[Dịch] Bá Y Thiên Hạ
Chương 23 : Gia tộc ma sủng Ngưu Ma Vương (Phần 2)
Người đăng: ndphong91
.
Đoạn Vân hỏi tiếp: "Ngươi có nghĩ là thân thể bị thương rất khó chịu không?"
"Có!"
"Ngươi muốn hay là không muốn mỗi ngày đều được ăn no căng bụng?"
"Muốn!"
"Ngươi muốn hay là không muốn trở thành sủng thần Ma thú của riêng gia tộc ta?"
"Muốn! Ê... cái gì? Thế thì không được!"
"Tại sao? Trở thành sủng thần Ma thú của riêng gia tộc ta có rất nhiều lợi ích và đãi ngộ tốt, có thể tha hồ ăn no, ngủ ngon, hơn nữa không ai dám coi thường, khi dễ ngươi nữa. Thật không ngờ nhà ngươi lại không đồng ý! Ngươi phải biết rằng bây giờ ngươi đã là nô lệ của ta, ngươi bắt buộc phải tuân lệnh ta chứ! Không những như thế, nếu ngươi không nghe lời ta thì ta sẽ không thèm trị thương cho nhà ngươi nữa, mặc kệ nhà ngươi, thế thì ngươi chết là cái chắc. Rồi sau đó, những gì của ngon vật lạ và cả sự tự do thiêng liêng trân quý đang chờ đón ngươi kia kìa, tất cả bất cứ điều gì cũng không có nữa!" Đoạn Vân tiếp tục vừa đánh vừa xoa.
"Ấy kìa kìa, được rồi! Ta đồng ý làm sủng thú của ngươi, bất quá ngươi phải cho ta tiền cơ. Hì hì cũng không nhiều lắm đâu, cho ta một tháng mười, à không, hai mươi kim tệ nhé?" Đầu Ngưu kia làm ra vẻ bản thân mình có giá lắm.
"Mười kim tệ?" Đoạn Vân rất là kỳ quái, tại sao tên tiểu tử này lại kỳ kèo, nằn nì mặc cả tiền nong cái gì thế! Nhưng Ước Hàn đã lập tức tiến đến thầm thì bên tai hắn: "Thiếu gia, sủng thần ma thú nếu phục vụ cho nhân loại phải nói đến giá cả tiền tài đầu tiên đấy, đây là quy củ rồi!"
Tên đầu ngưu kia thấy Đoạn Vân có vẻ nghi hoặc chần chừ, vội vã cải biến: "Vậy thì năm thôi vậy!"
"Ừm?" Đoạn Vân lại càng kinh ngạc, nó như thế nào mà lại tự động giảm giá thế?
"Hai nhé? Mà không thể thiếu một đồng tệ nào được đâu, ta biết chắc chắn có một con nhện Tri Chu ma thú cũng như thế này mà nhận được bốn kim tệ mỗi tháng cơ đấy!" Tiểu Ngưu này hiển nhiên đã rất nóng nảy, sốt ruột.
"Không được!" Dừng một chút, thấy tiểu Ngưu lộ rõ ánh mắt thất vọng ảm đạm, Đoạn Vân mới nói tiếp: "Mỗi ngày ta cho ngươi... mười kim tệ, trở thành Gia Tộc Đệ nhất Ma sủng của ta, và ta chính thức ban cho ngươi một mỹ danh đặc biệt, chính là 'Ngưu Ma Vương'!" Đoạn Vân đã từng đau đầu vắt óc cả nửa ngày trời cũng không lòi ra được cái tên gì hay hơn, oách hơn, đành phải dùng cái tên này vậy.
Như tiếng sét nổ giữa trời quang, tiểu Ngưu ngây ra một lúc mới lắp ba lắp bắp tính tính toán toán: "Một ngày... mười kim tệ!?? Như vậy một tháng là bao nhiêu nhỉ? Để ta tính đã, một ngày là mười, như vậy hai ngày là hai mươi này...à...!" Xem ra tên Ngưu Ma Vương này chỉ số IQ hay là trí thông minh không phải là cao lắm, bất quá hắn cho dù ngu ngốc cũng biết ra là một ngày mười kim tệ so với một tháng chỉ nhận được có hai là cách xa nhau nhiều lắm.
Đoạn Vân cũng không quá để ý về phương diện này, như vậy người này, à không, tên ma thú này, quan trọng là cách sử dụng như thế nào để ngày sau khai thác hắn có được hiệu quả tốt nhất. Bỏ ra có vài kim tệ mà có được sự phục vụ của một con ma thú thực lực tương đương với Đại kiếm sư, thực sự là quá rẻ mà!
"Tốt lắm, để sau này ngươi hãy tính toán tiếp a! Còn bây giờ muốn sức khỏe hồi phục nhanh chóng thì hãy cầm lấy hoàn thuốc này mà ăn đi!" Đoạn Vân đưa ra một hoàn Tẩy Tủy Đan, nhưng rồi nghĩ tới Ngưu Ma Vương này to đùng bát đại như vậy nếu chỉ ăn một hoàn chắc là không đủ thế nên xuất ra hai hoàn. Kể ra chiếu theo công dụng của từng hoàn thuốc mà tính vào thể tích của tên khổng lồ này thì mười hoàn cũng chưa chắc đủ. Đơn giản là, chỉ cần cấp cho mười hoàn thuốc dược, nói đi nói lại thì cứ ăn cũng không có gì là không tốt cả. Loại thuốc này cũng chỉ mất vài ngày là chế luyện ra được, dù sao ở đây cũng là cả một thế giới thừa mứa nguyên liệu dược tài mà!
"Ngưu Ma Vương! Ngươi hãy cầm lấy mười hoàn thuốc này mà dùng đi. Sau khi phục dụng xong thì thực lực của ngươi sẽ tăng cao thêm, ngươi cũng đừng bất ngờ quá. Còn có điều này nữa, ngươi sẽ thấy hiệu quả tức thì, hơn nữa thuốc dược vào trong cơ thể nhà ngươi sẽ làm bài tiết ra hết những gì uế tạp trong cơ thể sẽ khiến cho nhà ngươi rất là bẩn thỉu hôi tanh đấy! Đợi ta gọi bốn tên Cự tượng đến giúp tắm rửa cho nhà ngươi. Tắm rửa kỹ vào, tắm xong sạch sẽ đẹp trai trắng trẻo rồi mới được ăn cơm, có hiểu không? Thuốc quý cũng không nên lãng phí quá, nhưng mà chỗ này đáng giá tới mấy trăm vạn kim tệ a!" Đoạn Vân tiện tay đút thuốc vào mồm Ngưu Ma Vương, thế là mười hoàn Tẩy Tủy Đan trân quý trôi tuột xuống dạ dày tiểu Ngưu.
Ngưu Ma Vương liếm liếm đôi môi tều, trở về chỗ cũ, nhưng rất nhanh phản ứng sốc quá làm méo mó cả mặt mày: "Cái gì? Mấy trăm vạn kim tệ? Chủ nhân a, ta đây vừa ăn mấy trăm vạn sao? Ôi mẹ đẻ thân yêu của ta ơi! Ta đây loáng cái đã ăn mất những mấy trăm vạn kim tệ! Ta đây từ khi nào đã trở nên một tên phá gia chi tử hoang đàng xa xỉ như vậy nhỉ? Chủ nhân... híc, ta đây biết rồi, ta đây sẽ tắm rửa sạch sẽ! Nhưng này, có thật là tăng cao thực lực không đấy? Ấy chủ nhân, ngươi đừng đi a! Ta đây khi nào thì được ăn cơm a? Chủ... chủ nhân a!"
Cứ như vậy, đệ nhất Ma sủng của Đoạn Vân cứ như vậy mà à uôm ầm ĩ, cứ như thế mà được sinh ra!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện