Cuồng Mãng Chi Tai

Chương 13 : Bị Thương Nặng

Người đăng: tuyetphanhoa

.
Chương 13 Bị Thương Nặng Rơi vào trong ao đầm, Vương Bá Đạo rất nhanh liền quấn hướng cá sấu lớn, nhưng thân thể của cá sấu lớn trong nước lại linh hoạt không ít, vung lên một cái liền đem Vương Bá Đạo quấn trượt, hơn nữa còn mở ra miệng lớn khủng bổ cắn hướng Vương Bá Đạo. Lần này nếu cắn trúng thật, Vương Bá Đạo ít nhất cũng mất nửa cái mạng. Trăn ở trong nước linh hoạt vô cùng, thân thể Vương Bá Đạo liền xoay tròn quanh cá sấu lớn, cá sấu lớn cũng cắn trượt. "Mẹ nó ! Da con cá sấu này so với sắt thép cũng không kém, muốn giết nó chỉ có thể tấn công vào dưới bụng..." Khi Vương Bá Đạo suy nghĩ, cá sấu lớn lại tấn công tiếp. Lợi dụng thân thể khổng lồ không dễ dàng chuyển hướng của cá sấu lớn, Vương Bá Đạo lại xoay tròn vây quanh phía sau thân cá sấu, hơn nữa còn phát động tấn công về dưới bụng của cá sấu lớn. Răng nanh độc của Vương Bá Đạo lộ ra ngoài, đã chuẩn bị nọc đọc sung túc, chỉ cần cắn trúng, liền đem nọc độc rót vào trong cơ thể cá sấu lớn, chỉ cần 10 phút, cá sấu lón sẽ bị chết. Vương Bá Đạo định một lần rót vào hai phần ba nọc đọc trong cơ thể, cho dù là một con gấu bắc cực, cũng không thể sống quá ba phút. Vương Bá Đạo cũng không phải là con rắn độc dài hai mét, mà là một con trăn độc dài 7.5m. Độc trong cơ thể của hắn nhiều hơn một con rắn độc dài hai thước mười mấy lần, hai phần ba lượng độc, cho dù là độc chết 5 con voi lớn cũng còn thừa, giết chết năm sáu trăm người trưởng thành cũng không vấn đề. "Bụp ~" Tốc độ Vương Bá Đạo cực nhanh, nhưng tốc độ của cá sấu lớn còn nhanh hơn, khi Vương Bá Đạo vừa mới đến sau lưng nó, liền quật cho Vương Bá Đạo một đuôi. Bởi vì ở trong nước, cho nên chỉ phát ra "bụp" một tiếng, nếu ở trên bờ, khẳng định là một tiếng kêu cực lớn. Cá sấu lớn quật trúng Vương Bá Đạo liền tiếp tục thừa dịp người bệnh muốn ngươi mệnh tấn công Vương Bá Đạo. Há mồm cắn hướng thân thể Vương Bá Đạo, phản ứng của Vương Bá Đạo cũng không chậm, liền tránh đi. Nhưng tránh được phát cắn của Vương Bá Đạo, nhưng lại tránh không được cá sấu lớn đánh. "Rầm ~" Vương Bá Đạo giống như nghe được một tiếng xương gãy. "Mẹ nó, sơ xuất quá ... không nghĩ đến bản năng chiến đấu của con súc sinh này lại mạnh nhu thế ... xương cốt khẳng định bị nứt ra, may mà không bị gãy ..." "Chiến đấu ở trong nước không phải điểm mạnh của mình. Nếu trên đất bằng lão tử chỉ cần một phút liền làm thịt hắn ... " Lúc Vương Bá Đạo còn là nhân loại, hắn còn không biết bơi. Sau khi chuyển thế thành rắn, chỉ bơi trong nước mấy lần, bơi trong nước không có vấn đề, nhưng dùng để chiến đấu thì vẫn có chỗ không đủ. Vương Bá Đạo chịu đựng đau đớn trên người, bắt đầu suy nghĩ. Ý thức chiến đấu là : quan sát thời cơ, bắt lấy thời cơ, lợi dụng thời cơ, ba điều này hợp lại, được gọi là ý thức chiến đấu. Ý thúc chiến đấu là tổng hợp các loại kỹ năng của mình. Nếu như hai người kỹ năng tương đương, ai ý thức chiến đấu tốt, người đó liền thắng. Mình là sinh vật có trí tuệ, trong ý thức của Vương Bá Đạo liền xem thường con cá sấu lớn này. Nhưng mà hắn quên, có rất nhiều quyền pháp của nhân loại là bắt chước động vật, như hình hổ, hình rắn, hầu quyền,... Những loại quyền pháp này chính là nhân loại bắt trước động vật mà sáng tạo ra, nhưng nhân loại có ý thức nên thi triển ra so với động vật lợi hại hơn. Bị con cá sấu lớn đánh đau, Vương Bá Đạo cũng không dám tiếp tục xem thường nó. Thấy cá sấu lơn lại tấn công cực nhanh, Vương Bá Đạo làm sao dám nghĩ đến đau đớn trên thần, thân thể lại chuyển một cái, tránh thoát ra. Tránh né mãi cũng không phải biên pháp, trong một trấn đấu, ‘hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng’, tránh né chỉ làm cho nhuệ khí bị mất đi, mà Vương Bá Đạo lú này đang ở dưới cơ, lại bi thương, nếu mất đi nhuệ khí, vậy hôm nay hắn thật có khả năng nằm lại đây. Một, hai, ba lần đều công kích trượt, tâm tình của cá sấu lớn rõ ràng bắt đầu tức giận lên. Cá sấu lớn lại tấn công tiếp mấy lần, nhưng đều bị Vương Bá Đạo tránh mất, những lần tấn công này không nguy hiểm như lần trước, bị Vương Bá Đạo dễ dàng tránh đi. Thấy cá sấu lớn lại theo bên người đi qua làn nữa, Vương Bá Đạo không lùi mà tiến tới, trong nháy mắt, tinh khí liền thi triển hết, tốc độ nhanh đến cực hạn, rất nhanh, liền quấn lấy cá sấu lớn, Vương Bá Đạo lấy ra hết tinh khí cùng lực khí của mình, mục đích chỉ có một, quấn, quấn lấy cá sấu lớn, dùng lực quấn xiếc khủng bố giết chết cá sấu lớn. "Gào ! Gào !" Chỉ trong nháy mắt, cá sấu lớn đau nhức kêu thảm. Vừa mới rồi vị trị của Vương Bá Đạo và cá sấu lớn là đói nhau, cho nên hiện tại Vương Bá Đạo gặp được một vấn đề xấu hổ. Cá sấu lớn bị quấn lấy, nhưng nó to như vậy, trước khi Vương Bá Đạo bị thương, có thể cam đoan quấn chết nó. Nhưng hiện tại bị trọng thương, xương cốt đều bị nứt ra, hắn không dám dùng lực quá lớn, nhiều nhất cũng chỉ quấn lấy cá sấu lớn, lại xiếc không chết nó, cho nên bây giờ chỉ có thể dựa vào nọc độc. Nhưng xấu hổ nhất là, Vương Bá Đạo đối diện với đít của cá sấu lớn. Hậu môn chắc chắn không ngăn cản được răng nanh của Vương Bá Đạo,... " Tóm lại là cắn hay là không cắn ... ? Vương Bá Đạo nội tâm rối bời. "Mẹ, chết thì chết !" Vừa quyết tâm, Vương Bá Đạo liến cắn vào trên lỗ đít của cá sấu lớn, hơn nữa còn dùng toàn lực. Trong đầu còn suy nghĩ:" Dù sao bị đau cũng không phải ta ... " "Gào ! Gào !" Cúc hoa bị tập kích, cá sấu lớn phát a một tiếng kêu gào cực kỳ tàn ác, làm cho những vết sóng gợn bốc ra. Rót vào hơn hai phần ba nọc dộc, cá sấu lớn lại bị Vương Bá Đạo quấn lấy, chỉ có thể yên lặng thừa nận. Nếu cá sấu lớn có trí tuệ, nội tâm chắc chắn sẽ sầu thảm, khóc không ra nước mắt, chết còn không giữ được cúc hoa ... Đây là cái thế đạo gì ... Cá sấu ớn giãy dụa, lực lượng càng ngày càng nhỏ... Sau chừng mười phút đồng hồ, cá sấu lớn rốt cục cũng chết thảm vào tay Vương Bá Đạo. Tâm tình cá sấu lớn có lẽ rất đau đơn, nhưng tâm tình Vương Bá Đạo lại khác biệt, địa bàn của nó sẽ thuộc về Vương Bá Đạo, đây là không gian sinh tồn, đây là nguồn thức ăn lớn ! Nhưng Vương Bá Đạo cũng không cao hứng được bao lâu, theo trên người truyền lại đau đớn làm hắn tỉnh lại. "Làn này thật quá sơ ý, từ nay về sau sẽ không để tình huống này xảy ra..." Rắn là động vật có xương sống. xương sống của rắn trừ khớp xương thông thường lồi ra, còn có một đôi xương cung lồi của đốt trước với xương cung lõm của đốt sau xương sống trước tạo thành khớp, như vậy không chỉ làm cho xương sống của rắn nối với nhau vững chắc, mà còn làm tăng thêm khả năng uốn lượn sang trái phải của cơ thể, làm cho thân rắn vận động theo hình sóng. Như vậy, mặt bên cơ thể rắn không ngừng gây áp lực với mặt đất, sẽ đẩy nó tiến lên phía trước. Sự vận động này kết hợp với hoạt động của vảy bụng sẽ làm cho rắn bò nhanh hơn. Giống như là xe tăng. Cho nên cho dù Vương Bá Đạo đi ở trên mặt đất, mặc dù bị thương nặng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến di động của hắn. Nhưng sức chiến đấu lại giảm rất nhiều, thậm chí, tạm thời không thể dùng. "Xem ra nên tìm một nơi đem thương thế dưỡng tốt rồi nói sau, may mắn có tinh khí có thể làm cho tốc độ hồi phục của thân thể tăng nhiều, nếu không thì đúng là phiền toái, thời gian tu dưỡng cũng tốn hơn nhiều ..." Vương Bá Đạo nghĩ xong liền bơi lên bờ, ra ao đầm, Vương Bá Đạo hít sâu một hơi: "Ở trên mặt đất vẫn tốt hơn!" "À uôm !" Nhưng đúng lúc này, Vương Bá Đạo vừa mới đi vào trong rừng, liền đột nhiên lao ra một con hổ vằn lớn, làm Vương Bá Đạo vô cùng hoảng sợ. Động vật có một loại cảm ứng kỳ diệu, cánh xa hơn mười km, hổ vắn lớn bị Vương Bá Đạo và cá sấu lớn hấp dẫn tới. Vương Bá Đạo gặp hổ vằn lớn vẻ mặt, biết ngay là nó muốn thừa dịp mình bị thương thịt mình, trong nội tâm liên nói: "Không tốt !" Hiện tại Vương Bá Đạo không chỉ bị thương, sức chiến đấu còn giảm một tầng, mà cùng cá sấu lớn chiến đấu cũng dùng hết toàn lực. Hiện tại không bị thoát lực cũng là ma mắn, quấn xiếc rất tốn sức lực, hiện tại làm sao là đối thủ của hổ vằn lớn. Nếu như là lúc mình mạnh nhất, Vương Bá Đạo có 100% có thể làm thịt hổ vằn lớn, nhưng hiện tại, chỉ có thể bị hổ vằn lớn làm thịt. "Mẹ, trốn ... !" Vương Bá Đạo nội tâm hú lên quái dị, không đánh nhau với hổ vằn lớn, liền quay thân chạy trốn. " À Uôm !" Hổ vằn lớn làm sao có thể để Vương Bá Đạo chạy thoát, liền đuổi theo ngay lập tức. Tốc độ lao về phía trước cực nhanh, nhanh hơn Vương Bá Đạo lúc này rất nhiều. Nếu lúc này có người ở, sẽ nhìn thấy một con trăn lớn lao nhanh về phía trước, bụi cỏ bốn phía bị đè ngã trái ngã phải. Đằng sau có một con hổ vằn lớn theo thật sát, bộ dạng hung ác, tuyệt đối muốn làm thịt con trăn lớn. Vương Bá Đạo đi trước mở đường, tốc độ so với hổ vằn lớn liền chậm hơn một chút, cho nên hắn không dám dừng lại một chút, bằng không sẽ bị hổ vằn lớn cắn cái đuôi. Đến lúc đó muốn chết cũng khó, rất có thể sẽ bị hổ vằn lớn cắn chết rồi ăn. Nghĩ đến hậu quả, tốc độ của Vương Bá Đạo lại nhanh lên một chút ... "Tiếp tục như vậy liền không được, sớm muộn gì cũng bị con hổ chết tiệt này đuổi theo. Phải nghĩ một biện pháp ..." Vương Bá Đạo đã cảm thấy thể lực đang dần dần mất đi, trong nội tâm sốt ruột. Bị con hổ cắn chết, còn không bằng tự sát còn sướng hơn. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang