Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 558 : Đầu nguồn bạo động ( thượng )

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 15:51 01-12-2025

.
Chương 536: Đầu nguồn bạo động ( thượng ) “Đây là ENS, sau đây là một tin tức đến từ Ba Lan:” “Chỉ ba giờ trước, quốc hội nước này đã thông qua Đạo luật Phòng thủ thứ nhất, đa số phiếu ủng hộ Ba Lan bước vào tình trạng thiết quân luật toàn quốc. Đây là lần đầu tiên trong gần 50 năm qua có quốc gia thuộc EU thực hiện động thái như vậy để ứng phó với các cuộc tấn công của phần tử khủng bố từ Viễn Đông.” “Đồng thời, tập đoàn Arasaka · Viễn dương xem như nhà cung cấp quốc phòng lớn nhất của Ba Lan cũng lên tiếng ủng hộ. Các nguồn tin đáng tin cậy cho biết rằng vụ việc này rất có thể liên quan mật thiết đến nhiều cuộc tấn công mà Warsaw phải hứng chịu trong khoảng thời gian gần đây. Biện pháp trì hoãn không còn thích hợp với tình hình hiện tại nữa –– Từ đó càng chứng tỏ quyết tâm của Arasaka trong việc ”cạo xương chữa độc“ ở quốc gia Châu Âu này.” “Tiếp theo, trường quay sẽ mời Giáo sư Drewby của Học viện Quan hệ Quốc tế Brussels tới đưa ra bình luận cho chúng ta.” “Chào giáo sư --” “Chào cô !” Người đàn ông gật đầu ra hiệu, dáng vẻ của học giả kỳ cựu. “Ngài có thể nói đơn giản về những biện pháp mà chúng ta nên làm trong EU hiện tại không ? Các công ty lớn nên tự xử lý như thế nào ? Liệu tín hiệu đột ngột như thế này có dần lan rộng khắp châu Âu không ?” “A thân yêu, trước khi trình bày quan điểm, ta muốn bày tỏ lời chia buồn sâu sắc tới dân chúng vô tội và mọi tầng lớp xã hội chết dưới lưỡi đao của phần tử khủng bố, cảm ơn sự kiên cường của bọn họ, để cho công lý vẫn có thể tồn tại trên khu vực EU !” “Có thể thấy định nghĩa của giáo sư về tổ chức đó là rất thẳng thắn, phải biết... Ách, hiện tại vẫn còn mười khu vực và quốc gia không công nhận Mặt trận Tự do là tổ chức bất hợp pháp, cho đến nay Tổng cục Tình báo Châu Âu vẫn đang điều tra người ủng hộ phía sau và nguồn gốc của công ty này --” “Nói bậy ! Zhirafa chính là mảnh đất màu mỡ lớn nhất sản sinh ra phần tử khủng bố của EU, bọn hắn dùng súng đạn tới hủy diệt đất đai, để cho máy móc rẻ tiền chiếm lĩnh thị trường, thực hiện một loại chủ nghĩa thực dân khác dưới danh nghĩa công ty !” David không rõ, vì sao nam nhân trước mặt lại không có phản ứng. Đương nhiên không thể nói đàn ông đều phải quan tâm đến tình hình quốc tế và chính trị công ty, nhưng... nhân vật chính trong tin tức là hắn a. Trong ánh mắt của David, nam nhân chỉ cắn xé mạnh mẽ hamburger trong tay như đối phó với kẻ thù, nước sốt cà chua và dầu đậu nành cùng nhau chảy ra từ kẽ ngón tay, động tác nhấm nuốt mạnh mẽ và tham lam... David vô thức nuốt một ngụm nước bọt. “Góc nhìn mới lạ.” Artyom nhún vai, ném phần hamburger không mấy ngon miệng còn lại lên mặt bàn của Motel, cẩn thận lau sạch ngón tay. Trong lỗ tai David vẫn là giọng nói hào hùng của vị giáo sư vừa rồi, nhưng sau đó hắn liền nặn ra một nụ cười vì nghĩ đến nhiệm vụ hôm nay, “Tiên sinh bảo ta mang dữ liệu đào được và thông tin về chuỗi hối lộ giả tạo cho ngài.” Artyom không nói gì, chỉ ngoắc tay. Sau khi cắm chip vào để đọc, hắn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không lâu sau liền kiểm tra xong tất cả dữ liệu. “Thủ đoạn không tệ, nhóc con, nhưng chưa có đủ ý thức rủi ro.” Artyom xoa xoa má giống như tên côn đồ lang thang trên đường phố, tựa hồ có điều khác muốn nói. “Vậy ta --” David mạo hiểm ra gặp Artyom vào lúc này nên không có tâm trí ở lại gặm hamburger, tốt a, dù trông nó có vẻ khá ngon. Còn về phê bình. Ngoài Lin tiên sinh ra thì chỉ còn lại mẫu thân mới có thể khiến David ngoan ngoãn nghe lời, những người khác đều không quan trọng lắm. Artyom ra hiệu David đừng vội, “Đối phương có quan hệ thế nào với ngươi ? Ngươi biết ta đang nói ai...” David không muốn trả lời câu hỏi này, “Tiên sinh, nếu ngài không có chuyện gì khác thì...” Lại một lần nữa bị ngắt lời. Lông mày của David đã nhíu lại. Artyom cũng nói thẳng ra. “Nhiều tiết điểm quan trọng như ngươi ở Arasaka đều nghe theo lời hắn — Nếu là ta, vậy chắc chắn sẽ nghĩ mình có phải đang bị lợi dụng làm vũ khí trong cuộc chiến đấu tranh nội bộ công ty không.” “Mặt khác nói ngươi thiếu khuyết ý thức rủi ro, đại khái là muốn nói ngươi cứ đường hoàng đến gặp ta như thế, không sợ ta trở tay hố sạch ngươi sao, nhóc con ?” David sững sờ một chút, vẻ ngây thơ gần như ngụy tạo trên mặt hắn bắt đầu lộ ra một tia tàn nhẫn non nớt. Artyom hút thuốc, “Lũ sói con ở Siberia trước khi học được cách ăn thịt đều giống như ngươi.” David nghĩ đến khoảng thời gian dài khó khăn này, Lucy vẫn đang online, Arasaka Tower giống như thùng thuốc nổ... Tất cả đều khiến chút kiên nhẫn ít ỏi và sự khó chịu vì bị dò xét của hắn có một lối thoát. “Bởi vì hắn là người mà ta kính trọng nhất, ta đương nhiên sẽ tin tưởng người mà hắn tin tưởng.” Artyom suýt bật cười trước lý do tựa hồ quá trẻ con này. “Có thể ngồi cùng bàn với chó săn của Arasaka như các ngươi, đã coi như là cho rất nhiều thể diện rồi, chẳng lẽ hắn là cha ruột của ngươi ? Ta muốn nghe sự thật.” “Không khác biệt lắm.” David lạnh lùng nói ra một câu. Artyom tưởng mình nghe nhầm, nhưng David đã đứng dậy. “Ngươi cũng không cần cố gắng điều tra hắn hoặc suy đoán mối quan hệ giữa hắn và công ty, phàm là người của tiên sinh... đều tự nguyện hợp tác; Arasaka còn muốn hành động ở biên giới, địch nhân chính là Mặt trận Tự do của các ngươi, ta phải tận mắt chứng kiến hai nhóm người hoàn toàn không biết gì kia tàn sát lẫn nhau cho đến khi một bên ngã xuống.” “Nếu ngươi nói bản thân là người theo chủ nghĩa lý tưởng, vậy ngươi không nên chứng minh chuyện này trước sao ?” Artyom vẫn chưa hoàn hồn sau câu nói gây sốc đó, đã thấy David rời đi. Cho nên mình vừa bị một thằng nhóc mới hơn hai mươi tuổi dạy dỗ sao ? Artyom cười một tiếng sau khi hết kinh ngạc, bất đắc dĩ ném tập tài liệu tình báo được ngụy trang thành tạp chí 3d lên bàn, trên đó cũng là tất cả tin tức mà Zhirafa có thể điều tra được ở bây giờ. Thế giới này từng phản bội Zhirafa và Artyom quá nhiều lần, đến nỗi trong mắt Artyom, có người sẵn sàng chống lại công ty thì cũng chỉ là nội bộ cắn xé lẫn nhau; hơn nữa kẻ bí ẩn đồng thời lại bình thường kia luôn mang theo cảm giác rằng hắn vốn dĩ là người của nội bộ Arasaka... Artyom buồn bực hút hết điếu thuốc rồi phẩy phẩy làn khói không tan trước mặt, trong khách sạn vẫn còn mùi thức ăn rẻ tiền và Vodka kém chất lượng, hắn đứng dậy, một người đàn ông khác cũng đi theo bên cạnh. Chính là Vladimir. “Xác nhận rồi sếp, thông tin là thật... Cho nên chúng ta dự định ra tay sao ?” Artyom vừa đi vừa ném tờ tiền nhàu nát vào khay trên tay Robot Bartender gần như sắp gỉ sét hết, “Hai lựa chọn, hài tử, một là làm vũ khí cho người ta, để kẻ hiện giờ chẳng khác gì con buôn chiến tranh như Yorinobu giẫm lên EU; hai là chúng ta cầm những tình báo này đi biến nỗ lực bấy lâu nay của chúng ta thành hiện thực —” “Ít nhất có mảnh đất Ba Lan, chúng ta có thể tiến thêm một bước.” Vladimir biết, ông chủ của mình đã hạ quyết tâm. “Nếu có thể khiến Arasaka cắn xé lẫn nhau, cũng coi như là một chuyện tốt, chết hết đi là được !” Vladimir nhún vai một cách bất đắc dĩ. Ai có thể nghĩ tới thủ lĩnh của địch nhân bị chi nhánh Warsaw coi là cái gai trong mắt bây giờ lại ung dung đi lại trên đường phố Warsaw đâu. “Đánh cược tất cả ! Ta muốn xem thử tiểu tử không có mấy món Cyberware trên người kia định kết thúc lời khoác lác của mình thế nào, còn có liệu người của hắn có thực sự đối phó được với cuộc chiến này không.” ... ----------------- Mười năm trước ở Warsaw, thời tiết vẫn khắc nghiệt đến cùng cực. Kể từ khi thế giới này bị công ty nắm giữ hoàn toàn, không còn thời tiết dễ chịu nữa, ô nhiễm hạt nhân, di chứng chiến tranh rải đều trên mọi lục địa. Ivan kéo lê cơ thể mệt mỏi, đờ đẫn đi đến trước cửa căn hộ của mình, những cửa hàng phía trước là câu lạc bộ Doll và quán bar, hắn và mẹ sống chui rúc ở tầng cao nhất của tòa nhà bê tông cốt thép màu xám đen này; nước thải chảy tràn lan, khắp nơi là Graffiti của bang phái, hình xăm trên cánh tay Ivan chứng minh hắn từng là thành viên của thế lực địa phương nào đó tựa hồ bị thứ gì đó ăn mòn nên trông rất nhạt. Hôm nay hắn phát hiện một điều bất thường. Đợi đến khi hắn tới gần cửa nhà mình, liền thấy một đám nhóc con ẩn nấp trong thùng rác và đồ lặt vặt đang làm mặt quỷ, miệng hát bài đồng dao tự sáng tác. “Big Ivan, không có đầu, làm thằng ngốc bị người ta chơi !” Lời lẽ thô tục xuất hiện từ miệng trẻ con trong thời đại này cũng không phải là chuyện hiếm lạ, Ivan chuyển dời đôi mắt đầy mệt mỏi từ đám trẻ con chạy tán loạn sang cánh cửa nhà mình. Graffiti màu đỏ tươi chói mắt do những đứa trẻ đó phun lên, dù sao Ivan còn thấy vết sơn đỏ trên má chúng, mà dòng chữ trên cửa cũng khiến phần đầu cùng với bả vai vốn đã rủ xuống của Ivan càng thấp hơn vài phần. “Kẻ phản bội tầng dưới chót, không còn kiêu hãnh.” Không có sự chỉ dẫn của người lớn, lũ trẻ sẽ không nghĩ ra từ ngữ lăng mạ như vậy, bởi vì... nó đánh trúng tử huyệt của Ivan. Ivan đưa bàn tay đầy nếp nhăn ra cố gắng lau vết sơn trên cửa, phát hiện giống như cuộc sống của mình, có vài chuyện là không thể lau sạch sẽ. Hắn không tức giận, chỉ nhấc đồ trong tay lên, cố gắng khiến nụ cười xuất hiện trên mặt rồi bước vào cánh cửa tự động. “Này mẹ ?” Ivan nhìn ngôi nhà nhỏ sạch sẽ hơn môi trường bên ngoài không biết bao nhiêu lần, phần lưng và tinh thần bị đánh gục dần dần trở về, hắn đặt thực phẩm và đủ loại thuốc lên bàn, đi thẳng đến trước giường bệnh tự động cao cấp rõ ràng không hợp với phong cách của căn nhà. Mẫu thân rất lâu không thể nói chuyện, may mắn có hệ thống biên dịch kết nối với BCI, giúp nàng có thể bày tỏ một số yêu cầu; dù đây là giá cả ưu đãi nội bộ cho nhân viên Arasaka, nhưng cũng phải mất hơn trăm ngàn eddie để mua nó, nhưng hắn vẫn biết ơn hạnh phúc mà nó mang lại cho mình. Giọng nói lạnh lùng của máy móc rất giống âm sắc của mẹ khi còn trẻ, nhưng có một cảm giác rè rè giật lag, dù sao tư duy của mẫu thân không còn linh hoạt như xưa. “Ivan, con trai ngoan -- hôm nay vất vả rồi.” Ivan mím môi, nụ cười trên mặt càng tươi hơn vào khoảnh khắc cúi đầu, hắn kéo ghế đẩu lại để ngồi tùy tiện bên cạnh mẹ mình. “Rất xin lỗi, loại thuốc kia có hiệu quả tốt đối với giai đoạn giữa, nhưng giai đoạn cuối thì hơi kém.” Rõ ràng là tin xấu, nhưng hắn vẫn cười rất hiền hòa. “Bất quá tin tốt là, ta chuẩn bị rất nhiều vật phẩm tốt cho sức khỏe của mẹ, còn có cả đậu Hà Lan đóng hộp với thịt thật.” Mẫu thân tuy đánh mất khả năng nói chuyện, nhưng có thể biểu cảm, nụ cười cũng rất hiền hòa. “Cuộc sống khó khăn lắm phải không ?” Ivan im lặng. Tiếng tích tắc ngắt quãng của thiết bị khác xa với trái tim đang đập loạn xạ không thôi, hắn vẫn chưa thu xếp xong cảm xúc khi đứng trước cửa nhà. Một lúc lâu sau, “Không có ai đến gây sự chứ ? Bên ngoài có tiếng động gì không?” Ivan hỏi. “Không đâu, bọn hắn sẽ không tới gây sự, mọi người đều là người tốt.” Mẫu thân nheo mắt cười, “Còn về tiếng động, mẹ không nghe thấy gì cả.” Nhưng loại bất lực và sỉ nhục kia vẫn lan tràn vô hạn trong lòng Ivan. Hắn như nín một hơi, cuối cùng liền xả ra với một vài giọt nước mắt. “Con đi Arasaka.” Lời nói tuy đơn giản nhưng tựa hồ khiến cơ thể Ivan mềm nhũn như bị rút hết xương cốt, hắn thậm chí không dám nhìn vào đôi mắt của mẫu thân trên giường bệnh. Nhưng hắn đoán mẫu thân chắc chắn biết điều gì. “Lựa chọn đó là sai lầm trong mắt người khác, nhưng mụ mụ chưa bao giờ cảm thấy có lỗi... Mệt không ? Mệt thì hãy nên thả lỏng một chút a, Ivan.” Ivan cúi gập người, hai nắm đấm siết chặt, sắc mặt đỏ bừng, hàm răng nghiến ken két không ngừng. “Công ty hại chết hàng xóm láng giềng, con sẽ không từ bỏ !” Hắn biết, chỉ có mẫu thân là người duy nhất tin tưởng câu nói này của hắn. “Mẹ biết con luôn là đứa trẻ tốt bụng, vẫn có trách nhiệm như cha con dù thời gian đã trôi qua lâu như thế.” “Chỉ là có thể hứa với mụ mụ một chuyện không ?” Ivan gật đầu. Mẫu thân hiếm khi đưa ra yêu cầu, Ivan gật đầu đồng ý theo bản năng. “Rời khỏi Arasaka, sống tốt cuộc đời của mình, điều mẹ muốn thấy nhất bây giờ chính là cha con — Có được không ?” Ivan như bị giật mình mà đứng dậy, ghế vang lên tiếng rầm rầm, loại cảm giác này như bị người thân thiết nhất phản bội. “Mẹ nói gì vậy...” Mẫu thân nhắm mắt lại. “Mọi người đều không phải là kẻ xấu bẩm sinh, mẹ chỉ muốn thấy con có cuộc đời của riêng mình, biết cách chấp nhận ở thế giới như vậy là đủ rồi, mẹ chỉ hy vọng con có thể sống khỏe mạnh hết đời.” Đây là lần đầu tiên Ivan cãi nhau với mẫu thân. Hắn chỉ ra ngoài cửa sổ, “Khỏe mạnh ? Mỗi lần công ty xả khí thải độc hại, mỗi lần ô nhiễm nguồn nước công nghiệp bùng phát, bọn hắn có bao giờ nghĩ rằng đang tước đoạt quyền được sống khỏe mạnh của chúng ta không ? Bọn nhỏ không thể đi học, bất cứ thứ gì cũng cần eddie trắng bóng tới lo liệu, con biết mẹ hận Arasaka giết chết phụ thân, nhưng... Arasaka có thể cứu chữa mẹ, miễn là con leo đủ cao —” “Sẽ ngã rất đau.” Mẫu thân lắc đầu không ngừng, “Mọi người xa lánh con, công ty đề phòng con, quá nguy hiểm... Hứa với mẹ được không ?” “Hàng xóm láng giềng nhìn con lớn lên, Ivan... con có nhiều người thân hơn.” Ivan nhớ đến hàng chữ đỏ chói mắt ở cửa, trong lòng càng thêm bất lực không thể phản bác. Dưới ánh mắt mong chờ của mẫu thân, Ivan nhìn thẳng vào khóe môi hiền hòa của nàng, nói từng chữ một: “Công ty lớn đúng là loại chỉ biết hại người, nhưng Arasaka hiện đã có thuốc điều trị, ít nhất hiện tại... Nó còn được tính là công ty có chút lương tâm ở Warsaw; con sẽ nghĩ biện pháp để giải quyết giá cả, sức khỏe của hàng xóm láng giềng sẽ ngày càng tốt hơn, con đã quyết định rồi, mẹ không cần nói thêm nữa.” Cách giao tiếp của đàn ông trên mảnh đất Liên Bang Nga này, tựa hồ vĩnh viễn là nóng nảy và im lặng như vậy. Cửa chính đóng lại, nước mắt của mẫu thân chảy dài. ... Khu phố Đông của Warsaw, mọi người đều biết có một con sói dữ của công ty sống ở đây. Hình ảnh của hắn xuất hiện trên màn hình của các tòa nhà cao tầng ở Warsaw, đó đều là chiến công hiển hách hắn đánh xuống cho Arasaka. Edgerunner tầng dưới chót e ngại gặp phải Solo chuyên nghiệp của công ty, Majin, Ivan, và võ sĩ ninja có thể chém sắt như chém bùn — Warsaw bị cây đại thụ như Arasaka chiếm cứ gắt gao. Khu phố Đông chửi mắng Ivan. Nhưng mỗi lần đều có trẻ nhỏ mang về một ống thuốc ức chế ung thư mới tinh và tuyên bố là nhặt được khi đi bới rác; cũng có hài tử có thể cầm tới thức ăn tổng hợp còn hạn sử dụng... Thậm chí thường xuyên có Drone của Arasaka bị Netrunner gà mở ở Khu phố Đông hack từ trên trời xuống, bên trong đều là vật tư sinh hoạt. Ivan luôn đến đây gây sự, cảnh cáo bọn họ đừng tiếp tục xâm chiếm tài sản của công ty. Mọi người chửi mắng, nhưng vẫn âm thầm nỗ lực vì khao khát sinh tồn, Khu phố Đông âm u đầy chết chóc đã trở thành một phần của Warsaw bằng vào sự đoàn kết tự thân này, cũng tránh khỏi việc chìm xuống dưới như khu D, trở thành hố sâu chứa rác rưởi và nước thải của thượng tầng. Từng tòa nhà cao tầng mọc lên, cuộc sống bắt đầu tốt đẹp hơn. Ít nhất Arasaka còn để mắt đến địa hình bằng phẳng của Khu phố Đông, có rất nhiều công nhân cổ xanh thu được cơ hội làm việc. Ba thứ không đổi ở đây là... Ivan đáng ghét, căn bệnh ung thư chết tiệt và đám chó dữ nghe nói là thuộc hạ của Majin. ... ...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang