Cuồng Mãng Chi Tai
Chương 2 : Chuyển Thế Thành Rắn
Người đăng: Văn Khang Ngọc
.
Chương 2 Chuyển Thế Thành Rắn
Khi ý thức Vương Bá Đạo một lần nữa khôi phục lại, đầu chìm vào mơ màng, tầm mắt có chút mơ hồ.
"Không chết là tốt rồi!" Sau khi thức tỉnh, đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Vương Bá Đạo.
Nhưng hắn rất nhanh liền cảm thấy được không đúng, toàn thân hắn mềm nhũn, không có chút lực nào. Trong nội tâm ‘bụp’ một tiếng:
"Chẳng lẽ mình thành người thực vật..."
Có gắng mở ra hai mắt, nhưng đều là công dã tràng.
Lúc này là ban đêm, bốn phía yên tĩnh, ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng xe hơi phảng phất trong không khí.
Vương Bá Đạo cứ nằm lặng lặng như vậy, kỳ quái nhất chính là toàn thân của tuy lạnh, nhưng mà hắn không cảm giác được lạnh.
Lại qua khoảng bag giờ, Vương Bá Đạo cuối cùng cũng cảm giác được một tia lực, trong nội tâm cũng nhẹ nhàng một chút. Ít nhất không phải là người thực vật, bởi vì người thực vật không có cảm giác, ít nhất thì hắn còn cảm giác được thân thể mình.
Vương Bá Đạo cuối cùng có thể động đậy, hắn cố gắng mở ra hai mắt, ở trong tầm mắt của hắn là một mảnh màu đỏ, có một chút giống như mang theo kính nhìn ban đêm.
"Đây là chuyện gì?" tuy nhiên tâm cảnh của Vương Bá Đạo thì trời sập hắn cũng không sợ hãi, nhưng hắn vẫn giật mình một chút. Lọt vào trong tầm mắt hắn là một mành màu hồng.
"Chẳng lẽ trực thăng nổ mạnh, làm con mắt ta bị cháy hỏng..." Nghĩ đến đây, cảm giác không khỏi trầm xuống.
"Không đúng..."
Vương Bá Đạo hít vào một luồng khí lạnh, cuối cùng hắn cũng ý thức được một điều làm hắn hoảng sợ, hắn rõ ràng biến thành một con rắn.. Một con rắn dài chừng một mét, đầu rắn hình tam giác, toàn thân đen nhánh, vảy đen như mực dưới ánh trăng có thể phạn xạ ánh sáng.
Nhưng con rắn này lại bị thương. Trên bụng là một miệng vết thương thật dài, vảy rắn bị nhuốm máu, nhưng may mắn là miệng vết thương đã cầm máu, ít nhất, Vương Bá Đạo tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng. Băng không, vừa tìm được sinh mạng mới, lập tức liền muốn kết thúc.
Vương Bá Đạo chậm rãi bình tĩnh trở lại, tuy nhiên biến thành rắn, nhưng vẫn còn hơn là chết. Chỉ cần là sinh mệnh có trí tuệ thì đều sợ chết, Vương Bá Đạo cũng không phải ngoại lệ.
Nhìn chung quanh một lần, đấy là một con kênh rộng rãi, nước trong kênh đen như mực, đây là biểu tượng của thành thị. Tại một thành phố lớn nếu như có một con kênh sạch, như thế mới gọi là kỳ quái.
Con kênh rộng chừng năm mét, nước kênh rất cạn, ven kênh là bùn với cát. Mà Vương Bá Đạo đang nằm trên cát, ngẩng đầu nhìn lại, mười mét phía trước chính là một cây cầu hình vòm, hắn kéo lên thân thể, uốn éo bò về phía dưới cầu.
Dùng thân rắn di động, cảm giác giống như uốn éo cái mông, phi thường không được tự nhiên !
Hiện tại khoảng 5 giờ sáng, trời rất nhanh liền sáng. Vương Bá Đạo biết rõ, nếu như mình bị phát hiện, dùng thân thể trọng thương của mình bây giờ, nếu như tới là một kẻ không lương tâm, chỉ cần cầm một cây gậy gõ một cái, chính mình xác định chắc chắn là treo.
Dù sao quan hệ của nhân loại và rắn là chưa bao giờ tốt. Có câu truyện về nông phu và rắn dạy bảo, tuyết đối không có người sẽ tốt bụng đi cứu hắn, một con rắn lang thang. Khả năng lớn nhất chính là một gậy đập chết, hoặc là bị lột da ăn. Vô luận là chết hay là bị ăn, đều không phải là Vương Bá Đạo muốn. Tuy nhiên thành một con rắn đen nhỏ bé, nhưng đối với sinh mạng mới của mình, Vương Bá Đạo vẫn là rất tiếc mệnh, chết tốt còn không bằng còn sống.
Hơn nữa thù còn chưa báo, làm sao có thể chết ?
Người đàn bà của mình phản bội mình, làm sao có thể chịu được ? Tình vợ chồng mười một năm, vợ phản bội đối với Vương Bá Đạo mà nói, không đau lòng là không thể nào. Tuy nhiên, cả đời của hắn đều đặt vào võ đạo, nhưng cảm tình mười một năm không phải đơn giản là có thể xóa đi.
Vương Bá Đạo hơn ba mươi tuổi mới lập gia đình, mười một năm đến nay, không có một đứa con, vợ không xinh đẹp lắm, nhưng cũng là viên ngọc xanh của gia đình. Nhưng vì 50 triệu lại phản bội hắn.
Nguyên nhân chính là một tấm bản đồ!
Tấm bản đồ này là tổ tiên Vương gia truyền lại, nghe nói là bản đồ của một lăng mộ đế vương, về phần bản đồ này từ đâu đến ? Là lăng mộ của vị đế vương nào ? Vương Bá Đạo cũng không biết.
Việc Vương gia có bản đồ đế vương lăng mộ, cũng không biết tại sao có người biết, có lẽ chính là vợ Vương Bá Đạo tiếc lộ, sau khi con của thư ký tỉnh ủy là Viên Khải biết, hắn bỏ ra 50 triệu mua Lưu Duyệt, một đôi cẩu nam nữ cấu kết với nhau làm việc xấu, đầu tiên là chó săn của Viên Khải là đại thiếu gia của Lý gia lạm dụng chức quyền, bắt đi con gái của em gái duy nhất của Vương Bá Đạo, dùng cháu gái hắn làm uy hiếp.
Vốn sau khi em gái của Vương Bá Đạo chết, hắn đối với cháu gái ruột của mình yêu thương cực kỳ, cũng đồng ý dùng tấm bản đồ ‘không đáng giá tiền’ đi trao đổi. Bởi vì vài thế hệ tổ tiên của Vương gia nghiên cứu tấm bản đồ này cũng không nghiên cứu ra cái gì, về sau đều coi nó là hàng giả. Thẳng đến thế hệ ông của Vương Bá Đạo cũng không có đi nghiên cứu nữa.
Mà đang khi Vương Bá Đạo đến Lý gia, ở thời điểm chuẩn bị cứu người, lại chứng kiến một màn làm hắn tê tâm liệt phế...
Lý đại thiếu là sắc trung ngạ quỷ, mà cháu gái Vương Bá Đạo, nhan sắc cũng có thể tính là thượng đẳng, hắn làm sao còn chịu được, tự nhiên liền làm cái Bá Vương Ngạnh Thượng Cung...
Mà cháu gái Vương Bá Đạo, trái tim vốn không tốt, ở lúc kinh ngạc sợ hãi, trái tim phát bệnh, liền đi đời nhà ma. Mà khi Vưng Bá Đạo tới Lý gia, thì tận mắt nhìn thấy thủ hạ của Lý giả đang xử lí thi thể.
Tính cách Vương Bá Đạo vốn là cực đoan, dưới sự giận dữ, liền ra tay giết người.
Mà Lý đại thiếu biế rõ sự lợi hại của Vương Bá Đạo, tự nhiên hắn cũng có chuẩn bị. Cao thủ trong nhà không ít. Nhưng hắn vẫn xem thường một vị cường giả luyện khí đại viên mãn. Dưới sự tức giận của Vương Bá Đạo, cả nhà Lý gia liền bị đồ sát không còn một ai. Tính cả thủ hạ của hắn và những người gọi đến, tổng cộng là ba mươi ba người.
Sang ngày hôm sau, Quốc Gia chấn động, bộ đội đặc thù được phái ra, Vương Bá Đạo liền giết hơn mười cao thủ nội gia quyền, sau đó bị bắt. Lúc này mới có một màn chuyển thế thành rắn.
Mà Vương Bá Đạo chưa giết chết đôi cẩu nam nữ kia, hắn làm sao có thể cam tâm ?
Nhưng mà, tấm bản đồ lăng mộ đế vương không biết thật giả kia không có giấu ở trong nhà hắn, cho dù Viên Khải đem Vương gia lật lên, cũng tuyệt đối tìm không thấy bản đồ. Mà Viên Khải thật sự làm như vậy.
Hiện tại, Vương Bá Đạo không có năng lực đi báo thù, hiện tại nguyện vọng lớn nhất của hắn là nhanh chóng chui vào phía dưới cây cầu hình vòng. Mà bởi vì sợ cử động quá lớn, vết thương dưới bụng lại vỡ ra, Vương Bá Đạo chỉ có thể cố gắng, cẩn thận bò đến.
Khoảng cách mười mét, đối với Vương Bá Đạo hiện tại có chút xa.
Mất bảy tám phút, Vương Bá Đạo mới bò đến dưới cầu. Chia đều năm mươi giây một mét, một con kiến bò đều so với hắn nhanh.
Bò đến dưới cầu, Vương Bá Đạo tìm được một khe đá. Cảm ứng trong khe không có chuột hay động vật nhỏ gì, hắn trực tiếp bò vào khe hở trong động.
Rắn là thông qua nhiệt độ đến cảm ứng chung quanh ! Trong nước cũng giống như vậy. Thông qua cảm ứng nhiệt độ xung quanh không giống nhau để phán đoán vật. Thông qua đầu lưỡi có thể cảm ứng mùi trôi nổi trong không khí, nói cách khác, rắn chỉ dùng lưỡi đến để "nghe thấy" mùi thực vật.
Cho nên đối với Vương Bá Đạo thì ban ngày cùng ban đêm đều giống nhau, đối với kỹ năng nhìn ban đêm này, Vương Bá Đạo hơi có chút tự thỏa mãn. Trong đêm, về muộn một chút cũng không sợ lạc đường.
Bò vào trong động, động sâu hơn ba mét, bên trong vừa vặn có thể chứa được thân thể. Thân thể Vương Bá Đạo xoay tròn lại, yên tĩnh nghỉ ngơi.
Khi tu luyện nội gia quyền, dùng tâm như ý, vận hành đều đặn, ý đến tức khí đến, động tĩnh tự nhiên, lấy nhu thắng cương, linh hoạt uyển chuyển, quyền ý khó lường chính là cốt yếu khi luyện quyền. Bản ý của nội gia quyền, nội gia quyền là nói, lấy nhu thắng cương, hiểu được tinh diệu của nó, thì dù cho là tay không, địch có lực lớn, cũng không địch lại được..
VƯƠNG BÁ ĐẠO vốn là cường giả luyện khí đại viên mãn, mặc dù hóa thành rắn nhưng trong ‘tinh khi thần’ thì ‘thần’ vẫn còn. Dùng tâm như ý, ngưng thần tĩnh khí. Một tia nhiệt lưu chuyển trong thân rắn, nhiệt lưu đi qua vết thương dưới bụng, miệng vết thương liền khôi phục nhanh hơn bốn năm lần, tin tưởng rằng trong vòng hai ba ngày là có thể khỏi hẳn.
Không ngừng dùng một tia nhiệt lưu đi chữa trị vết thương, một ngày thời gian liền qua đi. Tuy nhiên hắn muốn sau khi vết thương lành lặn liên đi ra ngoài, nhưng thật sự là tron bụng đói quá, Vương Bá Đạo chỉ có thể thả lỏng thân thể mà bò ra. Hiện tại là khoảng tám chín giờ tối, Vương Bá Đạo chui ra khỏi khe động.
Nhìn từ xa xa, liền có thể thấy một con rắn đen, nhỏ tại bờ sông di chuyển không nhanh không chậm, chờ đợi cơ hội vồ mồi.
Trài quả một ngày tia nhiệt lưu chữa trị, miệng vết thương đã khép lại, chỉ cần không vận động kịch liệt, miệng vết thương liền sẽ không gây ra trở ngại.
Tìm kiếm gần một giờ, Vương Bá Đạo thật sự không phát hiện ra cái gì có thể ăn, nếu như tại nông thôn thì có thể tốt hơn, chí ít cũng có ếch, cóc hoặc một ít động vật nhỏ có thể làm thức ăn. Nhưng ở trong thành thị, ô nhiễm như con kênh này, thì làm sao có ếch. Không có biện pháp, Vương Bá Đạo chỉ có thể tìm "huynh đệ nhà bên" phiền toái, tục ngữ không phải nói "rắn chuột một ổ" đó sao?
Thành thị không có gì tốt, nhưng mà nuôi được một đám chuột vừa to vừa béo. Con chuột lớn như vậy, Vương Bá Đạo sợ mình không nuốt nổi...
Có con chuột có kích cỡ có thể so sánh với mèo, gặp gỡ con chuột như thế, Vương Bá Đạo cũng phải nhường đường....
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện