Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 435 : Anh hùng ( Sáu · cuối cùng )
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 15:29 15-07-2025
.
Chương 412: Anh hùng ( Sáu · cuối cùng )
“Không thể phụ lòng mọi người!”
Rebecca lẻn vào trong từ con đường bí mật rắc rối phức tạp của Pacifica, nàng còn lạc đường mấy lần bởi vì có quá nhiều ngã rẽ, cũng may một tiếng nổ long trời lở đất đã chỉ ra lối đi cho nàng.
Cùng lúc đó Subnet của Dreamer tựa hồ gặp vấn đề nên offline ngay lập tức, điều này khiến Rebecca có chút hoảng loạn như thể bị ném vào biển sâu đen tối.
Chuyện gì xảy ra ?
Subnet bị ngắt kết nối đồng nghĩa với việc binh lính không thể đảm bảo liên lạc bình thường, điều này là rất tệ khi Dogtown đang rục rịch chờ thời cơ, hơn nữa Myers có thể bị Dogtown tìm thấy trước bất cứ lúc nào.
Rebecca thử kêu gọi Song Bird, thấy Song Bird không có phản ứng gì thì mới hơi yên tâm.
Quỷ mới tin lời Song Bird, có trời mới biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào nếu Rebecca cắm chương trình kỳ lạ vào Myers theo lời nàng ta nói.
Không gian dưới lòng đất của Pacifica quả thực rất phức tạp, ngoại trừ việc được những người tị nạn đào ra thêm để trốn tránh bức xạ sau khi Night City ăn phải một quả bom hạt nhân, điều quan trọng hơn là nơi đây từng là ga khởi hành của tuyến tàu điện ngầm nối thẳng Night City đến Free State.
Chưa đi được bao lâu, Rebecca liền nghe thấy phía trước có động tĩnh.
Âm thanh ồm ồm giống như đang nói chuyện dưới mặt nạ, nàng cúi người xuống lập tức tiến về phía đó…
Barghest ?
Graffiti và hình xăm như ác quỷ, Rebecca thấy thế liền nhíu chặt lông mày.
……
“Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ?”
Myers vác một khẩu súng trường động năng, đang ấn đi ấn lại một hồi lâu trên cánh cửa tự động, thẳng đến khi thực sự xác nhận quyền hạn đã mất đi thì mới phát ra một tràng chửi mắng.
Myers chỉ hận Thượng Tá không mau mau xuất hiện rồi vác kiệu đưa nàng về, ít nhất ở một mức độ nào đó, nàng và Thượng Tá vẫn xem như đối tác chiến lược.
Chỉ là nàng chắc chắn không biết Thượng Tá hiện tại đang khó chịu đến mức nào, trở thành đối tác của nàng thì chẳng khác gì Thượng Tá phải mạo hiểm tiến vào Pacifica để tìm kiếm, bất chấp Arasaka đang áp lực mạnh mẽ từ phía sau.
So với tiền bạc, Hansen vẫn chưa cầm tới rất nhiều yêu cầu mình muốn… Hắn làm sao có thể từ bỏ một cách dễ dàng như thế.
Tựa hồ đã tự trấn an bản thân, Myers suy nghĩ một chút rồi vội vàng đổi phương hướng, mà vào giờ phút này, Gorilla Arm của Rebecca cách đây một bức tường đang phun hơi nóng, cùng với mặt nạ Barghest biến dạng trong tay bị ném xuống đất một cách tùy tiện —
Thiếu nữ hít vào một hơi sau khi dùng chiến đấu để mình bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về phía trước.
Dựa theo tình hình hiện tại, Rebecca chắc chắn sẽ đụng phải Myers ở khúc cua phía trước, nhưng đồng thời, một nhóm binh sĩ Barghest được trang bị vũ khí tối tân đang tìm kiếm trong hố sâu cũng sắp đụng phải nàng.
Myers bây giờ rất ghét bỏ Night City không có tín hiệu nào để mình liên lạc với vệ sĩ.
Nơi này quả thực là khu vực tồi tệ nhất nước Mỹ, ngay cả tổng thống NUSA muốn thuộc hạ tới cứu mình đều trở thành một loại hi vọng xa vời…
Bất quá Myers cũng không phải là người ngu, biến động trong internet rõ ràng như thế, Night City chỉ sợ đang chịu đựng cơn thịnh nộ từ Washington, nàng không cảm thấy ngạc nhiên khi Song Bird đến giờ vẫn chưa lộ diện —
Nói không chừng Washington đã thành công trong việc kiểm soát Song Bird, lại thêm mã điều khiển mà Myers nắm giữ, chú định Song Bird không có cách nào động tới mình.
Dù gọi là mã điều khiển, nhưng nói đó là dây xích chó thì mới càng hợp lý hơn.
Bởi vì giữa mình và Song Bird có một hiệp nghị điều khiển kết nối hai chiều, chỉ cần nàng không tự tìm đường chết hủy bỏ hiệp nghị hoặc bị Netrunner như Song Bird cắm thứ gì đó vào đầu, vậy Myers sẽ rất an toàn.
Nhưng tổng thổng NUSA có tính toán kỹ lưỡng đến đâu thì cũng không nghĩ tới những người ủng hộ mình ở Washington đang phản bội và Corporate War đã nổ ra…
Mặc dù chỉ là hành vi tấn công ở phương diện internet, nhưng nói đúng ra thì điều này cũng vượt quá phạm vi của hành động quân sự cục bộ, chỉ cần thiệt hại trên internet đủ nghiêm trọng, chiến tranh trên mặt đất liền sẽ theo nhau mà tới.
Mạo hiểm một cách liều lĩnh không phải là đặc quyền của Myers, cũng tỷ như chủ tịch mới nhậm chức của Militech và những kẻ muốn nàng lăn xuống khỏi vị trí ở NUSA.
Tổng thống có quyền biết và quyền ra quyết định khi luật pháp cần sửa đổi khẩn cấp, nhưng có người dám mạo hiểm đến mức này để Myers chết chìm trong Night City, nếu nàng có thể vùng vẫy thoát ra thì nói không chừng cuộc sống sẽ ổn định hơn chút…
Ít nhất làm tổng thống trong chín tháng là thật sự.
“Đều bị tiêu diệt ? Thật mẹ nó…”
Việc một nửa đội đặc nhiệm Barghest bị tiêu diệt ở đây liền bằng với đóng đinh đội quân được mệnh danh là mũi nhọn của Dogtown này lên cột sỉ nhục.
Phòng thủ chỉ bằng một người sao…
Nếu không phải tiểu đội khác tranh thủ thời gian để vòng ra phía sau địch, nói không chừng bọn hắn bây giờ còn chưa tìm thấy vị trí của Myers a.
“Tranh thủ lúc công ty Pacifica kia bị tấn công qua internet, nhất định phải tìm ra mục tiêu.”
“Thời gian chính là giá trị, các ngươi đều nghe Thượng Tá nói rồi đúng không ?”
“Chậm thêm chút nữa thì Myers sẽ biến thành một quân cờ vô dụng… Giữ vững tinh thần, cầm tới thứ chúng ta mong muốn.”
Đội trưởng cực kỳ nghiêm khắc với những thành viên hoảng loạn, Radio nội bộ của Barghest vẫn có thể hoạt động, lực lượng trinh sát của Dogtown đã nắm giữ thông tin Dreamer của Pacifica phải tạm thời rút lui vì Subnet bị ngừng hoạt động.
Ngoài ra, Arasaka bây giờ xem như ngồi xổm sau Dogtown, hơn nữa bọn hắn còn bày ra thái độ cứng rắn như trực tiếp sử dụng vũ lực, dẫn đến các công ty khác cũng không muốn xảy ra ma sát gì với đám người Nhật Bản này.
“Mẹ nó thật xui xẻo, tại sao nữ nhân NUSA kia lại chạy nhanh đến thế?”
“Sao ta lại cảm thấy hai công ty này giống như là chung một phe a ?”
Binh lính Barghest một tay cầm súng, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Ngậm miệng.”
Đội trưởng đi phía trước giơ tay ra hiệu đội ngũ dừng lại, rõ ràng có thể nghe thấy tiếng bước chân từ phía trước, khiến cho đội trưởng phải tháo thiết bị Radio gắn ngoài lỗ tai ra để nghe xem nơi phát ra của âm thanh.
Có lẽ do đường hầm dưới lòng đất quá rộng rãi, tiếng bước chân lộn xộn tựa hồ phát ra cùng một lúc từ hai lỗ hổng phía trước.
“Đừng nổ súng vội, trước tiên hãy khống chế lại, chậm một chút…”
Các binh sĩ nhẹ nhàng núp trên mặt đất, giơ súng căng thẳng nhìn chằm chằm vào hai cửa hang có thể xuất hiện bóng người vào bất cứ lúc nào, kèm theo nguồn sáng yếu ớt trong hang động, phù hiệu Barghest trên vai đám binh lính Dogtown này càng trở nên dữ tợn.
Myers chậm rãi giơ súng, nàng nghe thấy tiếng động ở bên cạnh, vì không chắc chắn lắm nên chỉ có thể giữ vững tố chất cơ bản của quân nhân rồi tiến lên một cách cảnh giác.
Tư thế cầm súng của nữ nhân mặc bộ vest trắng cao cấp này cũng không phải là nghiệp dư, dù sao thì đa số quan chức cấp cao của Militech đều từng phục vụ trong quân đội, rất có phong thái của lãnh đạo thời chiến.
Cửa hang đen kịt phía trước trở thành sắc màu bảo vệ tự nhiên cho binh lính Dogtown, bọn hắn trừng mắt nhìn nữ nhân kia bước ra từ bên trong, hai tay nắm chặt súng —
“Ra tay!”
Myers vừa giơ súng lên, liền bị tay bắn tỉa Barghest ở cuối đội ngũ nhắm vào vị trí cầm súng, vũ khí đường kính lớn của Tsunami Arms khiến khẩu súng Myers nhặt được từ thi thể binh lính bay ra ngoài ngay lập tức.
Myers còn chưa kịp phản ứng vừa định nói chuyện, binh lính Barghest một trái một phải liền đè chặt cánh tay của Myers xuống theo cách đối xử với tù nhân, đồng thời bọn hắn cũng đá thẳng vào đằng sau bắp chân của nàng —
Myers loạng choạng suýt nữa quỳ một gối xuống đất…
“Các ngươi muốn làm gì ?!”
Myers gầm lên khi nhìn thấy đặc điểm của Barghest trên người đối phương, nhưng mà đám binh lính được huấn luyện bài bản này sẽ không trả lời câu hỏi của Myers, ngược lại bọn hắn chỉ lạnh lùng rút dây kết nối ra từ cổ tay.
Myers bị khống chế lại với tư thế tù binh, khiến nàng không thể ngẩng đầu lên được, chỉ có thể dùng ánh mắt còn lại để xem hành động của đám người này.
“Hansen điên rồi sao ?!”
Mấy người khác phụ trách cảnh giới cửa hang, miệng Myers lập tức bị bịt lại.
Toàn bộ quá trình chưa đầy một phút, đường đường là tổng thống NUSA cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn sợi dây đó tiến về phía cổ mình, Myers biết chắc chắn có chuyện cực kỳ bất lợi xảy ra với mình ở bên ngoài.
Black Dream đâu ?
Myers thở hổn hển, mùi dầu lau súng trên găng tay của binh sĩ Barghest khiến nàng gần như ngất đi !
Ngay khi cơ sở dữ liệu bị truy cập, Myers liền phát hiện bọn hắn đang chạm vào hiệp nghị trong khu vực hạch tâm, đây là… Song Bird?!
“Myers nữ sĩ, chỉ sợ ngài phải nói lời tạm biệt với tất cả mọi thứ rồi, Dogtown sẽ không bạc đãi ngài, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo –– Giá trị của ngài vẫn rất lớn.”
Chương trình của binh lính Barghest hình như là…
Washington ?!
Trái tim Myers chìm xuống đáy vực.
Kẻ bí quá hóa liều không phải là nàng, mà là đám chính khách đã chà đạp lên hiến pháp và cái gọi là dân chủ của NUSA đang bắt đầu lộ ra nanh vuốt.
Nếu vậy…
Tất cả kết thúc.
Militech có thể nhanh chóng vượt lên trên NUSA, cỗ máy như dã thú này sẽ càng trở nên dị dạng, lý tưởng trong lòng Myers bắt đầu sụp đổ hoàn toàn.
Ngoại trừ lúc nội bộ Washington muốn quyết định Myers đi hay ở, Dogtown có liều mạng hơn nữa thì cũng khó mà cầm tới thứ có thể giải mã chương trình BCI của tổng thống NUSA.
Ngay khi binh lính đang quan sát thanh tiến độ đi đến 80%, biến cố bất ngờ xảy ra ở phía trước !
Một đạo bóng đen lao nhanh về phía bên này, mấy người tránh ra theo bản năng mới phát hiện ra binh sĩ tiên phong với nửa khuôn mặt gần như bị nghiền nát đã không thể chết hơn được nữa…
Binh sĩ cường tráng như vậy bị ném qua như một bao vải rách nát đựng xi măng, tiếng súng lập tức nổ vang ở phía trước !
“Bắn chết con đĩ đó!”
Không biết ai gầm lên một tiếng.
Đội trưởng phụ trách đọc dữ liệu rút dây kết nối ra, Sandevistan tiến công buộc hắn phải cấp tốc lùi lại về phía sau bằng đường vòng cung ——
Hô !
Giống như phóng điện, trong chớp mắt bên cạnh liền hiện ra một bóng dáng nhỏ bé với…
Hai bím tóc ?
Người nào đó với mái tóc tung bay hơi khom lưng xuống, Gorilla Arm trong tay được giải phóng hoàn toàn, điều này phải cảm ơn cây kỹ năng Relic của Song Bird, dẫn đến Rebecca có thể tăng công suất của Gorilla Arm lên gấp đôi !
Không chỉ có thế, thông lộ kết nối giữa Sandevistan và Gorilla Arm cũng được tối ưu hóa, Sandevistan không còn bị hao tổn công suất khi Rebecca ra quyền công kích nữa !
Fuck !
Đội trưởng rút súng lục ra định bắn trả chỉ có thể trơ mắt nhìn xem ngọn lửa bùng cháy rồi phản chiếu một khuôn mặt đầy vẻ thiếu nữ, nhưng nụ cười của nàng lại dữ tợn đến mức trái ngược với trang phục trên người.
Nắm đấm lướt qua viên đạn bay chậm, thời gian ngừng lại khiến âm thanh dường như bị kéo dài vô tận —
Oanh !
Một cú đấm tích lực mạnh mẽ trực tiếp biến đội trưởng thành con tôm lưng còng !
Trong nháy mắt đó, cột sống của đội trưởng liền bị bẻ cong, Kerenzikov và Second Heart cũng bị chấn nát đến méo mó, lớp da chống đạn dày đặc và lớp sơn chống cháy bắt đầu phồng lên quanh nắm đấm như những mảnh da và giấy vụn !
“Ách —— A!”
Đùng!
Tiếng động nặng nề kèm theo đội trưởng đập mạnh xuống khẩu súng của mình, đám binh sĩ vừa mới quay lại để chặn đòn tấn công bất ngờ của Rebecca bây giờ mới đuổi kịp.
Myers chỉ nghe thấy hai tiếng nổ vang lên bên cạnh, nàng biết có bên thứ ba tham gia nhưng không hề suy xét đối phương có phải tới vì mình hay không, mà là quay đầu nhìn túi bên hông của binh sĩ đứng cạnh, bỗng nhiên cúi đầu cắn vào ngòi nổ điện tử của lựu đạn BioHaz.
“Fuck !”
Cách xử lý của đội đặc nhiệm phải nói là khá xuất sắc, hắn bình tĩnh buông tay rồi thúc vào khuỷu tay của Myers để nàng ngã xuống đất, đồng thời rút ra lựu đạn rồi ném mạnh về phía Rebecca!
Rebecca như một con báo đen trong đêm tối, lại một lần nữa lao tới với tư thế hoàn hảo, tránh né lựu đạn nổ tung giữa không trung !
Một làn khói đậm đặc màu xanh xám lập tức bay tới, Myers bị cưỡng chế giữ chặt xuống cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, binh sĩ khởi động Sandevistan chuẩn bị rút lui, rồi tổ chức lại phòng thủ tại chỗ để ngăn chặn Rebecca.
Guts vừa được Rebecca cầm vào tay, liền biến kẻ đang khóa chặt mục tiêu bên cạnh thành tổ ong vò vẽ bằng phát đầu tiên, vết bỏng do đạn và lựu đạn BioHaz khiến người Barghest bốc cháy lên ngọn lửa rực rỡ.
Binh sĩ còn chưa kịp rút lui trơ mắt nhìn Rebecca lóe lên mấy lần để đột phá lên phía trước, lựu đạn vừa nổ tung trở thành chướng ngại vật hại đồng đội, bởi vì phản ứng đầu tiên của bọn hắn đều là khởi động hệ thống lọc không khí theo bản năng…
Ngay cả Syn-Lung cũng không thể ngăn cản mùi độc hại như thế.
“Khụ khụ khụ khụ!”
Mặt Myers đỏ bừng gần như tắc thở không còn bận tâm điều gì nữa, thậm chí nàng cũng không phát hiện binh lính bên cạnh bị Rebecca đấm nát đầu, hai tay bóp cổ một cách bất lực muốn hít thở không khí trong lành.
Rebecca bình tĩnh nhìn chằm chằm vào thời gian cooldown của Sandevistan, thứ nàng cầm trong tay chính là thuốc nổ dẻo mà binh lính Barghest dùng để đột nhập.
Nàng không chút do dự mà ném nó vào sợi dây điện to lớn đang tóe lửa điện ở bên cạnh —
Cảnh vật xung quanh tựa hồ co lại trong nháy mắt rồi lập tức khuếch tán đến vỡ vụn !
Tiếng nổ lớn cùng với mùi hôi thối từ lựu đạn BioHaz khiến cả không gian trở thành một lò nướng khổng lồ, rất nhiều binh lính lập tức bị hất tung, toàn bộ đội hình bị đánh cho choáng váng dưới đòn tấn công dữ dội của Rebecca…
Sau khi tiếng va chạm lốp bốp của vật liệu xây dựng dừng lại, các thành viên của tiểu đội Dogtown mới rên rỉ bò dậy…
Mọi người đều cảm thấy thính giác và thị giác đều mất đi, chỉ còn lại một tiếng ù ù vang vọng.
Một lúc sau bọn hắn mới nhìn thấy cửa hang bị thuốc nổ dẻo xé toạc ra…
“Chết tiệt.”
Binh lính Barghest loạng choạng đứng dậy, hắn bây giờ xem như là chỉ huy tạm thời, còn ai chết thì không còn quan trọng nữa, quan trọng là nếu không làm tốt việc này thì Dogtown cũng không dung thứ cho bọn hắn, chứ đừng nói đến tổng thống NUSA.
“Mục tiêu chỉ có thể rút lui về đường cũ —”
“Phái quân đội mặt đất truy đuổi!”
Tiếng gầm thét khiến thế giới này một lần nữa trượt thêm về phía nguy hiểm !
Có lẽ là do số phận, hoặc là may mắn.
Trừ bỏ Dreamer tạm thời rút lui quyền kiểm soát bởi vì bị nhiều nhà công ty tuyên chiến trên phương diện internet, vùng đệm an toàn giữa Dogtown và Pacifica chính là nơi mà hai người biến mất.
Cách làm được ăn cả ngã về không của Hansen buộc hắn phải phái nhiều người nhất có thể để phong tỏa chặt chẽ nơi này –– Dù sao hắn cũng phải đảm bảo rằng mình có thể phản công sau khi Arasaka ra tay.
“Nếu là như vậy, bọn hắn có lẽ chỉ có thể chạy vào công trình bị bỏ hoang.”
Tiểu đội Dogtown suy đoán đại khái ra quá trình, phát hiện nếu Myers muốn chạy thì chỉ có thể đi xuống lòng đất, nơi đó là công trình cũ từng sụp đổ trước đây của Dogtown, mặc dù chôn lấp một bộ phận, nhưng không ai biết Militech có còn giữ lại những thứ kỳ lạ khác dưới đó không.
Binh lính Dogtown tràn xuống như thủy triều nhìn vào cửa hang sâu thẳm đen như mực, như thể trở lại cơn ác mộng ở ba năm trước…
……
……
.
Bình luận truyện