Cuồng Mãng Chi Tai

Chương 16 : Trăn lớn Khủng Bố

Người đăng: tuyetphanhoa

.
Chương 16 Trăn Lớn Khủng Bố Mặt đất trong lòng chảo, tất cả đều là một mảnh dài hẹp, rễ cây tầng tầng lớp lớp, nhiều vô số kể, rậm rạp chằng chịt. Riêng tất cả rễ cây lộ ra trên mặt đất thì đã dày nửa mét, những rễ cây kia rậm rạp chằng chịt, như là một con trăn lớn dài hẹp dữ tợn, có thể tưởng tượng đi xuống, đây là một cảnh tượng như thế nào? "Kỳ quái... Nơi này rất quỷ dị!" Sở dĩ kỳ quái, đó là vì cái gì những cây to này phát triển đến lớn như vậy, hay là bao nhiêu tuổi, cho nên mới có thể lớn lên thô to như vậy. Nhưng liền theo như thưởng thức của sinh vật bình thường mà nói, cái lòng chảo nho nhỏ này cơ hồ không có đủ chất dinh dưỡng cung cấp cho những cây to này, những cây to này lại là sinh tồn như thế nào? Trong tâm Vương Bá Đạo nghi hoặc, nếu như là một cây đại thụ còn dễ nói, nhưng vài chục cây dày đặc như vậy thì làm sao có thể sinh tồn? Cái mũi Vương Bá Đạo đột nhiên ngửi thấy được một mùi hôi thối rõ ràng vô cùng. Mùi máu tươi phi thường rõ ràng cùng một loại mùi trong người Vương Bá Đạo, loại mùi này trong người Vương Bá Đạo cũng có, nhưng không có đặc như cái mùi này. Vương Bá Đạo nghĩ nghĩ rồi nhìn lại, lập tức sởn tóc gáy... Đó là cái gì? trên cành cây của đại thụ rõ ràng có một vật quấn lấy, đang dùng ánh mắt lạnh như băng chăm chú nhìn Vương Bá Đạo. "Trăn... Trăn lớn! ! ! ?" Chỉ thấy con trăn lớn kia đang quận mình trên cành cây, đầu trăn còn lớn hơn thùng nước liền như vậy trôi nổi trên không trung, đang phun ra lưỡi rắn đỏ thẫm, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm vào Vương Bá Đạo. Hai con ngươi màu huyết hồng lóe ra sát ý, làm cho Vương Bá Đạo thân là trăn đều có cảm giác lạnh người... Một cỗ ý lạnh toát ra từ đáy lòng... Chứng kiến con trăn lớn này, đầu óc Vương Bá Đạo trực tiếp ngừng quay, hắn quả thực không dám tưởng tượng, trên thế giới này tại sao có thể có con trăn lớn như vậy, hắn càng là không có cách nào đi tin tưởng mình chạy còn không kịp, cư nhiên còn ngu ngốc đưa tới cửa đi đến trước mắt trăn lớn... Con trăn này to lớn như thế nào? Lớn, rất lớn. Nhìn con trăn lớn màu xanh trước mắt này, Trong tâm Vương Bá Đạo không khỏi tự giễu."Ta cũng coi như là một con trăn lớn? Thế trước mắt lại là cái gì?" Nhìn lên trước mắt quái vật khổng lồ dài hơn ba mươi mét, Vương Bá Đạo không cách nào hình dung nội tâm rung động. Quá lớn, ngươi không thể tưởng tượng hình dạng một con trăn lớn dài ba mươi mét xuất hiện ở trước mắt ngươi, thân thể còn thô to hơn thùng nước vài lần, đừng nói người cho dù là một con ngựa cũng có thể nuốt sống. Vương Bá Đạo đã có thể tinh tường trông thấy, vảy rắn trải rộng toàn thân trăn lớn màu xanh, cũng không phải những vảy rắn bình thường hay chứng kiến, mà là những mảng lớn to lớn như "Vảy rồng", cho hắn cảm giác giống như là một miếng giáp sắt vậy, mỗi một "miếng vảy giáp sắt" ít nhất cũng lớn như một bàn tay của người trưởng thành vậy. Từng miếng từng miếng vảy màu xanh làm cho người ta rung động ngẹt thở... Nhìn qua những miếng vảy của trăn lớn, Trong tâm Vương Bá Đạo hâm mộ cực kỳ, đây mới thực sự là đao thương bất nhập, ngoại trừ những vũ khí hạng nặng như tên lửa, pháo cối,… tuyệt đối không có loại súng gì có thể tạo thành thương tổn cho hắn, cho dù cầm súng máy điên cuồng bắn, cũng chỉ có thể bắn ra thành từng mảnh hoa lửa. "Đao thương bất nhập. . . Đao thương bất nhập a..." Trong tâm Vương Bá Đạo điên cuồng hô lên. Đột nhiên Trong tâm Vương Bá Đạo vui vẻ: "Trăn lại có thể phát triển đến lớn như vậy! Như vậy, mình tuyệt đối có cơ hội phát triển đến ba mươi mấy mét, thậm chí càng lớn, hơn bốn mươi mét... Năm mươi mấy mét... Thậm chí có thể trở thành giao long trong truyền thuyết..." Đây tuyệt đối là có thể, hắn có được động vật đều không có trí tuệ, đây là ưu thế lớn nhất của Vương Bá Đạo, càng hiểu được tu luyện nội gia chân khí, tốc độ phát triển nhanh hơn trăn rắn bình thường mười mấy lần, thậm chí càng nhiều. Đương nhiên, trước đó, điều duy nhất Vương Bá Đạo cần phải làm là bảo vệ tánh mạng của mình, chạy thoát ra khỏi miệng của trăn lớn! Mà trăn lớn ngoại trừ "Cao lớn to dài" kinh người, toàn thân nó còn phát ra một mùi hôi thối kinh người, cách rất xa đều có thể nghe ngửi thấy được mùi máu tươi cùng mùi thối, nếu như người thường ngửi thấy được trong khoảng cách gần, rất có thể sẽ trực tiếp bị thối hôn mê bất tỉnh. Tuy nhiên trên người Vương Bá Đạo cũng có loại mùi này, nhưng cùng trăn lớn màu xanh so sánh với, lại tốt hơn rất nhiều. Dù sao, Vương Bá Đạo cũng tắm rửa thường xuyên... "Người này nhất định là con vịt cạn, chưa bao giờ tắm rửa!" Trong tâm Vương Bá Đạo có chút khinh bỉ hắn, tuy nhiên thành trăn, nhưng trên người Vương Bá Đạo không có mùi vị lạ gì. Mùi trăn rắn thì vẫn phải có, chỉ là tương đối nhạt mà thôi. Tất cả đều là động vật ăn thịt, nhất là loài rắn, loài mà con mắt nhìn không tới gì đó mà phải nhờ khứu giác của mũi cùng với sóng dao động tuyến phản xạ đến để cảm ứng các loại động vật ở bên ngoài, những động tĩnh khác lạ xuất hiện khắp chung quanh, chúng đều phi thường mẫn cảm, chỉ cần vừa tiến vào địa bàn của chúng là chúng sẽ rất nhanh liền cảm ứng được có sinh vật từ bên ngoài đi tới địa bàn của mình. Trong hố trời trăn lớn tự nhiên cũng cảm ứng được Vương Bá Đạo đến, nhưng trăn lớn màu xanh chính là bởi vì một việc không thể ra đến, mới khiến cho Vương Bá Đạo ở phía trên "Tiêu dao" một hồi, bởi vì ngày hôm qua con trăn lớn này mới bắt đầu lột da, bởi vì thân thể của nó to lớn, cho nên sáng nay mới lột da thành công. Vốn bây giờ là thời kỳ suy yếu của nó, nó không có ý định tìm Vương Bá Đạo phiền toái, nhưng Vương Bá Đạo chết tốt không chết chạy tới hang ổ của nó, điều này là nghiêm trọng khiêu khích nó. So với thù giết cha, mối hận đoạt vợ trong nhân loại còn muốn sâu. Bởi vì lãnh địa chính là chấp niệm duy nhất động vật! Tuy Vương Bá Đạo đã trở thành trăn, nhưng hắn vẫn còn không rõ ràng lắm những mối quan hệ phức tạp trong động vật này. Mặc kệ Vương Bá Đạo có phải vẫn còn đang suy tư, đầu trăn của trăn lớn màu xanh vẫn phun ra lưỡi máu màu huyết hồng trong miệng rộng, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú Vương Bá Đạo. Nói là nói thật lâu, nhưng sự thật chỉ trôi qua vài giây thời gian. Sống chết trước mắt, Vương Bá Đạo cũng lại một lần nữa bạo phát tiềm năng trong sinh mệnh, động tác linh mẫn trước này chưa từng có, luồn thân thoát qua rễ cây. Về phần tốc độ của Vương Bá Đạo, chỉ có thể nói như một hồi gió mạnh điên cuồng, tốc độ mỗi giây khoảng 7-8m, so với tốc độ thời kỳ trạng thái tốt nhất của hắn cũng nhanh hơn không ít. Mà trăn lớn thấy được động tác của Vương Bá Đạo, nó cũng làm ra phản ứng không thích hợp với thân thể to lớn của chính nó. Nhanh chóng quấn quanh cây cùng cây di động tới, loại tốc độ này đã không có biện pháp đi hình dung, chỉ có thể nói, nếu như dựa theo Vương Bá Đạo hiện tại tốc độ, hắn gặp phải kết quả chỉ có một, bị trăn lớn nhanh chóng đuổi theo, sau đó, biểu diễn một hồi kịch hay trăn nuốt trăn... Tốc độ của trăn lớn khoảng một giây tối thiểu có thể nhảy lên thập ba, bốn thước bộ dạng. Cái tốc độ này nhưng làm Vương Bá Đạo sợ hãi, sở dĩ Vương Bá Đạo to gan như vậy chính là cho là tốc độ của mình nhanh, nhưng cùng trăn lớn vừa so sánh với, chậm không đến bao nhiêu. "Mẹ ngươi..." Trong tâm Vương Bá Đạo hú lên quái dị, tiềm lực lần nữa bộc phát, rõ ràng đạt tới một giây chín mét tốc độ, nhưng tốc độ này đối với trăn lớn mà nói vẫn là quá chậm. Lúc này, tuy bò đi rất nhanh nhưng Vương Bá Đạo tự nhiên hiểu rõ, hắn có lẽ đã phát huy ra tốc độ từ trước tới nay chưa từng có. Nhưng kỳ thuật, một chút tác dụng đều không có, đến cuối cùng thì bị đuổi kịp mới là kết quả duy nhất. Sau đó, trăn nuốt trăn... Nghe được sau lưng càng ngày càng gần "Phù ~ phù" thanh âm, đó là âm thanh do trăn lớn lao nhanh về phía trước và tiếp xúc với mặt đất, âm thanh càng ngày càng gần nói cho Vương Bá Đạo trăn lớn đã cách hắn càng ngày càng gần. Rốt cục bò lên trên lòng chảo, cái này ngắn ngủn 1000m Vương Bá Đạo phảng phất dùng hết khí lực toàn thân. Thân thể nhỏ bé vẫn là có thân thể nhỏ bé chỗ tốt, Vương Bá Đạo chuyên hướng nơi có nhiều cây cối chạy, trăn lớn thân thể quá lớn, nơi hẹp hòi không dễ để quẹo, ưu thế này làm Vương Bá Đạo có được cơ hội thở ra. Tuy nhiên tốc độ vẫn chậm hơn trăn lớn nhiều, nhưng ít ra trong một phút đồng hồ nó cũng đuổi không kịp Vương Bá Đạo, và trong vòng một phút Vương Bá Đạo phải nghĩ ra một biện pháp chạy trốn, bằng không, hắn vẫn sẽ bị trăn lớn nuốt sống. "Rầm rầm ~ " Cây lớn bị trăn lớn vượt qua, cây nhỏ trực tiếp bị trăn lớn thân thể cao lớn đụng ngã lăn hoặc đụng gãy. Từng tiếng trăn lớn đánh cây cối âm thanh giống như là gõ vào trong tâm Vương Bá Đạo, làm hắn hoảng sợ cùng khẩn trương vô cùng, đây chính là thời khắc sống chết... "Làm sao bây giờ. . . Làm sao bây giờ... Phải chạy nhanh nghĩ ra biện pháp..." Đột nhiên con mắt Vương Bá Đạo sáng lên. "Phía trước có sơn động, liều mạng, đi vào nói sau, ở bên ngoài dù sao cũng là chết!" Vương Bá Đạo chính sốt ruột thời điểm, thấy phía trước có sơn động, cũng không quan tâm gì cả, trực tiếp chui đi vào. Cửa sơn động rất lớn, khoảng ba bốn mét. Hiện tại Vương Bá Đạo liền đánh cuộc, nếu như sơn động không sâu mà lại lớn mà nói, vậy thì hắn nhất định phải chết. Nếu như sơn động rất sâu, hơn nữa càng hướng bên trong càng nhỏ mà nói, hắn còn có đường sống. Thân thể trăn lớn rất lớn, sơn động nhỏ thì hắn liền vào không được. "Mẹ, lão trời già này rốt cục làm Lão Tử cảm động lần đầu tiên!" Thấy sơn động quả nhiên rất sâu, hơn nữa càng đi vào bên trong càng nhỏ. Rốt cục, trăn lớn vào không được, bị chắn ở bên ngoài. "Mệnh không đến đường cùng... Mệnh không đến đường cùng... Còn may mạng của lão tử lớn..." Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang