Cuồng Mãng Chi Tai

Chương 3 : Rắn Chuột Không Cùng Một Ổ

Người đăng: tuyetphanhoa

.
Chương 3 Rắn Chuột Không Cùng Một Ổ Ở trong thành thị, bị chuột bò qua hai chân khi đi ở trên đường, có thể có không ít người gặp qua đi. VƯƠNG BÁ ĐẠO dạo quanh bờ sông một vòng, quả nhiên phát hiện không ít con chuột. Hiện tại là ban đêm, đây là thời gian hoạt động cao nhất của chuột. Nhưng mà, những con chuột kia ngửi thấy mùi trên người Vương Bá Đạo liền trốn rất nhanh, làm Vương Bá Đạo chưa kịp há mồm. Rắn xem như khắc tinh của chuột, xem như là ‘họ hàng gần’, vì đều là loại đào động. Nơi mà chuột có thể đi, bình thường thì rắn cũng có thể đi, trốn trong động cũng không có tác dụng. Chuột chết trong bụng rắn, vô số kể. Đối với mùi của rắn, chuột tự nhiên mẫn cảm. Cho nên vừa ngửi thấy mùi của rắn, mấy con chuột liền co chân chạy. "Đầu năm này làm rắn cũng không dễ dàng..." VƯƠNG BÁ ĐẠO rất bất đắc dĩ, bởi vì mình đang bị thương, không thể di động nhanh, gặp mấy con chuột đến gần cũng không dám đuổi theo. Bằng không, thật vất vả miệng vết thương mới chuyển biến tốt đẹp, lại có thể vỡ ra rồi. "Không có biện pháp, chỉ có thể ôm cây đợi thỏ..." Vương Bá Đạo liền quyết tâm, tìm một giờ ở bờ sông, rốt cục tìm được động chuột, sau đó liền chui vào hơn năm mét. Chờ đợi mấy con chuột ăn uống no đủ sau khi đi về, sau đó hắn liền ngăn lại cửa động, làm một cái "đóng cửa đánh chó"... Nghĩ đến dây, Vương Bá Đạo liền cảm thấy đắc ý, sinh vật có trí khôn cùng súc sinh vẫn là không giống. Không có làm Vương Bá Đạo chờ lâu, nửa tiếng sau, một con chột vừa to vừa béo "tặc mi thử nhãn", hết nhìn đông tới nhìn tây bò vào huyệt động. Lúc này, Vương Bá Đạo cũng không chú ý miệng vết thương, di động rât nhanh, chắn, lấp, bịt lại cửa động. Kết cục của con chuột có thể thấy, Vương Bá Đạo được một bữa no nê, nhìn xem cái bụng tròn trịa, còn sợ vỡ bụng đi. Nói thật ra, Vương Bá Đạo cũng phải quyết tâm rất nhiều mới nuốt vào con chuột. Con chuột thối hoắc, lại không có trải qua xử lí, mùi vị lại càng kinh tởm, nếu không phải đói điên rồi Vương Bá Đạo thật sự là khôn muốn ăn. Ăn xong con chuột, giải quyết cơn đói, Vương Bá Đạo trở lại ổ của mình ở dưới cầu rồi tiếp tục tu luyện. Cao thủ nội gia lượng cơm ăn rất lớn, luyện tinh hóa khí, chỉ chính là tinh huyết. Bởi vì tu luyện tiêu hoa tinh huyết của mình, cho nên cần nhờ ăn cơm để bổ sung năng lượng. Lại qua một đêm im ắng. Sau một đêm tu luyện, Vương Bá Đạo đã tu hóa xong con chuột lớn kia. Nếu như là loại rắn bình thường, một con chuột lớn như vậy, ít nhất có thể không ăn trong một tuần. Nhưng Vương Bá Đạo chính là tu luyện công phu nội gia quyền, hệ tiêu hóa so với loại rắn bình thường lớn hơn nhiều, một đêm liền tiêu hóa một con chuột lớn. Tinh huyết của một con chuột làm cho tinh khí của Vương Bá Đạo lại mạnh thêm một chút. Vốn là một tia tinh khí như nửa sợi tơ, hiện đã tăng lên thành sợi tóc bình thường. Cảm giác được lực lượng toàn thân tăng cường, Vương Bá Đạo tâm lý tốt hơn rất nhiều. "Miệng vết thương đã hoàn toàn khép lại rồi, tin tưởng rằng chỉ cần hai ngày là có thể tốt hơn rất nhiều... Uhm, đợi cho hoàn toàn khỏi hẳn, đi săn mồi sẽ không còn phiền toái như vậy." Hai ngày thời gian qua đi. Vương Bá Đạo cùng lần trước giống nhau "ôm cây đợi thỏ", ngày hôm sau lại nuốt được một con chuột, ngày thứ ba bởi vì vết thương đã hoàn toàn khỏi hẳn, tiêu hao tăng lên, liền nuốt hai con chuột. Tia tinh khí kia đã to như hai cái sợi tóc. Thân rắn của Vương Bá Đạo cũng có tăng trưởng, đạt tới 1.2m. Chiều dài 1.2m, trong những loại xà bình thường cũng có thể được tính là trung đẳng. Loại xà màu đen dài 1.2m, đến bây giờ Vương Bá Đạo vẫn chưa biết mình thuộc loại xà gì. Nhưng có thể khẳng định, mình là một con rắn độc, hơn nữa là một loại rắn có nọc độc rất mạnh. Một con voi lớn độc không chết, nhưng một con trâu tuyệt đối có thể độc chết, mà nhân loại có lẽ chỉ cần 5 phút là có thể chết. Bởi vì miệng vết thương đã khỏi hẳn, Vương Bá Đạo rốt cục có thể phát huy ra tốc độ của mình. Sau khi tính nhẩm, phát hiện mình có thể chạy 2.5m trên 1s. Tốc độ này ở trong các loại xà cũng tính là thượng đẳng. Loài rắn bò nhanh nhất trên thế giới là rắn lục manba ở Châu Phi, rắn lục manba sinh sống ở rừng rậm Đông Bộ và Nam Bộ Châu Phi, mặc dù không độc như rắn đen manba, nhưng bò rất nhanh làm cho nó so với rắn đen manba còn nguy hiểm hơn nhiều, tốc độ bò của rắn lục manba có thể lên đến 11km trên giờ, nói cách khác 1s nó có thể bò 3.2m, được thế giới công nhận là loài rắn bò nhanh nhất. Mà Vương Bá Đạo có thể bò 2.5m trên 1s, đã đủ đắc ý. Làm một con rắn, Vương Bá Đạo thực hiện rất tốt nghĩa vụ của một con rắn, trong vòng mười ngày, những con chuột chết trong mồn của hắn đã lên tới năm sáu mươi con, trong vòng 10km2, con chuột hầu như đã tuyệt chủng. Mà tu luyện hơn mười ngày, tinh khí trong thân thể Vương Bá Đạo tăng trưởng cực nhanh, đã có thể bằng năm sợi tóc, mà chiều dài đã đạt tới khoảng 1m35. Thân rắn cũng to lên không ít, thoạt nhìn không còn gầy gò như lúc trước, máu mất khi bị thương cũng đã đền bù trở về. Nước trong kênh tuy nhiên bị ô nhiễm nghiêm trọng, nhưng Vương Bá Đạo vẫn bơi vào trong đó, những con chuột ở gần đây cơ bản đã tuyệt chủng. Hắn cũng chỉ có thể vào kênh kiếm ăn. Tuy nhiên, hắn rất hoài nghi con kênh này có hay không có cá... Vương Bá Đạo cũng âm thầm cảm thấy mình may mắn, thân rắn của mình vẫn là biết bơi, may mắn không phải là rắn cạn. Có đôi khi hắn hoài nghi mình là một con rắn nước, nhưng là chưa có thấy qua có loài rắn đen nhánh giống hắn, đầu rắn hoàn toàn không giống rắn nước. Ở trong tầm mắt vẫn là một mảnh màu hồng, phảng phất như là màn hình bị máu tươi nhuộm đỏ. Nước trong kênh đen xì cũng không có ảnh hưởng thị lực của hắn, dùng nhiệt độ thăm dò so với dùng mắt tốt hơn nhiều. Vương Bá Đạo ở trong nước tìm kiếm một lần, tôm cá đến cái lông cũng không thấy. Trong nội tâm liên tục chửi mẹ nó. "Xem ra mình nên dời đi ... nhưng mà, thật không muốn rời đi nơi này, dù sao cũng là ổ đầu tiên của mình, còn trọng yếu hơn là, nơi này không có người quấy rầy." Đương nhiên, nếu có người ăn no không có việc gì làm, chạy đến con kênh nước bị ô nhiễm nghiêm trọng thế này để bơi lội, hắn cũng không có biện pháp, cũng cam tâm tình nguyện đi dọn nhà. Vương Bá Đạo cũng không bò trên mặt đất mà bơi ở trong kênh, xuôi dòng đi xuống, có thể bớt một chút sức lực liền ít dùng. Dưới cầu cái gì cũng tốt, nhưng cho dù là ban ngày hay ban đêm, tiếng xe hơi kêu liên miên không dứt, tuy nhiên thính lực của rắn kém, nhưng là thật sự chịu không nổi. Mục đích của Vương Bá Đạo chỉ có một, thì chính là sinh tồn ! Sống sót ! Về phần theo dòng nước bơi đến đâu cũng không quan tâm. Hơn nữa, hắn cũng không dám đi loạn, tuy nhiên muốn nghe một chút tin tức, nơi này có phải là Trung Quốc hay không ? Trước kia là vì bị thương, hiện tại thương thể đã khỏi hẳn, Vương Bá Đạo chuẩn bị tại ban đêm đi thăm dò một chút. Theo dòng nước bơi một ngày, trên đường vòng vèo nhiều ngã rẽ, cũng không biết bơi đến đâu. Một ngày đói bụng, cái bụng đều xẹp lép. Đầu rắn duỗi ra mặt nước, "Tê, tê". Lưỡi rắn của Vương Bá Đạo duỗi ra, cảm ứng xem chung quanh có cái gì mục tiêu có thể ăn. Hiện tại đã là ban đêm, Vương Bá Đạo uốn éo bò lên bờ, cũng không sợ bị người phát hiện. Cho dù bị người phát hiện, bình thường cũng không có người dám dẫm lên hắn, nhìn thấy hắn cũng phải nhường đường. Động vật loài rắn này có tới 80% là mọi người sợ. Hơn nữa rắn cắn người rất nhiều, cũng không biết nó có độc hay không. Xuyên qua bụi cỏ ven bờ sông, nghe thanh âm, cũng không có nghe được tiếng kêu của xe hơi, hẳn là nơi này có vẻ vắng, xe hơi đi qua khá ít. Địa phương không có người thì hắn Vương Bá Đạo chính là đại gia, tìm tòi bốn phía, quả nhiên phát hiện dấu vết của chuột, theo dấu vết mà đi, phát hiện cách đó không gia có một con chuột rất béo. Tại con chuột còn chưa kịp phản ứng, cổ Vương Bá Đạo uốn lượn, vèo một cái, tốc độ nhanh như điện xẹt, cắn trúng con chuột, thân thể quấn lại. Con chuột bị trúng độc liền tỏ ra không có sức lực, bị Vương Bá Đạo xoắn thành bánh xèo, có thể thấy được lực quấn của Vương Bá Đạo to lớn thế nào. Sau khi ăn no, Vương Bá Đạo đi theo đường lớn, theo bụi cỏ chui ra. Đây là một con đường, trên đường không có du khách, ngẫu nhiên có một vài chiếc xe hơi đi qua. Đối diện với con đường là một tòa nhà cao tầng sáng trưng. Nhìn đối diện những kiến trúc quen thuộc, Vương Bá Đạo phảng phất như đã cách một thế hệ. Làm rắn được hơn mười ngày, phảng phất như đã trôi qua mười năm ... Cứ như là tối tăm lâu ngày bỗng dưng thấy lại mặt trời... Sửa sang lại tâm trạng của mình, một chiếc xe đi qua "vèo" một cái, động tác Vương Bá Đạo cũng nhanh như điện xẹt đi qua đường. Chiều dài một mét hai, tốc độc 2.5m trên 1s, trong bóng đêm nếu không nhìn kỹ rất khó có thể thấy rõ Vương Bá Đạo. Đột nhiên, Vương Bá Đạo nghe thấy tiếng bước chân. Thấy có du khách đi ngang qua, Vương Bá Đạo cũng không muốn làm người khác hoảng sợ, "tạch" một cái liền chui vào thùng rác. Vừa mới chui vào thùng rác thì một mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, mùi vị này so với nước ô nhiễm ở kênh còn thối hơn, quả thật là không thể nhịn nổi. Vương Bá Đạo ở bên trong không đến một giây đồng hồ liền xoay người nhảy ra thùng rác. " A..." Một tiếng thét trói tai của một phụ nữ vang lên, Vương Bá Đạo cảm thấy thanh âm rất có lực, nếu đi thi hát cao thì tuyệt đối là cao thủ. Nguyên lai Vương Bá Đạo từ trong thùng rác nhảy ra, vừa vặn có một cô gái không may đi qua, Vương Bá Đạo trực tiếp đọng ở túi xách tay của cô gái này. Điều này lập tức dọa cho sắc mặt của cô gái trở nên trắng bệch, khóe miệng run run, hàm răng cùng nhau đánh vào cầm cập. " A..." Cô gái sợ hãi này, phảng phất như đột nhiên kịp thời phản ứng, lại hét lên một tiếng. Quăng ra túi xách, không biết thuận tay từ chỗ nào cầm lấy một cây gậy, đập về hướng Vương Bá Đạo, may mà Vương Bá Đạo phản ứng nhanh, bằng không thật sự là nằm luôn tại nơi này. " Đánh chết ngươi ... Đánh chết ngươi ... Ngươi đừng có tới ... hu hu..." Cô gái này bị dọa đến nói năng lộn xộn. Trong lòng Vương Bá Đạo cũng không nói gì, rất muốn nói ra một tiếng xin lỗi, dù sao đem người ta dọa thành như vậy, có thể làm cho thần kinh thất thường đi. Đột nhiên, cô gái này trợn mắt lên, sau đó chậm rãi ngã xuống đất. "Không phải là dọa chết người đi ?" Vương Bá Đạo bò lên quả đào tiên của nữ nhân này cẩn thận lắng nghe, may quá, còn có tiếng tim đập. Điều này chứng tỏ không có bị dọa chết, chỉ là té xỉu mà thôi. "Cô gái này không phải có chứng sợ rắn đi ?" Vương Bá Đạo cũng không để ý tới nàng nữa, hiện tại đối với hắn mà nói người và xà là không cùng đường, hơn nữa Vương Bá Đạo cũng không có biện pháp cứu nàng, chẳng lẽ muốn con rắn như hắn đi làm hô hấp nhân tạo ? Tiến vào trong túi xách của cô gái, một phen tìm tòi, tìm được chứng minh thư của cô gái này. "Nhà máy XXX, công nhân số 584247,Tính danh XXX" "Nhà máy XXX, tỉnh H, thành phố S nổi tiếng về có tập đoàn đầu tư nước ngoài, nói như vậy ta còn ở thành phố S..." Sau khi biết tin tức mà mình muốn, Vương Bá Đạo xoay người dung nhập vào bóng đêm... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang