[Dịch] Bà Xã Keo Kiệt Đến Đòi Tiền - Sưu tầm
Chương 8 : Chương 32
Người đăng: mrdoor
.
“Tôi có một cách có thể giúp cô kiếm được tiền, lại không cần trốn tránh, sợ bị người ta bắt gặp.”
Nghe vậy, đôi mắt Hà An Ân như toả sáng nhìn Đỗ Khang. “Giám đốc Đỗ, xin hỏi là cách gì vậy?” Có việc cần nhờ người, cho nên lời lẽ cùng giọng điệu của cô mềm mại hơn so với thường ngày, cũng ngọt ngào hơn.
Đôi mắt đen của Đỗ Khang nhìn vào đôi mắt long lanh của cô. “Gần đây tôi muốn tìm một người giúp việc giúp tôi quét dọn nhà cửa. Mỗi tháng cô bán hàng được bao nhiêu tiền, tôi sẽ dựa theo số tiền đó mà trả cô. Như vậy cô không phải đi mở sạp, cũng không sợ người khác thấy cô làm thêm”. Anh chậm rãi nói ra cách của anh.
Nhưng cách này lọt vào tai Hà An Ân, nghe thế nào cũng thấy kỳ cục. “Giám đốc Đỗ, sao anh không tìm một người giúp việc chuyên nghiệp thay anh lau dọn nhà cửa?” Người bình thường sẽ tìm một người chuyên giúp việc để lau dọn, chứ không nhờ một người là cấp dưới kiêm đồng nghiệp đi lau dọn nhà mình, huống chi bọn họ là hai người chẳng thân quen gì. Giải pháp này anh đưa ra thật chẳng hợp lý chút nào.
Hà An Ân yêu tiền, nhưng không ngu xuẩn đến mức chỉ biết cắm đầu vào tiền, ngay cả an nguy bản thân cũng mặc kệ.
“Tôi chỉ cho cô một sự lựa chọn mà thôi. Cô có thể chọn giúp việc, cũng có thể chọn tiếp tục đi bán hàng trong chợ đêm. Nhưng nếu bị người ta phát hiện, hẳn là cô biết sẽ có kết cục gì.” Đỗ Khang cũng không giận, tiếp tục dùng giọng điệu bình thản nói chuyện.
Kết cục gì ư? Đương nhiên là bị công ty đuổi việc, phải rời khỏi công ty. Đây cũng là điều Hà An Ân vẫn lo lắng, bởi cô không nỡ rời khỏi công ty này.
“Tôi sống một mình, yêu cầu cũng chỉ là một tuần đến nhà tôi dọn dẹp ba ngày, một trong số đó phải rơi vào hai ngày nghỉ cuối tuần”
Điều kiện Đõ Khang nói thật hấp dẫn, nhưng Hà An Ân vẫn cảm thấy không ổn. “Nếu… ý tôi là nếu tôi qua nhà anh dọn dẹp bị người khác phát hiện thì sao? Chẳng phải lúc đó cũng giống như bị người ta phát hiện bán hàng trong chợ đêm, cũng bị công ty đuổi việc?”
“Đã cho cô lựa chọn, thì tất nhiên tôi cũng biết thay cô giải thích thế nào.” Đỗ Khang dùng đầu ngón tay gõ lên mặt bàn làm việc một chút, dùng tốc độ không nhanh không chậm hỏi: “Cho nên lựa chọn của cô là gì?”
Đối mặt với cám dỗ như vậy, cô cảm thấy thật khó lựa chọn. Một mặt, ngoại trừ việc phải gặp Đỗ Khang ở ngoài giờ làm việc ra thì một tuần chỉ phải quét dọn 3 ngày mà thôi, nhà có một người ở thì chắc cũng không quá lộn xộn. Mặt khác, tuy bày hàng bán rất vui, lại có thể kiếm tiền nhưng phải đối mặt với nguy hiểm là bị người ta nhìn thấy rồi bị công ty sa thải. Hai lựa chọn này đều có chỗ ưu và chỗ nhược.
“Có thể cho tôi thời gian về ngẫm kĩ lại được không?” Suy nghĩ một hồi lâu, vẫn không thể đưa ra quyết định, Hà An Ân ấp úng lên tiếng.
“Vì nhà tôi đã lâu không được quét dọn, nếu cô không muốn, hôm nay tôi định nhờ người ta tìm giúp tôi một giúp việc đáng tin cậy, cô cũng có thể tiếp tục đi bán hàng ở chợ đêm.” Làm sao Đỗ Khang có thể cho cô thời gian nghĩ tới các biện pháp khác chứ, cho nên anh cố ý không cho cô thời gian suy nghĩ, bắt cô phải lựa chọn ngay bây giờ.
Khi người ta bị buộc phải chọn lựa, hơn nữa trong một tình huống gấp gáp, nhiều khi vì quá bối rối sẽ không nghĩ ngợi gì mà chọn phương án có vẻ là đúng đắn nhất. Hà An Ân cũng không ngoại lệ.
Cho nên cô đã lựa chọn một quyết định khiến cô hối hận về sau. “Tôi, tôi đồng ý đến nhà anh dọn dẹp.” Cho dù bị phát hiện, anh đã nói sẽ thay cô giải thích. Dù chưa biết giải thích kiểu gì, nhưng cô tin rằng, chỉ cần Đỗ Khang nói, những người khác sẽ tin tưởng không điều kiện.
“Cô chắc chắn? Không đổi ý?” Nghe câu trả lời của cô, khoé môi của Đỗ Khang khẽ nhếch lên, gần như không thể nhìn ra độ cong.
Chỉ cần Hà An Ân nhìn kĩ ánh mắt anh một chút, sẽ phát hiện người đàn ông luôn lạnh lùng thản nhiên không biểu cảm gì, giờ đôi mắt lại mỉm cười, còn có một chút ôn hòa khó phát hiện.
Anh vừa hỏi, Hà An Ân đã biết quyết định quả thực quá nhanh, nhưng cô còn chưa kịp lên tiếng nói gì, Đỗ Khang đã mở miệng nói trước: “Nếu không đổi ý, thì bây giờ tôi muốn làm một hợp đồng.”
“Vì sao còn phải làm hợp đồng?” Cô cảm thấy uy tín của mình bị nghi ngờ.
“Đây chỉ là hình thức mà thôi, cho cả tôi và cô một sự đảm bảo. Chẳng lẽ cô không sợ lau dọn nhà cửa cho tôi xong tôi không trả tiền cô?” Cố ý mà vô tình, anh ám chỉ chính mình lúc trước.
Đúng, hai trăm tệ kia! Nghe thế Hà An Ân cảm thấy hợp đồng này nhất định phải kí.
Cô sẽ không ngốc đến mức để anh thiếu nợ mình một lần nữa đâu, cô đắc chí nghĩ, lại không nghĩ rằng bản thân mình chưa xem kĩ các điều khoản trong hợp đồng sẽ mang đến cho cô nhiều hậu quả nghiêm trọng.
————————————-
Ngày thứ bảy, một ngày rất đẹp trời, Hà An Ân mặc bộ đồ thể thao thoải mái, dựa theo địa chỉ Đỗ Khang viết cho cô, đi tới một khu chung cư cao cấp. Không phải nói, Hà An Ân nằm mơ cũng không dám nghĩ tới giá cả.
Đúng là người có tiền, cô thở dài mà nghĩ. Có điều chung cư cao cấp đúng là chung cư cao cấp, ngay cả bảo vệ cũng làm tốt hơn so với chung cư bình thường. Người hay xe ra vào đều phải đăng ký một dãy số chứng nhận, hỏi rõ ràng một tràng đi đâu, tầng nào, đơn vị nào, vân vân. Khai xong xuôi bảo vệ mới cho qua.
Nhìn thấy cậu nhóc đưa hàng phía trước bị tra hỏi một hồi, Hà An Ân tự động lấy chứng minh thư trong túi ra, chuẩn bị tâm lý bị thẩm vấn một phen.
“Cô à, cô muốn đi đâu?” Nhân viên bảo vệ cao lớn oai phong lịch sự hỏi.
Hà An Ân lập tức lấy địa chỉ đưa cho anh ta. “Tôi muốn đến chỗ này, tìm anh Đỗ.”
“Xin hỏi cô là cô Hà An Ân phải không?” Bảo vệ hỏi, thấy cô gật đầu lại nói: “Cô Hà, anh Đỗ đã thông báo cho chúng tôi, cho nên cô có thể trực tiếp đi vào, không cần đăng ký. Mặt khác, đây là thẻ chứng nhận hộ gia đình ở trong này, mong cô giữ lại. Về sau khi ra vào chỉ cần xuất trình thẻ này là được.”
Cầm cái thẻ được thiết kế khéo léo và thẩm mĩ trong tay, không biết sao Hà An Ân lại có cảm giác như mình cũng đã trở thành một người cư trú trong khu nhà cao cấp này. Tuy cô chỉ là người giúp việc, tới quét dọn nhà cửa cho Đỗ Khang mà thôi.
Cô băng qua một dãy nhà, mỗi dãy không quá nhiều tầng, chỉ có 5 tầng mà thôi, nhưng lại chiếm diện tích vô cùng lớn, hơn nữa ở giữa mỗi dãy nhà đều có một công viên nhỏ, đảm bảo nhà đối diện sẽ không nhìn thấy trong nhà mình. Thiết kế coi trọng riêng tư cá nhân như vậy cũng chính là ưu điểm của chung cư này.
Dùng thẻ quẹt qua máy quét ở ngoài cửa lớn, cửa kính tự động mở ra. Tuy rằng nhà họ Hà cũng coi như có chút tiền của, nhưng không đốt tiền như Đỗ Khang, tất cả đều đơn giản không xa hoa. Cho nên Hà An Ân – một người rất đỗi bình thường – đã mang một tâm trạng kính sợ mà bước vào đại sảnh được bày biện lộng lẫy kia.
Đi vào thang máy, nhìn thấy đại sảnh dưới lầu đã đẹp như vậy, cô không nén được nên bắt đầu mong đợi nhà Đỗ Khang rốt cuộc đẹp đến mức nào, trang hoàng sẽ khí phái ra sao. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện