Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 513 : Trực giác, biến cố và hứa hẹn
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 23:32 11-10-2025
.
Chương 491: Trực giác, biến cố và hứa hẹn
“Ta, Rebecca, xin trịnh trọng tuyên thệ...”
“Giữ vững lòng trung thành, phục vụ tận tụy cho NUSA…”
“Nguyện Chúa giúp ta.”
Tiếng dòng điện…
“Trời ạ… ngươi đang làm gì vậy, Rebecca?”
Giọng nói của nàng và Johnny lẫn lộn trong đầu, Rebecca có chút không phân biệt rõ đây là hiện thực hay giấc mơ.
Đầu óc choáng váng vì say rượu, Rebecca cúi đầu nhìn thấy toàn chữ Error của Relic xuất hiện trong mắt. Theo lời bác sĩ… Có thể sống đến bây giờ thật sự là nhờ phúc của Chúa ban cho cơ thể này.
“Khụ khụ !”
Sau cơn ho dữ dội, Rebecca lắc lắc tay. Cánh tay Cyberware đen nhánh nên không thể nhìn ra vết máu dính trên đó, chỉ có vài giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống bộ đồ bệnh nhân.
Két.
Chiếc ghế của Ripperdoc trượt tới. Trong tưởng tượng của Rebecca, Ripperdoc của NUSA ít nhất cũng phải là học giả già nghiêm túc và cứng nhắc, hơn nữa từ chối kiểu trang trí lòe loẹt trong phòng làm việc… Nhưng người quen cũ mà Rebecca nhìn đến chán ngấy này lại là một phụ nữ lai Âu Mỹ, hai cánh tay tràn đầy hình xăm phức tạp, nhíu mày nhìn dữ liệu trên máy tính rồi hút một hơi thuốc điện tử.
“Đến đây đi hài tử, để ta xem thử mạng nhỏ của ngươi còn có thể treo được bao lâu ?”
Ánh đèn neon tím mờ ảo làm lu mờ đường nét trên khuôn mặt bác sĩ. Người đàn ông chịu trách nhiệm bảo vệ Rebecca đang đứng phía sau đống đồ lộn xộn đã cười lạnh, “Chú ý cách nói chuyện của ngươi.”
Động tác nhún vai không thể phủ nhận, sau đó là quá trình kiểm tra từng chỗ, “ Cyberware mạnh như vậy, đáng lẽ phải xé nát thần kinh của ngươi, biến tinh thần của ngươi thành từng mảnh. Nói không chừng ngay giây sau ngươi sẽ cầm ống thép tháo ra từ bàn mổ rồi cắm vào đầu ta ——”
“Tại sao ngươi còn có thể chịu đựng được ?”
Nếu Rebecca không quen với cách nói chuyện của đối phương, nàng đã nổi giận từ lâu rồi.
“Có lẽ… kéo dài hơi tàn còn hơn là chết hẳn ?”
Bên cạnh bác sĩ là làn khói ngọt ngào vị kem, tựa hồ bị Rebecca chọc cười, “Đúng thế, thân yêu… Chip đối với ngươi mà nói là thuốc độc, một thứ có thể đưa ngươi vào chỗ chết, nhưng nó cũng đang giúp ngươi, không phải sao ?”
Nữ nhân ngắm nhìn không khí như đang suy nghĩ điều gì đó, còn trong mắt Rebecca, Johnny Silverhand cũng đang đối mặt với bác sĩ.
“Ta thích cô nàng này.”
Silverhand hài lòng nói.
Rebecca nghiến răng nghiến lợi, “Im miệng đi Johnny…”
Hoàn toàn yên tĩnh, ngoài tiếng gõ bàn phím lạch cạch của bác sĩ ra, chỉ có tiếng thở của Rebecca.
“Cho nên ngươi có cách nào không ?”
Bác sĩ chỉ giơ tay ra hiệu Rebecca kiên nhẫn chờ đợi. Khi ký tự cuối cùng trên bàn phím được gõ xuống, Rebecca cảm thấy sợi dây cắm vào BCI tựa hồ đã upload thứ gì đó kinh khủng vào đầu mình.
“Được rồi… hãy xem thử vật này có hiệu quả không.”
“Trước tiên phải đảm bảo phần mềm của ngươi không xảy ra vấn đề, sau đó có lẽ quá trình bóc tách bằng phẫu thuật nano sẽ an toàn hơn chút.”
Chỉ là nhẹ nhõm trong nháy mắt, cơn ho của Rebecca ngày càng dữ dội hơn, ngay cả Morgan vốn đứng ở xa biểu lộ rất thờ ơ cũng không kìm được mà nhíu mày đi tới, thử vỗ lưng Rebecca.
Trong mắt hắn xuất hiện một tia âm trầm, “Ngươi dùng đứa trẻ này làm vật thí nghiệm ?”
Bác sĩ vô tội giơ hai tay lên, “Trên tổng thể thì thuốc chữa bệnh đều mang lại chút đau đớn, không tin ngươi xem ——”
Máu phun ra từ miệng Rebecca nhuộm đỏ vạt áo, bộ đồ bệnh nhân màu trắng ngày càng chói mắt, nhưng biến dạng môi trường khá khó chịu và hỗn loạn quang học trong mắt nàng lại dần dần biến mất…
【 Relic %4^6 — Error 】
Dòng mã đỏ trong mắt mà Rebecca cũng đã rất quen thuộc đột nhiên biến mất.
Rebecca đang lau môi cứ ngỡ mình nhìn lầm…
“Báo cáo trục trặc thế nào rồi, con điếm nhỏ của ta ?”
Bác sĩ hút một hơi thuốc đặt hai tay trên ghế mà cười tủm tỉm, giống như đang ngắm nhìn món đồ chơi do mình tự làm ra.
“Ngô, biến mất.”
Người phụ nữ liếc Morgan một cái.
Morgan Blackhand thầm thở phào nhẹ nhõm, bóng dáng hư ảo của Silverhand ổn định lại sau đó lêu lổng nói: “Kẻ có bộ dáng trông rất giống bạn cũ của ta này tuy nhàm chán chút, ngửi qua thậm chí còn giống miếng phô mai khô, nhưng là một người tốt.”
Johnny luôn ưa thích dùng định kiến của mình để lưu lại ấn tượng về một vài người cho Rebecca.
Mặc dù trong mắt Rebecca, phần lớn đều là lời nói nhảm.
“Có thể nói về cuộc phẫu thuật nano đó không ?”
Rebecca hỏi thăm sau khi lấy lại hơi.
Mình tới NUSA một thời gian rồi nhưng Myers mãi không thực hiện lời hứa. Nếu hôm nay không có vị bác sĩ này giải quyết vấn đề Relic thường xuyên báo lỗi, Rebecca đều sớm mất đi kiên nhẫn.
Nữ bác sĩ nhìn qua Morgan.
Morgan hiểu ý giơ hai tay lùi lại rời khỏi phòng khám, ra ngoài cửa làm vệ sĩ.
“Chờ.”
Nữ bác sĩ rút sợi dây kết nối từ thiết bị đo sinh trắc học bên cạnh, ra hiệu Rebecca cắm vào.
Mặc dù không biết vì sao bác sĩ lại thận trọng như thế, nhưng nàng vẫn làm theo.
Khoảnh khắc dây cáp cắm vào thì các giác quan sẽ được thực hiện kết nối, có nghĩa là dây thần kinh ngôn ngữ trong não Rebecca có thể nhận ra thông tin mà nữ bác sĩ truyền tới.
“Đây không phải là lựa chọn tốt, thân yêu.”
“Hãy nghe ta nói hết… Nếu ta là ngươi, ta sẽ chọn công ty đầu tiên từng giải quyết rắc rối cho ngươi —— Ví dụ như… Arasaka?”
Thần kinh vốn là cẩn trọng của Rebecca lập tức căng thẳng, Gorilla Arm ẩn ẩn có xu hướng đi vào trạng thái hoạt động.
Bác sĩ khẽ lắc đầu.
Rebecca giữ im lặng tiếp tục lắng nghe.
Chỉ cần trực giác của nàng có chút linh cảm nào, Rebecca sẽ khiến nữ nhân này câm miệng.
“May mắn chỉ có ta nhận ra bản vá của Arasaka. Cuộc phẫu thuật nano mà ngươi hỏi có tỷ lệ thất bại không thấp… Kẻ đưa ngươi đến gần NUSA chẳng lẽ không nói cho ngươi biết rằng sau này ngươi rất có thể sẽ trở thành người bình thường sao ?”
Rebecca vội vàng đáp lại: “Vì sao ?!”
“Áp lực của Cyberware lên cơ thể vượt quá sức tưởng tượng, trên đời không có nhiều tồn tại đặc biệt như vậy; nếu có Neural Matrix thì ngược lại còn có thể xử lý phần tử khủng bố đang quanh quẩn trong ý thức của ngươi, nhưng chúng ta đã đánh mất nó.”
“Cưỡng ép tiến hành phẫu thuật có khả năng cao khiến ngươi mất mạng, Myers mới không nỡ đâu.”
Dường như có thứ gì đó bắt đầu cắt đứt tín hiệu.
Nữ bác sĩ vội vàng nói: “Đừng tin vào cái gọi là khám sức khỏe tổng quát, tránh xa Jacob ! Nhớ lấy !”
Câu nói đó sắc bén, ngắn gọn và gấp gáp.
Khi Rebecca còn đang ngơ ngác, cánh cửa liền bị mở ra.
Người đàn ông mặt đen tiến vào với dáng đi oai phong, mặc áo sơ mi lụa màu xám, thẻ công tác treo trên ngực là nhân viên in-house của FIA ——
Solomon · Reed.
“Vì sao đột nhiên che giấu dữ liệu?”
Ánh mắt Reed rất sắc bén, lướt qua lại trên người hai người.
Nữ bác sĩ trở về dáng vẻ của Ripperdoc đầu đường xó chợ, “Ai biết hệ thống cũ kỹ của các ngươi có vấn đề gì, ta chỉ sửa chữa hệ thống và rà quét virus giúp cô nương này, đừng như con mèo bị dẫm phải đuôi được không Reed ?”
Reed bị chặn họng không nhìn ra điều gì khác thường trên mặt hai người, bèn nói với Rebecca: “Đi thôi Rebecca, đến giờ rồi, ngươi còn chưa làm kiểm tra ở chỗ Jacob.”
Jacob.
Người đàn ông da trắng hiền lành như giáo sư đại học.
Dù sao thì Rebecca chỉ có thể nhìn thấy khí chất tương tự từ hình ảnh chính trị gia trên TV ở Night City.
“Vậy… Tạm biệt, con điếm nhỏ.”
Nữ bác sĩ cười tủm tỉm nhìn Rebecca.
Không hiểu sao trong lòng Rebecca lại xuất hiện cảm xúc khó tả, cảm thấy có chút trống rỗng…
Ảo giác sao ?
Rebecca rời đi dưới ánh nhìn của Reed. Nữ bác sĩ cũng bình tĩnh nhìn đối phương rời đi, phòng làm việc cá tính với ánh đèn Neon tối màu tạo thành thế giới hoàn toàn khác biệt với ánh sáng trắng bệch ngoài hành lang, như thể nơi nàng ở là vũng bùn bẩn thỉu.
Sau khi cánh cửa đóng lại, nữ bác sĩ liền khẽ lắc đầu, ngân nga bài hát nhỏ rồi tiếp tục sửa soạn thiết bị đặt trên bệ nổi từ tính của mình.
Trông bộ dáng nàng thì rất tập trung.
Nhưng dần dần nữ bác sĩ liền đặt tuốc nơ vít xuống, bất đắc dĩ ngả vào chỗ dựa của ghế, bóng dáng hơi thấp bé mặc vest trắng trong bóng tối phía sau im lặng quan sát, chỉ có huy hiệu đại biểu quyền lực tối cao trên ngực là sáng lấp lánh.
“Một cái ngươi, một cái Reed…”
“Ta cuối cùng cũng biết Song So Mi chết thế nào.”
Nữ bác sĩ nheo mắt làm ra khuôn mặt như ma quỷ chỉ có khi kể chuyện kinh dị dọa trẻ con, khẽ nói: “Bị dọa chết.”
Người phụ nữ với nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối ngẩng cằm lên, đó là loại kiêu ngạo bẩm sinh.
“Có việc gì không ? Thưa Tổng thống… lâm thời.”
Bác sĩ tựa vào ghế khẽ thở dài một hơi, có lẽ lời nói của nàng có chút thiếu lịch sự.
Myers bước ra với khuôn mặt chỉ có bình thản và trang nghiêm, nàng giang tay tay, “Chúng ta đều đang đấu tranh vì tự do và những thứ tốt đẹp, cách gọi của ngươi cũng không thể thay đổi nhận thức của ta về thế giới này, bao gồm cả —— Mối quan hệ giữa ngươi và ta.”
“Bây giờ… nói cho ta biết hài tử, ngươi đã nói gì với nàng ?”
Myers nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai người phụ nữ rồi thì thầm hỏi.
Bác sĩ không biểu cảm tiếp tục nói: “Chỉ là kiểm tra, chỉ có rà quét dữ liệu, Myers.”
Myers khẽ cười, khiến người ta không đoán được liệu nàng có nhìn ra điều gì bất thường không, “Only sao… Tốt a hài tử, ta muốn biết bây giờ chúng ta đã tiến đến bước nào ?”
“Đừng nếm thử lừa gạt ta, ta không dễ đối phó đâu.”
Bác sĩ bất đắc dĩ, “Được thôi ! Giải quyết xong về phương diện phần mềm, nhưng ta khuyên ngươi và Jacob trước, bởi vì có hai vị phá đám nên phần mềm đó rất khó mà rút ra được —— Cơ thể cô nương này đang xấu đi rõ rệt, đây là điều cuối cùng ta có thể làm.”
Myers im lặng.
Bác sĩ không chờ đợi câu trả lời của Myers, nàng rất rõ những nỗ lực của mình sẽ lại bị kỹ sư phần mềm tên là Jacob làm hỏng, nhưng cô nương kia đã sắp không còn chịu được tổn thất lớn đến vậy nữa rồi.
“Hai tháng, nàng sắp không trụ nổi nữa, ngươi định xem nàng như Song Bird thứ hai sao ?”
Vẻ âm trầm nơi khóe mắt Myers có chút quá đột ngột, “Ta muốn biết chương trình vá víu trên người nàng có phải là kiệt tác của Arasaka không ? Ngươi chỉ cần trả lời có hoặc không… Ngươi là cô nương thiên tài nhất của NUSA, ta hy vọng ngươi suy nghĩ kỹ trước khi trả lời.”
Tuy nhiên bác sĩ chỉ cười lạnh liên tục như buông xuông mọi thứ: “Hừ, nếu ta là chủ tịch của đám thổ phỉ Arasaka mà nói, vậy ta sẽ tốt bụng đến mức đi cứu chữa cho lính đánh thuê nho nhỏ dám mang công nghệ mới nhất để lão già nhà mình hồi sinh chạy lung tung khắp nơi sao ?”
“Còn ngươi đây ? Ngươi cũng đâu có ý định để nàng sống tiếp ?”
Myers há miệng, “Lời ta cam kết sẽ luôn được thực hiện… Ta tin tưởng sẽ có giải pháp hoàn hảo cho chuyện này, ví dụ như nàng sống sót, chúng ta cũng lấy được thứ mình mong muốn.”
Bác sĩ không trả lời những câu hỏi này nữa.
Tham lam là “đức tính” cơ bản của chính trị gia.
Tiếng bước chân xa dần…
Người phụ nữ im lặng hút thuốc, nheo mắt nhìn cô nương trong khung ảnh đang nở nụ cười ngọt ngào và áp mặt vào mình.
“So Mi…”
Nàng lẩm bẩm.
Nhưng ngay giây sau thì toàn thân nàng liền cứng đờ bởi vì bị một vật có độ lạnh lẽo của kim loại dí vào sau gáy. Bác sĩ trợn tròn mắt muốn xác định người phía sau thông qua vật phản chiếu để trên mặt bàn ——
Tiếng súng vang lên.
Màu sắc đậm đặc tràn ra trên bàn, màu đen phản chiếu ánh đèn, làm ướt cả khung ảnh.
Cùng lúc đó.
Bước chân của Morgan đút hai tay vào túi áo khoác hơi khựng lại.
Rebecca và Reed phía trước đã đi được một đoạn khá dài, nhưng hắn lại dừng chân tại chỗ, nhíu mày nhìn về phía cuối hành lang với vẻ mặt suy tư.
……
……
“Xin mời ngồi một lát.”
Rebecca tận hưởng thoải mái hiếm có về thể chất và tinh thần, ngoan ngoãn ngồi trên ghế.
Jacob không biết đang làm gì trong phòng server bán trong suốt, Rebecca không hiểu nhiều bèn quay đầu nhìn chằm chằm vào TV ——
Khác với kênh tin tức của Night City, tin tức bên Nhà Trắng lại giống như đọc theo kịch bản, nội dung dường như là về Myers…
“Cuộc đối đầu dự luật kéo dài gần đây có diễn biến mới, Tổng thống Myers hoàn thành lễ tuyên thệ nhậm chức vào rạng sáng hôm qua, quý bà Myers lại một lần nữa đảm nhận vai trò Tổng thống lâm thời ngay trước ngưỡng cửa nghỉ hưu ——”
“Rất rõ ràng Hạ viện đã trở thành người chiến thắng trong vòng đối đầu mới, Chủ tịch hiện tại của Militech cũng công khai ủng hộ Tổng thống Myers tạm thời thi hành quyền lợi ‘đại diện cho nhân dân tự do’…”
Nói cái quái gì vậy?
Rebecca không hiểu từ ngữ do chính trị gia sáng tạo, nhưng nàng biết, tỉ lệ Myers thực hiện lời hứa của mình lớn hơn một chút, ít nhất thì chiếc ghế dưới mông nàng sẽ không bị lật đổ trong thời gian ngắn.
“Có thể chuyển kênh không ? Reed.”
Reed bất đắc dĩ cầm lấy điều khiển từ xa, chọn một bộ phim tình cảm lãng xẹt cho Rebecca xem. Nàng hài lòng từ từ nằm ngửa, Jacob mỗi lần đều khiến cơ thể Rebecca rất đau đớn, đây cũng coi như là tìm niềm vui trong đau khổ.
Đúng lúc cô nương này sắp bùng cháy với nam chính, căn phòng lập tức trở nên trang nghiêm.
Vừa quay đầu, Rebecca lại rụt đầu về sau ghế sofa.
Còn ai nữa ?
Đương nhiên là người chiến thắng của chúng ta, Tổng thống Myers a.
“Thế nào rồi hài tử ?”
Myers cúi đầu hỏi với nụ cười trong mắt.
Reed tắt TV bởi vị sợ ảnh hưởng nói chuyện, thầm chửi rủa các bộ phim bây giờ thật đúng là cái gì cũng dám quay, Reed là người cực kỳ truyền thống.
“Vẫn thế thôi, ta muốn biết khi nào sẽ khỏe lại hơn ? Đừng quên… là ta đã đưa ngươi trở về từ Dogtown.”
Nhìn xem cô nương sắc sảo, Myers không đổi sắc mặt, chỉ nhìn những thiết bị chuẩn bị cho Rebecca như đang tuần tra, “Nhanh thôi, hài tử… nhanh thôi.”
Thật kỳ lạ.
Rebecca lườm Myers đang đi vào phòng trong để nói chuyện với Jacob, lẩm bẩm muốn Reed mở TV. Reed đương nhiên không tuân theo, đúng lúc thiếu nữ lắc lắc hai bím tóc muốn nổi điên ——
Một bàn tay đen nhánh liền giật lấy điều khiển từ xa mà Reed đặt sau lưng.
Thực ra Blackhand hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn Netrunner để mở TV, nhưng không cần thiết. Trời biết có bao nhiêu con mắt của Netrunner đang theo dõi Myers khi nàng đến đây.
“Ngô, ta cảm thấy không ổn, Rebecca.”
Johnny ngồi lẩm bẩm cạnh Rebecca, sau đó cả người trông rất bồn chồn, chống nạnh đi đi lại lại bên cạnh Rebecca.
“Bọn hắn tựa hồ có ý ‘quyết chiến’…”
Rebecca đảo mắt, cũng mất đi hứng thú xem cảnh tượng bùng cháy kia, nàng chửi mắng trong đầu, “Lại có sợi dây nào bị chập ? Chúng ta không phải đã nói sao, ngươi cút đi ta ở lại ?”
“Quên, dù sao ngươi cũng không có quyền lựa chọn.”
Rebecca chỉ mong tên Rockerboy đang nghi thần nghi quỷ này nhanh chóng cút khỏi đầu mình.
Có trời mới biết Rebecca phải trải qua những chuyện khốn nạn trong quá khứ của hắn bao nhiêu lần.
Nói dễ nghe thì là phong lưu, nói khó nghe thì thật sự thách thức kiên nhẫn và giới hạn cuối cùng của Rebecca.
Một kẻ như vậy lại muốn trở thành tiên phong chống đối cơ chế như Lin ? Trước tiên thay đổi thói quen ăn chơi trác táng rồi hãy nói…
Johnny không nói thêm, không ai biết hắn đang nghĩ gì ——
“Ngươi có ý gì, không rút ra được ?”
Myers lúc này đang nói chuyện với Jacob đầu đầy đổ mồ hôi cài đặt chương trình.
Jacob bất đắc dĩ đứng thẳng dậy, “Quá vội vàng, Cyberware trên người nàng chính là quả bom hẹn giờ, người lắp đặt những thứ này cho nàng chắc chắn là điên rồ, ngươi có biết một khi Relic mất hiệu lực, thần kinh của nàng phải gánh chịu áp lực lớn đến mức nào không?”
Myers lạnh lùng ôm tay đáp trả: “Ta chỉ cần cấu tạo của nó.”
Jacob khẽ lắc đầu, “Có thể tháo rời nguyên lý phần mềm và kỹ thuật xuống, nhưng… có dùng cách nào cũng không thể lấy ra được vật kia, chỉ cần nàng còn sống, chắc chắn sẽ phát điên —— nhưng chỉ cần còn sống, một ngày nào đó chúng ta sẽ có thể đảo ngược ra chương trình Soul Killer.”
Myers nhíu mày suy nghĩ về lợi và hại.
Rất lâu sau…
“Thôi, hy vọng đối tác giao dịch của Mark ( chủ tịch Militech ) có thể chấp nhận điều kiện này, chúng ta cần vũ khí chiến thắng, ví dụ như Kinetic Bombardment trong vũ trụ… Đám ngu ngốc kiêu ngạo tự đại trong vũ trụ kia, NUSA sẽ không còn bị bất kỳ thứ gì hay bất kỳ ai kiềm chế nữa !”
Jacob giang tay ra.
“Yên tâm, ta có cách xử lý nếu nàng phát điên, vì lí do an toàn, hãy để hai tên lính đánh thuê kia bảo vệ bên cạnh, ta thật sự sợ nàng sẽ đập nát đầu ta.”
Myers cảnh cáo một cách không vui: “Bọn hắn là nhân dân trung thành của NUSA, chú ý lời nói của ngươi, Jacob.”
Jacob làm bộ đầu hàng.
Myers lúc này mới nở nụ cười và bước ra ngoài, nhưng lần này nàng nhìn về phía Reed và Blackhand.
Hứng thú của Rebecca đương nhiên là trên bộ phim tình cảm mới, Myers gọi hai “con chó trung thành” ra ngoài ——
Không biết Myers nói gì, biểu cảm của Reed thay đổi.
“Tổng thống, điều này không giống như những gì chúng ta bàn bạc trước đó…”
Giọng nói Myers lộ ra vẻ không thể nghi ngờ, “Vấn đề kỹ thuật không phải là điều ta nên trả lời ngươi, phục tùng mệnh lệnh, Reed.”
“Nhưng nàng sẽ chết nếu phải gánh chịu nhiều Cyberware như vậy.”
Reed vẫn muốn tranh thủ.
Tuy nhiên Myers chỉ nhìn Reed, đưa tay vỗ vai hắn, lộ ra vẻ mặt bất lực không thể làm gì khác, “Nghe, ta rất xin lỗi về chuyện của Song, không ai muốn cô nương tốt bụng này trở thành Song thứ hai.”
“Nhưng đây là cách duy nhất ở hiện tại…”
Reed nghẹn một hơi trong lồng ngực mãi không thể tiêu tan.
Myers thì không có ý định tiếp tục chủ đề này nữa ——
Nói xong nàng nhìn về phía Morgan · Blackhand mặt không thay đổi, đây không thể nghi ngờ là đặc công trung thành khiến Myers yên tâm nhất.
“Chăm sóc tốt cho đứa trẻ đó, có tình huống nguy hiểm thì tùy thời nghe theo lệnh của Jacob, các ngươi chắc chắn có thể chế ngự lại Cyberware của nàng.”
Blackhand xoay đầu theo Myers rời đi khiến áo khoác da trên người kêu sột soạt, khuôn mặt nở nụ cười như có như không…
“Ngô, vẫn như cũ sao?”
Blackhand liếc Reed một cái, nhưng phát hiện tên này đã quay người đi vào, sau đó cũng bất đắc dĩ nhún vai đi vào theo.
Blackhand sẽ không đi sâu tìm hiểu lời của Myers có thật hay không, với tư cách là chuyên gia kỹ thuật, hắn có thể dò la được sự thật từ miệng Jacob.
Tiền đề là người này phải thành thật một chút…
Rebecca vừa nãy còn tinh nghịch trên ghế sofa giờ đã nằm trên ghế Netrunner để được gây mê, thất thần nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Rebecca không phải là đồ ngốc.
Nàng có thể cảm nhận được căng thẳng từ những người xung quanh, lúc này nàng có chút kích động, đương nhiên cũng có chút lo lắng…
Mình có phải sắp khỏe lại hay không ?
Mỗi khi nghĩ đến việc Lin đánh cược mạng sống của nửa thành phố để nàng có cơ hội sống sót lần này, nàng lại cảm thấy tội lỗi và bất an.
“Rebecca, nếu là ta, ta sẽ không ngủ —— chắc chắn không sai, trực giác bây giờ của ta giống hệt như khi đột nhập vào Arasaka Tower ! Đừng nhắm mắt !”
“Làm ơn…”
Johnny chống tay lên ghế, cố gắng lay Rebecca, nhưng đều vô ích.
“Cái gì… phần tử khủng bố, chẳng phải cũng sợ chết sao…”
Bóng dáng Johnny bắt đầu mờ đi.
Rebecca mong chờ sau khi tỉnh dậy sẽ là một giấc mơ đẹp.
“Hai vị phải ra tay kịp thời a ! Tuyệt đối đừng ngủ gật… Ta có lòng tin vào kỹ thuật của mình, nhưng không ai sẽ tự tin trước lính đánh thuê không biết đã dính bao nhiêu máu trên tay, phải không ?”
Ánh mắt Jacob dưới cặp kính lạnh lẽo tràn đầy mê mẩn, nhìn chằm chằm vào cánh tay đen nhánh của Rebecca, “A, thật đúng là tác phẩm nghệ thuật.”
“Ngươi vừa nói… cẩn thận ?”
Blackhand vốn luôn im lặng, nhưng lúc này lại chủ động lên tiếng.
Jacob, “Trừ khi nàng không phải là con người, trong quá trình đảo ngược để rút ra phần mềm trong Chip, nàng chắc chắn sẽ mất đi ý thức tự chủ.”
Tựa hồ nhận ra mình lỡ lời, Jacob ngoài cười nhưng trong không cười, “Nhưng về sau vẫn có cách để khôi phục ý thức, trước tiên phải nắm giữ công nghệ của Arasaka a… không đúng, là Alt.”
Reed khoanh tay, vẻ mặt rõ ràng không vui còn pha thêm mấy phần nghi ngờ.
Blackhand thì đột ngột hỏi: “Vị Netrunner thiên tài đó, Alt · Cunningham ? Cho nên Soul Killer là tiền thân của thứ này không phải là truyền thuyết đúng không ?”
Jacob có chút ngạc nhiên.
“Ngươi lại còn biết một chút ?”
Blackhand nhún vai, ánh mắt liếc sang bên cạnh, “Trên máy tính có ghi rõ ràng, ta không phải người mù, cảm ơn.”
Jacob thu lại vẻ mặt kinh ngạc, “Đúng vậy, quá trình đảo ngược sẽ kéo dài một thời gian, chương trình trong Chip sẽ bị trích xuất ra —— Nàng phải tự mình chống chịu một lúc.”
“Nói tóm lại sẽ không chết người, chỉ là thần kinh sẽ hơi bị tổn thương… Nhưng ta sẽ chữa khỏi cho nàng, ta sẽ…”
Trên mặt Jacob lóe lên nụ cười phấn khích, giọng nói bị kìm nén đến điên cuồng.
Blackhand tiếp tục nở nụ cười thờ ơ, tay sờ sờ hai khẩu Saratoga có thể sử dụng bình thường dưới áo khoác, không biết có ý gì.
“Không được, không thể làm việc này, ta phải đi tìm Myers.”
Reed dường như hạ quyết tâm.
Jacob thì cười lạnh nhặt lấy dây cáp trên mặt đất, “Không ai có thể thay đổi mệnh lệnh của Myers, ta khuyên ngươi bớt lo lắng đi, trừ khi ngươi là kẻ thù của NUSA, nếu không ta không nghĩ ra ý nghĩa gì của việc ngăn cản cuộc phẫu thuật này ——”
“Soul Killer là thứ mà chúng ta không thể nào theo kịp, NUSA muốn mạnh mẽ, thì phải làm như thế.”
Reed bị cái mũ lớn này giữ lại.
Blackhand thờ ơ nói: “Tuy không hiểu lắm, nhưng ta nghĩ đây là chuyện tốt… dù nàng có chết thì cũng không sao cả, đúng không ?”
Gân xanh trên trán Reed giật giật, “Im miệng!”
“Chậc chậc…”
Blackhand lắc đầu.
Jacob nhìn chằm chằm cô gái đang ngủ say, “Nàng sẽ không chết, sẽ không… nàng còn nhiều chuyện chưa làm đâu.”
Reed nhắm mắt dường như nhận được chút an ủi, trái ngược với vẻ mặt lại trở nên vô cảm của Blackhand.
Dây cáp bất ngờ bị đối phương cắm vào cổng BCI nơi tóc Rebecca xõa ra, ngay khoảnh khắc dây cáp đi vào, cơ thể đang nằm nghiêng như một chú mèo con của nàng liền bắt đầu co giật không ngừng.
Ở nơi ba người không nhìn thấy, Silverhand tuyệt vọng chống nạnh cúi đầu nhìn cơ thể mình dần tan biến.
Mọi thứ… sắp kết thúc.
“Bắt đầu.”
Jacob nhanh tay bấm nút mở dây đai thép đặc biệt trên giường phẫu thuật Cyberware, vui mừng nhìn tiến độ giải mã, lẩm bẩm như kẻ điên: “Thật là cô nương ngốc nghếch.”
Mọi thứ đều rất ổn định, tạo cho người ta cảm giác rằng khi thanh tiến độ giải mã hoàn thành thì cô gái này sẽ không sao…
Đúng lúc toàn bộ phòng thiết bị trở lên im lặng, chỉ có tiếng tích tắc của máy móc…
Thiếu nữ đột nhiên mở mắt !
Blackhand vừa vặn nhìn thấy đôi mắt nàng, nhưng sau khi đồng tử vô hồn và đờ đẫn run lên vài cái, vẻ mặt của Blackhand càng thêm âm trầm.
Kinh nghiệm và nhận thức trong quá khứ nói cho hắn biết…
Cô nương này chỉ sợ đã vĩnh viễn rời khỏi đây ngay khi Relic mất cân bằng.
Người phụ nữ tên Emma, thắng.
Blackhand không thể không thừa nhận kết quả này…
Tiến độ tiếp tục, trong cổ họng Rebecca đột nhiên phát ra tiếng gầm gừ, như sói con muốn bảo vệ lãnh thổ.
“Jacob ?”
Reed có chút không chắc chắn.
“Hiện tượng bình thường, trông chừng nàng !”
Jacob đột nhiên đứng dậy, phấn khích nhìn thanh tiến độ, tiếng gầm của Rebecca như hai giọng nói chồng lên nhau ——
“Đi chết đi Corpo khốn nạn !”
“Thử chạm vào ta xem !”
Một cảm giác kỳ lạ hoàn toàn khác biệt hiện rõ trên người Rebecca, thiết bị kiềm chế bằng kim loại kêu lạch cạch, dưới gò má hơi gầy là đường gân xanh bò lổm ngổm như rắn độc!
“Là ngươi ?”
Jacob giật mình sau đó nheo mắt cười ha hả, “Quả nhiên là phần tử khủng bố ! Johnny Silverhand… ta ghét nghe nhạc Rock nhất.”
Đột nhiên !
Điện áp cung cấp cho toàn bộ phòng thiết bị bắt đầu mất cân bằng, Reed và Blackhand đều giật mình vì sự thay đổi đột ngột này.
“Ngươi sẽ giết nàng, dừng lại !”
“Rebecca” gầm lên chói tai !
“Phụt !”
Trong mắt ba người, phần tử khủng bố chết từ mấy chục năm trước đã kích hoạt những món Cyberware đáng sợ đó, chuẩn bị đập nồi dìm thuyền !
Tiếng gào thét kinh hoàng và hơi nóng tỏa ra từ Cyberware bao trùm lấy mấy người !
Jacob vội vàng đứng dậy làm đổ ghế, hét lớn: “Ngẩn ra làm gì ? Mau giữ nàng lại !”
Dù cho dự cảm của Reed tệ đến cực điểm, nhưng vẫn đưa tay ghì chặt Rebecca xuống ghế…
Chỉ có Blackhand khẽ lùi lại một bước.
Cuộc sống của hắn dường như bất đầu xuất hiện dấu hiệu mất kiểm soát.
Việc Myers thất hứa khiến Blackhand lựa chọn một cách khác, có lẽ… tên kia (Lin) nói đúng, hắn nên cố gắng kiểm soát cuộc sống của mình thay vì dựa dẫm vào người khác.
“Chết tiệt ! Đồ giả mạo, ngươi còn muốn nhìn tiếp sao —— Ách ! Fuck !”
Silverhand nhìn thẳng vào Solo hàng đầu trong ký ức từng mời hắn đến Arasaka Tower…
Hắn tin tưởng vào trực giác của mình.
“Morgan !”
Reed quay đầu lại, phát hiện Blackhand rút ra một điếu xì gà từ trong áo khoác rồi châm lửa trong căn phòng chứa đầy thiết bị chính xác nên cấm mọi loại khói thuốc.
“Nói cho ta biết đây không phải là điều ngươi muốn làm…”
Reed rút súng ra theo bản năng, tay cũng tự nhiên buông lỏng, vai Rebecca thoát khỏi khống chế.
Từng viên đạn nóng bỏng từ Saratoga khiến Reed chậm một nhịp chỉ có thể nép vào đằng sau vật che chắn theo bản năng ——
“Đoán sai a người trẻ tuổi !”
Tia lửa từ đạn khiến khóa hợp kim có chút vết nứt, khóa móc mất đi năng lực kiểm soát bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường !
Reed tránh được loạt bắn này liền lập tức phản công, Blackhand tránh sang một bên với áo khoác như cú đêm vươn cánh, gầm nhẹ: “Đần độn chơi Rock nhà ngươi nếu không dùng tốt bộ Cyberware này —— Vậy ngươi đáng đời chết ở đây.”
Biến cố chỉ xảy ra trong chớp mắt…
Jacob chỉ biết chân mình mềm nhũn quỳ xuống đất, khi bộ não gần như ngừng hoạt động của hắn phản ứng lại việc Blackhand phản bội, có chút muộn rồi ——
【 Tiến độ – 75% 】
Rebecca bị Silverhand thay thế lắc lư không ngừng, dựa vào quyết tâm đến tàn nhẫn mà cứng rắn bẻ gãy xiềng xích.
Gorilla Arm làm ra cú đấm thô bạo ngay lập tức biến phần trên cơ thể Jacob biến thành vũng máu !
“Chết đi ! Thằng chó ngu xuẩn !”
Silverhand giơ ngón giữa lên, vội vàng giật phăng dây cấp phía sau cổ, mất thăng bằng ngã sấp xuống đất từ ghế phẫu thuật Cyberware !
“Beatles đều không biết dùng Sandevistan, thật phiền phức… ta vẫn thích ngươi hơn, Rebecca.”
Blackhand bị Reed phản ứng lại tạm thời đẩy lùi, buông lỏng hai khẩu súng tiểu liên kẹp dưới khuỷu tay.
Hắn phải tranh thủ một chút cơ hội.
Mà phiền phức tuyệt đối không phải là Reed…
Sandevistan khiến hắn biến thành tàn ảnh di chuyển ngang dọc, với đường biên giới là màu sắc rực rỡ do khúc xạ quang học tạo ra !
Từng cú đấm nhanh như chớp khiến Reed chỉ có thể bảo vệ đầu bằng cánh tay, chỉ có tiếng gió vù vù và tiếng Cyberware hoạt động ầm ĩ…
“Còn muốn suy nghĩ nên hát bài tiếp theo như thế nào sao ? Dậy đi !”
Reed không có dấu hiệu đứng dậy sau khi bị đá thẳng vào thiết bị đến tóe ra mảng lớn tia lửa ——
Blackhand kéo kẻ trước mặt lên.
Tuy nhiên Rebecca với ánh mắt hoàn toàn mất đi sự trong trẻo liền ôm đầu nói bằng giọng ngắt quãng: “Phá hủy… mau phá hủy máy chủ kia !”
Giọng nói của bản sao có ký ức nguyên bản của Blackhand rất bình tĩnh.
“Không phải lúc suy nghĩ chuyện này, Johnny… chậm nữa là không kịp rồi.”
“Rebecca” xoa đầu từ từ đứng dậy ——
“Ngoài ra ta khuyên ngươi nên để cô nương đó đi ra điều khiển vũ khí, ngươi không phải là người thích hợp…”
Rebecca xoa xoa cổ, dang rộng chân đứng không vững, chửi mắng: “Anh em ta cũng bó tay a, không biết thằng chó kia giở trò quỷ gì, ta không gọi nàng dậy được —— Hơn nữa bây giờ trên người đều là di chứng của thuốc mê.”
“Ách… chết tiệt!”
Mặt Blackhand giật giật, im lặng kéo một sợi dây cáp lại.
Tiếng còi báo động chói tai trong cơ sở kéo dài hơn một phút, theo tính cách của Myers, e rằng nơi đây đã bị bao vây kín mít…
“Ngồi lên đi, có thể hơi giảm bớt khó chịu.”
Johnny vẫn còn muốn hỏi người anh em này tại sao đột nhiên ra tay, nhưng phát hiện cơ thể mình quả nhiên nhẹ nhõm hơn nhiều khi thiết bị hoạt động.
“Bất kể bọn hắn có cầm tới chương trình hay không, chúng ta cũng phải rút lui.” Blackhand nhìn đồng hồ đếm ngược 3 phút.
Đây là yêu cầu trong quy trình huấn luyện và phản ứng khi có trường hợp khẩn cấp của FIA.
Blackhand lần thứ hai đưa tay ra, “Không biết giải thích thế nào… Blackhand trong mắt ngươi giống hệt ký ức trong đầu ta, đi thôi bạn già, mặc dù không có fan hâm mộ thì ngươi cũng chỉ là linh vật.”
“Làm xong Arasaka Tower thì đến NUSA… thật là thú vị.”
Blackhand muốn dành một lời khen lớn cho cuộc sống “hoàn hảo” của mình.
Silverhand cười lạnh bị kéo dậy ——
“Đầu anh em bây giờ lắc lư như ngực của Doll, nghe không rõ, nhưng ngươi đúng là có tính cách khốn nạn của tên đó !”
“Ngoài ra, có thuốc lá không ? Ta không muốn cái trong miệng ngươi.”
Blackhand đi về phía trước, không quay đầu lại.
“Không có.”
Silverhand nhe răng trợn mắt chửi rủa, Gorilla Arm phun hơi nóng, “Cô nương này không hút thuốc đủ khiến lão tử xui xẻo rồi, vì sao ngươi cũng không hút ?!”
Blackhand dừng bước trước khi mở cửa tự động, thở dài một hơi không biết là đang cảm thán bản thân hay đang nhẫn nhịn Silverhand.
“Bởi vì…”
“Ta từng hứa với người khác sẽ bảo vệ nàng, như bảo vệ cuộc sống của ta vậy, Hippie, ngươi hiểu không ?”
“Hút thuốc có hại cho sức khỏe.”
……
……
.
Bình luận truyện