[Dịch] Bá Y Thiên Hạ
Chương 59 : Vũ Lực Bức Cung Tiến Hành Khúc
Người đăng: workman
.
Nhìn hai thủ hạ vừa thu phục xong, Đoạn Vân cảm thấy rất vừa lòng. Cửu cấp hắc long cơ mà!
" Được rồi, bây giờ các ngươi cảm thấy thế nào rồi, vết thương trên người còn đau không ?"
Sau khi nghỉ ngơi thêm một hồi nữa, cũng tranh thủ hỏi bọn họ thêm vài sự tình, Đoạn Vân quyết định tiếp tục khởi hành.
“Chủ nhân, cấp bậc tế tự của ngài thật sự là xuất thần nhập hóa, chỉ một thời gian ngắn như vậy mà ta cảm giác thấy bao nhiêu vết thương trên người mình đã cơ bản khỏi hẳn. Đạt Nhĩ Khắc, ngươi thì sao?" Đạt Nhĩ Ba đang cảm thụ những biến hóa khó tin trên thân thể mình.
“Ngươi nói gì cơ? Đại ca, đến cả ngươi mà cũng đã khỏi, thì mấy vết thương quèn của ta đâu là cái gì trong mắt chủ nhân chứ ?" Đạt Nhĩ Khắc cũng rất hưng phấn, xem ra năng lực của vị chủ nhân mới này quả nhiên không giống bình thường, mình đã có một quyết định rất sáng suốt.
Đoạn Vân cười cười : " Tốt lắm, chúng ta lên đường thôi! Được rồi, hai người các ngươi có thể hóa thành hình người hay không ?" Đoạn Vân không có khả năng mang theo hai con hắc long xông thẳng vào Thiên Long thành được. Không nói tới việc gây ra xôn xao dư luận, còn có thể khiến cho hắn gặp phải những phiền toái không cần thiết.
“Thực lực hai huynh đệ chúng ta chỉ là cửu cấp sơ giai, không thể hóa thành hình người được." Đạt Nhĩ Ba hai huynh đệ trả lời
Đoạn Vân cúi đầu suy nghĩ một hồi, sau đó móc giới tử xuất ra sáu viên Tẩy Tủy đan, chia cho họ một người ba viên, ném thẳng vào miệng họ.
“Đây là cái gì ?" Thuốc vừa vào miệng, hai đầu hắc long đã cảm giác được bên trong có ẩn chứa lực lượng cường đại, vội vàng không ngừng cảm thụ.
“Đây là Tẩy Tủy đan!" Đoạn Vân nói tỉnh như không.
“Cái gì ? Chủ nhân, nguyên lai Tẩy Tủy đan đang nổi danh như cồn trên toàn đại lục lại xuất phát từ trong tay ngài ! Thật sự là làm người khác kinh ngạc!"
“Thật không ngờ Đạt Nhĩ huynh đệ chúng ta lại có phúc được dùng dược hoàn cực phẩm này! Ca ca, chúng ta lúc này lời to rồi."
Đoạn Vân cười cười : " Các ngươi sau này không cần gọi ta là chủ nhân nữa, cứ gọi ta là lão Đại đi! Tiểu Phi Hiệp ngươi cũng nhớ cho rõ, sau này tất cả ma sủng trong gia tộc đổi lại gọi ta là lão Đại. Thôi, chúng ta xuất phát. Ba viên Tẩy Tủy đan hẳn là đủ để các ngươi hóa thành hình người rồi. Hơn nữa Tẩy Tủy đan còn có tác dụng phụ làm lực lượng một thân nội liễm. Trong mấy ngày tới, ta hy vọng các ngươi có thể giấu kín lực lượngcủa mình, cho dù không thể nội liễm hết, cũng chỉ thể hiện ở mức dưới cấp bảy, tám mà thôi. Ta không thích khoe khoang quá mức ! Hiểu chưa ?"
"Rõ, lão Đại !"
Một giờ sau, hai huynh đệ Đạt Nhĩ biến thành hai thanh niên da ngăm đen hình dạng rất giống nhau, nhìn qua cũng chỉ có tuổi tương đương với Đoạn Vân thôi. Thực lực cũng được đề cao tới cửu cấp trung giai. Nhưng Đoạn Vân hỏi Diệp Cô Thành về tình hình nội liễm của họ thì Diệp Cô Thành nói : " Thiếu gia, việc ngươi muốn che dấu thực lực của họ xem ra rất khó, bởi vì bọn họ một thân toàn là long khí, chỉ cần một cao thủ liếc mắt là có thể thấy ngay. Bất quá, Tẩy Tủy đan dường như cũng có thể làm cho long khí của bọn họ thu liễm lại ít nhiều."
Nghe thế, Đoạn Vân buộc cắn răng móc ra sáu viên Tẩy Tủy đan nữa. Kết quả là thực lực của huynh đệ Đạt Nhĩ một lần nữa tăng vọt, đạt tới cửu cấp hậu giai, long khí cũng cơ bản thu liễm hoàn toàn. Chỉ cần không sơ ý phóng ra long uy, thì nếu chỉ xét vào thực lực bây giờ của họ, không ai có thể nghĩ đến hai người hầu mới của Đoạn Vân này lại là Long Tộc. Còn hai huynh đệ Đạt Nhĩ cũng bị thủ đoạn thần kỳ của Đoạn Vân làm cho sợ chết khiếp, luôn miệng lắp bắp “lão Đại lão Đại”.
Một ngày sau, đoàn người Đoạn Vân rốt cục về tới Thiên Long thành. Khi Đoạn Vân cưỡi Tiểu Phi Hiệp, mang theo Diệp Cô Thành và Đạt Nhĩ huynh đệ đã hóa thành hình người xuất hiện trên bầu trời gia tộc, hắn phát hiện cả gia tộc đang bị hoàng gia kỵ sĩ đoàn của đế quốc hoàn toàn vây chặt. Hiển nhiên, trong nhà đã xảy ra chuyện !
Đoạn Vân vội vàng ra lệnh cho Tiểu Phi Hiệp bay xuống hậu viện của gia tộc, một mình mang theo Diệp Cô Thành, chạy đi tìm Phổ lão đầu.
"Vân, buổi tối trước hôm ngươi đi A Nhĩ Ti Tư một ngày, có phải ngươi ghé vào hoàng cung phải không ?" Phổ Hi Kim vừa thấy Đoạn Vân lập tức tiến tới hỏi ngay.
Đoạn Vân không hiểu có chuyện gì : " Đúng vậy, phát sinh chuyện gì vậy?"
Lão đầu thở dài, chứng thực : " Ngươi có phải đã làm …. cái kia với Tam Công Chúa không ?"
Đoạn Vân cười cười đểu giả : " Lão đầu, ngươi làm sao ngay cả chuyện này mà cũng biết vậy. Ta định khi trở về sẽ tới gặp Tra Lí bệ hạ đề thân! Lão đầu rốt cuộc chuyện gì thế? Không phải Khải Sắt Lâm đã xảy ra chuyện gì chứ hả!" Đoạn Vân không khỏi có chút lo lắng.
"Ai, nguyên lai là thật hả. Vân, ngươi có biết không, ngươi và Tam Công Chúa đã gặp nạn rồi !" Lão đầu thở dài.
Đoạn Vân rất khó hiểu, hỏi : " Lão đầu, rốt cuộc chuyện gì thế ? Đám binh lính bên ngoài bộ tới đây để bắt ta hả?"
“Ngươi không biết sao? Vân à, chuyện này ngươi cũng quá đáng lắm! Bệ hạ đã hạ lệnh, một khi ngươi về nhà lập tức phải bắt ngươi giam vào thiên lao, tội danh là cưỡng gian công chúa ! Ngươi có đến mười đầu cũng không đủ chặt đâu. Khải Sắt Lâm thân là công chúa, chưa hề lập gia đình mà lại cùng nam tử phát sinh quan hệ, như vậy cũng là bất kính với hoàng thất, đã bị giam vào thiên lao rồi ! Không chỉ một mình nàng, nghe nói cả Khải Lợi vì cầu xin cho Khải Sắt Lâm, cũng bị bệ hạ giam vào thiên lao nốt. Hai vị công chúa đồng thời nhập ngục, chuyện này đã đồn đại ra khắp cả Thiên Long thành rồi !"
“Cái gì ? Tên gia hỏa Tra Lí lại dám làm như thế ! Ngay cả Khải Lợi cũng bị liên lụy ! Quá đáng lắm, quá đáng lắm!" Đoạn Vân vừa nghe hai nữ nhân của mình bị Tra Lí giam vào thiên lao rất tức giận. Đàn bà của lại chịu khổ vì liên quan với mình, có nam nhân nào chịu được việc này.
“Truyền lệnh ta, gia tộc hộ vệ đoàn nâng cao đề cao cảnh giác ! Phì Tử, Ngưu Ma Vương, Tiểu Phi Hiệp, Đạt Nhĩ huynh đệ, cả Diệp Cô Thành nữa, các ngươi là lực lượng mạnh nhất của gia tộc, mau theo ta tiến cung ! Mẹ kiếp, lão già Tra Lí này cứ chờ đó mà xem. Xem ra ngày thường ta quá mức bảo thủ, bao nhiêu đồ tốt đều ra sức cất dấu. Hôm nay, ta muốn để cho tất cả mọi người trên thế giới biết, Đoạn Vân ta tuyệt đối không phải dễ trêu vào đâu." Đoạn Vân lúc này đã giận điên người, cả người ngạo nghễ tựa như một kim giáp chiến thần.
"Vân, ngươi muốn làm gì ? Ngươi muốn phản quốc sao?" Phổ Hi Kim hiển nhiên hiểu ý đồ của Đoạn Vân, vội vàng ngăn cản hắn. Dù sao đây mới là phạm tội lần thứ nhất, Đoạn Vân làm như vậy sẽ mang một tội danh phản quốc. Tuy nói lực lượng gia tộc rồi Đoạn Vân có thể nói là hùng hậu không kể xiết, nhưng hoàng gia cũng có không ít lực lượng được che dấu. Nếu xảy ra tranh chấp, khó tránh khỏi lưỡng bại câu thương !
“Sư phụ, ta hy vọng ngài đừng ngăn cản ta. Hơn nữa hôm nay ta cũng không muốn có đánh nhau đổ máu. Ta sở dĩ làm như vậy kỳ thật cũng là muốn tạo một chút áp lực cho Tra Lí thôi. Ta còn muốn đi gặp Tra Lí đề thân nữa mà!" Đoạn Vân cười cười. Bất quá lửa giận trong lòng vẫn bốc lên phừng phừng
Lão đầu thở dài, không nói nữa, xoay người đi vào thư phòng.
Đoạn Vân vung tay lên, ra lệnh : " Xuất phát ! Mục tiêu, hoàng cung !"
Sau đó Đoạn Vân dẫn chúng thủ hạ, đi ra cửa. Ngoài cửa đầy nghẹt binh lính, vừa thấy Đoạn Vân bước ra từ bá tước phủ, lập tức cả đám vây chặt Đoạn Vân lại. Một tướng quân lên tiếng nói : " Đoạn Vân tế tự, phụng chỉ bệ hạ, ta phải bắt ngươi quy án ! Bắt !"
Nhưng hắn vừa mới nói xong, Phì Tử lúc này hóa thành đại địa chi hùng quay đầu về bọn họ điên cuồng gầm lên. Chỉ với một tiếng gầm này, bao nhiêu kỵ sĩ dám chặn đường trước mặt Đoạn Vân tất cả đều văng ra mấy trượng, đại bộ phận tới tấp đầu váng mắt hoa! Cửu cấp thú vương hống, tuy không đủ để cho bọn chúng trí mạng, nhưng cơn đau đầu cũng để cho bọn họ nằm bẹp vài ngày, thậm chí rất có có thể còn có di chứng nữa.
Đoạn Vân cước bộ không hề dừng lại, hắn tiếp tục đi tới hoàng cung. Rốt cục, Đoạn Vân đã đi tới cửa thành hoàng cung. Bây giờ đã là buổi tối rồi. Chỉ thấy cửa thành sớm đã đóng chặt, trên thành có rất nhiều quân sĩ có vẻ đang rất bối rối. Bọn họ sớm đã nghe nói đến sự việc của Đoạn Vân. Trong lòng họ vẫn còn hơi sợ hãi con đại địa chi hùng lúc trước có thể chiến thắng được bát cấp Phi Long.
Thấy binh lính trên tường thành lao xao, Đoạn Vân vận hành chân khí hô : "Người trên thành nghe đây, ta là Đoạn Vân, các ngươi đi gọi bệ hạ đến đây cho ta. Bằng không gọi, ta sẽ kêu thủ hạ công thành đó. Ta tin với cái thứ thành tường này thì tuyệt đối không thể ngăn cản được một kích của cửu cấp thánh thú đâu!"
Còn lúc này, cửu cấp ma thú Khố Lạp Kì của đế quốc từ trên tường thành xông ra. Hắn vừa thấy Đoạn Vân, lập tức kêu lên : " Đoạn Vân tế tự, ngươi muốn làm gì ? Ngươi đã phạm vào pháp luật của đế quốc. Chẳng lẽ ngươi muốn dùng lực của một người để đối nghịch với cả Thiên Long Đế Quốc sao?"
Đoạn Vân cười cười, nói lạnh lùng : " Khố Lạp Kì tướng quân, ta hôm nay tới đây là gặp Tra Lí bệ hạ đề thân, ngươi đi gọi bệ hạ tới đây ! Hơn nữa kêu hắn đem công chúa ra luôn."
Khố Lạp Kì suy nghĩ một hồi, ra lệnh ! " Đoạn Vân tế tự, lát nữa xa giá của bệ hạ sẽ tới. Ngươi cứ chờ đó ! Đoạn Vân tế tự, nói thật, ta rất bội phục ngươi, những viên thuốc của ngươi phụng hiến đã làm cho ranh giới của đế quốc ở rộng không ít. Có thuốc của ngươi, tỷ lệ tử vong của tướng sĩ đế quốc giảm xuống rất nhiều, sĩ khí cũng cao đến mức trước nay chưa từng có. Ta không muốn thấy ngươi đi vào con đường sai trái ! Ngươi thu tay lại đi!"
Đoạn Vân cười cười, nói : " Ta không ép buộc Khải Sắt Lâm, cả hai chúng ta tự nguyện yêu nhau! Do đó, hôm nay không phải ta tới đây để đánh nhau, ta muốn gặp bệ hạ đề thân thôi."
“Ngươi dựa vào cái gì mà muốn cầu hôn với con gái ta, tên gia hỏa hèn hạ này, ngươi tưởng sử dụng thủ đoạn hèn hạ của ngươi là có thể lên làm Phò mã sao? Đoạn Vân, bổn hoàng nói cho ngươi biết, ngươi đúng là đang nằm mơ !" Lúc này Tra Lí mang theo một đoàn nhân mã từ từ tiến tới.
Nhìn Tra Lí, Đoạn Vân nhờ Diệp Cô Thành đánh giá thực lực song phương. Diệp Cô Thành nói nhỏ vào tati Đoạn Vân : " Thiếu gia, bên bọn họ có ba Kiếm Thần, hai thánh ma đạo sư, hơn nữa cửu cấp trung giai ma thú Khố Lạp Kì. Bên này chúng ta có Ngưu Ma Vương và Phì Tử hai đầu cửu cấp đỉnh giai ma thú, cửu cấp đỉnh giai Phi Long vương Tiểu Phi Hiệp, hai đầu cửu cấp đỉnh giai hắc long, hơn nữa còn có ta. Vô luận xét về nhân số hay là thực lực thì đều mạnh hơn bọn họ. Có thể miểu sát cả đám bên đó!" Bất quá Đạn Vân đoán đây không phải là tàn bộ thực lực của đế quốc. Nghe nói đế quốc có hai mươi mấy vị kiếm thánh, còn có bốn vị thần cấp cung phụng trong cung đình. Bây giờ tứ đại cung phụng đã đến hai vị, Kiếm Thần của đế quốc là Lạp Đức Phu cũng đã tới.
Khẽ gật đầu, Đoạn Vân vái một vái dài rồi nói với Tra Lí : " Bệ hạ, tiểu thần Đoạn Vân hôm nay có chút xúc động, mong bệ hạ tha thứ. Hôm nay mục đích của ta là đến gặp bệ hạ xin đề thân!"
Thần sắc Tra Lí cười cười có chút quái dị : " Đoạn Vân ơi là Đoạn Vân, cho dù ngươi có bổn sự lớn bằng trời, thì ngươi làm sao mà đấu lại bổn hoàng được. Bất quá có một việc ta phải hỏi ngươi trước một chút. Làm sao ngươi có được Tẩy Tủy đan ?"
Đoạn Vân nghe xong giật nảy người, Tra Lí làm sao mà biết được mình cóTẩy Tủy đan nhỉ?
Nhìn thấy thần sắc nghi hoặc của Đoạn Vân, Tra Lí cười cười : " Buổi tối hôm đó, ngươi lén lút vào tẩm cung gặp Khải Sắt Lâm, đừng tưởng rằng ta sau này mới biết. Ngay khi ngươi vừa bước vào hoàng cung một khắc thì ta đã nắm được mọi hành tung của ngươi rồi. Ta nhớ rõ, ngươi để hộ vệ của ngươi đợi ở ngoài cung, ngươi một mình một người dựa vào thân pháp cao minh tránh thoát sự tuần tra của thị vệ, đầu tiên là tìm Khải Sắt Lâm, rồi cưỡng gian nàng. Sau đó lại …."
“Ngươi nói bậy !" Sắc mặt Đoạn Vân rất cau có. Mình bị người ta theo dõi mà lại hoàn toàn chẳng biết, nếu người này muốn giết mình, chẳng phải quá dễ dàng sao. Hơn nữa, cái lão già Tra Lí này rõ ràng đang đem mình ra đe dọa. Còn mục đích là gì thì chưa biết được.
“Sau đó ngươi còn đi đến nơi ở của Khải Lợi công chúa, ta còn thấy ngươi để lại cho Khải Lợi một viên Tẩy Tủy đan. Ha ha, Đoạn Vân, kỳ thật khi Khải Lợi đem viên Tẩy Tủy đan đầu tiên hiến cho mẫu hậu của nó thì ta đã đoán được chắc chắn phải có mối quan hệ gì đó giữa ngươi và Tẩy Tủy đan rồi. Ngươi nói đi, ngươi rốt cuộc lấy Tẩy Tủy đan từ đâu ra?" Tra Lí không thèm để ý đến lửa giận phừng phừng trên khuôn mặt cau có của Đoạn Vân, cứ đều đều nói.
Xem ra hôm nay không làm mặt dày không được ! Đoạn Vân giận dữ cười, hắn không ngừng nhắc nhở mình phải tỉnh táo, rất tỉnh táo.
" Được, bệ hạ, trước tiên ngài hãy đem Khải Lợi và Khải Sắt Lâm thả ra. Ta sau đó sẽ nói cho ngài biết !"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện