[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 511 : Hai vấn đề hai chuyện

Người đăng: Hoaqin

Ngày đăng: 21:00 13-08-2019

“Sư, sư tỷ ngươi cũng tới?” Hỏa Phượng khẽ đảo mắt giận, như ta giẫm phải đuôi nàng. “Có gì kỳ quái, sư tỷ ta danh mãn Giang Nam, Lạc Kiếm sơn trang mà mời, đương nhiên mời nàng. Sư tôn sớm có huấn thị từ nhiều năm trước, lúc nàng không ra mệnh lệnh, trên dưới Ngô Đồng Kim Vũ hiên phải nghe đại sư tỷ. Tương lai sư tỷ ta sẽ làm chưởng môn Ngô Đồng Kim Vũ hiên. Làm sao, ngươi có ý kiến?” “Không dám có, không dám có, ánh mắt tốt, ánh mắt tốt.” Tô Hiểu lặng lẽ thò đầu nhỏ qua: ““Minh đại ca, ngươi nói các ngươi thân mật vô gian, sao ta thấy ngươi rất sợ các nàng a.” Ta lườm Tô Hiểu: “Nói bậy! Đây có thể gọi là sợ sao? Đây gọi là tôn trọng! Cũng giống như ngươi tôn trọng con gián, tôn trọng quỷ, ngươi thừa nhận ngươi sợ con gián sao?” Tô Hiểu sờ cái mũi nhỏ tuyết nị thanh tú: “Còn không phải là sợ sao.” “......” IQ của Tô Hiểu đột nhiên lên cao...... Hỏa Phượng thấy ta sợ hãi, cũng không muốn nói gì nữa, ho khan hai tiếng không giống lắm: “Khụ khụ, nếu không có việc gì, chúng ta phải đi. Này, Minh Phi Chân, chúng ta phải đi.” Ta yên lặng gật gật đầu, giơ tay ra hiệu đi thong thả không tiễn. Nếu không phải trong túi chỉ còn một đồng tiền, có khi móc chút ngân lượng đuổi người. Hỏa Phượng như nhìn đầu đất, lại ho khan một tiếng nói: “Này, chúng ta phải đi.” Ta lại gật gật đầu, làm động tác lên đường bình an. Hỏa Phượng không nhịn được nữa, giậm chân nói: “Ngươi không nói gì sao!” Lần này dùng tới quái lực sư truyền của Ngô Đồng Kim Vũ hiên nàng, vậy mà giậm ra một cái hố. Bên kia, Giải Đại Thiên giả chết nửa ngày đang muốn dậy, nhìn thấy một cước này lập tức tự giác nằm xuống...... Ngươi cho trưởng lão Cái Bang đời bảy chút thể diện a. Chẳng qua, bây giờ người phải đối mặt quái lực này là ta...... Hỏa Phượng cả giận nói. “Minh Phi Chân! Nói!” “À à, đúng đúng. Mấy, mấy ngài đi thong thả?” “Không phải mấy câu này!” “Vậy...... Chúc ngươi bình an ~” Hỏa Phượng dựng thẳng mày liễu, quạt qua một bạt tai: “Ai bảo ngươi nói những lời nhảm nhí này!” Kình phong vù vù, cương mãnh vô cùng. Bên kia, Giải Đại Thiên đang định nhắm mắt chạy trốn, nghe vậy vội vàng nằm xuống bất động, thở mạnh cũng không dám. May mắn ta tránh nhanh! Nếu không thì mặt không sưng còn làm người ta hoài nghi! “Rốt cuộc ngươi muốn ta nói cái gì? !” Hỏa Phượng cắn răng, hừ một tiếng: “Ta muốn ngươi cho ta một câu, để ta mang về!” “Hả?” Là chuyện này sao? Hỏa Phượng xem thường: “Nếu không thì sao? Nếu không thì còn gì để nói với ngươi?” Ta ấp a ấp úng nói: “Gửi lời sao...... Gửi lời......” Ta đá hòn đá nhỏ trên mặt đất, “Gửi, gửi lời cho ai hả?” “Ngươi lại giả ngốc! Người ta mỗi ngày trà không nhớ cơm không nghĩ chờ ngươi, ngươi không đến, không có lương tâm thì thôi. Bần ni tự coi ngươi là bạch nhãn lang, tâm can đều cho chó ăn!” Này này này này! Sao ta là bạch nhãn lang không có lương tâm a! “Vì sao ngươi còn dung túng tình nhân cũ của mình tới làm phiền chúng ta? Mấy tháng trước Minh Tố Vấn còn tới diễu võ giương oai, nói là du ngoạn kinh thành với ngươi, có chuyện này không!” Cái gì? Tiểu sư di đến phá quán? ! Ta biết hai người các nàng thế bất lưỡng lập, nhưng không ngờ đến mức này a! Hơn nữa tiểu sư di, ngươi nói dối thấu trời a! Tối đa chúng ta chỉ tham gia thông báo tuyển người của Lục Phiến môn kinh thành, du lịch thì du lịch, chơi cũng coi như chơi. Nhưng không phải lúc đi ngươi rất thương tâm sao...... Thì ra ngươi chạy đến Ngô Đồng Kim Vũ hiên trút giận a! Đại La sơn và Ngô Đồng Kim Vũ hiên không tiện đường, ngươi cố ý đến Hàng Châu để trêu tức nàng a! “Không biết mấy năm nay ngươi chạy đi đâu, cuối cùng cũng lăn ra, sao? Ngươi thật sự không có câu nào!” “Ta, ta......” Ta cứng họng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải, Hỏa Phượng khoanh tay, ra vẻ ‘Rốt cuộc ngươi có nói hay không’. Một sư muội Kim Vũ hiên thì thầm nói: “Sư tỷ, hắn chính là người đó sao?” “Nhìn tầm thường thế này, không ngờ đại sư tỷ...... Ta thấy Tô công tử tốt hơn nhiều.” Quang quác nói tới nói lui, hoàn toàn không để ta vào mắt. “Đúng vậy, Tô công tử đẹp trai bao nhiêu, chỉ là khá giống nữ quỷ đó, nếu không thì tuyệt.” Tô Hiểu không nghe thấy gì, chỉ nghe thấy hai chữ ‘Nữ quỷ’, kêu to: “Ta là nam a!” Tiểu muội tử kia cười lên một tiếng: “Ôi ôi thật xin lỗi, bị ngài nghe thấy. Ngài đừng trách móc. Mấy ngày trước đây chúng ta đi đường, vô tình gặp quỷ nước, còn là nữ quỷ. Nữ quỷ kia giống ngài đến mấy phần......” Tô Hiểu còn định nói một câu chuyện cười mà ta cũng thấy hoang đường —— ‘Ta là nam’ Ta đột nhiên nhíu mày, chú ý tới gì đó. “Tiểu muội tử, ngươi nói nữ quỷ kia giống Tô huynh đệ, không biết giống chỗ nào?” Hỏa Phượng ngắt lời nói: “Giống cái gì, một cái xác chết trôi với quần áo lam lũ mà thôi. Nào có cái quỷ gì, cũng nào giống?” Tiểu muội kia vỗ tay nói: “Đúng á! Là quần áo. Quần áo nàng mặc giống Tô công tử, chỉ là màu sắc hơi khác biệt.” “Vậy thì đúng!” Ta kiềm chế tâm tình kích động, cuối cùng cũng có manh mối: “Các ngươi nhìn thấy ở đâu!” Tô Hiểu phản ứng hơi chậm, lúc này mới nói: “Minh đại ca, chẳng lẽ đó là......” “Không sai, chính là hành trang của chúng ta a.” Quần áo mà Thẩm lão đại phát cho Lục Phiến môn có kiểu dáng gần giống nhau, bộ này của Tô Hiểu chính là quần áo nữ khoái sửa lại, giống võ sĩ phục mà Thẩm lão đại mặc ra ngoài tám phần. Cộng thêm Thẩm lão đại đích thực bị A Bất Lặc Tư đánh vào trong nước, quỷ nước các nàng nói rất có thể là Thẩm lão đại không rõ tung tích. Nhưng Hỏa Phượng vừa nói thi thể...... Hỏa Phượng thấy thần sắc của chúng ta, quát: “Không được nói, chúng ta đi.” Nói xong co chân rời đi. “Hỏa Phượng, chờ đã! Chúng ta có chuyện muốn hỏi.” “Có vấn đề muốn hỏi, chúng ta cũng không thể trả lời. Sư tôn có nghiêm mệnh, không được kết giao với môn nhân Đại La sơn các ngươi. Tô công tử, ngươi là huynh đệ kết nghĩa của hắn, xin thứ cho bần ni cũng không dám tương giao.” Ta sốt ruột nói: “Tin tức này can hệ trọng đại, là đại sự mạng người. Để ân oán giữa chúng ta xuống, ngươi trả lời vấn đề của ta trước đã.” Hỏa Phượng lặng lẽ không lên tiếng, chỉ chắp tay, mới nói: “Bần ni mời.” “Khoan đã!” Ta cản trước người nàng: “Phải làm gì ngươi mới chịu nói?” Hỏa Phượng lui về phía sau một bước như chê ta bẩn. “Vừa rồi muốn ngươi nói thì không chịu nói, bây giờ nhanh lưỡi thế? Ngươi muốn biết một phân nửa hào tin tức từ chúng ta, được, không thành vấn đề. Vậy Đại La sơn ngươi phải làm hòa với Ngô Đồng Kim Vũ hiên chúng ta.” “Được, ngươi nói thế nào thì thế đó, phải làm hòa thế nào.” “Ta muốn ngươi trả lời hai vấn đề, xử lý hai chuyện.” “Được!” Thống khoái! Không phải chỉ hai vấn đề hai chuyện sao! Còn tưởng khó khăn thế nào. Giải quyết đương trường, tuyệt không kéo dài, ta đón Thẩm lão đại về nhà ăn tết trước bữa khuya. Hỏa Phượng cười lạnh nói: “Hừ, đáp ứng sảng khoái, chỉ sợ hai chuyện này, một chuyện ngươi cũng không làm được.” “Ngươi cứ nói ra, trên đời này, chuyện ta không làm được, hì hì hì......” Trở ngại Tô Hiểu ở đây, ta không nói lời này ra, nhưng thần thái thần sắc đã cho thấy thái độ của ta. Tô Hiểu nhìn chằm chằm ta, lo lắng nói: “Ôi ôi, Minh đại ca, ngươi đáp ứng sảng khoái như vậy. Vạn nhất người ta đòi tiền, vạn nhất người ta muốn hai văn tiền, ngươi không có đủ a!” Ngươi cũng quá coi thường ta! Hoàng thượng cho một đồng tiền không sai, nhưng ta không đến nỗi không có đồng nào a. Cho dù ta không có, ngươi cũng không đến nỗi không có đồng nào a! Ngươi đi tìm chỗ ở cùng ta để làm trò cười sao! Hỏa Phượng không để ý tới màn kịch nhỏ của chúng ta, nói thẳng: “Ta đặt lời ở đây, lúc nào ngươi làm được, đệ tử trên dưới Ngô Đồng Kim Vũ hiên ta vô cùng hoan nghênh ngươi. Ta cũng, ta cũng...... Tóm lại ngươi trả lời xem.” “Mời nói.” Hỏa Phượng nhìn chằm chằm ta, duỗi một tay nhỏ, ngón trỏ trắng như tuyết dựng thẳng: “Thứ nhất, lúc nào sư phụ ngươi cưới sư tôn ta?” “Tốt! Chuyện này thì......” Này, này, chờ đã...... Ta đây phải trả lời thế nào...... Ngươi đi hỏi sư phụ ta a! Ngay cả sư nương ta cũng không nhất định tìm được hắn, ta đi đâu hỏi chuyện này cho ngươi! “Vấn đề này...... Đó là chuyện của đời trước, ngươi hỏi ta, ta cũng không có cách nào.” Hỏa Phượng cũng biết vấn đề này quá làm khó ta, mới nói: “Tốt, trước tiên ta bỏ qua vấn đề này.” Tiếp theo dựng thẳng hai đầu ngón tay, trắng như tuyết mới, non như hành xuân. “Thứ hai, lúc nào ngươi cưới sư tỷ ta? Hai người các ngươi đính hôn từ bé, ngươi còn muốn quỵt nợ sao!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang