Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 390 : Sức mạnh ( thượng )

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 16:58 29-05-2025

Chương 367: Sức mạnh ( thượng ) “Ai nha nha, chúng ta còn chưa bắt đầu đâu, vậy mà đã lục đục nội bộ rồi sao?” Rõ ràng Falco cũng không để tâm đến lời của Kiwi, còn tưởng rằng hai cô nương có chút xích mích nhỏ vì tối qua chưa chơi hết hứng ở quán bar. Sasha ngược lại là để ý. Thường ngày với tính cách bướng bỉnh của Rebecca, nếu bị ai nói một câu thì chắc chắn sẽ dùng nắm đấm đánh trả... Hôm nay bị Kiwi nói nặng lời như thế, lại vẫn không có phản ứng quá lớn, hơn nữa... bí mật là cái gì ? “Rốt cuộc là sao vậy Kiwi?” Điếu thuốc lá thon dài kẹp trên mặt nạ của Kiwi cháy âm ỉ, nàng không phải loại ngốc nghếch, giờ đây đại địch đang ở trước mắt, Lin rất có thể cần bọn hắn làm một số việc ở tiết điểm quan trọng, để nhiệm vụ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Kiwi tuyệt đối không cho phép Rebecca tham gia hành động lần này —----- Còn về bí mật. Nàng bây giờ liền định nói ra. “Rebecca, Cyberpsychosis không phải trò đùa, không ở lại công ty để kiểm tra kỹ lưỡng hoặc tháo bớt vài món Cyberware, là muốn nối gót theo lão đại cũ Maine của các ngươi sao ?” Kiwi vốn có hình dáng cao gầy, lại thêm thân hình thon dài, vì sợ Rebecca không nghe thấy nên nàng cúi xuống ghé sát bên cạnh cô nương đang ngây người, “Hắn may mắn, chúng ta bây giờ vẫn chưa điều tra rõ MaxTac đã làm gì lên hắn, rất xin lỗi ta luôn tuân theo chủ nghĩa thực dụng, dù sao ta cũng là một bà già bị người chán ghét ——” Chát! Một cú đấm mềm yếu vô lực bị Kiwi tùy ý cản lại bằng lòng bàn tay. Con ngươi màu vàng nhạt của nàng lạnh lùng quét qua đồng đội đang sợ choáng váng, phát ra một tiếng cười quái dị. “Ngươi đồng ý rồi mà...” Kiwi nhún vai. Nàng hoàn toàn không có gánh nặng khi làm chuyện tương tự, đừng nói là loại bỏ mối nguy hiểm tiềm ẩn này, cho dù Dreamer bây giờ bảo nàng ra tay thì nàng cũng không chớp mắt chút nào. “Kiwi, Cyberpsychosis là chuyện gì vậy ?” Kiwi tự giác bản thân không phải bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng hiểu biết về Cyberpsychosis cũng khá sâu sắc, chưa nói về hình ảnh trên TV khi NCPD hay MaxTac xử lý Cyberpsycho, còn có một số Braindance vì để thỏa mãn ham muốn đáng sợ đều sẽ lấy Cyberpsychosis làm nguồn cảm hứng, ngoài ra còn là... những gì mình thấy xung quanh. Thứ này huyền ảo khó lường rất khó phán đoán nguyên do, đôi khi áp lực tinh thần quá lớn cũng sẽ để việc đơn giản như lắp đặt Cyberware cánh tay trở thành ngòi nổ cho Cyberpsychosis. Rebecca có không ít Cyberware trên người, nhưng đội ngũ nghiên cứu khoa học của Dreamer có mẫu thử thuốc ức chế miễn dịch mới nhất từ Biotechnica, lại thêm phòng khám tâm lý xây dựng hoàn chỉnh theo yêu cầu của Lâm Dược, tiểu đội vốn không nên xuất hiện tình trạng này lại có dấu hiệu bệnh. Ngay từ lúc tới hang ổ dưới lòng đất của Voodoo Boys ở Pacifica, Kiwi liền nhìn thấy vết đỏ thắm thoáng qua lòng bàn tay Rebecca, rất nhiều lần nàng cũng nghe thấy cô nương này tự lẩm bẩm, dù triệu chứng phát bệnh của Cyberpsychosis rất khác nhau, nhưng phần lớn đều là mất kiểm soát đối với bản thân. Thật ra từ rất sớm, Kiwi liền phát hiện sự phụ thuộc của Rebecca vào Cyberware. Cứ như thể chỉ cần có Cyberware thì nàng là vô địch, chỉ là sức mạnh như vậy đối với một cô gái như Rebecca mà nói vẫn còn hơi nặng nề, cha nàng Papa Sunrise cũng không phải lính đánh thuê dựa vào Cyberware tinh xảo để nổi danh trên đầu đường. Falco thu hồi ý đùa giỡn, lông mày nhíu chặt lại. “Rebecca, nàng nói thật sao ?” Kiwi không nói hết tất cả nội dung Rebecca kể cho mình, nàng giữ lại một không gian riêng tư cho bản thân, chỉ là nhiệm vụ lần này không hề nhỏ, Kiwi đưa ra quyết định như vậy là quá bình thường. Sự im lặng của Rebecca để mọi người càng thêm không biết nói gì. Đúng lúc này, cánh cửa trước mặt Rebecca mở ra, nàng không cần ngẩng đầu thì cũng biết đó là Suzuki Takera, trợ thủ trung thành nhất của Lâm Dược. Nắm đấm của nàng siết chặt lại, không biết nên nói thế nào... Mọi người cũng không hề nhận ra rằng, vẻ mặt của Rebecca dần dần trở nên thô bạo, trong lỗ mũi lại bắt đầu tích táp chảy ra giọt máu. Kiwi nhìn hành vi kỳ lạ của Rebecca, muốn rút súng ra theo bản năng, nhưng bị Falco bên cạnh ngăn cản. Vị đại thúc này khẽ lắc đầu. Trong mắt cũng đầy vẻ khó tin và thông cảm. Chẳng lẽ Rebecca không uống thuốc ức chế miễn dịch đúng giờ sao ? Suzuki chỉ nhìn chằm chằm vào đầu cô nương trước mặt. Hắn đang rà quét. Sau đó biểu lộ có một tia tự trách. Lời từ chối lạnh lùng trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, Suzuki có phần hơi quá cao lớn hơn Rebecca, thế là hắn cúi người lại gần nàng, “Xin lỗi, không chăm sóc tốt cho ngươi thay Lin tiên sinh.” Chuyện này nên nói từ đâu a ? Sau khi chịu đả kích lớn như thế, Suzuki có thể sống sót rồi đứng dậy trở lại liền đã việc rất khó khăn... “Sao lại thế được ? Người ở Honshu liên tục đảm bảo với ta, bài kiểm tra chịu áp lực của các ngươi đều đạt tiêu chuẩn ——” Suzuki thở dài, “Rebecca, trước tiên hãy đến chỗ Yajima tiên sinh và Pilar tiên sinh để khám qua a.” Sasha thấy Rebecca một mực cúi đầu, liền tiến lên nắm lấy khuỷu tay nàng, “Becca, ta nghĩ hay là cứ nghỉ ngơi một chút trước đi ? Ta nghĩ sự sắp xếp của Lin tuyệt đối không có sơ hở nào, chờ cơ thể khỏe lại cũng chưa muộn ?” Ngay lúc mọi người ở đây tưởng Rebecca chỉ đang bực bội nên không muốn nói gì, nàng liền nâng cánh tay rồi hất Sasha ra. Sasha bất ngờ không kịp đề phòng kém chút xoay một vòng vì quán tính, vẻ mặt có chút ngạc nhiên và hoảng sợ khi nhìn về bàn tay trống rỗng. Ánh mắt của Suzuki trầm xuống. Chỉ một cái liếc mắt, hắn liền thấy biểu cảm cực kỳ bất thường của Rebecca, điều đó có nghĩa là cô gái tinh nghịch bây giờ không còn là chính mình, Cyberpsychosis đang phóng đại vô hạn những cảm xúc tiêu cực và không thể đạt được -- “Các ngươi hiểu gì chứ.” “Có người sử dụng được những món Cyberware quân sự mạnh mẽ kia mà không cần thuốc ức chế, các ngươi quá nhát gan !” Mọi người im lặng lắng nghe. Chỉ cần Rebecca không có khuynh hướng công kích, mọi người đều không muốn dùng biện pháp bạo lực tới ngăn nàng lại. Lúc này Rebecca hoàn toàn không ý thức được mình đang nói gì. Ý thức của nàng chỉ lặp đi lặp lại giữa hình ảnh thực tế và ký ức về ngày quyết tâm lắp đặt Cyberware để đuổi theo người kia. Nhìn biểu lộ nửa bình tĩnh nửa hơi vặn vẹo của nàng, Sasha vừa định tiến lên, liền bị tay của Suzuki ngăn cản. “Mặc dù biết ngươi có thể không nhớ rõ, cô nương.” “Nhưng Lin coi tính mạng của đồng đội và bạn bè là vật quan trọng nhất, chẳng lẽ cứ có được sức mạnh liền có thể nắm giữ tất cả sao?” Suzuki lắc đầu một cách bất đắc dĩ, khóe mắt chú ý đến động tác bắt đầu đưa tay ra sau sờ vào Guts của Rebecca, động tác hắn hạ thủ nhanh như sấm sét, Cyberware thích ứng Black Wall của thành viên tiểu đội đều có một khuyết điểm, đó là thiết bị ở vào trạng thái offline, tránh cho Cyberware kết nối vào mạng rồi tạo dựng liên kết với Black Wall, nơi này có thể xuất hiện BUG chập mạch tạm thời... Rebecca quay đầu lại theo bản năng vì nghe thấy động tĩnh phía sau. Đòn chặt cổ tay bất ngờ từ Suzuki ngay lập tức để cơ thể cô nương mềm nhũn vì không kịp đề phòng, Sandevistan cũng bị khóa cứng bằng chương trình sau khi Suzuki rút dây kết nối ra. Brendan chính là kẻ phụ trách sửa đổi cửa sau cho Cyberware. Rõ ràng hắn vô cùng khổ sở sau khi nghe thấy kết quả Rebecca gần như chắc chắn mắc phải Cyberpsychosis, liên tục lẩm bẩm tên Rebecca. Đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi, kẻ như Brendan gặp qua rất nhiều chuyện, cũng ăn rất nhiều dữ liệu, biểu hiện giai đoạn đầu và giữa của Cyberpsychosis chính là ít nói và mất ngủ, kèm theo một số triệu chứng biểu hiện qua cơ thể, hơi giống bệnh tâm thần, nhưng nếu tháo dỡ Cyberware kịp thời thì khả năng cứu mạng sẽ rất cao. “Ta đưa nàng đến chỗ Pila trước.” Khóe miệng Falco tràn đầy cay đắng đi tới trước rồi cõng cô nương lên lưng, điếu xì gà ngậm trong miệng cũng không còn ngọt ngào nữa. Suzuki không nghĩ tới Lin bận rộn với đủ loại sự kiện lớn do công ty gây ra, chỉ là bỏ qua một số chuyện nhỏ, liền người đột kích trong tiểu đội mắc phải Cyberpsychosis. Đến nước này... Suzuki cúi đầu bóp bóp tay, nhìn vào Implant kết hợp hoàn hảo với lòng bàn tay và cấu trúc cơ thể người, trong lúc nhất thời cũng có chút mê mang. Cơ thể người không nghi ngờ gì là thứ tự nhiên nhất, bản thân Implant liền là vật ngoại lai, Cyberpsychosis phần lớn xảy ra trên người lính đánh thuê tầng dưới chót hoặc dân thường trên đầu đường, nguyên nhân cuối cùng có lẽ là do môi trường xã hội bất bình đẳng lâu dài và áp lực sinh tồn cực lớn, để cho thế giới tinh thần của bọn hắn nghèo nàn không thôi, mà một khi mất đi hoặc mê muội vào chấp niệm nào đó thì liền sẽ trở nên như vậy. “Kiwi, Rebecca rốt cuộc vì sao mới...” Suzuki muốn biết rõ chuyện này rồi nói cho Lin vào thời điểm thích hợp, đây là cách giải quyết hoàn hảo nhất cho sự kiện của Rebecca. Tuy nhiên câu trả lời của Kiwi rất đơn giản. “Ta phải xin lỗi ngươi Suzuki, ta chỉ không muốn Dreamer chịu tổn thất vì yếu tố không ổn định, đến nỗi nàng vì sao lại trở nên như thế...” “Ta không thể nói cho ngươi biết.” Suzuki gật đầu tỏ ý mình đã hiểu. Bất quá đoán sơ qua thì cũng đại khái biết mấu chốt có lẽ nằm ở Lin... ...... ----------------- “DeShawn, ngươi làm hỏng chuyện ta giao xuống, đã lau sạch cái mông chưa ?” Ở một quán bar vừa mở cửa bên bờ biển của Night City, DeShawn cồng kềnh đang khom người trong khu ngồi riêng tư, khuỷu tay chống lên đùi hút thuốc lá một cách uể oải, nhân viên tình báo của Militech ngồi bên cạnh, trên mặt đầy vẻ bất mãn và khinh miệt vì mất kiên nhẫn. DeShawn cũng muốn chửi bậy. Hắn trốn ở ngoài vài năm thề rằng phải kiếm được một vố lớn khi trở về Night City, sau đó đi châu Âu hoặc châu Á, hay mẹ nó bất cứ nơi nào khác chỗ cứt chó này để sống một cuộc đời thoải mái tự do. Không làm việc cho công ty chính là quyết định từ đầu. Nhưng vạn lần không nghĩ tới — “Thằng già béo chân đá Animal quyền đấm khắp Pacifica” trong miệng Maelstrom đã bị Nữ Hoàng Fixer phát triển từ Dogtown chơi một vố đau. Công ty không lấy mạng hắn vì chuyện trên Badlands, hoàn toàn là vì không tìm thấy kẻ thích hợp và có mạng lưới quan hệ đủ rộng nào khác ở Night City đi làm loại chuyện hãm hại đoạn tử tuyệt tôn như này... Thu thập dữ liệu thông tin cho Cyberware quân sự, cũng là dùng một vài thủ đoạn bẩn thỉu để lừa gạt người đến, hơn nữa phải cố gắng lưu lại càng ít dấu vết càng tốt trong quá trình này, tránh bị đặc công của công ty khác hoặc mấy kẻ tò mò tầng dưới chót của Night City để mắt tới. Chỉ là người xui xẻo uống nước lạnh cũng tê răng. Vừa nghĩ đến việc cúi đầu làm việc cho Militech một thời gian rồi tính tiếp, DeShawn liền không chút gánh nặng đi hố một đám lính đánh thuê bị kích động bởi “bài diễn thuyết nhiệt huyết” của hắn, sau khi cầm tới những món Cyberware quân sự khó khăn lắm mới cướp tới tay, DeShawn mỗi lần chỉ cần dữ liệu, hào phóng tặng Cyberware cho lính đánh thuê —--- Trên thực tế đều là bày cục. Cyberware của công ty bị cướp, vậy thì không cần chịu trách nhiệm; cơ quan giám sát nói chuyện không có bằng chứng, Militech không hề chạm đến điều luật vốn từ lâu đã bị công ty ảnh hưởng không biết bao nhiêu lần rồi. “Vô danh tiểu tốt, hay là danh dương thiên hạ?” “Không muốn cắm ống thông tiểu rồi chết trên giường thì hãy tính toán kỹ lưỡng quãng đời còn lại của mình, cố gắng sống rực rỡ, làm vị vua của thành phố này...” Tóm lại lời Dexter dùng để tẩy não những kẻ lỗ mãng kia chính là như vậy. Chỉ là còn chưa làm công việc này bao lâu, không biết từ đâu lại xuất hiện một đám người được huấn luyện bài bản, không chỉ giết chết Cyberpsycho mà Militech cần, còn tiêu diệt một đám Scavs. Nếu chỉ có thế thì cũng thôi — Nhưng đám người này đến vô ảnh đi vô tung cực kỳ thái quá, DeShawn nghi ngờ là người của công ty đã bí mật đào sạch một đối tượng thử nghiệm mà MaxTac coi trọng nhất, khi Netrunner phụ trách bảo mật dữ liệu của kẻ tên “Maine” bị phát hiện ra thì bộ não chín nhừ của hắn cũng nguội lạnh từ lâu. Maine bị thay đổi vị trí khẩn cấp lại thêm Pacifica loạn lên, đám người kia tựa hồ yên tĩnh một chút. Nhưng phải dọn sạch sẽ đường dây dưới tay bị cắt đứt, đây là mệnh lệnh bắt buộc của Militech cho DeShawn... “Ta dám cam đoan Vanno tiên sinh, sạch sẽ, mặc dù ngài có thể không tin lời giải thích bằng miệng của ta, nhưng lấy uy tín của tiểu thư BUG ở trong ngành, luôn hoan nghênh ngài đến kiểm chứng.” DeShawn gãi đầu lúng túng nửa ngày cuối cùng cũng trả lời. Rất nhau trong lỗ mũi tên kia liền phát ra một tiếng cười nhạo. “Toàn là bùn nhão không thể trát lên tường, chỉ có chút gan hùm mật báo thôi .” “Xem thứ này a !” Đám Corpo này bây giờ mới lộ ra mục đích thực sự, chúng chỉ tìm cớ để Dexter tiếp tục làm việc. Dexter tự giác biết mình bị lừa nhưng cũng không còn cách nào khác, do dự nửa ngày mới cầm lấy đồ vào tay, đó là bản vẽ nguyên mẫu cho một loại vũ khí. Ngoại hình hơi giống con nhện. MT0D12, biệt danh, Flathead. Dexter coi như hiểu thứ này là gì, chân nhện sinh học bám dính không trọng lực, Optical Camouflage thời gian dài, bộ ứng dụng tương thích với đủ loại Cyberdeck trên thị trường, có thể coi là một cơ thể khác của Netrunner. “Ngài đây là...” Năng lực giả vờ của Dexter rất sâu, kẹp điếu thuốc lộ vẻ mặt ngây thơ. Corpo từ Militech đang khoanh tay đã duỗi ra rồi phủi lớp bụi không tồn tại trên ống quần. Nói bên tai Fixer từng nổi tiếng nhưng giờ đang xuống dốc này: “Tìm cách vận chuyển nó vào sản nghiệp của Arasaka, nhân viên tình báo của chúng ta liên tục gửi thông tin về, chuyện nội bộ Arasaka xảy ra nhiễu loạn... ngươi cũng biết a ? Đừng giả vờ giả vịt với ta, mũi của đám chó như các ngươi là thính nhất!” Dexter cười lấy lòng, che giấu rất tốt sự hung ác trong mắt. “Có một nhà khoa học chạy trốn khỏi Arasaka, thông tin trên người tên kia bị một kẻ ngu không biết sống chết ở Chiba bán đi, Arasaka muốn hắn không còn sót lại chút cặn bã nào —— Nhưng chúng ta muốn biết thứ khác nằm ngoài tình báo.” Động tác hút thuốc của Dexter chậm lại một chút. Cố gắng kiềm chế cảm xúc căng thẳng. May mắn thay đối phương cũng không phát hiện Dexter đã sớm biết sự tồn tại của nhà khoa học Hellman, hơn nữa còn phái người ra tay trước. Corpo lộ vẻ mặt như nắm chắc phần thắng. Dexter thầm chửi rủa đám khốn nạn ăn cứt cũng muốn đớp khi còn nóng hổi này. “Dùng Flathead đi sao chép đồ mà đối tác tốt của chúng ta muốn gửi ra ngoài, tìm người đáng tin cậy tới làm.” Dexter nhìn người của công ty với vẻ mong chờ. Tên kia lại khẽ cười, chỉ vào bàn trà nói: “Không có bất kỳ thông tin nào khác để đọc, ta nói bằng miệng, ngươi làm theo.” “Tìm kiếm tất cả các tầng của Konpeki Plaza, đi theo đường lắp mạng và thông đạo của hệ thống kiểm soát nhiệt độ, nếu thấy căn phòng nào có người đặt một ly rượu nào trên bàn trà, trên ghế sofa có một nam nhân đang ngồi xem Braindance, liền copy đồ trong laptop trước mặt hắn là được.” Điều kiện này quá rộng rãi. DeShawn cảm thấy e rằng mỗi căn phòng đều là tình huống tương tự. “Vì giúp ngươi dễ nhận biết hơn, bên cạnh ly rượu đó có chai rượu cũ đời 2045, Bourbon Whiskey, loại 3000 eddie một chai.” Bourbon Whiskey ? Dexter nhún vai, chỉ có Corpo này mới thích uống thứ đắng chát như thế, hắn thà mua một đôi sneaker nạm vàng phiên bản giới hạn còn hơn. Tra tấn cuối cùng cũng kết thúc, Corpo nhăn mũi như vừa vào nhà vệ sinh, đứng dậy chỉ vào mũi Dexter rồi “nhắc nhở” hắn một câu. “Mập mạp, làm tốt việc lần này, Militech sẽ không bạc đãi ngươi.” Dexter liên tục gật đầu, đứng dậy với vẻ mặt lo sợ như được sủng ái quá nhiều, vào một khắc khi cửa tự động đóng lại, mặt hắn càng đen hơn. “Lão bản, 'hàng' mang đến.” Đúng lúc này, cửa bị gõ. ...... ......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang