Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 532 : Lời thề

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 15:55 02-11-2025

.
Chương 510: Lời thề Bóng tối đen như mực lan tràn, mức độ ô nhiễm ánh sáng của thành phố bắt đầu giảm xuống, vầng sáng mờ ảo phía trên sương mù dần dần biến mất, cho đến khi phần rìa của thành phố cô độc đang có luồng điện lực tăng vọt này tỏa sáng như viên ngọc trai —— Đây càng giống như sân khấu dưới đèn chiếu hơn… Hôm nay, hắn chính là muốn dùng phương thức gây chú ý nhất để khiến Myers ghi nhớ nỗi sợ hãi lần này, đương nhiên cũng là một lần hành động trả thù triệt để ! Dòng dữ liệu có màu đỏ quỷ dị lan tràn trong server vận tải đến max trị số, phần mềm độc hại chảy ra từ sâu trong Cyberspace bắt đầu quấn lấy mọi thiết bị online xung quanh, ngay cả đèn tín hiệu giao thông nhấp nháy liên tục trên đường phố cũng bị nhuộm lên một lớp chất lỏng không thể hòa tan như dầu mỏ. Alt trong internet vẫn không ngừng cung cấp lực tính toán, mà Lâm Dược chính là một trong số ít nhân loại có thể chịu đựng lượng dữ liệu mà nàng xuất ra. Black Wall và Lâm Dược sớm đã trở thành những thực thể tách rời khỏi nhau, hôm nay liền là một lần xả lũ với Alt đóng vai trò như cầu nối… Vô số phần mềm độc hại, thậm chí cả Black Wall cũng trở thành chủ lực tấn công các thiết bị không rõ này. Nguyên nhân nằm ở chỗ Lâm Dược đều sớm ngụy trang địch nhân tới đây thành cái gọi là phần mềm độc hại. Không có lực tính toán làm cho người ta khó mà chịu đựng được từ Black Wall, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ nào khiến thân thể mục nát, đây là hiện trường lừa giết tràn đầy ý tưởng kỳ lạ và sát phạt quả đoán. “Tổng thống của các ngươi sớm đã biết ta là người như thế nào đó a…” Lâm Dược nhìn những chiếc xe bay vẫn đang cố gắng tăng độ cao để rời đi từ nhiều phương hướng khác nhau, ở dưới con mắt của mọi người, bàn tay giơ lên để biểu thị tín hiệu giải phóng điện lực đang tập trung liền úp xuống, sau đó đột ngột kéo mạnh một cái — Dữ liệu ầm ầm kéo đến ! Optic rất nhanh có thể nhìn thấy dấu vết của số liệu từ Black Wall và những con Rogue AI, phảng phất trên bầu trời xuất hiện một lỗ hổng lớn mà mọi người không thể nhìn thấy, bên trong phun trào tia sét đỏ rực như thần phạt khóa chặt tới từng chiếc xe bay, cảnh tượng đó, có lẽ là do BCI của tất cả mọi người đều bị kết nối vào Cyberspace —— Bọn hắn trơ mắt nhìn cảnh tượng này xảy ra nhưng không thể làm gì được ! Khuôn mặt của quan chỉ huy trên xe bay hiện ra vẻ dữ tợn, thành viên phi hành đoàn khác cũng xuất hiện hoảng loạn, đủ loại thiết bị đoản mạch nổ tung, ánh sáng đỏ như máu quét qua mỗi người khiến bọn họ phát ra từng tiếng rên rỉ giật lag lại làm cho người ta rợn cả tóc gáy, như thể mỗi người đều đang tự mình trải qua cái chết lần này… Rầm rầm… Toàn thân xe bay bốc lên ánh lửa và khói đen, sau đó liền lao thẳng vào bức tường kính của Megabuilding rồi phát ra âm thanh nổ tung trong ánh mắt của mọi người —— Đợi vài vụ nổ liên tiếp trôi qua, bóng đen đứng trên ACPA được ánh lửa chiếu rọi làm nổi bật như Satan bò ra từ Địa Ngục. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tất cả xe bay cố gắng thoát khỏi đây đều đã thất bại. Không ai biết tại sao những chiếc xe bay đó lại lựa chọn chạy trốn trước, nhưng bây giờ xem ra… Đó là biểu hiện chứng minh bọn chúng có ý đồ bỏ lại binh lính dưới mặt đất. Hiện trường giao chiến đột nhiên rơi vào im lặng trong 1-2 giây… Người đàn ông đặt một chân lên đầu ACPA nhìn xuống họ, tựa hồ đang kiên nhẫn chờ đợi những kẻ này làm ra giãy dụa… Các đường kẻ 3D màu đỏ tụ tập ở bên cạnh biển người đông đúc chính là ranh giới săn giết của Lâm Dược, sau vài thao tác, hắn đã sớm vây chặt đội ngũ truy đuổi của Myers vào trong. Trong sự im lặng, binh sĩ bị sợ hãi và cảnh tượng vượt qua nhận thức đánh sập phòng tuyến trong lòng đã gào thét chạy về phía sau, cũng dẫn đến đồng đội nơi xa có chút xáo động, nếm thử trốn thoát khỏi nơi chết chóc này với binh sĩ đầu tiên nổi loạn. Dù sao hình ảnh 3D dường như chỉ có chức năng cảnh báo nhìn thế nào cũng không giống như có thể nhốt người. Lâm Dược chỉ im lặng quan sát, hắn còn chu đáo cướp đi thông lộ kết nối đặc biệt tới Nhà Trắng sau khi xe bay phụ trách chỉ huy phát nổ, đồng thời tri kỷ gửi tặng một buổi phát sóng trực tiếp tuyệt vời cho quý bà Myers không giữ lời — Rất nhanh, có người phớt lờ đường kẻ cảnh giới trước mặt mà xông ra ngoài. Dù trong lòng sợ hãi đến cực điểm, sâu thẳm trong tim cũng cảm thấy sẽ có hậu quả không tốt nếu chạm vào nó… Nhưng vẫn có người bất chấp tất cả mà lao nhanh ra ngoài ! “Mẹ nó mau rút lui !” Có sĩ quan nhìn thấy kẻ xông ra ngoài không có chuyện gì, vẻ kinh hãi trên mặt hơi hiện lên một tia vui mừng, sau lời nhắc nhở này của sĩ quan, bức tường khiên và hỏa lựa do binh lính tạo thành đã hoàn toàn lung lay. Giẫm đạp, chen lấn, dùng hết toàn lực kéo đồng đội bên cạnh làm bàn đạp, có người bị đụng ngã khi dẫn theo trang bị nặng nề, từng đôi giày bọc thép liền đạp nát quần áo chống đạn trên người bọn hắn, da thịt và Cyberware bên dưới cũng không thoát khỏi số phận… Lâm Dược hơi nhíu mày. Myers chính là dùng những người này, để lớn giọng nói ra giấc mơ lớn lao cho tương lai mà không hề có chút nhân tính nào bên trong. Thật đúng là… Xấu xí. Những người xông ra khỏi đường cảnh giới thật sự sẽ an toàn sao ? Không, đó là một bức tường, nếu ở lại phía bên này thì may ra còn có cơ hội sống lâu thêm một lúc, nhưng nếu đi ra ngoài, dòng lũ dữ liệu đủ để cắt chém ý thức trong Cyberspace sẽ ngay lập tức tràn vào, không có bất kỳ cảnh báo nào. Ầm ! Từng dòng dữ liệu màu đỏ như máu với viền đen xuyên qua đỉnh đầu bọn hắn, ánh sáng đỏ rực không ngừng nhấp nháy trên mặt người đàn ông đứng trên ACPA. Dù cách xa mấy trăm mét, Lâm Dược vẫn có thể nghe thấy những tiếng rên rỉ giật lag đau đớn kia, toàn thân dính đầy dữ liệu đỏ đen bắt đầu giãy giụa như con rối giật dây, não bộ bị thiêu rụi trong nhiệt độ cao. Đây chính là sự vô tình của dữ liệu độc hại. Từng đợt tấn công dữ liệu để cho binh sĩ khó khăn lắm mới chen ra được cứng đờ cả người, rất nhiều người không kịp phanh lại liền chen chúc vào nhau, thậm chí có người vừa dừng lại ở mép đường cảnh giới, nhưng ở giây tiếp theo cũng bị đồng đội đẩy ra ngoài —— Khi hắn quay đầu lại, dùng ánh mắt bất lực dưới mặt nạ chiến thuật nhìn đồng đội, đủ loại Implant trong cơ thể liền bị dòng lũ dữ liệu phức tạp nuốt chửng hết ! “Dừng lại !” “Fuck ——” “Đây là cái quái gì ?!” “Chúa… Chúa phù hộ, ta không muốn chết ở đây !” Binh sĩ sắc mặt khác nhau hoảng sợ đồng loạt quay đầu lại sau khi thấy cái giá phải trả, bọn hắn phát hiện ra rằng chỉ khi bóng đen như một ngọn núi không thể vượt qua đứng trên ACPA kia biến mất, bằng không thì không ai trong số họ có thể thoát ra ngoài — Dù có đi xe bay kiểu nào cũng là phí công. Chỉ có quyết một trận tử chiến đến cùng thì may ra mới có chút hy vọng sống sót ít ỏi ? Đó cũng chỉ là “may ra”. Lâm Dược kinh ngạc khi thấy đám binh sĩ được trang bị đầy đủ không biết là đang chiến đấu vì quyền lực bá chủ của xí nghiệp dị dạng hay vì chế độ ích kỷ lại có thể tổ chức đội hình nhanh như vậy, vũ khí trên người bọn hắn cũng không phải là chuyện nhỏ. “1098…” Lâm Dược đếm kỹ. Chiến trường trong tưởng tượng là vạn người huyết chiến, giống như cối xay thịt. Từ hiện trường đến xem, số lượng sinh mạng là đáng kể. Chỉ tính riêng hơn một ngàn người trên giấy liền giống như thủy triều đen, trang bị vũ khí, giáp trụ và Exoskeleton của Militech, thế trận đó không phải là thứ mà lính đánh thuê Cyberpunk chỉ biết đua xe trên đường phố có thể ngăn cản… Nhưng may mắn thay, mình thật sự đủ mạnh. Nếu là nhục thể ( Body ) 20, Lâm Dược muốn dùng từng cú đấm để giải quyết đám sâu bọ này, nếu là trấn định ( Cool ) 20, hắn cũng muốn dùng Katana đi giải quyết địch nhân — Nhưng nếu là trí lực 20, hắn sẽ dùng phương thức nhanh nhất, chính xác nhất, không lưu lại bất kỳ đường sống nào nhất để giải quyết tất cả ! “Đây… Đây mẹ nó là ma quỷ !” Phía sau bức tường khiên được dựng lên một cách vội vàng, các binh sĩ đều đồng loạt nhìn về cấp trên có quân hàm cao nhất ở phía sau, có người bởi vì tay run khiến lá chắn đập vào vũ khí của đồng đội, phát ra tiếng lách cách như mưa… Binh sĩ ở hai đầu đều đang chờ đợi một người có thể dẫn dắt mình sống sót — Lâm Dược im lặng ngắm nhìn. Hắn quan sát binh sĩ từ xa, không phải nhắm vào một người cụ thể nào đó, mà là muốn dùng ống kính trên thiết bị ghi hình cá nhân của bọn hắn, để Myers nhìn rõ khuôn mặt địch nhân. Free State cũng tốt, Federal State cũng được. Lâm Dược chỉ muốn cố gắng hết sức đúng như lời bình “hệt như một cỗ máy móc” mà Johnny nói để bảo vệ những người mà mình quan tâm, sau đó mới đi thay đổi thế giới… Nhưng đây không thể nghi ngờ gì là giấc mơ ngây thơ của trẻ con. Điều khiến Lâm Dược tức giận nhất, chính là điều hắn sợ hãi nhất. Bởi vì Rebecca suýt chết… “Xông ra!” Sĩ quan khẽ quát ! “Thứ đó là công kích từ Netrunner, chúng ta không thể dừng lại.” “Nữ nhân kia, và người trong ngực nàng —— Nhất định phải nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, đừng sợ chết, mẹ nó bây giờ ai mà hèn nhát, chúng ta đều sẽ xong đời ! Hiểu chưa ?!” Lâm Dược lắng nghe giọng nói của bọn hắn, V đứng ở xa đang ngẩn người nhìn xem thủ đoạn đẫm máu của Lâm Dược cũng lấy lại tinh thần, nàng đang do dự có nên tiến vào bên trong tòa nhà trước để giảm bớt áp lực cho Lâm Dược hay không, nhưng cùng lúc khi binh sĩ nói ra câu này — Kẻ khiến người ta không phân biệt được là Netrunner, hay là Solo hệ sức mạnh, hoặc là… Ninja này, đã dùng trường trọng lực để khiến giọng nói của sĩ quan đột ngột dừng lại. Mảnh vỡ Cyberware và thịt vụn bắn tung tóe khắp nơi, trong hố tròn nhỏ có đường kính khoảng 3 mét với phần rìa chỉnh tề trên mặt đất, chỉ còn lại một bộ Exoskeleton hình người bị vặn vẹo không thôi ! Theo ánh mắt nhìn lại, Lâm Dược lúc này mới từ từ hạ tay xuống. Sợ vỡ mật, không chỉ có binh sĩ của NUSA có cảm giác này, đương nhiên bây giờ còn có Myers đang đứng bên bờ vực sụp đổ. Trong Nhà Trắng im lặng như tờ, chỉ có âm thanh vang dội của trường trọng lực và cơ thể bị xé nát… “Hắn còn tính là con người sao ?” Từ Như Quân nhíu mày nhìn cảnh tượng đẫm máu, trong lòng thầm cầu nguyện thế cục lần này đừng vượt quá dự liệu. Hóa ra việc Myers rút khỏi Night City là một cái bẫy… Mạng sống của cô nương kia chung quy là không thắng cược được lương tâm của Myers. V lặng lẽ nhắm mắt lại. Luôn có một ngày như thế, không có cách vẹn toàn để giải quyết thế giới này, chỉ có bạo lực thuần túy mới đủ sức thay đổi trời đất, Lin, Yorinobu, bọn hắn đều nghĩ như vậy. Cơ thể của thiếu nữ trong ngực mình vẫn còn ấm áp. V biết thời khắc cuối cùng sắp đến. “Xin nhớ kỹ, lý do các ngươi chết đi là vì Myers.” Lâm Dược chỉ nói một câu này. Điện lực đẩy lực tính toán của server đến cực điểm, điều này khiến mấy bộ cơ giáp và xe bọc thép có thể được pháo thủ điều khiển miễn cưỡng phục hồi lại từ trạng thái bị khống chế, nhưng đây chỉ là một chút lòng nhân từ cuối cùng trước khi sát lục và tử vong tiến đến mà thôi. Nửa thành phố bây giờ bị bao phủ trong màu sắc đỏ tươi, những bộ server này sẽ vĩnh viễn chứa đựng oan hồn hôm nay còn có ý thức của Rogue AI. Nửa tòa “Ghost City” mà Lâm Dược tự tay sáng tạo này chính là món quà lớn hắn muốn tặng cho Myers. Dòng lũ dữ liệu cuồn cuộn quét qua toàn bộ con phố, đôi mắt nửa nhắm của V cũng có dữ liệu phun trào, nàng nghe thấy tiếng ầm ầm làm cho người run sợ trong Cyberspace, tiếng kêu thảm thiết chưa bao giờ rõ ràng đến thế, âm thanh rên rỉ của tất cả các linh hồn phảng phất vang vọng trực tiếp trong não bộ, đó là sinh mệnh bị số liệu từ Black Wall cướp đi… Từng bóng người, lần lượt ngã xuống trong ánh lửa và chập mạch. Trong thế giới khi lực tính toán quá tải, cho dù chỉ một tia lửa nhỏ bắn ra từ binh sĩ thì hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng… Trận giết chóc bị áp chế toàn phương vị này cứ thế dần dần đi đến hồi kết. “Myers.” “Ta sẽ tìm ra ngươi.” Giọng nói của Lâm Dược trực tiếp truyền đến Nhà Trắng thông qua internet, cho đến khi nhân viên an ninh của FIA bên cạnh cầm đi thiết bị đó vì lý do bị cướp đoạt quyền hạn, trên ghế chỉ còn lại Myers đang ngẩn người. Đó là những gì người khác nghe thấy. Còn âm thanh thực sự mà Myers nghe được là sau khi hệ thống thính giác của mình bị hack vào… Nhiều hơn hai câu so với nguyên bản, “Rebecca không phải là Song Bird thứ hai, ngươi cũng không thể khiến NUSA vĩ đại trở lại.” “Đây có tính là tuyên chiến không ?” “Tổng thống kính yêu của ta.” Quá nhanh, phảng phất là chuyện xảy ra trong chớp mắt, cho đến bây giờ Myers vẫn không biết có nên để đoàn đội Netrunner thiên tài của Washington kiểm tra kỹ lưỡng lại hệ thống Cyberware của mình hay không… Sau khi ánh đỏ như máu nhấp nháy, trên lãnh thổ của Federal State tại Bắc Mỹ liền xuất hiện một thành phố tương tự như Hồng Kông và Busan, đó là nơi mà loài người không thể xâm nhập, trong một số server còn có thể hoạt động đang tồn tại Digital Soul, sinh mệnh Cyberspace, và Rogue AI… “Alt.” “Đây là Shangri-La mà ngươi muốn.” Giọng nói của Lâm Dược có vẻ rất mệt mỏi. Ngay sau đó âm thanh của Alt vang vọng không ngừng trong thế giới trống rỗng, “Thế giới của chúng ta vẫn đang mở rộng, cảm ơn sự đóng góp hào phóng của ngươi, Lin.” …… ——————— Tiếng nước chảy róc rách không ngừng vang lên bên tai, khiến người ta muốn ngủ cũng không thể ngon giấc được, như thể có người đang xé giấy kẹo ngay sát tai. “Có phản ứng, bất quá nhìn thói quen hành động này… Hẳn là tên khủng bố đó a ?” Yajima ? Mí mắt Rebecca mở ra, mơ mơ hồ hồ… rồi lại nhắm lại. “Johnny Silverhand sao ? Ý thức của bọn hắn đã đến bước nào rồi?” Một giọng nói khác khàn khàn nhưng trẻ trung. “Không phân khác biệt, có thể cần quá trình phẫu thuật tách rời rất phức tạp, ít nhất là ở cấp độ thần kinh…” “Kết quả bàn bạc trước đó thì sao ?” Yajima lo lắng nói. Giọng của Lin vang lên, nói cái gì có chút nghe không rõ, hình như câu cuối cùng là, “Xem ra không lên vũ trụ là không được rồi…” Tiếng vang ào ào vẫn còn bên tai. Rebecca mở mắt nhìn Johnny đang khoanh tay không hứng thú lắm mà nghịch vỏ kẹo bên cạnh giường mình, một hồi khí huyết dâng trào, ý thức lập tức tỉnh táo hơn nhiều. “Johnny chó chết ! Ngươi có thể đừng quấy rầy ta hay không !” Rebecca đột nhiên mở mắt ngồi bật dậy, nam nhân mặc áo sơ mi trắng và quần tây đứng cạnh giường liền lọt vào tầm mắt, giáo sư Yajima tròn trịa ngồi bên giường nhún vai, muốn nói gì đó lại cứng rắn ngừng lại, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài. Nụ cười trên mặt Lâm Dược ngược lại rất bình thản, “Lại trở về ? Bậc thầy súng đạn số một Night City, lính xung kích Cyber tràn đầy dũng khí ?” “Lâm Dược ?” Khuôn mặt Rebecca mừng rỡ, đột nhiên lao về phía trước, cả người treo trên người Lâm Dược. Johnny lắc đầu chậc chậc không ngừng như ghen tị, lời nói ra đâu… đương nhiên là trong mõm chó không mọc ra được ngà voi, “Hai người thật sự chưa từng làm qua ?” Rebecca lười để ý Johnny, chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt, ý thức đứt đoạn cho nên nàng đương nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết mình vẫn lành lặn ở đây… Không có gì khiến nàng an tâm hơn cảm giác này. Đương nhiên, nếu không có Johnny thì sẽ tốt hơn. Nàng không ngại tặng Lâm Dược vài nụ hôn gặp mặt. “Ngô, xem ra tay nghề của Yajima không tệ.” Lâm Dược mặc kệ hành động táo bạo của Rebecca, từ từ đặt nàng ngồi xuống cạnh giường, “Có cảm thấy đầu óc không rõ ràng không ? Hay là… cảm thấy chỗ nào không thoải mái ?” Rebecca vỗ vỗ đầu, thông báo lỗi của Relic tạm thời biến mất, nàng rõ ràng rất không hiểu điều này. “Phải cảm ơn Kang Tao, còn có người cầm tới Chip công nghệ từ chỗ Kang Tao…” Khuôn mặt hưng phấn của Rebecca đột nhiên trở nên ốm yếu, “Lowell.” Lowell ? Lâm Dược không ngờ sản phẩm nhân bản vô tính mà NUSA tạo ra từ gen của Blackhand lại có tên riêng, “A đúng, Lowell, ta đã cảm ơn hắn rất nhiều rồi.” Tuy giọng Lâm Dược ôn hòa, nhưng Rebecca cảm thấy cách diễn đạt này có vẻ quá lạnh nhạt. Mẹ nó đều thành một nắm tro, cảm ơn kiểu gì a ? Xây tro cốt thành bình hoa sao ? Đương nhiên Rebecca không trách Lâm Dược, chỉ là vẫn còn áy náy mà thôi… Chuyện này, dùng cả đời cũng không thể bù đắp được. “Lại sao nữa ?” Lâm Dược lúc này vẫn đang xoa đầu nàng. Rebecca quay đầu đi, “Ta… ta hơi khó chịu.” Nàng không muốn để người khác nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc của mình. Đầu óc của Lâm Dược không phải là thông minh bình thường, hắn cơ hồ có thể thấu hiểu suy nghĩ trong lòng mọi người mà không cần phân biệt, từ đó liền vạch trần “không thương tiếc” — “Ngô ? Xem ra Lowell trong lòng ngươi đã anh dũng hy sinh ?” “Ai cần ngươi lo !” Tiếng cười của người đàn ông vang lên cùng với âm thanh ngồi xuống từ từ. “Ta nhớ V hình như đã nói với ngươi a… không có sao ? Bất quá cũng không phải chuyện lớn gì, ngươi đoán xem tại sao V lại ở trên xe bay mà đám Ninja kia dùng để vận chuyển Relic ?” Rebecca vốn đang kìm nén nước mắt, nhưng nghe giọng Lâm Dược thì hoàn toàn không giống như Lowell đã chết… “Có người bán tin tức.” Lâm Dược nói ngắn gọn, “Goro Takemura, hắn tựa hồ rất bận tâm đến chuyện Saburo phục sinh.” “V không nói hắn cứu Lowell !” Rebecca “hận chết” cặp tình nhân thích nói câu đố này, V chỉ nói tên Takemura… Sau đó cô nương này liền bắt đầu làm nũng ồn ào đòi xem Blackhand rốt cuộc có chết không — Nhưng Morgan Blackhand là một người tự do, Lâm Dược không thể tùy tiện tìm tới đối phương, vì vậy liền kiên quyết từ chối. Trong lúc cười đùa, Rebecca còn kể những chuyện mình đã làm ở Dogtown bằng giọng điệu khoa trương, trời biết nàng căng thẳng đến mức nào khi lần đầu tiên đối mặt với tổng thống NUSA sống sờ sờ, còn phải nhớ những gì Lâm Dược dặn dò, đoán ý Lâm Dược — Có lúc đều phải làm việc mà mình không thích lắm. Điều này đối với người có bản tính thích tự do như Rebecca thì không khác gì một loại hành hạ khác. “Đoạn ngu xuẩn nhất chính là nói lời thề.” Rebecca còn mô tả sống động vẻ mặt nghiêm trang của Myers… Nàng sẽ không nói rằng mình bị màn trình diễn của Myers lừa gạt, ngoài miệng một mực nói rằng mình đã sớm nhìn thấu bộ mặt giả dối của Myers. Cô nương với vẻ mặt hớn hở không nhận ra một tia tự trách trên khuôn mặt tươi cười của Lâm Dược. “Trời ạ, lại nữa rồi.” Johnny ôm trán, thứ khiến hắn ghê tởm nhất chính là một bộ này, nhưng Rebecca lại cứ muốn diễn cho Lâm Dược xem… Nàng mặc kệ Johnny sống hay chết đâu. Nhìn xem Rebecca nói đến khô cả họng, Lâm Dược đưa cho nàng một ly nước để ngăn chặn “hỏa lực” liên tục của nàng. Lời thề có thật có giả. Lời thề giả nếu chưa có hiệu lực thì mọi chuyện đều vui vẻ, nhưng có chút lời thề… “Rebecca ?” Thiếu nữ uống ừng ực một ly nước lớn hơi chớp mắt, khóe môi còn một vệt nước. “Sẽ không còn ai chạm vào con Chip trên cổ ngươi nữa, trừ khi là thời điểm cứu ngươi.” Rebecca ngẩn người nhìn Lâm Dược đột nhiên nói ra câu này, trong lúc nhất thời cầm cốc mà không biết phải làm gì tiếp, chỉ một mực… Trời ơi, đầu đau quá, giống như vừa uống rượu. Johnny đút tay vào túi, nhìn Night City dưới ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ và lớp khói thải công nghiệp bay lên từ xa — “Hừ, lời này chân thật hơn lời thề mà con đĩ mặt trắng kia dẫn ngươi nói không biết bao nhiêu lần.” “Nhân viên thời vụ của NUSA, nên offline.” “Chúng ta của Night City, vì sinh tồn, lại trở về.” …… ……
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang