[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 2 : Võ lâm nhiều mưa gió, triều đình nhiều phúc lợi

Người đăng: Hoaqin

Ngày đăng: 21:04 24-09-2018

.
Ta ở ẩn. Không sai, cho dù có hậu trường rất cứng, võ công rất thâm hậu, bề ngoài rất anh tuấn, rất... Tóm lại ta vẫn chọn lùi trước dòng nước xiết. Nguyên nhân? Rất đơn giản, cuộc sống giang hồ quá buồn tẻ. Hơn nữa quá khổ sở. Cái gì? Ngươi bảo, võ công cao như thế sao không tiêu dao nhân gian? Ngươi nghĩ nhiều. Tiền đề để tiêu dao nhân gian không phải võ công cao hay không, mà là có tiền hay không nhé! Cho dù ngươi giẫm không chết con kiến, chỉ cần có tiền là có thể tiêu dao nhân gian. Cho dù tiêu dao thiên thượng nhân gian cũng không ai quan tâm đến ngươi. Kiếm tiền trên giang hồ? Thôi đi. Ngươi cho rằng kiếm tiền trên giang hồ dễ à? Danh môn chính phái không màng danh lợi mà trọng trách nặng nề. Càng danh môn chính phái thì trọng trách càng nặng. Cả nhà hơn trăm đệ tử chen chúc trên một ngọn núi. Xây nhà cần tiền, mua vũ khí cần tiền, mua quần áo cần tiền. Nuôi nhiều miệng ăn như thế mà chỉ dựa vào một khoản thu nhập ít đến đáng thương. Đại phái như Thiếu Lâm Võ Đang Nga Mi còn có thể dựa vào tiền hương hỏa và tiền cho thuê đất, làm địa chủ nghèo sống tạm. Môn phái nhỏ thì ngày qua ngày đói meo. Sư phụ ta cũng coi như biết cách kiếm tiền, nhưng làm quanh năm suốt tháng còn không bằng một ông chủ ở nông thôn. Sau khi biết chuyện, lão tặc này giận không chỗ phát tiết, cho nên lên Thiếu Lâm Võ Đang trộm tiền hương hỏa. Nghe nói quy củ võ lâm là danh môn chính phái không thể ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu, cho nên sư phụ ta chuyên trộm danh môn chính phái. Nghe nói hắn làm thế thì không tính là phá hỏng quy củ võ lâm... Chỉ cần không bị bắt. Hắn đích thực không bị bắt, còn mang về đủ loại bí tịch cho ta. Cho nên hơn mười năm nay, chúng ta bị các đại môn phái liệt vào dạng từ chối qua lại. Khiến cho những cơ hội kiếm tiền như đại hội võ lâm, đại hội anh hùng vân vân luôn không có phần của chúng ta. Cái gì? Ngươi nói tà phái sao? Không sai, tà phái kiếm tiền dễ. Nhưng ngươi nghe nói không? Mấy năm trước giáo chủ Ma Giáo Tây Môn Xuy Đăng khoe mình thiên hạ vô địch, muốn diệt sạch đồng đạo võ lâm, rất là sướng mồm. Kết quả vừa ra câu này thì triều đình hạ lệnh: Có thể chỉnh hắn. Hai đạo hắc bạch cùng hưởng ứng, nào là thất đại phái Giang Nam, mười ba trại Hắc Phong, hai tám quật Xích Diễm, ba sáu động Tần Lĩnh, Thiếu Lâm Võ Đang Nga Mi Không Động, toàn bộ phóng đi diệt Ma Giáo. Tây Môn Xuy Đăng không oai được còn ăn đòn, Ma Giáo bị diệt mấy năm rồi vẫn không có tin tức. Không biết đã tèo chưa. Nghe nói không? Tháng trước, Huyết Ưng Môn chuyên đi giết người bị triều đình phái hơn 140 Kỳ Lân Vệ đến dọn cả ổ. Lúc ấy 37 môn nhân còn đang đánh mạt chược trong nhà, chưởng môn Huyết Ưng Môn vừa cầm Đại Tam Nguyên hô: "Lão phu hồ!" thì bị chém đầu. Lúc chết còn chưa lấy được tiền đấy. Nói thế ngươi đã hiểu vì sao ta muốn ở ẩn chưa. Năm nay ta đã 28 tuổi, trưởng thành rồi. Tuy sư phụ bây giờ còn nhảy nhót tưng bừng, già mà không giữ lễ, tán gái khắp nơi, nhưng dù sao đã hơn 60 tuổi, mấy năm sau khẳng định sẽ để ta kế vị. Khi đó, chủ nợ bị quỵt nợ, môn phái bị trộm, gái lớn vợ bé bị tán, các loại con riêng của hắn chạy đến tìm ta... Mất mặt nhất là, nếu ngày ta kế nhiệm, ngoài sơn môn rộn ràng các bảng biểu hoành phi viết "Đả đảo bại hoại võ lâm", "Di hại nhân gian", "Bảo bối của phụ nữ" thì ta còn sống nổi không. Cho nên ta quyết định rửa tay chậu vàng, không hỏi chuyện giang hồ. Để tránh việc duy nhất trong nửa đời sau là ngồi trả nợ cho lão tặc! Ta ngồi trong nhà, cầm một quyển tạp chí giang hồ hàng đầu mới ra lò, dò mục tìm việc. Kỳ Lân Vệ tuyển người, tiền lương tốt, phúc lợi cao, có tiền thưởng. Kỳ Lân Vệ à. Không nói đùa. Mấy năm nay Kỳ Lân Vệ coi như thay thế võ lâm bạch đạo, đánh tà phái rất náo nhiệt. Người không biết còn cho rằng cả nhà bọn hắn bị tà phái XXX, đánh rất là ác. Nếu nói về bảo vệ chính nghĩa, ta thấy Kỳ Lân Vệ làm tốt hơn phương trượng Thiếu Lâm mở miệng ra là tiền hương hỏa và chưởng môn Võ Đang vừa gặp đã đoán mệnh người ta. Chẳng qua tà phái rất mạnh, không dễ đối phó. Nhất là mấy năm nay bọn hắn thay đổi phương thức kinh doanh, đứng phía sau mấy quan lớn trong triều. Có chỗ dựa này, cùng là triều đình nên Kỳ Lân Vệ không dễ xử bọn hắn. Xem tiếp... Lục Phiến Môn nhận người, tiền lương cao hơn, phúc lợi tốt hơn Kỳ Lân Vệ, có mỹ nữ làm bạn và có ngày nghỉ phép! Đây là đối đầu trực tiếp mà! Vì sao cứ phải đấu với Kỳ Lân Vệ nhỉ! Nói đến Lục Phiến Môn, đúng là khổ thật sự. Nói đến Lục Phiến Môn là phải kể đến nhân vật phong vân, Thập Tam danh bổ! Không, không phải mười ba vị danh bổ, là danh bổ tên Nhạn Thập Tam. Hắn và Tây Môn Xuy Đăng - giáo chủ Ma Giáo được xưng là hai tên dở hơi trong võ lâm. Kết oán từ lúc trẻ mà đánh đến khi cả hai tóc trắng xoá còn không tha cho nhau. Hai thế lực võ lâm đối đầu tương đương với ném tiền vào lửa. Ma Giáo thì không nói, người ta vốn đã lai lịch bất chính. Nhưng Lục Phiến Môn thì không giàu như thế. Ai ngờ, vì đánh bại Tây Môn Xuy Đăng mà thần bổ Thập Tam không từ thủ đoạn. Không tiếc thâm hụt công quỹ, mở quán bài bạc, mở thanh lâu, hơn nữa còn mua thấp bán cao, cầm khoản tiền này rộng rãi thu nạp máu mới trong giang hồ. Nhất thời Lục Phiến Môn nhân cường mã tráng, không ai bì được. Nhưng lúc định quy mô tiến công Ma Giáo thì lão già ngã ngựa. Nghe nói, lúc ấy hắn đang trong thanh lâu nhà mình, ôm danh kỹ số một lúc ấy, làm vài chuyện không biết xấu hổ, không nóng bỏng, không thể miêu tả, thì bị hoàng đế lão tử đang vi phục xuất tuần bắt tại trận. Để che giấu chuyện mình từng đến nơi này, hoàng đế giáng chức danh bổ Thập Tam, chuyển xuống bộ môn xa xôi nào đó. Nghe nói, lúc Ma Giáo bị chính đạo tiêu diệt, ông già này vẫn đang quét rác ở nha môn. Hơn nữa, sau khi Nhạn Thập Tam bị giáng chức thì Lục Phiến Môn không được trọng dụng, các danh bổ đều đi ăn máng khác, đi làm Kỳ Lân Vệ. Nhân tài điêu linh nên phải dùng rất nhiều tiền để hấp dẫn cao thủ. Ta lại xem phúc lợi... Cái gì? Tiền lương 70 lạng? ! Ta đau thấu tim gan! Trước đây tiền lương của ta có 10 lạng! Kỳ Lân Vệ cũng chỉ cho 40 lạng thôi. Tuy nói Lục Phiến Môn có thu nhập ở cả chính quyền và dân gian, nhưng không nên chênh lệch lớn như thế nhé. Đám mục nát này! Ta tức giận đứng lên... Vào phòng thu dọn hành lý. Xong~~~, đi Lục Phiến Môn nhận việc! Võ lâm thời nay nhiều thị phi, người luyện võ nên hưởng ứng lời hiệu triệu của triều đình, làm một công chức tao nhã. Giang hồ nhiều mưa gió, chén vàng của triều đình mới là vương đạo. Ta hạ quyết định, đi ra ngoài. Phải đi trong âm thầm, tuyệt không thể bị phát hiện, nhất là bị người trong sư môn phát hiện. Đột nhiên bên ngoài vang lên một giọng nữ yểu điệu. "Minh Phi Chân, có bên trong không?" Là ai? Dám gọi thẳng tên bản đại hiệp? Ta nhíu mày, vương bá chi khí tràn ra. "Là tiểu sư di của ngươi, cút ra đây cho ta!" Vương bá chi khí của ta hơi xìu... Đậu xanh... Vừa nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo thúc ngựa đến.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang