Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 387 : Sấm chớp mưa bão

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 14:37 26-05-2025

Chương 364: Sấm chớp mưa bão Cơn mưa ở Tokyo, nói đến là đến ngay. Màn sương mù u ám, mây đen bao phủ thành phố, tia chớp như vật thể không tồn tại từ dị giới đang xé toạc bầu không khí ngai ngái mùi đất. Arasaka Tower, tầng cao nhất. Yorinobu đột ngột bị đánh ngã xuống sàn nhà, mọi thứ vừa rồi tựa hồ chỉ là một giấc mơ, thậm chí hắn còn nghi ngờ liệu đó có phải là ảo giác hay không —— Tất cả mọi người xung quanh đều ngây ngốc. Bọn hắn chỉ biết ngơ ngác nhìn tất cả thiết bị điện tử trong văn phòng của Yorinobu bị lây nhiễm dấu vết dữ liệu khó phai có màu đỏ đen, tiếng gầm thét của Shigeru Koizumi để trả lời từ bộ phận an ninh mạng vang lên không ngừng... “Đây là ám sát ! Yorinobu-sama!” “Không thể trì hoãn, mau lên máy bay đã chuẩn bị xong ở tầng cao nhất của Arasaka, chi nhánh Châu Âu cũng chuẩn bị kỹ càng để nghênh đón ngài !” “Đúng vậy a... chúng ta không thể nhúc nhích ở Tokyo nữa.” “Mệnh lệnh đều bị hủy bỏ... chúng ta, chúng ta xong rồi !” Đủ loại âm thanh tràn ngập bên tai Yorinobu, hắn miệng lớn thở hổn hển, như thể vừa được vớt về từ cửa tử, vội vàng loạng choạng lao về phía máy tính cá nhân của mình. Theo lẽ thường dưới cuộc tấn công mạnh mẽ như vậy từ Cyberspace, tất cả thiết bị kết nối mạng chỉ có kết cục là đoản mạch cháy hỏng, nữ quản lý cấp cao vừa bảo vệ bên cạnh Yorinobu muốn vươn tay kéo ống tay áo hắn, nhưng lại vì thân phận thái tử gia Arasaka nên không dám hành động quá mạo muội, chỉ có thể nhìn hắn loạng choạng đi về phía bàn làm việc của mình như một con thú thua trận sắp bị nhốt. Yorinobu cần xác nhận. Dù cho hắn cảm nhận được ánh mắt thất vọng và hoảng sợ của cấp dưới, hắn vẫn phải làm như thế. Trong thời đại công nghệ phát triển cao độ như ngày nay, Yorinobu với tư cách là người nắm quyền của công ty cũng chứng kiến quá nhiều rung động mà công nghệ mang lại, hắn sớm biết Lin có thể giao tiếp với AI mà Arasaka từng nuôi dưỡng... Black Wall càng là vật đính kèm do chính tay Yorinobu thêm vào cho Lin, hắn sao có thể không biết năng lực của Lin. Nhưng... Quả thực vượt quá dự liệu. Trong lúc Arasaka nội đấu, hợp tác với AI, hai người đột phá khu vực mạng châu Á bị Arasaka kiểm soát tuyệt đối. “Yorinobu-sama ! Ngài...” Nữ quản lý cấp cao siết chặt nắm đấm, không hề che giấu ánh mắt hận sắt không thành thép. Kỳ thực Yorinobu là một cấp trên tốt. Người của phái chủ chiến có thể nói Yorinobu ngang ngược, vô lễ, thậm chí thích đi con đường nguy hiểm —— Nhưng hắn sẵn lòng đưa ra phản hồi và trao quyền cho người thực sự làm việc. Kẻ sĩ chết vì tri kỷ. Đây là điều mà phái chủ chiến có thể làm được, cũng rõ ràng bao gồm cả vị nữ sĩ này. Sắc mặt Yorinobu rất tệ, hắn nhìn chăm chú vào màn hình máy tính phát ra ánh sáng mờ ảo trước mặt, bên tai là giọng ra lệnh dứt khoát của nữ quản lý cấp cao và phản hồi của binh sĩ —— “Không tốt!” “Đội vệ binh không quân số ba đã tiến vào !” Nữ quản lý cấp cao gầm lên sắc bén. “Nếu để họ đi lên, không một ai trong các ngươi sẽ sống sót ! Tranh thủ thời gian cho Yorinobu-sama !” “Vâng !” Đầu dây bên kia vang lên câu trả lời miễn cưỡng kèm theo tiếng súng lờ mờ, Yorinobu cúi người nhìn máy tính giống như nhập ma. Đây là điên rồi sao ? Biểu cảm của Shigeru Koizumi rất kỳ lạ, hắn vừa rồi là người tích cực nhất, lúc này lại im lặng, chỉ nhìn hành vi không có chút lôgic nào của Yorinobu, không biết đang suy tư điều gì. Mọi người đều cho rằng Yorinobu đang xóa bỏ thứ quan trọng, nhưng không nghĩ tới Yorinobu lại đang xem đi xem lại một vài thứ. Nội dung thực ra rất ngắn gọn. Lin giao cho mình hai đoạn video, lần lượt là thứ được ghi lại bởi thiết bị giám sát nội bộ trong Arasaka. Thông tin lộ trình của Shigeru Koizumi đến dinh thự Tokyo ở 24 giờ trước và video khi hắn bước vào sân đã chào hỏi thị vệ và Hanako đứng ở cửa, nhìn góc độ thì hẳn là từ thiết bị ghi hình cá nhân của bảo an làm nhiệm vụ —— Việc này cần phải cảm ơn chủ nhân của Arasaka là Saburo. Bởi vì Saburo khi xưa từng nói rằng chính bản thân hắn cũng không có quyền xóa thứ mà tất cả binh sĩ của Arasaka nhìn thấy, sau khi hắn già đi, Hanako và những người khác cũng không quá để ý đến quy tắc này nữa, do đó thiết bị ghi hình cá nhân sẽ dọn dẹp một lần sau 12 giờ, xem ra Lin dựa vào con AI kia hoặc Black Wall để đào ra chúng nó ? Dù sao trước khi xóa video, tất cả thiết bị đều phải kết nối với Data Fortress của Arasaka. Xóa dữ liệu trên đám mây mới tính là xóa hoàn toàn. Còn một video khác, việc Lin có thể lấy được video này càng để hắn kinh ngạc hơn... Yorinobu thậm chí còn nghĩ rằng đây là sản phẩm nhân tạo. Đó lại là thiết bị ghi hình trong “tủ lạnh” của phụ thân. Đầu dò ở một góc nào đó nhìn thấy khi Hanako vươn tay chỉnh sửa cổ áo cho phụ thân, nàng đã trộm thẻ nhận dạng thân phận của hắn bằng dây kết nối đổi màu quang học... thậm chí còn rất chu đáo sử dụng ảnh nhiệt, tránh ánh sáng làm lẫn lộn thao tác của Hanako. Cái này... Cơ hồ tương đương với đút cơm thẳng vào miệng Yorinobu. Lừa người sao...” Yorinobu rõ ràng mất bình tĩnh. Cấp dưới thấy thủ lĩnh của mình biến thành bộ dạng này, biểu cảm càng như cha mẹ chết, bọn hắn đều cảm thấy Yorinobu hết hy vọng rồi —— Bây giờ đều đã là người điên ! Cuối cùng, là một lời nhắn của tên kia. “Bắc Mỹ, sẽ có kinh hỉ.” “Từ bỏ chống cự, tin tưởng ta.” Từ bỏ chống cự ? Là muốn mình bây giờ không cần bỏ trốn, đứng ở đây đối chất với Hanako sao ? Hắn làm sao có được sự tự tin này ? Yorinobu thân là chủ tịch của một tập đoàn toàn cầu, hắn rất cẩn thận, cho dù tạm thời bị ép phải khởi binh tạo phản thì cũng muốn xem xét hết các yếu tố có thể xem xét, lúc này hắn lại có cảm giác hài hước như mình là một đứa trẻ, còn Lin thì đang phụ trách toàn cục. Thậm chí... Hắn có một trực giác đáng sợ. Người này so với mình còn hiểu rõ gia tộc Arasaka, hiểu rõ Hanako, thậm chí là hiểu rõ cả bản thân hắn... Thứ mà Yorinobu thường dùng để lợi dụng người khác là quyền lực và tiền bạc. Hắn nhìn trúng tâm tư muốn tự bảo vệ của Lin, bỏ ra cái giá để tách rời thế lực của Arasaka trong Night City, hỗ trợ Lâm Dược đứng vững gót chân, quá trình đấu trí và thao tác này có rủi ro rất lớn, cũng là một nước cờ vô tình của Yorinobu. Có thể nói như vậy. Lin dù chỉ đi sai một bước. Thế giới này sẽ không tồn tại Dreamer, cũng sẽ không tồn tại cách cục như bây giờ ở Night City. Hắn cho rằng chỉ có thể nếm thử sử dụng lá bài của Lin ở giai đoạn sau này, bởi vì Yorinobu lúc đó còn chưa chắc Lin có giữ lời hứa hay không, bởi vì hắn đã trưởng thành đến tình cảnh không thể kiểm soát được —— nhưng lần này hắn lại chủ động tới, hơn nữa mang đến tình báo quan trọng như vậy, chẳng lẽ dã tâm của kẻ này là muốn những thứ như Arasaka sao ? Yorinobu vào lúc này... Sợ. Loại địch nhân có thể tính toán mọi thứ chu toàn như thế, hắn trước đây chỉ sợ một người: Phụ thân. Còn bây giờ phải thêm một người trẻ tuổi. “Ngươi muốn gì ?” Yorinobu ngồi phịch xuống ghế một cách suy sụp. Nữ quản lý cấp cao thấy tư thế này, trợn tròn mắt... Yorinobu-sama đây là muốn từ bỏ sao ?! Nếu từ bỏ... tại sao phải làm đến bước này, nguy hiểm và trở ngại dọc trên đường đi lại tính là gì ? Rầm ! Tiếng sấm như động đất ! Tia chớp xé toạc cột thu lôi trên tầng cao nhất của Arasaka, đúng lúc mọi người ngơ ngác không biết làm thế nào, bên ngoài cửa sổ sát đất khổng lồ phía sau Yorinobu đang lơ lửng Drone cỡ lớn, ụ pháo tự động thô to như người lớn khóa chặt những người ở tầng này, bao gồm cả Yorinobu. Tiếng còi báo động tí tách kèm theo ánh sáng chói mắt, để Yorinobu quay đầu lại, dùng tay che trán. “Thật chói mắt a, muội muội.” Yorinobu vứt bỏ mọi thứ ra sau đầu. Lin mang mục đích gì cũng không còn quan trọng nữa, Arasaka phải do chính hắn quyết định. Nếu ngay cả thế cũng không làm được... Vậy hắn làm sao có thể thực hiện lời hứa từ 50 năm trước a?! Muốn ma quỷ biến mất, thì phải học cách giao dịch với ma quỷ, dù biết Lin có thể để hắn sau này tan xương nát thịt, nhưng hắn vẫn như cũ muốn làm thế. “Đều...” “Dừng lại đi.” Khi Yorinobu nói câu này, đã bị tiếng ồn làm nhiễu rất nhiều. Ốc tai của nữ quản lý cấp cao là thứ chỉ có ở binh sĩ tinh nhuệ, đương nhiên nghe được rõ ràng, chỉ là nàng không dám xác nhận. Yorinobu làm ra hành động lớn như thế, bây giờ dừng tay... Thanh tẩy sẽ cực kỳ thảm khốc. Shigeru Koizumi trợn tròn mắt, “Ngài nói gì vậy ?! Khốn kiếp ! Chúng ta cứ thế mà chịu thua sao ?!” Nữ quản lý cấp cao ngây ngốc nhìn người của phái chủ chiến đang sững sờ. Nàng đột nhiên loạng choạng một bước, “Nói đùa gì vậy, Yorinobu-sama.” Cuộc đoạt quyền trong tưởng tượng, lẽ ra phải là hai quân đối đầu, nắm bắt thời cơ, giành lấy quyền chủ động ở căn cứ quan trọng nhất của Arasaka, kết quả như thế mới đúng chứ ! Nhưng tại sao... Yorinobu tháo cặp kính màu trà của mình xuống, “Ta nói, chúng ta đều dừng tay a.” Shigeru Koizumi đột nhiên lao nhanh tới, hắn cũng không còn quan tâm đến dòng họ Arasaka của Yorinobu nữa, “Đồ khốn ! Ngươi coi những người theo đuổi ngươi như chúng ta là cái gì ? Muốn nói từ bỏ thì phải nói ngay từ đầu ——” Yorinobu chỉ yên lặng chờ đợi... Cơ thể bị lay động dữ dội, cũng không lộ ra một chút giận dữ nào. Vào khoảnh khắc này. Nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong văn phòng của Yorinobu, một đôi môi đỏ mọng quyến rũ liền nhếch lên. “Ca ca, gia đình chúng ta sẽ luôn tốt đẹp.” Ánh sáng trong Optic của Hanako biến mất, lúc này nàng đặt hai tay trước người một cách đoan trang, dịu dàng như một vị khách đến thăm anh trai, chỉ là binh sĩ vây quanh bên cạnh lại không giống loại lương thiện, những binh lính này nhìn thấy các binh lính ở tầng lầu rộng lớn trong Arasaka Tower đang đồng loạt mặt xám như tro tàn buông vũ khí trong tay, nhưng lại không chút lưu tình mà tiến hành nổ súng! Ánh sáng lóe lên. Sĩ khí chính là vật như thế. Một khi khí thế tiêu tan, đại thế liền không còn. Binh sĩ thỉnh thoảng có phản kháng, nhưng đều đón nhận cuộc “cách mạng thất bại” này trong tuyệt vọng... Đúng. Đây không thể nghi ngờ là thảm bại của phe thể hiện mạnh mẽ nhất trong ba phe của Arasaka, rất nhiều người đều nói, một khi Arasaka xảy ra biến cố, phái chủ chiến do Yorinobu đứng đầu sẽ để mọi việc trở nên khó giải quyết và đi hướng kết cục thảm khốc, tuy nhiên sự thật là ở đại bản doanh Tokyo, uy quyền của “Arasaka Saburo” là tuyệt đối... Quá nhiều người quên đi thủ đoạn của con rồng già. Bây giờ, người đại diện của hắn là Hanako đã để mọi việc trở nên đơn giản. Yorinobu phản loạn là điều không thể nghi ngờ gì nữa. Đám người của phái chủ chiến lặng lẽ nhìn cánh cửa văn phòng Yorinobu bị đẩy ra, bọn hắn căm hận bản thân tại sao phải chờ đợi chỉ lệnh của Yorinobu, nói không chừng vẫn có một tia hy vọng sống nếu rời đi sớm hơn. Binh lính nối đuôi nhau tiến vào. Lan tràn vào như hai bức tường thành đen kịt, đều là bộ đội đặc chủng từng thuộc về Adam · Smasher. Những binh sĩ này kế thừa giá trị vũ lực trong Arasaka Tower khi muốn đối đầu với công ty khác, để cho người dưới trướng Yorinobu như gà đất chó sành. Nếu Smasher còn ở đây... Hanako chỉ sợ còn phải tốn chút sức lực. Nhưng mà Smasher lại bị Yorinobu dùng làm hòn đá đặt chân khổng lồ để Lin đứng vững vị thế, chỉ cần bước lên tảng đá kia, Lin liền thắng. “Chư vị.” Giọng điệu của Hanako lúc này hoàn toàn không có sự dịu dàng như ngày thường. Nàng quét mắt nhìn tất cả mọi người có mặt, “Đều kết thúc.” Nữ quản lý cấp cao đột nhiên ngồi phịch xuống đất, giày cao gót phát ra tiếng lạch cạch hỗn loạn. Shigeru Koizumi khoanh tay sau lưng, vậy mà lại có ảo giác như thề chết chống cự. Người khác còn chưa kịp nói gì, binh lính xông lên đã thô bạo đối xử với những kẻ mà bình thường phải tôn xưng là tiên sinh hoặc đại nhân. “Các ngươi làm gì ?!” “Chúng ta là cổ đông của Arasaka, các ngươi không có quyền làm như thế !” “Chết tiệt... Mẹ nó các ngươi không nghe hiểu ta nói gì sao?!” “Tiểu thư Hanako, oan uổng quá...” Cảnh tượng hỗn loạn không kéo dài bao lâu. Kèm theo bước chân của Hanako với đôi giày cao gót viền vàng dưới bộ sườn xám trắng bó sát bóng bẩy, nàng vươn tay ra hiệu mọi người im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ánh mắt cầu xin của đám người này. “Phần lớn các ngươi đều cống hiến cho Arasaka, tài sản, quyền lực, phụ nữ, đàn ông...” “Muốn gì cũng sẽ có.” “Tuy nhiên, các ngươi lại rõ ràng không nhận ra tại sao chúng nó tồn tại.” “Vật cạnh thiên trạch, tự nhiên là như vậy, Arasaka trăm năm qua không dựa vào đám giá áo túi cơm chỉ biết xu nịnh như các ngươi... mà là một đôi mắt tinh tường.” “Rõ ràng các ngươi không nhìn rõ ai mới là người ban những thứ này cho các ngươi.” Hanako lúc này vừa vặn đi đến gần anh trai đang ngồi trên ghế bên cạnh Shigeru Koizumi. Phụ thân của nàng vẫn chưa tỉnh dậy... Muốn để Yorinobu hoàn toàn dừng lại, nàng phải thực hiện một số thao tác phù hợp với luật công ty nội bộ của Arasaka. “Ca ca nói xem, ta nói đúng không ?” Yorinobu yên lặng nhìn màn hình, bây giờ hắn đang nhớ lại. Ánh mắt sáng ngời của cô nương lén lút kéo mở dây leo xanh um trên hàng rào sắt ở cái sân lớn đó. Nàng sùng bái hắn. Sùng bái tự do. Dù gia sư nói với nàng những lời quỷ quái như: “Arasaka là xí nghiệp mạnh nhất hiện nay, dù nó gặp khó khăn thì tương lai vẫn thuộc về Arasaka”, nàng vẫn sẽ lén lút nói với ca ca vào buổi tối, đây không phải là bộ mặt vốn có của thế giới này. Nhưng tại sao lại thay đổi ? Hắn không thể nói rõ bản thân nên đối diện với em gái mình như thế nào, đối diện với bộ thể xác tựa hồ đã bị thay thế đi... Yorinobu nghĩ ánh mắt hắn nhìn Hanako nhất định tràn đầy sự đồng cảm. Phụ thân lấy được một con rối mà hắn muốn thông qua cách giáo dục gia đình, đây chính là “nhà”... Arasaka Michiko cũng chỉ còn thiếu một bước này thôi. “Ngươi nói rất đúng.” Arasaka Yorinobu đứng dậy. Hanako lùi lại một bước theo bản năng. Các loại cảm xúc như suy sụp, thất bại, đáng thương... cũng không xuất hiện trong ánh mắt anh trai... Tim nàng đập rộn lên. Shigeru Koizumi cũng né người sang một bên theo bản năng. “Ở trong căn phòng này, quả thực có quá nhiều người không nhận ra mình nên nghe ai.” “Vậy để ta nói cho ngươi biết, Hanako...” “Chúng ta nên nghe theo tương lai.” Hanako giận tái mặt. “Nii-san, đừng làm ra phản kháng vô ích nữa... Phụ thân sẽ rất thất vọng sau khi tỉnh lại.” “Chúng ta là người một nhà, nhưng ngươi lại đối xử với chúng ta như người xa lạ.” Hanako tiến lên một bước, nàng muốn vuốt ve mặt hắn như ở đêm tang lễ của huynh trưởng Kei, cũng là lúc ca ca thất bại trong cuộc kháng chiến ở Steel Dragons. Nhưng lần này lại bị né tránh. “Tiểu thư Hanako, mặc dù quyền hạn của ta bị phụ thân tước bỏ, nhưng về mặt pháp lý, ta vẫn là chủ tịch của công ty Arasaka.” “Muốn bãi miễn ta, vậy thì mở đại hội cổ đông a.” Tay của Hanako lơ lửng giữa không trung, nhẹ nhàng siết lại, rồi vẫn thu về. Đây là không thấy sông Hoàng Hà thì không bỏ cuộc sao? Hanako thở dài một hơi, Yorinobu lại bình tĩnh liếc nhìn cấp dưới của mình, “Bọn hắn cũng chưa từng làm ra hành vi thực tế nào, chỉ lệnh đều do ta đưa ra, các ngươi không có quyền hạn chế tự do cá nhân của cổ đông Arasaka khi chưa được phụ thân chưa trao quyền, hội đồng quản trị và hội đồng trọng tài cũng sẽ không ủng hộ cách làm của ngươi.” Một hồi im lặng. Hanako quay lưng lại với những binh lính này. Nàng cuối cùng vẫn ra lệnh thả đi cổ đông trong phòng. “Vậy liền dọn dẹp tầng 95 cho tốt, để người phụ trách các chi nhánh toàn cầu kết nối máy.” Hanako nhìn Yorinobu, cẩn thận suy nghĩ về đủ loại sơ hở trong hành động của mình, rõ ràng nàng không biết chuyện gì xảy ra trong văn phòng bừa bộn này, bởi vì dữ liệu Black Wall tiêu tan, nàng chỉ thấy một cảnh tượng hỗn loạn. Đương nhiên, nội bộ Arasaka xuất hiện vấn đề, kẻ địch bên ngoài liền sẽ tấn công. Lin và Alt hành động quá nhanh chóng, Hanako coi đó là tín hiệu tấn công từ các công ty khác, hơn nữa còn là hành vi tấn công của Militech khi lợi dụng Black Wall. Vì vậy nàng phải nhanh chóng dẹp yên chuyện này, tránh để Arasaka chịu thêm tổn thất. “Ta đồng ý ngươi.” Yorinobu hoàn toàn thất vọng. Hắn biết em gái và phụ thân của mình đã biến thành loại quái vật gì. Bây giờ không cần phải kiêng dè gì nữa... “Tiểu thư Hanako.” Lúc này Oda bước tới, ghé sát tai Hanako nói gì đó, sắc mặt Hanako lập tức thay đổi. Mà Yorinobu thì chỉ thích thú nhìn tất cả trước mắt. Lin... Ta cảm ơn ngươi. Để ta nhìn thấy sự thật về quái vật. “Tiêu diệt hết chưa ? Các ngươi không tìm thấy người ? Ta nuôi các ngươi để làm gì ?!” Tất cả mọi người hiếm khi thấy Arasaka Hanako nổi giận đều ngây người ra. Oda cắn răng, “Xin lỗi tiểu thư Hanako, người đó có thể liên quan đến chợ đen internet Chiba, chúng ta đang điều tra, hẳn là đi đến Night City.” Hanako trừng mắt liếc Oda một cái. Như thể đang cảnh cáo hắn đừng nói ra chuyện này. Ngay sau đó lại thở dài một cách bất đắc dĩ, “Ca ca... ngươi gây họa.” “Lực lượng vũ trang của ngươi không dừng lại theo lệnh, bọn hắn đột nhập vào trụ sở nghiên cứu của Arasaka, bắt cóc nhà khoa học ghế đầu của dự án mà phụ thân coi trọng nhất, ngươi rốt cuộc muốn làm thế nào thì mới vừa lòng, phụ thân đã rất nhân từ...” Yorinobu xua tay. Cảnh tượng Yorinobu mặt đỏ tía tai gào thét với mình mà Hanako tưởng tượng cũng không xuất hiện. Câu nói chân thực nhất trên thế giới này là: Chỉ có người oan uổng ngươi mới biết ngươi oan uổng đến mức nào. Yorinobu biết ai thả Hellman đi, theo hàng loạt hành vi của Hanako, hắn càng thêm tin chắc rằng không phản kháng là có lợi nhất, hơn nữa tên kia còn đang chuẩn bị quà cho hắn ở Bắc Mỹ... hắn rất mong chờ. “Đúng ý ta, tiểu thư Hanako.” Hanako có cảm giác như lửa giận không phát ra được, “Ngươi...” Yorinobu lúc này đã bước đi đến trước mặt binh sĩ đang chắn phía sau Hanako, đột nhiên hắn như nhớ tới điều gì đó, rút khẩu súng đeo ở thắt lưng ra. “Làm gì ?!” Oda đột nhiên cũng rút kiếm. Hanako vươn tay tát một cái vào mặt Oda, “Nói chuyện với Chủ tịch Arasaka như thế này sao ?” Yorinobu càng lúc càng buồn nôn. Hắn đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức chĩa súng vào Hanako. Giết nàng, không thay đổi được bất cứ điều gì, ngược lại còn để bản thân chết nhanh hơn. Hơn nữa Hanako rất mong muốn điều này mới đúng, chỉ có như thế thì phụ thân và nàng mới sống sót. Nòng súng của hắn chậm rãi di chuyển, cuối cùng dừng lại trên người Shigeru Koizumi. “Yorinobu-sama !” Shigeru Koizumi hoàn toàn không ngờ tới mình lại bị nhắm đến. Hắn đặt hai tay trước người chỉ vào mình, “Ngài đây là muốn giết ta sao ?!” Yorinobu cảm nhận được xúc cảm nặng trịch trong tay. Cảm giác có súng trong tay thật tốt... Hắn không nói lời nào, kéo cò. “Yorinobu-sama !” “Ngài đang hờn dỗi sao...” Shigeru Koizumi một mặt thất vọng lắc đầu, “Ngươi đời này đều khó có khả năng chưởng quản Arasaka.” Yorinobu rất muốn biết, Lin rốt cuộc đào ra tên nội gián này kiểu gì. Hắn tính toán ở đây lâu như vậy, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện “phản bội vào phút cuối” lại xảy ra với mình, bây giờ nghĩ lại mọi thứ thì đúng là đều có dấu vết để lần theo. Chẳng thể trách phản ứng của Hanako lại chính xác như thế... “Đúng, vì có ngươi, ta không có khả năng chưởng quản Arasaka.” Hanako nói một cách lạnh lùng: “Gây rối đủ chưa ca ca ?” Yorinobu lắc đầu. Shigeru Koizumi lúc này mới phát hiện Yorinobu thật sự không nói đùa, “Tiểu thư Hanako ! Hắn điên rồi !” Thị vệ của Hanako là Oda cũng nói: “Yorinobu-sama, ngài hành động như vậy, chỉ để quyết định của hội đồng quản trị càng bất lợi cho ngài.” Ánh mắt Yorinobu đột nhiên nhìn về phía Oda. Dọa đến Oda vội vàng cúi đầu. Một tiếng châm biếm chói tai truyền đến... “Đúng là con chó ngoan.” Súng vừa có xu hướng hạ xuống, Yorinobu liền khai hỏa. Ở khoảng cách này, không ai ngờ tới Yorinobu lại ra tay giết người mà không có lý do gì... Nếu nhất định phải giải thích. Đó chính là tình báo của Lin, cùng với động tác cắt cổ mà hắn làm khi nhìn về phía Shigeru Koizumi. Nhất thiết phải giết kẻ này ngay. Chết... Chuyện sẽ ít đi nhiều. Nòng súng vẫn còn bốc khói, Hanako cách gần nhất, rõ ràng bị tiếng súng chói tai làm cho sợ ngây người, há miệng giơ tay đầu óc cũng đứng máy. Lúc này Oda dù thế nào thì cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, hắn tiến lên giật lấy khẩu súng trong tay Yorinobu, sau đó hai tên thị vệ liền giữ chặt vai Yorinobu. Chủ tịch của Arasaka có thể giết người, nhưng không thể mất thể diện như thế. Đây không được cho phép. Tự mình ra tay hơi khó coi một chút. Hanako đột nhiên lạnh lùng nói: “Đúng là điên rồ ! Arasaka Yorinobu!” Nhưng mà Yorinobu chỉ dang hai tay ra, lộ ra một nụ cười để người của phái chủ chiến lạnh thấu xương. Hắn ưa thích khi muội muội không có nhân tính. Bộ dạng này mới có thể nghiêm túc xem như kẻ địch. “Tiểu thư Hanako.” “Tiếng sấm rất lớn, để chúng ta xem thử mưa trút xuống nhiều bao nhiêu a ?” Sau khi Arasaka Yorinobu nói xong câu đó. Hanako đột nhiên cảm thấy kinh hãi khó hiểu. Yorinobu muốn đi, không có mấy ai dám cản, hai tên thị vệ vội vàng buông tay, đều đưa mắt nhìn hắn đi ra ngoài. Một tiếng sấm để Hanako run lên theo bản năng. Tokyo hôm nay. Là thời tiết giông bão. ...... ......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang