Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 559 : Đầu nguồn bạo động ( hạ )

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 15:51 01-12-2025

.
Chương 537: Đầu nguồn bạo động ( hạ ) Một số đường ống công nghiệp được chôn dưới lòng đất ở khu D đang tỏa ra khói trắng và hơi nóng dày đặc vào mùa đông –– Đến nỗi ngoài những cơn gió khô khốc đến thăm nơi đây quanh năm ra thì còn có bùn lầy giẫm mãi không hết. Đôi ủng của Ivan giẫm vào một mảng bùn lớn khiến nó bắn tung tóe, mỗi bước đi đều để lại dấu ấn sâu đậm, sau đó vài vũng nước đen nổi váng dầu xung quanh liền nhanh chóng nhấn chìm dấu chân, dù cho con đường rất gập ghềnh và mùi hăng khó chịu tràn đầy khoang mũi, Ivan cũng không hề than vãn. Ivan dường như đi mệt, hắn đã đến một trung tâm hoạt động thể thao bị bỏ hoang từ lâu theo chỉ dẫn của đối phương. Có trời mới biết bao lâu rồi không có ai đến đây, Ivan hoàn toàn không tìm thấy cánh cửa nào để tiến vào phía sau đống rác rưởi này. “Người kia đâu ?” Ivan quan sát xung quanh một cách cảnh giác. Nữ nhân trong kênh liên lạc giống như xác chết không có tinh thần, “Thăng quan phát tài ? Hay là… đi làm chuyện lớn gì khác ?” Liếc nhìn người phụ nữ gầy gò và mặt nạ của đối phương, Ivan vừa định tự mình xoay sở, nữ nhân liền lạnh lùng bổ sung: “Bên cạnh, đi 50 mét, ổ khóa vừa mới thay –– Gần đây đâu đâu cũng là người của Arasaka, bất đắc dĩ phải làm vậy.” Ivan cảm thấy kẻ tự xưng là Solo cấp cao của Arasaka kia cho hắn cảm giác quá kỳ lạ. Dù sao đối phương vậy mà lại nghĩ đến việc phái một số người có thể dùng được cho mình vào thời điểm này, lý do chính là người trong Arasaka không đáng tin, lời nói này tràn đầy sự giả dối làm cho người ta bất an. “Côn đồ ở khu D sẽ ăn sạch các ngươi đến không còn cả cặn.” Ivan nói với giọng điệu chân thành. Nữ nhân cũng không khách khí, “Tốt thôi, vậy liền để một số tay chân của công ty mà ngươi tin tưởng nổ súng về phía Arasaka đi.” Ivan lấy ra thiết bị đầu cuối trong lúc nói chuyện, dùng thủ đoạn Netrunner đơn giản mà Solo công ty nắm giữ để mở cửa. “Ngươi tên là gì ?” Ivan nhìn tia lửa điện bắn ra từ hàng dây điện đứt đoạn khắp hành lang nơi trần nhà đã sập, hắn rút súng ra rồi hỏi lại. “Kiwi.” Kiwi không nói nữa, tựa hồ nói thêm một chữ liền khiến nàng sống ít đi vài giây. Mặc dù nơi này mang lại cảm giác cực kỳ tồi tệ cho Ivan, nhưng căn cứ vào lý do bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nhíu mày tiếp tục đi về phía trước, “Ngươi và tên kia tốt nhất đừng lừa ta.” Chẳng mấy chốc Ivan đi đến một nơi trông giống như phòng thay đồ của cầu thủ, cánh cửa cũ kỹ rõ ràng có dấu vết bị mở ra, trên mặt đất toàn là dấu chân lộn xộn. “Đẩy cửa ra đi, yên tâm, không ai có ý định làm hại ngươi.” “Majin đều bị chúng ta xử lý, bây giờ đến lúc ngươi phải thực hiện lời hứa.” Kiwi hiếm khi nói thêm hai câu. Ivan dùng sức đẩy cánh cửa cũ kỹ trước mặt ra, cảnh tượng bên trong khiến Ivan đứng sững tại chỗ. Bên trong là cảnh tượng đám người dày đặc chen chúc nhốn nháo –– Mấy tên lính đánh thuê mặc trang phục kỳ lạ đang canh giữ xung quanh đám đông, dường như đang duy trì trật tự, một loại cảm giác hoang tàn và bệnh tật ập đến, đám người đông đúc khiến mùi vị ở đây cũng không dễ chịu. Bên cạnh mỗi chiếc giường bệnh là nam nữ già trẻ với đôi mắt vô thần, bọn hắn không ngoại lệ đều hướng ánh mắt chết lặng về phía Ivan. “Đây là…” Giọng của Kiwi đồng thời vang lên trong màng nhĩ và kênh liên lạc với Ivan. Ivan giật mình, nữ nhân cao gầy bước ra từ bên cạnh có đôi mắt lấp lánh ánh sáng nguy hiểm màu cam đỏ, hai tay đút túi đi lên phía trước, “Là người từng được hưởng loại thuốc thần kỳ của Arasaka.” Giọng nói tràn đầy châm biếm. Ivan lặng lẽ nhìn cảnh tượng một người kéo sụp cả gia đình trên từng giường bệnh, trong đầu cũng hiện lên hình ảnh của mẹ mình. “Arasaka cho mẹ ngươi dịch vụ chăm sóc y tế tốt nhất, vậy ngươi đoán xem…” Ivan sững sờ một chút, sau đó đột ngột nắm lấy cổ áo Kiwi, binh sĩ của Mặt trận Tự do xung quanh thấy thế liền giơ súng lên. “Bỏ tay xuống !” Binh sĩ đang cảnh cáo! “Chết tiệt… Ngươi biết mình đang nói gì không ? Ta làm quá nhiều chuyện trái lương tâm vì Arasaka, mẹ nó bọn hắn dám ?!” Trên mặt nạ của Kiwi còn kẹp một điếu thuốc lá thon dài, chỉ hơi khép hờ mắt lặng lẽ nhìn người đàn ông đang giận dữ trước mặt, “Toàn bộ dữ liệu không sạch sẽ trong cơ sở cốt lõi của Arasaka đều bị chúng ta nạy ra, ngươi nói xem là thật hay giả.” “Tự lừa dối mình là việc rất dễ dàng, nhưng thử đi xem triệu chứng của bọn họ có gì khác với mẹ ngươi không, thực ra trong lòng ngươi cũng hiểu rõ một số điều không phải sao ?” Lời nói của Kiwi giống như con đao khắc vào xương cốt của Ivan. Hắn lặng lẽ buông tay, Kiwi vỗ vỗ nếp nhăn trên áo khoác da nhân tạo màu đỏ của mình. “Các ngươi… Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì ? Nếu là đấu đá trong nội bộ công ty…” Ivan nghiến răng, như thể đang chuẩn bị tâm lý thật tốt cho lời nói nhục nhã sắp tới, “Hoàn toàn không cần kéo theo nhiều người vô tội như vậy ! Ngươi muốn bọn hắn lên chiến trường chịu chết sao ?!” Lin a, ngươi đúng là lừa người ta đến què rồi. Kiwi tràn đầy bất đắc dĩ. Bất quá nàng vẫn định kể tóm tắt câu chuyện này từ đầu đến cuối. “Một nhóm công nhân cổ xanh tham gia nghiên cứu và phát triển, trong chính sách phúc lợi có bao gồm kế hoạch chăm sóc sức khỏe bằng loại thuốc này… Như ngươi thấy đấy, đây chính là kế hoạch sức khỏe của Takeshi.” Kiwi cười lạnh một tiếng. “Chắc các ngươi cũng biết chuyện Biotechnica không còn như xưa, Rome cũng chỉ còn thoi thóp ––– Đó là bởi vì bọn hắn sát hại quá nhiều sinh mạng ở nơi khác, từ đó khiến thuốc nổ của Night City thiêu rụi tất cả thành tro bụi.” “Số lần bọn chúng (Biotechnica) có lương tâm là không nhiều lắm, nhưng kẻ không có lương tâm hiện tại lại là Arasaka… ha, rất châm chọc đúng không ?” Một tiếng cười nhẹ khiến phòng tuyến tâm lý của Ivan bị tổn thương nặng nề. Trên khuôn mặt của từng hộ thành viên gia đình ban đầu vẫn còn ngơ ngác và tràn đầy lo lắng kia bắt đầu xuất hiện biểu cảm căm ghét, khó hiểu, tò mò. Dù Ivan làm chuyện lá mặt lá trái trong Arasaka, nhưng hắn cũng không chịu nổi những ánh mắt này. Tuy nhiên Kiwi lại nói: “Các vị, người phá hủy dây chuyền chế thuốc của Majin chính là Solo minh tinh của Warsaw gần đây bị đối phương công khai tuyên chiến, Big Ivan đến từ tầng dưới chót, đồng thời ––” Kiwi nhìn hắn một cái, “Cũng là một đứa trẻ ngoan.” Lúc này, nhân vật mà Ivan không nghĩ tới đã xuất hiện, đều là đám láng giềng ở tầng dưới chót mà Ivan từng phấn đấu… Hơn nữa có một cô nương còn là hàng xóm cạnh nhà, điều bất ngờ hơn nữa là vị Netrunner từng giúp mình điều tra ông chủ của Majin trước đây cũng nằm trong số đó. Sinh ra ở Warsaw, lớn lên ở Warsaw. Tầng dưới chót ở nơi đây có một loại tình cảm không thể cắt đứt và gỡ bỏ. Một loạt hành động của Lin và Kiwi sớm đã đưa Ivan ra trước tầm mắt công chúng, buộc Ivan phải bắt đầu xem xét “cách mạng” bản thân với thái độ rõ ràng –– Liệu có nên kiên định giương cao lá cờ chống lại công ty trong bối cảnh chiến tranh căng thẳng hay không ! Đám người bị khống chế chặt chẽ bởi kế hoạch sức khỏe của Arasaka đang vật lộn giãy giụa trong thành phố này, trở thành chất dinh dưỡng để công ty sáng tạo lợi ích. Ánh mắt phức tạp của hàng xóm láng giềng khiến Ivan cảm thấy xấu hổ, hắn không dám ngẩng đầu lên nữa. Kiwi phảng phất quyết tâm muốn vạch trần mọi chuyện, “Các ngươi cho rằng ai đã âm thầm hỗ trợ Khu phố Đông trong nhiều năm qua ? Chính là vị Solo nổi tiếng của công ty đang đứng trước mặt các ngươi ––” Ivan gầm lên. “Đủ rồi !” Kiwi nở nụ cười quái dị như đang xem kịch vui, lặng lẽ quan sát dân chúng tầng dưới chót đang đứng dậy từ giường bệnh và có ý vây quanh. Đây là giới hạn không thể chạm vào của Ivan. Mẫu thân và hàng xóm láng giềng, là thứ duy nhất hắn luôn muốn dốc hết sức để bảo vệ trong cái thế giới chó má này, nhưng khi hiểu rõ Arasaka vô cùng quỷ quyệt lại muốn biến bọn hắn thành chất dinh dưỡng và vật hy sinh trong vòng xoáy đấu tranh, Ivan lựa chọn ra tay. Hắn biết Kiwi có thể kiểm soát binh lính và tình hình ở đây, thế là hắn không tiếc bất cứ giá nào mà bùng nổ sức mạnh lớn nhất – “Đáng chết !” Hắn siết chặt cổ Kiwi, lưỡi dao gần như kề sát vào phần yếu nhất của BCI, thấp giọng cảnh cáo nói: “Mắt sáng lên một chút, xem thử đao nhanh hay Daemon của ngươi nhanh hơn ?” Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến hàng xóm láng giềng giật mình, Kiwi bị nghẹn đến mức không thể thở được, cả người ngửa ra sau. “Ivan !” Có người đang gọi Ivan. Toàn bộ lực chú ý của Ivan đều tập trung vào tên Netrunner nguy hiểm trước mặt, hắn trừng mắt nhìn bất kỳ ánh sáng nào có thể xuất hiện trong mắt Kiwi rồi tiếp tục gầm lên: “Các ngươi mẹ nó còn ngây ra đó làm gì ? Muốn làm chó của công ty sao ? Mau cút hết đi !” Trong từng hộ gia đình bị bệnh tật kéo sụp ở đây không thiếu thanh niên trai tráng và đứa trẻ mới trưởng thành, có lẽ bọn hắn mới vừa đón sinh nhật 18 tuổi thôi, nhưng bây giờ lại là trụ cột của gia đình. “Khụ khụ…” Kiwi nói tiếp bằng âm thanh khàn khàn: “Tưởng rằng là ân huệ ông trời ban xuống, các ngươi dùng nỗ lực của bản thân để tranh thủ cuộc sống hạnh phúc đúng không? Sao không hỏi… khụ khụ, tên Corpo ăn cây táo rào cây sung trước mặt các ngươi đã làm gì ?” Đám đông ồn ào. Binh sĩ của Mặt trận Tự do nổ súng cảnh cáo, đề phòng bất kỳ cuộc bạo loạn nào có thể xảy ra. “Thức ăn, thuốc men, nước uống, cơ hội việc làm.” Kiwi giống như đang kể một câu chuyện cười tuyệt thế khiến người ta bật cười không thôi, “Ivan tưởng rằng đã cứu sống các ngươi, nhưng Arasaka lại coi các ngươi là máy in tiền, hahaha !” Ivan siết chặt tay vào Kiwi, hắn suýt nữa không kiểm soát được sức mạnh của mình mà vặn gãy cổ nàng ! Nhưng hắn biết, một khi Kiwi chết, hàng xóm láng giềng ở đây sẽ không còn bất kỳ cơ hội sống sót nào. Hắn cầu xin nói: “Mau đi đi… Ta không biết chúng nó là thứ chó má do Majin sản xuất, ta không có ý hại các ngươi, nghe ta – mau rời đi !” Kiwi tựa hồ cũng khuất phục. Nàng đưa bàn tay Cyberware gầy gò của mình ra rồi vẫy vẫy – “Tránh ra.” Tiếng kêu khàn cả giọng trong phút chốc liền vang vọng khắp sân thi đấu tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, Ivan chờ đợi tiếng bước chân lộn xộn truyền đến từ bên cạnh… Một giây, hai giây… một phút, hai phút… Ivan trừng mắt nhìn Kiwi, thậm chí không dám chớp mắt, hắn đang chờ đợi người ở đây giải tán. Hắn không muốn trở thành vật hy sinh trong cuộc đấu đá nội bộ công ty nữa, nếu có thể cho hắn một cơ hội làm lại, hắn sẽ giương cao lá cờ này để nói với gia đình mình rằng, công ty phải bị loại bỏ ! Sự tồn tại của chúng sẽ biến con người thành máy móc vô cảm, chỉ có thể trở thành chất dinh dưỡng trong mảnh đất màu mỡ của tư bản… “Ivan ?” Lại có người khẽ gọi. Ivan nghe giọng liền biết đó là bà lão ở cách ba con phố, nàng thường lén lút chăm sóc mẹ mình khi hắn phải làm thêm giờ. “Này, nhìn ta đi hài tử.” Ivan nhìn Kiwi, tự nhiên không dám ngẩng đầu, hắn sợ mình bị phản công. Nếu là tên kia đến, Ivan cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng phản kháng, hắn nhất thiết phải nắm lấy cơ hội nhỏ nhoi này ! Kiwi lặng lẽ đưa tay xé đứt sợi dây kết nối phía sau cổ, điều này có nghĩa là Kiwi đang tự phế võ công. Ivan giật thót một tiếng trong lòng, bỗng ngẩng đầu lên. Không ai lựa chọn rời đi, mà là lặng lẽ nhìn nhân vật từng là niềm tự hào của tầng dưới chót. “Không ai trách ngươi.” Bà lão tiến lên nắm lấy tay Ivan, nét mặt khẩn thiết, “Cô nương này và binh sĩ xung quanh không phải người xấu, chúng ta tới đây là để né tránh cuộc tàn sát của Arasaka ! Rất nhiều hàng xóm đều bị xử lý trong âm thầm, bọn hắn muốn – ta hồ đồ rồi, phải nói với ngươi thế nào đây ?” Bà lão đang lo lắng không thể nói rõ ràng với đứa trẻ trước mặt. Ông chủ tiệm plug-in Netrunner từng trợ giúp Ivan lại đứng ra, “Arasaka muốn che giấu chứng cứ phạm tội, ở đây không có người của Arasaka… tất cả đều là Mặt trận Tự do mà Arasaka gọi là côn đồ.” Ivan hoàn toàn sửng sốt. Chuyện này… rốt cuộc là sao ? Bà lão chỉ một mực nắm lấy tay Ivan, mắt ngấn lệ khẽ lắc đầu. “Không ai trách ngươi đâu, hài tử.” “Thuốc của Arasaka hại người của chúng ta… đó không phải lỗi của ngươi.” Keng – Dao găm rơi xuống đất… Cả người Ivan loạng choạng ! Có nhiều thứ đã sụp đổ trong thế giới của hắn. Ngay sau đó, Kiwi được Ivan buông ra lảo đảo vài bước về phía trước, người của Mặt trận Tự do vội vàng đỡ lấy vị Netrunner dường như không có cảm giác đau này, có trời biết nàng làm sao có thể mặt không đổi sắc mà xé đứt dây thần kinh nối phía sau cổ để tự bảo vệ mình… nỗi đau đó là trực tiếp truyền đến thần kinh a ! Ivan khó có thể tin nhìn đám người, rõ ràng trước đó, hàng xóm láng giềng đều biết một loạt chuyện Ivan làm trong Arasaka. Không ai cho rằng nguyên nhân là từ thuốc men, mà chỉ cho là triệu chứng ngày càng phức tạp đến nỗi công ty lớn cũng không có cách nào nữa, càng không nghĩ tới đây là dây chuyền sản xuất lợi ích được ác ôn tầng dưới chót và công ty tạo dựng lên. “Ta sai rồi, ta nên giống như phụ thân –” Hắn muốn nói, phụ thân đã đứng thẳng mà chết dưới họng súng của công ty. “Không, là chúng ta nên xin lỗi ngươi mới đúng, khu phố Đông chưa bao giờ nuôi ra đứa trẻ hư.” Lời nói của bà lão khiến Ivan hoàn toàn sụp đổ, từ từ quỳ xuống đất như mất đi phương hướng. Binh sĩ của Mặt trận Tự do cũng dần dần rút lui sau khi quan sát cảnh tượng xung quanh, toàn bộ sân thi đấu liền trở thành thời gian nói chuyện của hàng xóm láng giềng khu phố Đông. “Ngươi… các ngươi rốt cuộc là ai?” Ivan ngẩng đầu nhìn Kiwi. Hắn bây giờ cũng không hiểu kẻ bí ẩn đã lợi dụng vòng xoáy đấu đá trong nội bộ công ty để khuấy động toàn bộ Arasaka ở Warsaw thành một mớ hỗn độn này rốt cuộc thuộc về phe nào ? Phải biết rằng, nếu nội bộ Arasaka dám cấu kết với tổ chức từng gây ra tổn thất lớn cho chi nhánh Ba Lan như Mặt trận Tự do, Takeshi nhất định sẽ dùng thủ đoạn mạnh nhất để giải quyết kẻ phản bội ! “Giống như ngươi, đại khái là loại ăn cây táo rào cây sung a ?” Kiwi thờ ơ nhét sợi dây kết nối lại vào Cyberware phía sau cổ, mí mắt cụp xuống như thể vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn thoải mái châm một điếu thuốc nhỏ. Ivan biết, bất kể đối phương là người như thế nào, hay thuộc về thế lực gì, hắn phải tranh đấu một trận vì hàng xóm láng giềng trước mặt. Warsaw và thậm chí cả Ba Lan sẽ đại loạn, cư dân ở đây chính là bằng chứng tội lỗi mà Arasaka muốn chôn vùi, một khi để đám người của Takeshi ở Arasaka nhìn thấy cơ hội, dân chúng khu phố Đông đều phải chết. “Ta làm.” Ivan biết đối phương muốn gì. “Nói thật, bản thân loại thuốc của Biotechnica là không có vấn đề gì, trung tâm y tế ở ngoại ô Warsaw… và cả tài liệu mà người liên lạc của Arasaka từng đưa cho ngươi trước đây, dùng những người này, và người của chúng ta, ngươi hẳn là biết phải làm gì.” Kiwi nói rõ tình hình hiện tại. “Khi nào?” Ivan đứng dậy, phát hiện chỉ cần là người có sức lực thì đều đang nhìn Ivan, như thể hắn là trụ cột của họ. “Chỉ có thể dựa vào các ngươi đi cướp đoạt nguyên mẫu của Biotechnica, nhưng nếu có mỗi thế thôi thì còn chưa đủ.” Kiwi thở dài, “Mặt trận Tự do sẽ tiến hành tấn công thực sự khi các ngươi công kích trung tâm y tế, nhân lực hiện giờ không đủ nên chỉ có thể làm vậy, cho nên –– Xác định rõ xem người của ngươi có muốn liều mạng không a ?” Giọng điệu nói chuyện bình thường của Kiwi vốn dĩ là như thế, nhưng cư dân của khu phố Đông thì lại thấy rất chói tai. “Tiểu thư Kiwi, khu phố Đông không có kẻ hèn nhát !” Bà lão Siberia dù đã già nhưng vẫn giàu có tính công kích như rượu Vodka lạnh giá. Từng bóng dáng thanh niên trai tráng, bất kể là đàn ông hay phụ nữ, đều đứng ra dưới sự đồng ý của gia đình. Người nằm trên giường bệnh và người cầm súng sẵn sàng chiến đấu là hai thái cực trái ngược của một gia đình, cũng là đầu nguồn của bạo động tràn đầy giận dữ. … …
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang