Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 370 : Zhirafa
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 16:32 08-05-2025
Chương 347: Zhirafa
“Goood morning, Night City!!!”
“Lại là một ngày nắng đẹp, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng chào đón một ngày mới ở City of Dreams chưa ?! Ta dám cá rằng có vài kẻ vừa mới tỉnh dậy trên đống nôn mửa trong quán bar đã sẵn sàng làm một trận lớn rồi!”
“Khu vực tệ nhất toàn nước Mỹ?”
“Úc không không không, đây là thành phố có trải nghiệm mới lạ nhất toàn nước Mỹ ! Điểm dừng chân đầu tiên mà khách du lịch lựa chọn chính là Night City; mặc dù có thể sẽ có người qua đường mắng ngươi là đồ não tàn, nhưng không có nghĩa là thành phố này không có giá trị gì cả, chỉ riêng Cyberware quân sự rực rỡ muôn màu mà các thành phố khác nghiêm cấm, ngươi đều có thể trải nghiệm hết ở đây !”
Giọng nói của Stanley trong Radio vẫn đầy ma tính như vậy.
Trong con hẻm.
Rockerboy chạy đến thở hổn hển, thỉnh thoảng còn ngoái đầu nhìn vài lần.
Con hẻm tưởng chừng như không có ai sau lưng, lại nhanh chóng tuôn ra một đám đông cầm dao súng gậy gộc sau khi hắn chạy qua.
Không nghi ngờ gì nữa, hắn chọc giận tới 6th Street, địa đầu xà của Santo Domingo.
Áo khoác da trên người và một khẩu súng lục là món vũ khí cuối cùng của hắn!
“Mẹ kiếp!”
Thanh niên quăng áo ra.
Kẻ bị áo che mặt vội vàng không kịp chuẩn bị, rất nhanh trong hẻm liền vang lên vài tiếng súng và ánh sáng chói lóa.
Thanh niên vứt khẩu súng xả hết đạn sang một bên, rồi chui vào chiếc taxi chiến đấu đậu sẵn bên đường như một con lươn, quay đầu nhìn đám người tức giận phía sau thùng xe và hò hét phấn khích với tài xế mình hợp tác tạm thời.
Nói ra thì có chút mỉa mai, chiếc xe chở hắn chạy trốn cũng là hàng do tay đua của 6th Street cải tạo.
Đối với Rockerboy “kiêm chức” lính đánh thuê tới nói, việc chạy đến địa bàn của người ta để cướp hàng thì cũng chỉ là một trong những hoạt động kích thích hàng ngày mà thôi.
...
“Sống ngày nào hay ngày đó, hay là nắm bắt cơ hội trước mắt để làm nên chuyện lớn ?”
“Đừng nói với ta rằng ngươi muốn làm một kẻ phế vật chỉ biết xem Braindance đến mức não đầy lỗ hổng.”
“Phần lớn những nhân vật truyền kỳ đều không thành công chỉ sau một đêm, liền giống như ngươi phải học cách giao tiếp với luật lệ đường phố trước đã.”
Stanley nói như vậy.
Vista Del Rey.
Bóng dáng của Rockerboy dần xuất hiện trong càng nhiều cuộc giao dịch.
Ai cũng biết có một kẻ hát rất trâu bò, làm việc cũng rất dứt khoát.
Chỉ cần có lái buôn tìm đến và chuẩn bị sẵn tiền thù lao, hắn đều dám tới trước mặt Padre để nói chuyện đưa ra yêu cầu, tóm lại… Chưa từng thấy ai không sợ chết như thế.
Phàm là công việc cướp xe, hắn đều sẽ để đồng đội phải xuống xe nôn mửa liên tục.
Giống như đây là lần cuối cùng được lái xe trong cuộc đời…
El Capitán dựa vào cạnh xe từ đằng xa, vẫy tay khi thấy chiếc xe đang tới.
Rockerboy tiến lên, hai người bắt tay rồi đụng vai vỗ lưng nhau, xem như là kiểu chào hỏi tiêu chuẩn trên đầu đường.
Chẳng qua khi El Capitán nhìn thấy chiếc xe mà thanh niên lái về, cũng không giữ nổi kính râm trên mặt nữa, tức giận chỉ vào chỗ gần như phải tốn rất nhiều tiền mới sửa được, còn Rockerboy thì chỉ ngậm điếu thuốc với vẻ mặt lợn chết không sợ nước sôi.
...
Trong một quán bar ở Santo Domingo.
Thanh niên trên sân khấu gào thét khản cả giọng, dây đàn guitar trong tay lấp lánh tia lửa như dây thép.
Red Dirt là điểm khởi đầu để ngọn lửa bùng cháy.
Trong các quán bar ở Santo Domingo đều có bóng dáng của đám thanh niên chơi rock này, người theo đuổi bọn hắn ngày càng nhiều, giọng hát lên án sự bất công ở Night City cũng ngày càng vang vọng và khàn khàn.
KIA chủ trương tấn công không phân biệt, cũng không tha cho công ty nhỏ làm việc ác liệt, thậm chí một số truyền thông vô lương tâm cũng bị “con dao sự thật” của Night City chém trúng động mạch chủ, fan của KIA không thể nghi ngờ có xu hướng cuồng loạn, thậm chí theo lời của Đài WNS, đây là một đám “cặn bã chống đối xã hội”.
Ai biết được ?
Tóm lại, công ty sáng tạo quá nhiều từ ngữ, đối với những kẻ muốn làm nên một phen sự nghiệp ở Night City mà nói, đây tựa hồ không khác gì với lời khen ngợi.
Đương nhiên, cũng khẳng định sẽ bị người ta ghi hận.
Câu mà Stanley thường trích dẫn nói rất hay: Người sợ nổi danh, heo sợ mập.
Chuyện công ty nhỏ để cho băng phái đi trả thù và cảnh cáo thường xuyên xảy ra —— không phải sao, lập tức tới ngay.
“Cạn ly!”
Bọt bia công nghiệp tràn ra mép ly, bia có hàm lượng cồn cao bên trong để đầu óc ngày hôm sau đau như nứt ra, nhưng đám Rockerboy sống mơ mơ màng không quan tâm đến điều đó.
Đây là môn bắt buộc của Rock, cái giá của việc không thể chịu đựng bất cứ điều gì là chán đời, phun ra hai câu để gây tê bản thân, dù sao việc mà guitar và micro làm được cũng chỉ có hạn.
Từng ly bia xuống bụng.
Solo mạnh nhất ở Night City giống như một thành viên trong vô số chúng sinh của thành phố, bọn hắn cũng giống như tất cả những bộ xác không hồn ở đây, chỉ thỉnh thoảng mới giữ được tỉnh táo.
KIA say mèm bởi vì được mời ngồi ở khu vực bàn riêng nổi bật nhất quán bar, rất nhanh một đám người mặt mày hung dữ đã chen qua đám đông tại sàn nhảy một cách thô bạo để đi tới.
Ban nhạc đang uống rất hăng, thậm chí Lee còn đắc ý đến mức giẫm lên bàn trà, la hét rằng mình là người chơi rock giỏi nhất ở Night City !
“Hắc !”
Đám người mắt say lờ đờ nghe thấy có ai đang gọi.
Rất nhanh nắm đấm cùng với bóng tối do mấy tên to con mang đến đã giáng xuống.
Ầm!
Chai bia đột nhiên đập vào đầu đại hán, để đối phương rú lên như con lợn bị chọc tiết.
Đám đông vừa rồi còn đang nhảy múa vui vẻ nhanh chóng trở nên hỗn loạn.
Lâm Dược phản kích được coi là một tay thiện nghệ trên đầu đường, hắn vứt chai bia bị đập vỡ trong tay sang một bên.
Những kẻ vừa rồi còn vui vẻ đến mức muốn nhảy múa giờ đây đã trở thành đối tượng bị vây công, nếu không phải bảo vệ quán bar chen lấn vào từ đám đông hỗn loạn, Lee chắc chắn sẽ bị đánh cho nửa sống nửa chết.
Tuy nhiên, đây chỉ là một bức tranh thu nhỏ.
Một đoạn ngắn của một tên Rockerboy sinh sống 2-3 tháng trong Night City.
Mỗi kẻ muốn trở thành nhân vật lớn ở Night City đều mang trong mình giấc mộng mà Stanley nói, nhưng từng người một lại chìm sâu vào trong bùn lầy thối rữa.
Chỉ mong một ngày nào đó có thể gặp được cơ hội nổi tiếng khắp thiên hạ, đây chính là triết lý sinh tồn độc đáo của Night City.
Giọng nói của Stanley vẫn tiếp tục vang lên từ Radio…
“Cuối cùng xin tặng mọi người một câu, muốn ăn no, vậy thì phải liều mạng.”
“Những nhân vật lớn có tiếng tăm đã trưởng thành như thế nào ?”
“Đó là… mạnh dạn thử điều mới mẻ !”
...
-----------------
“Người chết trong bãi rác ở Night City rồi ?”
“Mặc dù hắn gây ra rất nhiều rắc rối cho chúng ta… nhưng lỗi không phải ở hắn, thôi … vốn dĩ cũng muốn cho hắn chết.”
Trong nhà vệ sinh có tiếng nhạc sôi động vọng lại lờ mờ từ bên ngoài ở quán bar, Lâm Dược đang rửa tay, nhìn vào chiếc gương tạo ảnh 3d kiểu mờ ảo thường thấy ở Night City.
Thanh niên với vẻ ngoài Rock n' Roll đầy mùi rượu tiến lại gần tấm gương, xoa rửa vài lần đường vân Cyberware trên mặt không cẩn thận dính phải bọt bia.
Bên cạnh cũng có tiếng nước chảy ào ào khi rửa tay.
“So với chuyện này, ngươi ngược lại rất tích cực a.”
Lâm Dược cười nói.
Nam nhân cao lớn có kiểu búi tóc samurai, và cách ăn mặc vừa nhìn liền biết là vệ sĩ từ Nhật Bản đứng bên cạnh chỉ nở một nụ cười nhạt nơi khóe miệng, lặng lẽ nhìn xem Rockerboy.
Lâm Dược biết tên kia chắc chắn đang chế giễu trang phục lôi thôi lếch thếch của mình.
“Chào mừng trở lại, Suzuki.”
“Ta trả lại món quà lớn này cho ngươi.”
Suzuki Takera hơi cúi đầu, như đang đáp lễ.
“Thực ra so với món ‘quà lớn’, ta vẫn cảm thấy cùng ngài đi tìm tay chân dưới trướng Fixer trên đường phố Westbrook càng kích thích hơn chút.”
“Cảm ơn ngài đã chiếu cố.”
Kiểu khách sáo tiêu chuẩn từ Nhật Bản.
Đương nhiên, Suzuki tuyệt đối là xuất phát từ tận đáy lòng khi nói lời này, chi phí điều trị phục hồi lâu dài ở Trauma Team hoàn toàn do Dreamer chi trả.
Tổ chức dịch vụ y tế lớn nhất ở Bắc Mỹ, các điều khoản bẫy người trong hợp đồng là nhiều vô kể.
“Suzuki…”
Lâm Dược vừa giận vừa bất đắc dĩ.
Suzuki biết thực ra lão bản trước mặt chỉ muốn bày tỏ thêm những từ ngữ khác ngoài lời chào mừng.
“Ngài sống ở Night City có tốt không?”
Suzuki tựa hồ thực sự rất tò mò.
Người từng làm ở vị trí cao trong công ty, lại là Solo truyền kỳ hàng đầu tại Night City giống như Lin đại nhân…
Sẽ yên tâm chấp nhận luật lệ đầu đường sao ?
Mặc dù không muốn dùng những từ ngữ tiêu chuẩn để đánh giá lính đánh thuê tới miêu tả Lin, nhưng khi hắn nắm chắc vận mệnh trong tay từ biết bao lần ở ranh giới sinh tử, thì cũng đã thu được tư cách của truyền kỳ.
“Rất tốt.”
Gò má của Lâm Dược đến bây giờ vẫn còn hơi đau rát, đầu lưỡi liếm tới nướu cũng cảm nhận được vị gỉ sắt sót lại.
“Ngươi cũng thấy rồi đấy, bị người ghi hận, vạn nhất một ngày nào đó sẽ ăn một viên đạn vào sau gáy … đây đều là chuyện thường.”
Suzuki rũ giọt nước trên tay.
“Ngài cũng không chết dễ dàng như vậy, nói thật, đừng nói là tai mắt của công ty không tra ra được ngài vẫn còn sống, ngay cả những người liều mạng phấn đấu từ lúc bắt đầu đến giờ cũng hoàn toàn không thể liên hệ ngài với lãnh đạo công ty.”
Lâm Dược ho khan một tiếng.
Người được đào tạo bài bản nói chuyện thật dễ nghe…
Đối với sự ngại ngùng của Lâm Dược, Suzuki nhìn thấu nhưng không nói ra, mà là nghiêm mặt nói: “Chuyến này đến đây là muốn nói với ngài về tình hình gần đây, sản nghiệp của Biotechnica ở Night City về cơ bản đã bị giải thể, ngoại trừ trung tâm nghiên cứu và tòa nhà Biotechnica, sở dĩ bây giờ bọn hắn vẫn còn tồn tại ở Night City, hoàn toàn là do bên châu Âu.”
Lâm Dược khẽ nhíu mày.
Căn cơ của những xí nghiệp trăm năm này quá sâu, ngay cả ở vùng đất của Bắc Mỹ, việc nói muốn nhổ tận gốc Biotechnica cũng không phải là chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn.
“Nghe nói ý tưởng yêu cầu công ty bỏ tiền sửa chữa Pacifica là do ngươi đưa ra?”
Cách hỏi của Lâm Dược trong lúc nhất thời để Suzuki không biết nên trả lời thế nào.
“Phạm vi bị ảnh hưởng bởi vụ nổ quá lớn…”
Suzuki biết khoản chi này là không cần thiết đối với công ty, đặc biệt là từ góc nhìn của Lin, đây chẳng khác nào cầm tiền đi rải khắp nơi trên đường.
“Hơn nữa, giới truyền thông cũng đang công kích công ty chúng ta… nếu truyền lâu, vậy có khả năng sẽ để mọi người tin là thật —— Tiết mục của News 54 chẳng phải là một ví dụ rất tốt sao ? Trẻ con cũng biết hát vài câu ca dao để chế giễu Arasaka, ngay cả khi Militech chỉ hơn chứ không kém, không thể nói ai càng trong sạch hơn, nhưng đây chính là căn bản của việc tẩy não lâu dài bằng tin tức.”
Lâm Dược đột nhiên cảm thấy kẻ trước mặt đã trở nên rất đáng yêu sau khi nằm trên giường bệnh một thời gian.
Câu đầu tiên có lẽ mới là suy nghĩ thật sự của Suzuki.
Tuy nhiên, câu thứ hai lại càng giống như lý do được đo ni đóng giày cho Lâm Dược và Emma –
“Vừa cân nhắc suy nghĩ của bản thân, lại phù hợp với lợi ích của công ty, Suzuki ngươi đúng thật là rất giỏi.”
Lâm Dược sẽ không trách mắng Suzuki vì chuyện này, mà là hắn nhìn thấy một loại trưởng thành trên người võ sĩ trung thành.
So với việc liều lĩnh phá vỡ quy tắc ở Nhật Bản lần trước, Suzuki hiện tại rõ ràng biết thế nào mới là giới hạn của lương tâm, suy nghĩ nhất quán của Dreamer chính là như vậy.
“Làm phiền các ngươi lo liệu những chuyện này, nhưng có một việc…”
Lâm Dược nhớ đến Yuuko ở ngoài phòng bệnh.
“Không được tự chặn đường lui của mình bởi vì nhiệm vụ.”
Miệng Suzuki ngập ngừng, chỉ là ánh mắt có chút trầm xuống.
“Để đạt được một số mục tiêu, không hy sinh chỉ sợ cũng không thể làm được, ngài… chẳng phải đang hy sinh bản thân sao ?”
“Những nguy hiểm mà ngài đối mặt, ngay cả dựa vào một thân Cyberware thì cũng không thể đảm bảo sống sót được…”
“So với hành vi chưa bao giờ hèn nhát của ngài, ta tự nhiên sẽ không vi phạm những gì chúng ta đã nói ở Arasaka Tower —— ta cũng sẽ không hèn nhát, cũng sẽ không lui bước.”
Lâm Dược có chút bực mình với kẻ này.
Mặc dù mình gần như không hề suy nghĩ đến sợ hãi và lui bước khi chiến đấu, nhưng không ai muốn tìm đường chết, chỉ là khi nhìn thấy một số bất công mà sức mạnh cũng không thể san bằng, loại dũng khí này sẽ luôn chống đỡ tín niệm đi tiếp.
“Ta nghe thấy lời ngài nói với Yuuko.”
Giọng nói của Suzuki rất nhẹ, nhưng lại nghe rõ mồn một trong âm thanh ồn ào bây giờ.
Lâm Dược kinh ngạc nhìn cấp dưới cơ hồ chưa bao giờ bộc lộ sự sắc bén trước mặt mình, đột nhiên cười cười.
“Vậy thì cố gắng đảm bảo an toàn được không ?”
Lâm Dược không thể tiếp tục vấn đề này nữa, một số lời của Suzuki đã làm rõ một số chuyện, sự hy sinh trên con đường này còn ít sao, rõ ràng mình mới là kẻ sợ hy sinh nhất mới đúng.
Suzuki cũng không dây dưa ở vấn đề này, chỉ gật đầu nói phải.
“Nói về chuyện trùng kiến Pacifica, tiểu thư Emma cũng rất nhiệt tình…”
Chuyển chủ đề, Suzuki dứt khoát kể chi tiết về những chuyện gần đây, trên thực tế hắn cải trang tới đây cũng chính là vì điều này.
Mảng phụ trách giữa Suzuki và tiểu đội khác nhau quá lớn.
Người thạo việc xuất thân từ công ty này rất phù hợp để thực hiện một loạt nhiệm vụ như cạnh tranh thương mại theo quy tắc của công ty, cũng là một chiến lực đáng tin cậy, càng quan trọng hơn chính là tầm nhìn của bản thân hắn, kẻ từng làm việc ở tổng bộ Arasaka, đôi khi có thể nắm vững như lòng bàn tay về các công ty ở châu Âu.
Night City có không ít công ty, nếu tính cả các tòa nhà và văn phòng ở Japantown thì có thể chen chúc ra mười mấy công ty, nhưng xí nghiệp nắm giữ quyền lực thực sự trên thế giới là có rất nhiều, Night City chỉ là ếch ngồi đáy giếng…
Nếu dùng sa bàn để hình dung thì không gì thích hợp hơn.
Lịch sử hình thành độc đáo của Night City cùng với uy hiếp từ Free State và NUSA dẫn đến nó duy trì sự ổn định tương đối dưới một quy tắc kỳ lạ, hiện tại Biotechnica bị thanh tẩy, vậy chắc chắn sẽ có xí nghiệp khắc nhắm vào khối bản đồ này.
“【Zhirafa ?】”
Nghe Suzuki kể, trong đầu Lâm Dược tỉnh lại một chút quen thuộc với cái tên này.
Xem chừng… ký ức kiếp trước của mình hẳn là từng thấy xí nghiệp này?
Hẳn là là một công ty ở【 Neo-Soviet Union 】 a ?
Không nghĩ tới ngọn nguồn lại không chỉ dừng lại ở đó.
Suzuki đang định giải thích…
Có vài kẻ say mèm vào nhà vệ sinh, thậm chí có một tên Doll ăn mặc như phụ nữ, dáng người còn hơn cả phụ nữ lại vào nhà vệ sinh nam…
Suzuki dứt khoát ra cửa sau quán bar với Lâm Dược để nói cho xong.
“Nguồn năng lượng dự trữ của Dogtown có liên quan đến xí nghiệp này ?”
Lâm Dược nhận ra mình đúng là có sự nghiệp đồ sộ, đã quen làm lão bản giao hết việc cho người khác, Emma giành được quyền sử dụng phần lớn máy phát điện ở Dogtown, dẫn đến Lâm Dược bỏ qua một sự thật quan trọng, đó là việc sử dụng điện của Black Sapphire và chợ đen ở Sân vận động Petrochem, đặc biệt là trong trường hợp có Netrunner vận hành máy chủ cỡ lớn, làm thế nào để duy trì nguồn điện bình thường ?
Không ngờ ngọn nguồn của nơi này lại là do Hansen bắn hạ một chiếc xe bay vận tải xuyên đại dương, trong chiếc xe bay có động cơ hạt nhân mini, thứ đó mới là căn bản để Hansen xây dựng “Thiên đường”.
Dưới lời kể của Suzuki, Lâm Dược cuối cùng cũng biết đại khái sự việc:
Hansen dùng tên lửa đất đối không bắn hạ một chiếc thuyền hàng thuộc công ty Zhirafa đang trên đường đến Bắc Mỹ.
Nếu không thì sao lại nói Thượng tá là một tay cờ bạc xuất sắc đâu, hắn dường như còn chưa nghĩ đến việc nếu động cơ bị hỏng thì phải làm thế nào.
Zhirafa tham gia rất nhiều vào công việc tái thiết sau chiến tranh ở khắp nơi trên thế giới, đặc biệt là mẫu cần cẩu tự động【GRAF3】 mà họ đưa ra sau Corporate War, đã trở thành cơ hội làm giàu cho xí nghiệp này.
Xem ra tựa hồ vào Time of Red năm 2045, Zhirafa cũng nhắm đến vùng đất chết ở biên giới của Night City sau khi giảm bớt rất nhiều bức xạ hạt nhân.
Cuộc tấn công lần này của Hansen, không nghi ngờ gì nữa đã phá tan giấc mơ của rất nhiều người muốn có chỗ ở tại biên giới của Night City…
Vì sao lại nói như vậy?
Lâm Dược nhìn tài liệu mà Suzuki gửi cho mình, bên trong là thông tin chi tiết về công ty Zhirafa, bao gồm cả tiểu sử của người sáng lập công ty.
Hắn nhìn người có mái tóc đen giống mình, lại có một cảm giác kỳ lạ như gặp được người tương tự.
Bởi vì đây cũng là kẻ muốn thay đổi thế giới.
Sở dĩ Zhirafa phát triển nhanh chóng thành một Mega Corp mà ngay cả SovOil cũng không dám cạnh tranh, không chỉ vì thiết kế phỏng sinh học tuyệt vời, tính tương thích vượt trội, cùng với khả năng nâng vật nặng tới năm tấn từ sản phẩm của Zhirafa, mà còn vì kinh nghiệm gần như tương tự của người sáng lập công ty này với Lâm Dược…
Zhirafa tuyên truyền rằng: Muốn để mọi người hưởng thụ quyền lực do công nghệ mang lại một cách bình đẳng.
Cho nên công ty này về cơ bản sẽ cho thuê máy móc series Zhirafa với giá rẻ trong hợp đồng đối với các khu cộng đồng nghèo khó, rất giống với nghiệp vụ bảo đảm cuộc sống ổn định cho cộng đồng nghèo ở Pacifica trong ngắn hạn theo hợp đồng của Emma.
Phong cách hành sự của một công ty, thường là sự thể hiện cho ý chí của cao tầng.
Suzuki vẻ mặt quả nhiên như vậy, kiên nhẫn chờ Lin đọc xong tài liệu.
Càng xem Lâm Dược càng thấy hứng thú.
Thành viên công ty, Edgerunner (lính đánh thuê), Netrunner và chuyên gia kỹ thuật xuất sắc, một lãnh đạo công ty dùng 【phương pháp thô tục】để phản công những con sói đói khác tại hội nghị công ty toàn cầu.
Thật khó tin những tính từ này lại xuất hiện trên cùng một người.
Lâm Dược lập tức có hứng thú…
“Tiểu thư Emma đã giành được quyền hạn liên quan đến đất đai phụ cận Dreamer khi tiến vào Pacifica, ý của nàng là có nên tiếp xúc với xí nghiệp châu Âu này không, nàng có thể phải đi châu Âu một chuyến.”
Trong bất kỳ trường hợp nào, đối với thế giới hoang tàn khắp nơi, tác dụng của súng đạn còn xa không bằng việc xây dựng lại nhà cửa.
Triết lý của Zhirafa có lẽ áp dụng được ở bất cứ đâu, nhưng Night City…
Lâm Dược có chút tiếc nuối.
“Cứ để Emma thử a.”
Bất cứ chuyện gì cũng cần gặp mặt trực tiếp thì mới có khả năng thành công, còn việc Emma đi châu Âu là vì đơn hàng của đám buôn vũ khí kia sắp hết hạn.
“Lại nói, Thượng tá tốt của chúng ta ngược lại rất yên ổn.”
Lâm Dược thu lại khung đọc thông tin trong Optic, vụ tấn công tên lửa lần đó cũng do Emma chơi trò tâm lý, cơ hồ là thả câu thẳng tắp, vậy mà hắn lại thật sự cắn câu, còn hào phóng tặng 2-3 quả cho Lâm Dược !
Hận không thể để mình chết đi…
Đương nhiên, Thượng tá cũng phát hiện ra cái “chết” của Lâm Dược của Dreamer tựa hồ cũng không ảnh hưởng được gì, đối thủ của mình vẫn là nữ nhân tên Emma · Watson, hơn nữa Emma còn tranh thủ thêm một số quyền lợi ở chợ đen Sân vận động Petrochem bằng lý do Thượng tá phát động tấn công trước.
Vẫn là Emma biết hành hạ người khác.
Lâm Dược nghĩ như vậy.
Nàng nắm bắt điểm giới hạn rất tốt, Thượng tá còn chưa đến điểm giới hạn chó cùng dứt giậu, chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận như ngậm bồ hòn làm ngọt…
Đường đường bậc kiêu hùng từng đùa giỡn NUSA trong Chiến dịch Midnight Storm, lại bị một nữ nhân không chịu chấp nhận trị liệu tâm lý ức hiếp đến mức này, Lâm Dược vẫn có chút lo lắng.
Cũng may mắn là chuyện ở Santo Domingo tiến triển khá tốt, những bài báo đưa tin nhắm vào Petrochem ngày càng gay gắt, một số truyền thông lá cải táo bạo đã đi khắp Santo Domingo để phỏng vấn và đưa tin, điều này khiến kế hoạch bịt miệng của công ty bắt đầu mất hiệu lực, dù sao giết một người thì được, giết mười người hay một trăm người thì công ty đều có thể không chớp mắt, nhưng nếu là người của nửa thành phố, công ty liền phải cân nhắc một chút.
“Vậy thì làm phiền ngươi và Emma.”
“Thực ra ngươi không cần phải chuyên môn chạy đến đây, tê…”
Lâm Dược không biết có phải vì tình hình khá tốt nên có chút vui vẻ, chỗ bị đấm vào mặt lúc nãy còn hơi đau rát.
Truyền kỳ của Night City, vương giả của Badlands, độc thủ đứng sau Dogtown, thủ phạm gây ra vụ nổ ở Pacifica ——
Bị một tên du côn đầu đường đấm vào mặt thừa lúc không để ý …
Suzuki mặt lạnh tanh, tay sờ vào túi áo khoác, Lâm Dược có chút hãi hùng khiếp vía, tên này sẽ không làm gì để trả thù a ?
Không ngờ giây tiếp theo, hắn lại lấy ra một miếng băng dán màu hồng có viết chữ “Cố lên” bằng tiếng Nhật với đường nét thanh tú.
Lâm Dược: “…”
Suzuki: “…”
Tựa hồ cảm thấy có chút không ổn.
“Yuuko bảo ta mang theo, ta thường bị súng làm rách tay trong lúc luyện tập hàng ngày, ta thấy rất vướng víu, nhưng… sẽ dán nó lên ở lúc nghỉ ngơi.”
Lâm Dược thừa nhận nắm đấm của mình có chút siết chặt.
“Kết hôn rất hạnh phúc a!”
Lâm Dược lẩm bẩm một câu chua chát, hắn nhận lấy thứ kia, chỉ là dán lên mặt chính xác dễ gây hiểu lầm, hơn nữa vùng nắm đấm làm rách là khoang miệng, cũng không dùng được…
Nhưng đây là EQ đỉnh cao của Suzuki rồi, Lâm Dược không muốn lãng phí.
“Có lẽ ngài cưới tiểu thư V –”
“Khụ khụ!”
Lâm Dược đang hút thuốc đột nhiên bị sặc, “Không có chuyện gì thì ta về trước đây.”
“Gần nhất có một ủy thác ở Badlands, ta đi xem một chút, tiện thể tìm xem bãi rác có manh mối nào về thi thể của của tên kia không ( tổng thanh tra NetWatch).”
Thực ra Lâm Dược còn có một mục đích khác, nhưng hắn không định nói cho bất cứ ai biết.
Suzuki lặng lẽ đứng trên đường nhìn Lin đại nhân chui trở lại quán bar như chạy trốn, vẻ mặt tĩnh lặng duy trì rất lâu, đột nhiên biến thành một nụ cười.
Ít nhất…
Hắn như vậy rất an toàn không phải sao ?
Ngay sau đó, đại hán biến mất trong ánh đèn neon hỗn loạn của Night City.
Bình luận truyện