữa hai người chỉ là hai mươi điểm. Chưa kể, mấy ngày hôm nay Himeji đã chiến đấu rất nhiều, chúng tôi cũng không thể chắc chắn rằng cô ấy sẽ giành chiến thắng… “Môn học là gì?” Cô Takahashi hỏi. Mà khoan đã, bên nào có quyền chọn môn học lúc này? Trận đấu của Hideyoshi loạn cào cào cả lên và tôi cũng không biết đường nào mà lần. “Em chọn tổng điểm các môn.” Ngay khi tôi đang suy nghĩ, Kubo trả lời ngắn gọn câu hỏi của cô Takahashi. “Này từ từ đã! Đừng có chọn sớm----” “Không sao đâu.” “Himeji?” Himeji ngăn cản tôi. Cậu có chắc cậu sẽ ổn không? “Vậy…” Cũng như những trận đấu trước, cô Takahashi tiếp tục xử lý trên máy tính. Cả hai phe đều triệu hồi linh thú và trận chiến được quyết định chỉ trong phút chốc. Kubo Toshimitsu lớp A VS Himeji Mizuki lớp F Tổng điểm 3997 điểm VS 4409 điểm “Có thật không?” “Cậu ấy tiến bộ đến mức này từ khi nào vậy?” “Với điểm số này thì cô ta còn có thể thách thức Kirishima Shouko!” Những tiếng kinh ngạc vang lên từ khắp nơi. Khác biệt đến hơn bốn trăm điểm? Dù tôi đã biết rằng Himeji thực sự mạnh, đây không phải là mức điểm mà một người bình thường có thể đạt được! “Chết tiệt! Himeji, làm sao mà cậu có thể mạnh như vậy…” Kubo đang hối hận về hành động của mình và hỏi Himeji. Năng lực gần đây của họ gần như ngang nhau. Không ai đoán được rằng sự khác biệt lại lớn đến như thế. Kubo lo lắng cũng đúng. “M-mình thích mọi người trong lớp, và các bạn lớp F sẵn sàng hi sinh vì người khác mà không đòi hỏi bất cứ điều gì.” “Cậu thích lớp F?” “Vâng. Đó là lí do mà mình vẫn luôn tiếp tục cố gắng.” Lời nói của Himeji thật xúc động. Thật không? Himeji, cậu thực sự thích lớp F, một cái lớp chỉ toàn những thằng con trai đần độn. Mặc dù tôi cũng là một thành viên trong lớp này, tôi cũng cảm thấy ấm áp trong lòng. “Tỉ số hiện giờ là 2-2.” Vẻ ngoài của cô Takahashi có chút thay đổi. Lạ thật. Đó là vì sự tiến bộ vượt bậc của Himeji hay là vì lớp F cũng có khả năng thắng lớp A? “Trận đấu cuối cùng, cả hai bên hãy chuẩn bị sẵn sàng.” “Ok.” Người vừa bước ra từ lớp A là đối thủ mạnh nhất --- Kirishima Shouko. Người sẽ đại diện lớp chúng tôi chắc chắn là---- “Đã đến lượt của tớ rồi.” Một và chỉ một người, Sakomoto Yuuji. “Môn học nào?” Có lẽ bọn lớp A nghĩ rằng không có cách nào mà Kirishima Shouko lại có thể thua cuộc, nên chúng chỉ lặng lẽ nhìn hai người đó. “Em muốn chọn lịch sử Nhật Bản, cấp độ tiểu học và điểm số tối đa là một trăm.” Tiếng ồn ào vang lên từ khắp mọi nơi. “Có điểm tối đa sao?” “Cấp độ tiểu học? Như vậy thì điểm của ai cũng tối đa luôn rồi còn gì?” “Trận đấu này sẽ được quyết định bằng việc họ tập trung như thế nào…” Chúng tôi cũng có cơ hội để chiến thắng. Lớp A cũng đã nhận ra được điều này, nên chúng bắt đầu ồn ào bàn tán. “Được rồi. Cô sẽ chuẩn bị câu hỏi. Xin các em chờ trong giây lát.” Cô Takahashi đóng nắp laptop rồi bước ra khỏi phòng học. Cô Takahashi rất thích giáo dục, có lẽ cô cũng giữ vài bộ đề kiểm tra trình độ tiểu học chăng? Tôi nhìn cô Takahashi ra khỏi lớp phòng rồi tôi quay trở về chỗ của Yuuji. “Yuuji, tớ trông chờ vào cậu.” Tôi nắm chặt tay của Yuuji. Chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể. Bây giờ, tất cả đều phụ thuộc vào Yuuji. “Ừ, cứ để đó cho tớ!” Hắn cũng siết tay tôi thật chặt. “…(giơ tay lên)” Muttsurini tiến về phía chúng tôi và giơ biểu tượng chiến thắng lên. “Sức mạnh của cậu đã giúp tớ rất nhiều, cảm ơn cậu.” “…(ha)” Miệng của Muttsurini khẽ nâng nhẹ, rồi cậu ấy quay trở về chỗ cũ. “Sakamoto, cảm ơn bạn đã kể cho mình những chuyện đó.” “À, cậu muốn nói chuyện về Akihisa đó hả? Đừng lo, và cậu cố gắng lên nhé.” Hả? Chuyện của tôi? Yuuji nói gì? “Vâng, mình sẽ cố gắng.” Himeji vui vẻ trả lời Yuuji. Yuuji cũng mỉm cười lại. Đó chính là gương mặt dịu dàng quan tâm. “Trận đấu cuối cùng là lịch sử Nhật Bản. Thí sinh Kirishima và Sakamoto, hãy đến phòng chiếu.” Cô Takahashi quay trở lại lớp học và chỉ dẫn cho hai lớp trưởng. “Vâng.” Kirishima trả lời đơn giản và rời khỏi phòng học. “Thôi, tớ đi đây.” “Sakamoto, bảo trọng.” “Ừ.” Himeji tiễn Yuuji rồi Yuuji hướng đến chiến trường cuối cùng. Trận đấu cuối cùng đã bắt đầu. Dù thắng hay thua, chiến tranh linh thú cũng gần đến hồi kết. “Các em, hãy nhìn vào màn hình.” Cô Takahashi điều khiển chiếc máy, và cái màn hình chiếu lớn thể hiện khung cảnh trong lớp học. Kirishima ngồi xuống trước, Yuuji bước vào phòng học rồi cũng ngồi vào chỗ. “Giáo viên sẽ phát đề ngay bây giờ. Bài kiểm tra có thời lượng mười lăm phút, điểm tối đa là một trăm.” Giáo viên dạy môn lịch sử Nhật Bản trên màn hình đặt úp đề thi lên mặt bàn. “Mọi hành vi gian lận sẽ bị 0 điểm, được chứ?” “Vâng.” “Em biết rồi!” “Vậy chúng ta bắt đầu!” Cả hai lật bài kiểm ra lên. “Yoshii, bắt đầu rồi kìa!” “Ừ, cuối cùng cũng đến giờ phút này.” “Nếu câu hỏi đó không xuất hiện, Sakamoto sẽ…” “Sức tập trung của Yuuji tệ hơn đối phương. Nếu trận đấu tốn thêm thời gian, cậu ấy có thể thua. Nhưng mà…” “Ừ, nếu câu hỏi đó xuất hiện…” “Đúng vậy…” Nếu câu hỏi đó xuất hiện, đây sẽ là chiến thắng của chúng tôi. Mọi người nuốt nước bọt, nhìn chăm chú vào màn hình, đọc câu hỏi hiện ra trên đó. Câu hỏi đó có xuất hiện không? Câu hỏi đó có xuất hiện không? “Hãy điền thời gian đúng vào chỗ trống ().” Heiji-kyo trở thành kinh đô năm (). Heian-kyo trở thành kinh đô năm (). Đây đúng là câu hỏi dành cho học sinh tiểu học. Có lẽ ngay cả tôi cũng có thể trả lời. Câu hỏi đó có xuất hiện không? Kamakura Bakufu được thiết lập năm (). Cải cách Taika năm (). “Á!” Nó xuất hiện rồi… “Y-Yoshii!” “Ừ!” “Có nghĩa là, đây là…” “Ừ! Những cái bàn kiểu Nhật sẽ…” “Trở thành những cái bàn hiện đại!” Mọi người trong lớp F đồng thanh hét lên. “Đây là chiến thắng lớn nhất của chúng ta, lớp F ăn hại!” “ỒỒỒỒỒỒ!” Những tiếng hò reo của chúng tôi như làm nổ tung cả căn phòng. “LỊCH SỬ NHẬT BẢN, CẤP ĐỘ CÓ GIỚI HẠN, ĐIỂM SỐ TỐI ĐA: MỘT TRĂM.” Kirishima Shouko lớp A 93 điểm VS Sakamoto Yuuji lớp F 53 điểm Những cái bàn kiểu Nhật trong lớp F trở thành những cái thùng giấy. [1]: Trong tiếng Nhật, Chim sơn ca khóc có một phần đọc giống như số 645 Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang